Vài phút sau.
Trước cửa nhà Honoka
“Mẹ, con về rồi.” Honoka mở cửa hô to.
“A, con về rồi sao, còn dẫn thêm nam sinh về nữa, là cái cậu Ryū mà con hay kể sao?.” Một âm thanh ôn nhu tràn đầy nữ nhân vị vang lên, xuất hiện trước mắt Ryū là một cái xinh đẹp thành thục thiếu phụ, cùng Honoka gương mặt có mấy phần tương tự, tóc đen chải ra hai bên và cột tóc đuôi ngựa dài ngang vai, trước ngực cao vút, so Miu còn muốn lớn hơn, mặc một chiếc áo sơ mi màu vàng trơn với một ống tay dài màu tím bên dưới với một chiếc váy ngắn chỉ trên đầu gối với tất quanh chân, phía trên cũng mặc một cái màu hồng tạp đề, thật sự là một cái mỹ lệ nữ nhân a.
“A, cháu là nam sinh mà Honoka hay nói Ryū sao ?” Nhìn trước mắt một cái vô cùng tuấn tú nam hài, khí chất đặc biệt để cho người ta nhìn một cái đều khó quên, thật là một cái ưu tứ nam sinh đâu.
"Chào cô, con là Ryū Museigen, nhìn cô xinh đẹp như vậy con còn tưởng Honoka có cái người chị em đâu." Ryū lẽ phép chào hỏi đồng thời cũng tán thưởng nhìn xem Shirahama Saori xinh đẹp khuôn mặt.
“Ha ha ha, miệng của cháu rất ngọt a, bảo sao Honoka cứ luôn nhớ tới cháu a.” Shirahama Saori che miệng cười duyên nói.
“Mẹ! Người nói cái gì đấy!” Honoka đỏ mặt nhìn Saori hô to.
“Được rồi, mẹ nói đùa thôi, hai con mau vào nhà đi. Ryū, con ở lại dùng cơm a.” Saori cười nhẹ, ôn nhu nhìn xem hai người nói.
“Cảm ơn cô Shirahama.” Ryū lễ phép hướng Saori gật đầu.
“Không sao, con cứ gọi cô là Saori được rồi.” Saori nhìn Ryū khoát tay nói.
Sau đó cả ba người đều đi vào nhà.
Ryū đi vào phòng khách ngồi đợi cùng với Honoka, thời gian qua một lúc Ryū chỉ thấy có mẹ con hai người nhưng lại không thấy cha của Honoka đâu.
“Honoka, cha của cậu đâu?.” Ryū nghi hoặc nhìn xem Honoka hỏi.
“Cha tớ mất từ khi ta còn nhỏ rồi, trước giờ là chỉ có hai mẹ con tớ sống chung.” Honoka hơi buồn bã cúi đầu nói.
“Ách, xin lỗi.” Ryū hơi áy náy nói, cánh tay không tự chủ được khoác tay qua vai Honoka ôm cô vào lòng an ủi, không ngờ ở thế này cha của Honoka mất sớm.
“Ân, không sao, chuyện cũng lâu rồi, tớ bây giờ sống với mẹ rất vui a.” Honoka bị Ryū không khỏi hơi ngượng ngùng, nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng ấm áp.
“Xong rồi, hai đứa vào ăn cơm thôi.” Saori âm thanh từ trong bếp vang lên. Nghe thế hai người cùng đi vào bếp.
Đi vào bàn ăn, Saori ngồi xuống nhìn hắn cười nói: “Honoka chưa từng dẫn bạn bè về nhà a, hôm nay còn dẫn theo nam sinh về nữa nên đặc biệt nấu vài món, hai con ăn thử xem hương vị thế nào.”
“Ngửi thấy mùi liền biết liền biết rất ngon a, cô Saori trình độ nấu nướng khẳng định rất cao.” Ryū mỉm cười nhìn Saori nói ra.
“Miệng tên nhóc này thật ngọt a, con ở trường học khẳng định được rất nhiều nữ hài tử ưa thích đi.” Saori che miệng cười nói.
Biết miệng của ta rất ngọt như vậy ngươi có muốn nếm thử hay không. Ryū thầm nghĩ trong lòng.
“Làm gì có a.” Ryū lắc đầu nói, muốn tăng hảo cảm liền muốn giả ngây thơ a, bộc lộ thành thục tính cách liền có thể gây nên đối phương chú ý.
Honoka ở một bên nhìn xem hai người nói chuyện vội vàng mở miệng nói: “Đúng đấy, Ryū tại lớp của hắn, thậm chí là cả trường học đều rất được mọi người hoan nghênh, nhất là nữ sinh.”
Ryū khóe mắt chớp chớp, cậu đây biết tớ có ý đồ xấu với mẹ cậu cho nên cố ý bêu xấu sao.
“Ha ha, cô nói đúng rồi a.” Saori nhẹ nhàng cười nói.
Tiếp đó trong lúc ăn cơm hắn dựa vào kiến thức học được kiếp trước lẫn kiếp này kể mấy câu câu chuyện lý thú để Saori và Honoka ngạc nhiên liên tục, Ryū còn ngẫu nhiên kể chuyện cườ chọc cho Saori cùng Honoka cười không ngừng.
Tại ăn cơm xong về sau, cả ba người ngồi ở phòng khách uống trà trò chuyện.
“Không ngờ Ryū con mặc dù còn nhỏ nhưng lại hiểu biết thật nhiều thứ a, không giống như một cái cấp ba học sinh.” Saori cho Ryū rót nước trà nói.
“Cô quá khen, con chỉ là rãnh rỗi đọc nhiều sách cho nên biết một chút kiến thúc thôi, không tính là gì.” Lấy kiến thức ở kiếp trước lần kiến thức học từ Akisame đủ để hắn nói biết được rất nhiều truyện rồi.
“Ryū con thực sự quá khiêm tốn a, vừa có mị lực vừa ưu tú như vậy bảo sao có thể dễ dàng đem con gái của cô cho mê hoặc” Saori khẽ cười nói.
“Mẹ đang nói gì vậy ?!.” Honoka nghe lời của mẹ, khuôn mặt lập tức đỏ bừng như quả táo, để Ryū nhìn đều muốn không nhịn được cắn một cái.
Ba người nói chuyện một hồi, biết Ryū chỉ có một người sống ở nhà Miu, Saori cùng Honoka đều tỏa ra ngạc nhiên, không nghĩ tới Ryū chỉ có một mình sống ở Nhật Bản, đều nói chỉ cần có thời gian liền để Ryū đến nhà bọn họ làm khách.
“Hiện tại cũng muộn rồi, con cũng nên về đi.” Ryū nhìn xem thời gian nói.
“Như vậy để cô tiễn con a.” Saori đứng lên nhìn hắn nói.
“Ân, làm phiền cô.”
Đi ra Honoka nhà, Ryū ánh mắt liếc nhìn Saori, nhìn xem trên người nàng tản ra thục nữ khí tức, làm cho Ryū cảm thấy một loại ngự tỷ hương vị, đang muốn chào tạm biệt rời đi thì bỗng nhiên.
“A!.”
Saori dưới chân vấp phải hòn đá, thân thể lập tức ngã về phía sau.
Ngay tại Saori hoảng sợ thời điểm, Ryū không biết lúc nào bước tới Saori đưa tay ôm lấy Saori mềm mại vòng eo, cả người phía trước liền ép sát vào người hắn, khiến cho Ryū có thể cảm nhận được bộ ngực căng tràn, đàn hồi của Saori.
“Có có sao không ?”
Ryū ôn nhu nhìn xem Saori nói, tay phải ôm nàng mềm mại vòng eo, cao ngất ngọn núi hướng lên phi thường nổi bật.
Saori nhẹ nhàng mở mắt, một chút sợ hãi vẫn còn sót lại trong lòng, nhìn lên trước mắt Ryū, nhịp tim vẫn không có giảm bớt, cái này khiến Saori đối với Ryū sinh ra một tia kì lạ cảm giảc.
Saori không biết, cái này được gọi là hiệu ứng cầu treo, khi một người nào đó đang trong trạng thái lo âu hay sợ hãi, nhịp tim sẽ không tự được mà đập nhanh hơn làm cho đối tượng nhầm lẫn giữa nhịp tim khi gặp tình yêu đời mình, đây là cảm xúc bị phản ứng sinh lí của cơ thể ảnh hưởng làm cho bản thân phán đoán sai lầm.
Ryū khóe miệng hơi nhếch lên, không ngờ lại trùng hợp như vậy, mà khoan, hình như cái viên đá là do hắn đá lúc mới tới a.
Cái này là ông trời giúp hắn sao ?
“Cô...cô không sao, tự nhiên bản thân lại bất cẩn như vậy.” Saori gương mặt không khỏi ửng hồng, đã lâu rồi cô mới cảm nhận được khí dương cương của một nam nhân.
Không ngờ thân thể của tiểu tử lại săn chắc như thế, cũng không biết phương diện kia như thế nào. Saori hai tay không khỏi cảm nhận lấy lòng ngực của Ryū, bản thân cũng không ý thức được hít thở mùi vị nam nhân trên người hắn, trong đầu mong lung huyễn tưởng.
“Nhìn gần thế này con càng thấy rõ cô rất xinh đẹp a, Saori.” Trong lúc Saori còn đang ngắm nhìn Ryū thì hắn cũng ngắm nhìn cô, không thể không nói, Saori là một cái cực phẩm mỹ thiếu phụ a, ngực nở eo thon, bộ ngực căng tràn nhựa sống cùng bờ mông đầy đà, trên người còn có hương vị của nữ nhân không khỏi kích thích một tên trai tân như hắn.
Saori nghe hắn khen mình như thế trái tim cô đột nhiên gia tốc, gương mặt đã đỏ này còn đỏ hơn.
A, mình đang làm cái gì vậy, đây là người mà con gái mình thích a, hơn nữa hắn cũng chỉ mới học cấp 3 thôi. Saori sau một lúc huyễn tưởng liền giật mình tỉnh giấc, cô nhanh chóng đứng dậy ổn định lại thân thể.
“Cảm ơn con, như vậy cô liền vào nhà trước!” Saori gấp gáp cảm tạ Ryū liền nhanh chóng chạy vào nhà, trước khi đi Ryū có thể thấy rõ gương mặt bối rối đỏ bừng của cô.
“Hì hì.” Ryū thấy như thế không khỏi nở nụ cười xấu xa, có thể làm cho một vị mỹ phụ đỏ mặt như thế, cái này có thể xem như đạt thành tựu mới a.
“Thân thiện nhắc nhở túc chủ, hệ thống không phải dạng hệ thống cua gái mà có thành tựu.” Âm thanh của hệ thống tự nhiên vang khiến Ryū không khỏi kéo khóe miệng.
“Ta cũng chỉ nói chơi thôi a, ngươi có cần rãnh rỗi như thế không ?!.”
Ryū sau khi hướng hệ thống nhả rãnh nói xong liền quay đầu đi, ngay khi bước ra khỏi cổng liền có một cái âm thanh hơi ngắt quảng kêu lên.
“Ryū~! Lần sau lại tới a.”
Saori cảm giác rất bối rối, bản thân tâm đã sớm nguội lạnh nhưng Ryū lại lần nữa thôi động nó, làm cho Saori lưu lại ấn tượng sâu sắc, tại nàng sắp ngã sấp xuống thời điểm là Ryū đã cứu được nàng, nàng biết bản thân mình như thế nào, không nghĩ tới ưu tú như vậy nam nhân cũng sẽ bị mình hấp dẫn, cái này khiến Saori trong lòng vui vẻ cùng ngọt ngào.
Saori biết mình làm như vậy là không đúng, hắn là nam nhân mà con gái của mình thầm mến a, thế nhưng loại kia cảm giác không thể khống chế được, về sau Ryū lại khen nàng xinh đẹp, còn có cách xưng hô thân mật như thế khiến Saori trong lòng bất ngờ cùng mừng thầm, nhưng nàng lại không biết làm như thế nào đối mặt Ryū.
Nhìn thấy Ryū bóng lưng rời đi, Saori trong lòng xuất hiện mãnh liệt tình cảm, để cô không nhịn được kêu lên tên hắn.
Ryū rời đi động tác dừng lại: “Ân, nhất định sẽ đến,.”
Thành công, Ryū khóe miệng hiện lên nụ cười xấu xa, trước khi đi nhìn Saori một chút, sau đó rời đi.
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?
Trước cửa nhà Honoka
“Mẹ, con về rồi.” Honoka mở cửa hô to.
“A, con về rồi sao, còn dẫn thêm nam sinh về nữa, là cái cậu Ryū mà con hay kể sao?.” Một âm thanh ôn nhu tràn đầy nữ nhân vị vang lên, xuất hiện trước mắt Ryū là một cái xinh đẹp thành thục thiếu phụ, cùng Honoka gương mặt có mấy phần tương tự, tóc đen chải ra hai bên và cột tóc đuôi ngựa dài ngang vai, trước ngực cao vút, so Miu còn muốn lớn hơn, mặc một chiếc áo sơ mi màu vàng trơn với một ống tay dài màu tím bên dưới với một chiếc váy ngắn chỉ trên đầu gối với tất quanh chân, phía trên cũng mặc một cái màu hồng tạp đề, thật sự là một cái mỹ lệ nữ nhân a.
“A, cháu là nam sinh mà Honoka hay nói Ryū sao ?” Nhìn trước mắt một cái vô cùng tuấn tú nam hài, khí chất đặc biệt để cho người ta nhìn một cái đều khó quên, thật là một cái ưu tứ nam sinh đâu.
"Chào cô, con là Ryū Museigen, nhìn cô xinh đẹp như vậy con còn tưởng Honoka có cái người chị em đâu." Ryū lẽ phép chào hỏi đồng thời cũng tán thưởng nhìn xem Shirahama Saori xinh đẹp khuôn mặt.
“Ha ha ha, miệng của cháu rất ngọt a, bảo sao Honoka cứ luôn nhớ tới cháu a.” Shirahama Saori che miệng cười duyên nói.
“Mẹ! Người nói cái gì đấy!” Honoka đỏ mặt nhìn Saori hô to.
“Được rồi, mẹ nói đùa thôi, hai con mau vào nhà đi. Ryū, con ở lại dùng cơm a.” Saori cười nhẹ, ôn nhu nhìn xem hai người nói.
“Cảm ơn cô Shirahama.” Ryū lễ phép hướng Saori gật đầu.
“Không sao, con cứ gọi cô là Saori được rồi.” Saori nhìn Ryū khoát tay nói.
Sau đó cả ba người đều đi vào nhà.
Ryū đi vào phòng khách ngồi đợi cùng với Honoka, thời gian qua một lúc Ryū chỉ thấy có mẹ con hai người nhưng lại không thấy cha của Honoka đâu.
“Honoka, cha của cậu đâu?.” Ryū nghi hoặc nhìn xem Honoka hỏi.
“Cha tớ mất từ khi ta còn nhỏ rồi, trước giờ là chỉ có hai mẹ con tớ sống chung.” Honoka hơi buồn bã cúi đầu nói.
“Ách, xin lỗi.” Ryū hơi áy náy nói, cánh tay không tự chủ được khoác tay qua vai Honoka ôm cô vào lòng an ủi, không ngờ ở thế này cha của Honoka mất sớm.
“Ân, không sao, chuyện cũng lâu rồi, tớ bây giờ sống với mẹ rất vui a.” Honoka bị Ryū không khỏi hơi ngượng ngùng, nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng ấm áp.
“Xong rồi, hai đứa vào ăn cơm thôi.” Saori âm thanh từ trong bếp vang lên. Nghe thế hai người cùng đi vào bếp.
Đi vào bàn ăn, Saori ngồi xuống nhìn hắn cười nói: “Honoka chưa từng dẫn bạn bè về nhà a, hôm nay còn dẫn theo nam sinh về nữa nên đặc biệt nấu vài món, hai con ăn thử xem hương vị thế nào.”
“Ngửi thấy mùi liền biết liền biết rất ngon a, cô Saori trình độ nấu nướng khẳng định rất cao.” Ryū mỉm cười nhìn Saori nói ra.
“Miệng tên nhóc này thật ngọt a, con ở trường học khẳng định được rất nhiều nữ hài tử ưa thích đi.” Saori che miệng cười nói.
Biết miệng của ta rất ngọt như vậy ngươi có muốn nếm thử hay không. Ryū thầm nghĩ trong lòng.
“Làm gì có a.” Ryū lắc đầu nói, muốn tăng hảo cảm liền muốn giả ngây thơ a, bộc lộ thành thục tính cách liền có thể gây nên đối phương chú ý.
Honoka ở một bên nhìn xem hai người nói chuyện vội vàng mở miệng nói: “Đúng đấy, Ryū tại lớp của hắn, thậm chí là cả trường học đều rất được mọi người hoan nghênh, nhất là nữ sinh.”
Ryū khóe mắt chớp chớp, cậu đây biết tớ có ý đồ xấu với mẹ cậu cho nên cố ý bêu xấu sao.
“Ha ha, cô nói đúng rồi a.” Saori nhẹ nhàng cười nói.
Tiếp đó trong lúc ăn cơm hắn dựa vào kiến thức học được kiếp trước lẫn kiếp này kể mấy câu câu chuyện lý thú để Saori và Honoka ngạc nhiên liên tục, Ryū còn ngẫu nhiên kể chuyện cườ chọc cho Saori cùng Honoka cười không ngừng.
Tại ăn cơm xong về sau, cả ba người ngồi ở phòng khách uống trà trò chuyện.
“Không ngờ Ryū con mặc dù còn nhỏ nhưng lại hiểu biết thật nhiều thứ a, không giống như một cái cấp ba học sinh.” Saori cho Ryū rót nước trà nói.
“Cô quá khen, con chỉ là rãnh rỗi đọc nhiều sách cho nên biết một chút kiến thúc thôi, không tính là gì.” Lấy kiến thức ở kiếp trước lần kiến thức học từ Akisame đủ để hắn nói biết được rất nhiều truyện rồi.
“Ryū con thực sự quá khiêm tốn a, vừa có mị lực vừa ưu tú như vậy bảo sao có thể dễ dàng đem con gái của cô cho mê hoặc” Saori khẽ cười nói.
“Mẹ đang nói gì vậy ?!.” Honoka nghe lời của mẹ, khuôn mặt lập tức đỏ bừng như quả táo, để Ryū nhìn đều muốn không nhịn được cắn một cái.
Ba người nói chuyện một hồi, biết Ryū chỉ có một người sống ở nhà Miu, Saori cùng Honoka đều tỏa ra ngạc nhiên, không nghĩ tới Ryū chỉ có một mình sống ở Nhật Bản, đều nói chỉ cần có thời gian liền để Ryū đến nhà bọn họ làm khách.
“Hiện tại cũng muộn rồi, con cũng nên về đi.” Ryū nhìn xem thời gian nói.
“Như vậy để cô tiễn con a.” Saori đứng lên nhìn hắn nói.
“Ân, làm phiền cô.”
Đi ra Honoka nhà, Ryū ánh mắt liếc nhìn Saori, nhìn xem trên người nàng tản ra thục nữ khí tức, làm cho Ryū cảm thấy một loại ngự tỷ hương vị, đang muốn chào tạm biệt rời đi thì bỗng nhiên.
“A!.”
Saori dưới chân vấp phải hòn đá, thân thể lập tức ngã về phía sau.
Ngay tại Saori hoảng sợ thời điểm, Ryū không biết lúc nào bước tới Saori đưa tay ôm lấy Saori mềm mại vòng eo, cả người phía trước liền ép sát vào người hắn, khiến cho Ryū có thể cảm nhận được bộ ngực căng tràn, đàn hồi của Saori.
“Có có sao không ?”
Ryū ôn nhu nhìn xem Saori nói, tay phải ôm nàng mềm mại vòng eo, cao ngất ngọn núi hướng lên phi thường nổi bật.
Saori nhẹ nhàng mở mắt, một chút sợ hãi vẫn còn sót lại trong lòng, nhìn lên trước mắt Ryū, nhịp tim vẫn không có giảm bớt, cái này khiến Saori đối với Ryū sinh ra một tia kì lạ cảm giảc.
Saori không biết, cái này được gọi là hiệu ứng cầu treo, khi một người nào đó đang trong trạng thái lo âu hay sợ hãi, nhịp tim sẽ không tự được mà đập nhanh hơn làm cho đối tượng nhầm lẫn giữa nhịp tim khi gặp tình yêu đời mình, đây là cảm xúc bị phản ứng sinh lí của cơ thể ảnh hưởng làm cho bản thân phán đoán sai lầm.
Ryū khóe miệng hơi nhếch lên, không ngờ lại trùng hợp như vậy, mà khoan, hình như cái viên đá là do hắn đá lúc mới tới a.
Cái này là ông trời giúp hắn sao ?
“Cô...cô không sao, tự nhiên bản thân lại bất cẩn như vậy.” Saori gương mặt không khỏi ửng hồng, đã lâu rồi cô mới cảm nhận được khí dương cương của một nam nhân.
Không ngờ thân thể của tiểu tử lại săn chắc như thế, cũng không biết phương diện kia như thế nào. Saori hai tay không khỏi cảm nhận lấy lòng ngực của Ryū, bản thân cũng không ý thức được hít thở mùi vị nam nhân trên người hắn, trong đầu mong lung huyễn tưởng.
“Nhìn gần thế này con càng thấy rõ cô rất xinh đẹp a, Saori.” Trong lúc Saori còn đang ngắm nhìn Ryū thì hắn cũng ngắm nhìn cô, không thể không nói, Saori là một cái cực phẩm mỹ thiếu phụ a, ngực nở eo thon, bộ ngực căng tràn nhựa sống cùng bờ mông đầy đà, trên người còn có hương vị của nữ nhân không khỏi kích thích một tên trai tân như hắn.
Saori nghe hắn khen mình như thế trái tim cô đột nhiên gia tốc, gương mặt đã đỏ này còn đỏ hơn.
A, mình đang làm cái gì vậy, đây là người mà con gái mình thích a, hơn nữa hắn cũng chỉ mới học cấp 3 thôi. Saori sau một lúc huyễn tưởng liền giật mình tỉnh giấc, cô nhanh chóng đứng dậy ổn định lại thân thể.
“Cảm ơn con, như vậy cô liền vào nhà trước!” Saori gấp gáp cảm tạ Ryū liền nhanh chóng chạy vào nhà, trước khi đi Ryū có thể thấy rõ gương mặt bối rối đỏ bừng của cô.
“Hì hì.” Ryū thấy như thế không khỏi nở nụ cười xấu xa, có thể làm cho một vị mỹ phụ đỏ mặt như thế, cái này có thể xem như đạt thành tựu mới a.
“Thân thiện nhắc nhở túc chủ, hệ thống không phải dạng hệ thống cua gái mà có thành tựu.” Âm thanh của hệ thống tự nhiên vang khiến Ryū không khỏi kéo khóe miệng.
“Ta cũng chỉ nói chơi thôi a, ngươi có cần rãnh rỗi như thế không ?!.”
Ryū sau khi hướng hệ thống nhả rãnh nói xong liền quay đầu đi, ngay khi bước ra khỏi cổng liền có một cái âm thanh hơi ngắt quảng kêu lên.
“Ryū~! Lần sau lại tới a.”
Saori cảm giác rất bối rối, bản thân tâm đã sớm nguội lạnh nhưng Ryū lại lần nữa thôi động nó, làm cho Saori lưu lại ấn tượng sâu sắc, tại nàng sắp ngã sấp xuống thời điểm là Ryū đã cứu được nàng, nàng biết bản thân mình như thế nào, không nghĩ tới ưu tú như vậy nam nhân cũng sẽ bị mình hấp dẫn, cái này khiến Saori trong lòng vui vẻ cùng ngọt ngào.
Saori biết mình làm như vậy là không đúng, hắn là nam nhân mà con gái của mình thầm mến a, thế nhưng loại kia cảm giác không thể khống chế được, về sau Ryū lại khen nàng xinh đẹp, còn có cách xưng hô thân mật như thế khiến Saori trong lòng bất ngờ cùng mừng thầm, nhưng nàng lại không biết làm như thế nào đối mặt Ryū.
Nhìn thấy Ryū bóng lưng rời đi, Saori trong lòng xuất hiện mãnh liệt tình cảm, để cô không nhịn được kêu lên tên hắn.
Ryū rời đi động tác dừng lại: “Ân, nhất định sẽ đến,.”
Thành công, Ryū khóe miệng hiện lên nụ cười xấu xa, trước khi đi nhìn Saori một chút, sau đó rời đi.
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?