Sáng hôm sau
Ryū từ từ mở mắt thức dậy, cảm giác thân thể vô cùng thoải mái, tinh thần so với hôm qua cũng vô cùng tốt, sau đó hắn lại không thấy quần áo đâu, đang tính ngồi dậy thì đột nhiên.
“Cái..?”
Ryū cảm giác ai đó đang ôm hắn, khi hắn quay đầu nhìn lại, trước mắt hắn là một cái xinh đẹp động lòng người đang ngủ nữ nhân nằm bên cạnh hắn, đang lõa thể ôm lấy hắn, giống như bạch ngọc da thịt, vô cùng kiều nộn nhu thịt ép sát vào người hắn.
“Shigure ? Sao chị lại ở đây ? Chuyện gì xảy ra sao? Lẽ nào ta và Shigure ngày hôm qua làm đã xảy ra chuyện gì ? Khoan đã, ngày hôm qua ta đột nhiên ngất đi, cái này không thể nào a.”
Ryū thấy được một ít vết máu, còn tưởng là của Shigure trinh huyết, bất quá rất nhanh nhớ lại hôm qua Shigure bị thương, hắn dùng nguyên năng giúp nàng chữa trị sau đó lại đột nhiên ngủ thiếp đi.
Nhớ lại lúc đó đột nhiên có cơn buồn ngủ ập tới, hắn ngay lập tức câu thông hệ thống.
“Hệ thống, hôm qua tại sao ta lại tự nhiên ngất đi thế ?.”
【Ngày hôm qua do cảm xúc của túc chủ bị kích thích dẫn đến căn nguyên trong cơ thể cộng hưởng, ta đã giúp túc chủ ổn định lại nó, nhưng vẫn để cơ thể túc chủ bị kiệt sức.】 Âm thanh hệ thống có một chút nhân tính hóa vang lên.
“Nguyên lai có chuyện như vậy a, như vậy ta yên tâm.”
Ryū cũng không muốn hỏi cái gì khác, quay đầu nhìn xem Shigure, không có phát hiện vết thương, cái này xem như yên tâm, đang tính di chuyển cánh tay thì bỗng nhiên Shigure tay nhanh chóng đưa tới, ở tiếp xúc Ryū trong nháy mắt, cánh tay trong nháy mắt hóa thành ôn nhu quấn quanh ôm lấy cổ Ryū, ôm vào lồng ngực của mình, Ryū còn tưởng nàng muốn sát phu đâu, lần nữa hưởng thụ Shigure đầy đặn phong nhũ, hắn vùi đầu vào hưởng thụ cái này nam nhân phúc địa.
Bỗng nhiên cánh tay đang ôm lấy hắn nhẹ nhàng đẩy hắn ra, Ryū liền cùng Shigure mắt đối mắt, gương mặt không chút thay đổi hiện ra từng tia đỏ ửng, nói:
“Rất nhột a, Ryū.”
Ryū trong lòng rung động, hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, con mắt nhìn chằm chằm Shigure, vô cùng gợi cảm cùng ướt át bờ môi đào, hắn chậm rãi tới gần.
Mọi việc diễn ra nước chảy mây trôi, giống như một đôi tình lữ yêu nhau cuồng nhiệt phối hợp ăn ý với nhau!
Động tác hai bên ngày càng trầm trọng!
Shigure nhìn xem gương mặt tuấn tú trước mặt, không hề phản kháng mà giống như nữ hài tử bình thường giống nhau chậm rãi nhắm lại con mắt, đôi môi anh đào nhỏ nhắn đưa tới mặc cho Ryū tận tình thưởng thức.
Ryū động tác ngày càng lớn mật, hai tay của hắn bắt đầu hướng tới Shigure gợi cảm duyên dáng thân thể kiều nộn da thịt tham lam sờ nắn!
Hai người hôn rất lâu, lâu hơn lúc ở suối nước nóng, thẳng đến không thể thở nổi thời điểm hai người bọn họ mới kết thúc cái này kéo dài hơn mấy phút nồng nàn hôn môi.
Đang tại bầu không khí mập mờ thời điểm, cánh cửa mở ra.
“Ryū, sao hôm nay cậu...”
Miu mở cửa đi vào, chưa kịp nói hết câu, bỗng nhiên sững sờ, nhìn xem hai người, nói không ra lời, nhìn thấy vết máu phía trên, nước mắt rơi xuống nói.
“Ryū, cậu cái tên khốn kiếp, sắc lang, cặn bã nam!.”
Miu nói xong liền chạy đi, Ryū trong lòng gào thét nói: “Không phải như ngươi nghĩ a!!!.”
...
Một lát sau.
“Thì là thế, cậu không nói sớm, để tớ còn hiểu lầm cậu.” Miu vừa cười vừa nói.
“Cậu cho tớ nói sao ?.” Ryū im lặng nhìn xem Miu, trên người hắn hiện tại cũng xuất hiện vài vết thương, đều là bị Miu đánh lúc đuổi theo giải thích, Miu cũng không có dùng toàn lực đang nên hắn cũng không có né tránh.
“Tớ tin tưởng cậu không phải người như thế a.”
Ryū chỉ trên người mấy cái vết thương, có dấu răng còn có vết trảo, cậu còn bảo là tin tưởng tớ.
Miu phun ra nhỏ nhắc lưỡi, xấu hổ cười.
“Tớ hiện tại người toàn thương a, bây giờ liền muốn cậu chăm sóc cho tớ a."
“Rõ ràng là tại cậu a.”
Tuy là Miu nói như thế, bất quá vẫn là nhu thuận dùng đũa cho gắp thức ăn cho Ryū, hắn thì dựa vào trước ngực Shigure, cô ngồi ở phía sau giúp hắn xoa bóp.
Các vị sư phụ nghe thấy động tĩnh cũng bắt đầu đi ra.
“Chít chít!.”
Tōchūmaru từ đâu đi ra nhảy đến Shigure, Shigure mặt lộ vẻ mỉm cười tiếp được Tōchūmaru, nhẹ nhàng sờ lên Tōchūmaru, sau đó nhìn các vị sư phụ nói: “Để cho các ngươi lo lắng.”
“Ai, Ryū, ngươi bây giờ thật sung sướng a, đến cả người làm sư phụ như ta cũng phải ghen ghét a” Nói ra lời như vậy cũng chỉ có Kensei Ma.
“Xem ra Shigure trên người thương thế đều được chữa trị rất tốt.” Akisame cẩn thận quan sát Shigure nói.
“Đều nhờ Ryū cả.” Shigure nhìn xem Ryū nói, con mắt tràn đầy tình cảm.
“Không ngờ ngươi bản thân chưa thức tỉnh Ki nhưng vẫn có thể trị thương.” Sakaki nhìn xem hắn nói.
“A ha ha, đối với ta chỉ là chút chuyện nhỏ a, không có gì đáng chú ý cả.” Ryū gượng cười nói.
“Bọn ta đương nhiên sẽ không hỏi ngươi khả năng đó từ đâu mà có, chỉ cần ngươi không dùng vào việc xấu thì bọn ta luôn ủng hộ ngươi.” Trưởng lão vuốt râu nhìn hắn nói.
“Các sư phụ yên tâm, chuyện đó sẽ không xảy ra đâu.” Ryū nghiêm nghị nói.
...
Mấy ngày sau, trong lớp học.
“Ta nghĩ các ngươi cũng biết hàng rào sắt trên sân thượng đã bị ai đó phá hư đi, trường học của chúng ta đã sáng lập hơn sáu mươi năm rồi nên cơ sở vật chất cũng không mới mẻ gì, cho nên vì lí do an toàn, từ nay tất cả các học sinh không được lên sân thượng. Hiện tại giải tán." Yasunaga Fukujiro nói xong mở cửa đi ra ngoài.
Trong lớp bất đầu ồn ào.
Ryū sau đó đi tới chỗ Miu cùng nàng đi về, làm cho trong lớp các nữ sinh đều hâm mộ.
Himeno Makoto cùng Izumi Yuka đều có chút ước ao nhìn bọn họ.
Ryū cùng Miu đồng hành ở trên đường.
“Ryū, cảm ơn hôm nay cậu đi mua đồ với tớ a, có phải hay không tớ hôm nay mua đồ vật có chút nhiều.” Miu có chút xấu hổ nói.
“Không sao, mấy vị sư phụ đều bận việc cả rồi, Lương Sơn Bạc nhiều người như vậy số lượng đồ vật cần thiết đương nhiên rất lớn cho nên muốn mua nhiều hơn một chút, cậu một người lại không thể nào cầm hết, tớ đương nhiên phải đi với cậu a.” Ryū nắm Miu tay nhỏ nói.
“Ân, hơn nữa dạo này tớ bận nhiều việc quá nên không có thời gian nói chuyện với cậu.” Miu nhỏ mặt ửng đỏ nói
Nhìn xem Miu gương mặt mặt đỏ như trái táo thật đem ôm vào trong ngực thật tốt yêu thương một cái.
Đột nhiên có âm thanh từ phía sau vang lên.
“Thấy chưa, em biết trước là bọn hắn sẽ đi mua đồ trên đường này mà.”
“Làm tốt lắm Koga .”
Nghe được âm thanh quen thuộc, Ryū và Miu quay đầu lại nhìn xem.
Một cái chính là lần trước bị Ryū giáo huấn thiếu chút nữa tàn phế Koga Taichi.
Một cái khác liền là nhân vật mà Ryū mới gặp lần đầu, Tsuji Shinnosuke.
Ryū ánh mắt sắc bén nhìn xem Koga đang trốn ở phía sau lưng Tsuji.
“Không nghĩ tới ngươi gan lớn như vậy, lần trước bị ta giáo huấn chưa đủ sao, giờ còn dám xuất hiện trước mặt ta.”
Nghe thấy thế Koga Taichi trong lòng liền phẫn nộ, lần trước bị Ryū xém chút cho bóp gãy, chân hắn hiện tại vẫn còn chưa khôi phục, để cho hắn Koga Taichi hiện tại không thể sử dụng chân, bản thân cũng rất muốn trả thù Ryū nhưng hắn sợ sệt, sợ rằng Ryū sẽ thực sự phế bỏ chân hắn, thế là tìm đến Tsuji Shinnosuke.
Tsuji Shinnosuke nhìn Miu một cái sau đó nhìn Ryū nói : “Ngươi là Ryū sao, đi ta có chuyện muốn tìm ngươi.”
“Ngươi là người của Ragnarok sao, các ngươi sao cứ rãnh rỗi tìm ta gây phiền phức, muốn bị ta giáo huấn như vậy à ?.”Ryū nhìn xem Tsuji Shinnosuke thản nhiên nói.
“Hừ, ngươi làm được sao ? .” Tsuji Shinnosuke nhìn xem Ryū dáng người khinh thường nói : “Ngươi đã nói như thế vậy ngươi dám đi theo ta kiếm một chỗ cùng nói chuyện sao ? Ta cũng sẽ không đối với bạn gái ngươi động, cô ta có thể rời đi.”
Nghe thấy thế Koga Taichi vội vàng nói: “Ngươi nói cái gì! Không phải chúng ta trước đó đã nói rồi sao! Ngươi hứa là sẽ đánh bại Ryū, sau đó giao nữ hài kia cho ta sao ?.”
Tsuji Shinnosuke trừng mắt, cánh tay nhanh chóng đánh văng Koga, để lại trên mặt hắn một vết thương.
“Câm miệng lại cho ta! Rác rưởi! Ta không ưa những kẻ như ngươi.”
“Ngươi, tên khốn kiếp, ngươi dám gạt ta.” Koga Taichi tức giận nhìn xem hắn. Dù là chân hắn bị thương nhưng hắn vẫn nhảy lên tường sau đó bật tới đá hướng Tsuji Shinnosuke.
“Hử?!.”
Tsuji Shinnosuke dùng một tay bắt lấy Koga Taichi chân, ném hắn về phía đống rác gần đó.
Oanh!
"Loại người như ngươi chỉ xứng đáng vào thùng rác!"
Koga Taichi nằm trên đống rác, hôn mê bất tỉnh.
Sau đó Tsuji Shinnosuke tự tin nhìn xem Ryū nói: “Thế nào, bị ta hù dọa sao ?.”
“...”
Tsuji Shinnosuke nhìn thấy bọn hắn mặt không cảm xúc liền nói : "Chúng ta đến một cái trống trải địa phương nói chuyện giữa nam nhân với nhau, nếu như là nam nhân thì liền đi theo ta."
Ryū nhìn một Tsuji Shinnosuke một chút sau đó đối với Miu nói ra : “Miu, cậu đi gọi điện thoại về nhà để bọn họ chạy tới cầm đồ vật đi, tớ đi một lát sẽ trở về.”
“Cậu sẽ không sao chứ ?.” Fūrinji Miu có chút lo lắng nói.
“Cô gái ngốc, cậu còn không biết thực lực của tớ sao ?.” Ryū búng trán Miu một cái cười nói.
“Hừ, như vậy tùy cậu.”
“Như vậy chúng ta đi trước, cậu nhớ gọi điện thoại, còn có thể hay không tìm tới chúng ta thì...” Ryū nói xong nhìn nhìn về một hướng nào đó.
“Kensei-sensei, ngươi còn không ra sao ?.”
“Khụ khụ, không nghĩ tới lại bị Ryū ngươi phát hiện, ta mặc dù không có nghiêm túc ẩn thân, nhưng phải có thể tùy tiện bị phát hiện a, không lẽ ngủ chung với Shigure liền trở nên lợi hại.” Kensei Ma đi ra ho khan nhỏ tiếng nói.
“Ngươi mới nói gì đấy, Kensei-sensei.” Ryū nhìn hắn tràn đầy hắc khí nói.
“Ách, không có gì, ngươi mau đi đi, ta sẽ giúp ngươi coi chừng Miu.”
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?
Ryū từ từ mở mắt thức dậy, cảm giác thân thể vô cùng thoải mái, tinh thần so với hôm qua cũng vô cùng tốt, sau đó hắn lại không thấy quần áo đâu, đang tính ngồi dậy thì đột nhiên.
“Cái..?”
Ryū cảm giác ai đó đang ôm hắn, khi hắn quay đầu nhìn lại, trước mắt hắn là một cái xinh đẹp động lòng người đang ngủ nữ nhân nằm bên cạnh hắn, đang lõa thể ôm lấy hắn, giống như bạch ngọc da thịt, vô cùng kiều nộn nhu thịt ép sát vào người hắn.
“Shigure ? Sao chị lại ở đây ? Chuyện gì xảy ra sao? Lẽ nào ta và Shigure ngày hôm qua làm đã xảy ra chuyện gì ? Khoan đã, ngày hôm qua ta đột nhiên ngất đi, cái này không thể nào a.”
Ryū thấy được một ít vết máu, còn tưởng là của Shigure trinh huyết, bất quá rất nhanh nhớ lại hôm qua Shigure bị thương, hắn dùng nguyên năng giúp nàng chữa trị sau đó lại đột nhiên ngủ thiếp đi.
Nhớ lại lúc đó đột nhiên có cơn buồn ngủ ập tới, hắn ngay lập tức câu thông hệ thống.
“Hệ thống, hôm qua tại sao ta lại tự nhiên ngất đi thế ?.”
【Ngày hôm qua do cảm xúc của túc chủ bị kích thích dẫn đến căn nguyên trong cơ thể cộng hưởng, ta đã giúp túc chủ ổn định lại nó, nhưng vẫn để cơ thể túc chủ bị kiệt sức.】 Âm thanh hệ thống có một chút nhân tính hóa vang lên.
“Nguyên lai có chuyện như vậy a, như vậy ta yên tâm.”
Ryū cũng không muốn hỏi cái gì khác, quay đầu nhìn xem Shigure, không có phát hiện vết thương, cái này xem như yên tâm, đang tính di chuyển cánh tay thì bỗng nhiên Shigure tay nhanh chóng đưa tới, ở tiếp xúc Ryū trong nháy mắt, cánh tay trong nháy mắt hóa thành ôn nhu quấn quanh ôm lấy cổ Ryū, ôm vào lồng ngực của mình, Ryū còn tưởng nàng muốn sát phu đâu, lần nữa hưởng thụ Shigure đầy đặn phong nhũ, hắn vùi đầu vào hưởng thụ cái này nam nhân phúc địa.
Bỗng nhiên cánh tay đang ôm lấy hắn nhẹ nhàng đẩy hắn ra, Ryū liền cùng Shigure mắt đối mắt, gương mặt không chút thay đổi hiện ra từng tia đỏ ửng, nói:
“Rất nhột a, Ryū.”
Ryū trong lòng rung động, hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, con mắt nhìn chằm chằm Shigure, vô cùng gợi cảm cùng ướt át bờ môi đào, hắn chậm rãi tới gần.
Mọi việc diễn ra nước chảy mây trôi, giống như một đôi tình lữ yêu nhau cuồng nhiệt phối hợp ăn ý với nhau!
Động tác hai bên ngày càng trầm trọng!
Shigure nhìn xem gương mặt tuấn tú trước mặt, không hề phản kháng mà giống như nữ hài tử bình thường giống nhau chậm rãi nhắm lại con mắt, đôi môi anh đào nhỏ nhắn đưa tới mặc cho Ryū tận tình thưởng thức.
Ryū động tác ngày càng lớn mật, hai tay của hắn bắt đầu hướng tới Shigure gợi cảm duyên dáng thân thể kiều nộn da thịt tham lam sờ nắn!
Hai người hôn rất lâu, lâu hơn lúc ở suối nước nóng, thẳng đến không thể thở nổi thời điểm hai người bọn họ mới kết thúc cái này kéo dài hơn mấy phút nồng nàn hôn môi.
Đang tại bầu không khí mập mờ thời điểm, cánh cửa mở ra.
“Ryū, sao hôm nay cậu...”
Miu mở cửa đi vào, chưa kịp nói hết câu, bỗng nhiên sững sờ, nhìn xem hai người, nói không ra lời, nhìn thấy vết máu phía trên, nước mắt rơi xuống nói.
“Ryū, cậu cái tên khốn kiếp, sắc lang, cặn bã nam!.”
Miu nói xong liền chạy đi, Ryū trong lòng gào thét nói: “Không phải như ngươi nghĩ a!!!.”
...
Một lát sau.
“Thì là thế, cậu không nói sớm, để tớ còn hiểu lầm cậu.” Miu vừa cười vừa nói.
“Cậu cho tớ nói sao ?.” Ryū im lặng nhìn xem Miu, trên người hắn hiện tại cũng xuất hiện vài vết thương, đều là bị Miu đánh lúc đuổi theo giải thích, Miu cũng không có dùng toàn lực đang nên hắn cũng không có né tránh.
“Tớ tin tưởng cậu không phải người như thế a.”
Ryū chỉ trên người mấy cái vết thương, có dấu răng còn có vết trảo, cậu còn bảo là tin tưởng tớ.
Miu phun ra nhỏ nhắc lưỡi, xấu hổ cười.
“Tớ hiện tại người toàn thương a, bây giờ liền muốn cậu chăm sóc cho tớ a."
“Rõ ràng là tại cậu a.”
Tuy là Miu nói như thế, bất quá vẫn là nhu thuận dùng đũa cho gắp thức ăn cho Ryū, hắn thì dựa vào trước ngực Shigure, cô ngồi ở phía sau giúp hắn xoa bóp.
Các vị sư phụ nghe thấy động tĩnh cũng bắt đầu đi ra.
“Chít chít!.”
Tōchūmaru từ đâu đi ra nhảy đến Shigure, Shigure mặt lộ vẻ mỉm cười tiếp được Tōchūmaru, nhẹ nhàng sờ lên Tōchūmaru, sau đó nhìn các vị sư phụ nói: “Để cho các ngươi lo lắng.”
“Ai, Ryū, ngươi bây giờ thật sung sướng a, đến cả người làm sư phụ như ta cũng phải ghen ghét a” Nói ra lời như vậy cũng chỉ có Kensei Ma.
“Xem ra Shigure trên người thương thế đều được chữa trị rất tốt.” Akisame cẩn thận quan sát Shigure nói.
“Đều nhờ Ryū cả.” Shigure nhìn xem Ryū nói, con mắt tràn đầy tình cảm.
“Không ngờ ngươi bản thân chưa thức tỉnh Ki nhưng vẫn có thể trị thương.” Sakaki nhìn xem hắn nói.
“A ha ha, đối với ta chỉ là chút chuyện nhỏ a, không có gì đáng chú ý cả.” Ryū gượng cười nói.
“Bọn ta đương nhiên sẽ không hỏi ngươi khả năng đó từ đâu mà có, chỉ cần ngươi không dùng vào việc xấu thì bọn ta luôn ủng hộ ngươi.” Trưởng lão vuốt râu nhìn hắn nói.
“Các sư phụ yên tâm, chuyện đó sẽ không xảy ra đâu.” Ryū nghiêm nghị nói.
...
Mấy ngày sau, trong lớp học.
“Ta nghĩ các ngươi cũng biết hàng rào sắt trên sân thượng đã bị ai đó phá hư đi, trường học của chúng ta đã sáng lập hơn sáu mươi năm rồi nên cơ sở vật chất cũng không mới mẻ gì, cho nên vì lí do an toàn, từ nay tất cả các học sinh không được lên sân thượng. Hiện tại giải tán." Yasunaga Fukujiro nói xong mở cửa đi ra ngoài.
Trong lớp bất đầu ồn ào.
Ryū sau đó đi tới chỗ Miu cùng nàng đi về, làm cho trong lớp các nữ sinh đều hâm mộ.
Himeno Makoto cùng Izumi Yuka đều có chút ước ao nhìn bọn họ.
Ryū cùng Miu đồng hành ở trên đường.
“Ryū, cảm ơn hôm nay cậu đi mua đồ với tớ a, có phải hay không tớ hôm nay mua đồ vật có chút nhiều.” Miu có chút xấu hổ nói.
“Không sao, mấy vị sư phụ đều bận việc cả rồi, Lương Sơn Bạc nhiều người như vậy số lượng đồ vật cần thiết đương nhiên rất lớn cho nên muốn mua nhiều hơn một chút, cậu một người lại không thể nào cầm hết, tớ đương nhiên phải đi với cậu a.” Ryū nắm Miu tay nhỏ nói.
“Ân, hơn nữa dạo này tớ bận nhiều việc quá nên không có thời gian nói chuyện với cậu.” Miu nhỏ mặt ửng đỏ nói
Nhìn xem Miu gương mặt mặt đỏ như trái táo thật đem ôm vào trong ngực thật tốt yêu thương một cái.
Đột nhiên có âm thanh từ phía sau vang lên.
“Thấy chưa, em biết trước là bọn hắn sẽ đi mua đồ trên đường này mà.”
“Làm tốt lắm Koga .”
Nghe được âm thanh quen thuộc, Ryū và Miu quay đầu lại nhìn xem.
Một cái chính là lần trước bị Ryū giáo huấn thiếu chút nữa tàn phế Koga Taichi.
Một cái khác liền là nhân vật mà Ryū mới gặp lần đầu, Tsuji Shinnosuke.
Ryū ánh mắt sắc bén nhìn xem Koga đang trốn ở phía sau lưng Tsuji.
“Không nghĩ tới ngươi gan lớn như vậy, lần trước bị ta giáo huấn chưa đủ sao, giờ còn dám xuất hiện trước mặt ta.”
Nghe thấy thế Koga Taichi trong lòng liền phẫn nộ, lần trước bị Ryū xém chút cho bóp gãy, chân hắn hiện tại vẫn còn chưa khôi phục, để cho hắn Koga Taichi hiện tại không thể sử dụng chân, bản thân cũng rất muốn trả thù Ryū nhưng hắn sợ sệt, sợ rằng Ryū sẽ thực sự phế bỏ chân hắn, thế là tìm đến Tsuji Shinnosuke.
Tsuji Shinnosuke nhìn Miu một cái sau đó nhìn Ryū nói : “Ngươi là Ryū sao, đi ta có chuyện muốn tìm ngươi.”
“Ngươi là người của Ragnarok sao, các ngươi sao cứ rãnh rỗi tìm ta gây phiền phức, muốn bị ta giáo huấn như vậy à ?.”Ryū nhìn xem Tsuji Shinnosuke thản nhiên nói.
“Hừ, ngươi làm được sao ? .” Tsuji Shinnosuke nhìn xem Ryū dáng người khinh thường nói : “Ngươi đã nói như thế vậy ngươi dám đi theo ta kiếm một chỗ cùng nói chuyện sao ? Ta cũng sẽ không đối với bạn gái ngươi động, cô ta có thể rời đi.”
Nghe thấy thế Koga Taichi vội vàng nói: “Ngươi nói cái gì! Không phải chúng ta trước đó đã nói rồi sao! Ngươi hứa là sẽ đánh bại Ryū, sau đó giao nữ hài kia cho ta sao ?.”
Tsuji Shinnosuke trừng mắt, cánh tay nhanh chóng đánh văng Koga, để lại trên mặt hắn một vết thương.
“Câm miệng lại cho ta! Rác rưởi! Ta không ưa những kẻ như ngươi.”
“Ngươi, tên khốn kiếp, ngươi dám gạt ta.” Koga Taichi tức giận nhìn xem hắn. Dù là chân hắn bị thương nhưng hắn vẫn nhảy lên tường sau đó bật tới đá hướng Tsuji Shinnosuke.
“Hử?!.”
Tsuji Shinnosuke dùng một tay bắt lấy Koga Taichi chân, ném hắn về phía đống rác gần đó.
Oanh!
"Loại người như ngươi chỉ xứng đáng vào thùng rác!"
Koga Taichi nằm trên đống rác, hôn mê bất tỉnh.
Sau đó Tsuji Shinnosuke tự tin nhìn xem Ryū nói: “Thế nào, bị ta hù dọa sao ?.”
“...”
Tsuji Shinnosuke nhìn thấy bọn hắn mặt không cảm xúc liền nói : "Chúng ta đến một cái trống trải địa phương nói chuyện giữa nam nhân với nhau, nếu như là nam nhân thì liền đi theo ta."
Ryū nhìn một Tsuji Shinnosuke một chút sau đó đối với Miu nói ra : “Miu, cậu đi gọi điện thoại về nhà để bọn họ chạy tới cầm đồ vật đi, tớ đi một lát sẽ trở về.”
“Cậu sẽ không sao chứ ?.” Fūrinji Miu có chút lo lắng nói.
“Cô gái ngốc, cậu còn không biết thực lực của tớ sao ?.” Ryū búng trán Miu một cái cười nói.
“Hừ, như vậy tùy cậu.”
“Như vậy chúng ta đi trước, cậu nhớ gọi điện thoại, còn có thể hay không tìm tới chúng ta thì...” Ryū nói xong nhìn nhìn về một hướng nào đó.
“Kensei-sensei, ngươi còn không ra sao ?.”
“Khụ khụ, không nghĩ tới lại bị Ryū ngươi phát hiện, ta mặc dù không có nghiêm túc ẩn thân, nhưng phải có thể tùy tiện bị phát hiện a, không lẽ ngủ chung với Shigure liền trở nên lợi hại.” Kensei Ma đi ra ho khan nhỏ tiếng nói.
“Ngươi mới nói gì đấy, Kensei-sensei.” Ryū nhìn hắn tràn đầy hắc khí nói.
“Ách, không có gì, ngươi mau đi đi, ta sẽ giúp ngươi coi chừng Miu.”
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?