Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 23: Kế hoạch.



Buổi tối, dưới cây cầu nào đó, có một đám người tập hợp, mỗi người nhìn đều là bất lương trong tay nắm đủ loại vũ khí.

“Ai ở ơi đó!.”

Niijima trốn ở một cái tảng đá lớn trụ phía sau Niijima Haruo lập tức toàn thân xiết chặt, cho là mình bị phát hiện.

Qua vài giây đồng hồ, tại Niijima phía sau gầm cầu cột đá đằng sau, người đi ra là một nữ nhân.

“Cái gì ? Chỉ có một người.”

Cầm đầu nam nhân có chút khinh thường nói.

“Không, là tám người!.” Niijima khuôn mặt kinh sợ hô thầm.

Từ khối kia cột đá đằng sau, lần lượt đi tới bảy người, trên tay của mỗi một người đều mang bao tay, bao tay phía trên thiếp vàng tiêu chí từ số 1 đến số 8, phân biệt đại biểu Nhất Quyền đến Bát Quyền.

Niijima con mắt chăm chú chằm chằm găng tay của bọn họ, trong lòng kêu lên: “Bọn hắn liền là Bát Quyền Hào sao ?.”

“Đừng có coi thường bọn ta! Các ngươi mới tám người, làm gì được chúng ta sao ?.”

Cánh tay tráng kiện hướng bên cạnh vung lên, lớn tiếng nói: “Chúng ta bên này thế nhưng là có năm mươi người, không phải muốn phân cao thấp sao ?.”

Màu trắng đồ vét người nhẹ giọng nói ra: “Các ngươi chớ hiểu lầm, đối phó các ngươi, chúng ta mới sẽ không đem cả tám người tất cả đều ra trận đâu.”

“Cái gì ?.”

“Hôm nay chỉ là đến kiểm tra một chút mới gia nhập người năng lực thôi.”

Nhất Quyền Hào khóe miệng nhếch lên một vòng nụ cười giễu cợt.

“Hermit, Loki, các ngươi cũng đi hỗ trợ đi”

Một người mặc màu đậm áo khoác, đem mặt toàn bộ che giấu tại áo khoác bên trong, một cái mang theo The mắt, hai người toàn thân đều hiển lộ lấy cường tráng cơ bắp.

Hai người tại đứng tại Kisara Nanjou sau lưng.

“Đáng giận a, dám xem thường bọn ta!.”

Cầm đầu không tốt tráng hán cả giận nói, tiếp lấy vung tay lên, giận nói: “Các huynh đệ, xông lên! Đem bọn hắn toàn làm thịt!.”

“Aaa!.” xN

Hơn năm mươi người vọt tới ba bên người thân.

“Ba người. . .” Trong góc Niijima nhìn xem bọn hắn.

Đoàn tàu từ trên trên cầu chạy qua, ánh sáng chiếu rọi xuống, chỉ thấy bóng người hiện lên, nắm đấm cùng chân đá đánh tại trên thân thể thanh âm, cùng các loại kêu thảm, Niijima nhìn mà há to mồm khiếp sợ không thôi.

Thẳng đến một hai phút về sau, hơn năm mươi người toàn bộ bị Kisara cùng hai cái khác quyền hào Hermit cùng Loki đánh ngã xuống đất.

Mà Niijima mặt đã kinh biến đến mức hoảng sợ không thôi, thầm nghĩ nói: “Mới ba người liền giải quyết hết năm mươi người ?”

“Đây chính là sức mạnh của Ragnarök sao ?”



Sáng ngày hôm sau, hắn và Miu đang đến trường.

Đi trên đường, Ryū đột nhiên nhìn về phía trước con đường nhỏ.

“Ngươi đang làm gì đấy Niijima.”

“Hắc hắc, lại bị ngươi phát hiện a.” Niijima từ phía sau cột điện đi ra nhìn xem Ryū nói.

“Tìm ta có gì ?.”

“Tên Tsuji Shinnosuke đang đợi ngươi ở phía trước, cũng không biết hắn định tìm ngươi làm gì ?.”

“Vậy a, đi xem một chút sẽ biết.”

Cả ba người đi về phía trước,tới khi nhìn thấy một mảnh đất trống, Tsuji Shinnosuke cùng phía sau hắn hai cái tiểu đệ đều đang đợi ở đấy.

“Ta chờ ngươi nãy giờ a, Ryū.” Tsuji Shinnosuke nhìn xem Ryūnói.

“Nói đi, tìm ta có việc gì, không lẽ không muốn bị ta giáo huấn lần nữa.”

“Ta ở đây là vì việc khác, nhưng trước đó....” Nói đến đây hắn đột nhiên tiến lên, đối với Ryū cúi đầu.

“Cám ơn ngươi!.”

Niijima cùng Miu đều ngạc nhiên nhìn hắn.

“Cảm ơn ta việc gì ?.” Ryū hứng thú nhìn xem hắn hỏi.

Tsuji Shinnosuke ngẩng đầu lên nói: “Nhờ ngươi mà ta hiểu được thứ quý giá nhất luôn ở bên cạnh ta, cũng cám ơn ngươi đã nương tay, ta cũng đã rời khỏi Ragnarok nhưng lần sau ta nhất định sẽ lại tìm ngươi cùng đánh một trận.”

“Như vậy sao, cảm ơn thì không cần, còn việc ngươi muốn tới khiêu chiến, tùy ngươi a.” Ryū biểu thị không quan tâm nói.

“Cái tên này!.” Cái tên này thật biết chọc tức người a, Tsuji Shinnosuke lắc đầu.

“Chuyện đầu tiên coi như xong, còn một chuyện nữa, cái tên võ sĩ quyền anh đi theo ngươi, lệnh trừng phạt của hắn sắp được thi hành rồi, lúc đầu là do nhóm của bọn ta chấp hành, nhưng là ta đã rời khỏi Ragnarok, việc đó đã được giao lại cho nhóm của Kisara, ngươi tốt nhất gọi hắn cẩn thận một chút, được rồi, dù sao còn có ngươi cái này tại, nói những thứ này làm gì.”

“Không ngờ ngươi lại tốt bụng như vậy còn nói cho ta biết tin tức này, ngươi sẽ sẽ không có âm mưu gì đấy chứ.” Ryū nhìn hắn vẻ mặt nghi ngờ nói.

“Hừ! Ta không chưa tiểu nhân như vậy! Còn nữa, nghe nói sẽ có một cái quyền hào tham gia nữa.”

“Cái gì, quyền hào sao.” Niijima kinh ngạc nói.

“Ân, tên kia được mọi người gọi là Hermit.” Tsuji Shinnosuke gương mặt ngưng trọng nói.

“Chuyện ta cần nói đã xong, như vậy tạm biệt.” Tsuji Shinnosuke cùng hai người thủ hạ rời đi.

“Ryū, hôm qua ta nhìn thấy ba người bọn hắn tự mình đánh bại năm người đấy.” Niijima lo sợ nhìn xem Ryū nói.

“Niijima, ngươi tìm một số người cùng Takeda đi, đem nay ta sẽ đi tìm Kisara.”

“Cái gì, ngươi muốn trực tiếp đi tiếp đi tìm Kisara ”

“Ta cũng không muốn đợi phiền phức tìm tới rồi mới giải quyết.” Ryū còn đang muốn sớm thu Kisara về tay đâu.

“Như để ta gọi cho Takeda cùng hắn bàn bạc kế hoạch.” Niijima cười gian nói.

“Tốt.”

Ba người đi tới trường học, Niijima lập tức đi tìm mấy người từng bị ức hiếp qua. '

'Nếu như kêu gọi bọn hắn đi đánh người xấu bọn hắn sẽ rất vui lòng làm a.' Niijima cười gian nghĩ lấy.

“Cái tên này a.” Ryū bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó cùng Miu đi tới lớp học.

Buổi chiều, tại Akisame phòng khám, Takeda Ikki đang được Akisame điều trị.

“Chào Akisame-sensei.” Ryū bước vào phòng khám nói.

“Takeda, cánh tay ngươi tốt hơn rồi chứ ?.”

“A Ryū, cánh tay ta cũng sắp hồi phục hoàn toàn rồi, ngươi tìm ta có gì sao ?.”

“Ừm.”

“Các ngươi cứ nói đi, ta đi ra ngoài trước.” Akisame cầm chậu nước lên đi ra ngoài.

“Ragnarok sắp tìm ngươi thi hành trừng phạt.”

Takeda Ikki nghe xong sắc mặt hơi biến ngưng trọng, mặc dù có Ryū tại, nhưng là trong lòng vẫn cảm thấy bất an.

“Ngươi đang sợ sao ?.”Ryū nhìn xem Takeda liền biết hắn nghĩ gì, nói khẽ.

“Ân.”

“Nếu là ngay từ đầu liền nghĩ rằng là mình sẽ thua, vậy thì đừng đánh làm gì nữa!".”

Takeda Ikki nghe Ryū lời nói bỗng nhiên giật mình, trên trán chảy mồ hôi lạnh, nắm chặt nắm đấm nhìn xem Ryū , nhớ lại hắn quyết tâm.

“Thật xin lỗi!.”

“Cố gắng vượt qua sợ hãi, chiến thắng chính mình, ngươi liền có thể tiến lên!.” Ryū nhìn xem Takeda Ikki nói.

Nghe được Ryū lời nói, Takeda Ikki như được thức tỉnh, nhìn xem Ryū, sau đó phát ra phấn trấn thần sắc.

“Ân, ta đã biết Ryū.” Takeda Ikki nắm chặt nắm đấm, tinh thần phấn chấn nói.

“Tốt, kế tiếp ta còn có chuyện khác nói với ngươi.” Ryū hài lòng gật đầu, nhẹ giọng nói ra.

“Ân.”

Thế là Ryū bắt đầu nói cho hắn kế hoạch.

...

Buổi tối.

Takeda Ikki hiện đang dạo bước trên đường, đi vào một còn hẻm vắng vẻ sau đó nói.

“Các ngươi đi theo ta cũng lâu rồi, có thể ra ngoài được rồi đấy.”

Lời nói vừa đứt, từ phía sau Takeda liền đi tới một nhóm người.

Bên kia bức tường cũng xuất hiện một vài tên, trong đó cả cả Koga Taichi, lúc này hắn khuôn mặt phảng phất hơn ba mươi tuổi, khóe mắt cũng đều là nếp nhăn, nhưng thực lực vẫn không có suy giảm, vẫn gượng được một khoảng thời gian.

Takeda Ikki xem đứng phía trên bức tường,hai tay chống nạnh nhìn xem hắn Kisara Nanjou.

“Kisara! Đã lâu không gặp.”

Kisara híp mắt, chậm rãi nói: “Gọi là Kisara tiểu thư, đồ phản bội!.”

“Được rồi, tập trung lại rồi đập nó luôn đi.” Koga Taichi lên tiếng, giọng nói bây giờ cũng trở nên khàn khàn.

“Không gặp ngươi lâu ngày, không ngờ ngươi bây giờ lại trở thành bộ dạng này a.” Takeda Ikki trào phúng nhìn xem hắn nói.

“Takeda! Nếu như không phải ngươi khoanh tay đứng nhìn, ta sẽ lại biến thành bộ dạng này sao ?.” Koga Taichi tức giận nói.

“Nếu để ta gặp lại tên Ryū đó, ta nhất định sẽ báo thù, nhất định phải đánh phế hắn.”

Đứng ở một bên Kisara Nanjou khẽ cau mày, nghe được Koga Taichi lời nói, trong lòng nàng cảm giác khó chịu.

“Ha ha ha, ngươi muốn tìm Ryū báo thù, ngươi đang nằm mơ à ?.” Nghe được Koga Taichi lời nói, Takeda Ikki không khỏi cười to.

“Ngươi cười cái gì ?.”Koga Taichi khó chịu nhìn xem Takeda Ikki.

“Ngươi còn không nhận rõ ngươi cùng Ryū chênh lệch sao ? Hắn lúc trước đánh ngươi căn bản chưa hề dùng ra tới một phần thực lực, ngươi còn muốn tìm Ryū báo thù, thật không ngờ ngươi lại ngu xuẩn như vậy.”

“Tên khốn kiếp!.” Koga Taichi tức giận hét lớn, sau đó liền muốn xông lên .

“Chờ một chút, để ta làm cho..”

Ukita từ phía sau đè lại Koga Taichi bả vai.

“Mau thả ra!.” Koga Taichi vung tay đánh mở Ukita.

“Hừ!.”

Ukita quát một tiếng sau đó bắt lấy Koga Taichi giơ lên cao.

“A a a! Ngươi làm gì đấy Ukita!.”

“A!.”

Oanh!

Ukita nắm lấy Koga Taichi đánh bay mấy người xung quanh.

“Cút đi.” Ukita nắm lấy Koga Taichi ném tới Kisara phương hướng, Kisara nhẹ nhàng nhích người tránh ra một bên.

“Ukita, ngươi dám làm phản sao ?.” Kisara nhìn xem Ukita nói.

“Ta hôm nay chính thức rời khỏi Ragnarok, tên nào không phục bước ra đây.”

“Ukita, xin lỗi ngươi.” Takeda Ikki không nghĩ tới Ukita vậy mà lại giúp hắn.

“Ngươi nói gì thế, ta chỉ quyết định quay trở lại học Judo thôi, không làm tội phạm nữa.”

“Không ngờ nam nhân các ngươi có tình cảm như vậy, để ta tiễn các ngươi một đoạn đi.” Kisara nói xong ra hiệu, thủ hạ xung quanh cũng cầm lên vũ khí chuẩn bị xong lên.

“Ngươi nghĩ ta chỉ có một người sao ?” Takeda Ikki nhìn xem Kisara Nanjou cười nói.

“Còn có người khác sao ?.”Kisara ánh mắt lạnh nhạt nói ra.

Takeda Ikki cười cười, lớn tiếng thét lên: “Ryū! Mau xuất hiện đi.”

“Cái gì ? Ryū!".” Kisara Nanjou kinh ngạc nói, vội vàng nhìn xem xung quanh.

“Ryū hắn cũng tới! Tốt, ta bây giờ liền muốn trả thù hắn!.” Koga Taichi từ đâu xuất hiện, ánh mắt chứa đầu thù hận nói.

Quát! Quát! Quát!

Qua một hồi lâu, vẫn chưa có động tĩnh gì.

“Ách!.”

Takeda Ikki trên trán chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, Ukita cũng chảy đầy mồ hôi nhìn xem Takeda Ikki.

“Người đâu Takeda ?.”

“Ta cũng không biết a, hắn nói hắn xuất hiện ngay khi ta hô tên hắn.”

“Có khi nào ngươi bị hắn hố ?.”

Chung quanh đám thủ hạ bắt đầu ồn ào.

“Không ngờ trường học mạnh nhất cũng chỉ có như thế rõ ràng sợ chúng ta nên không dám xuất hiện a.”

“Xém nữa bị ngươi hù dọa.” Koga Taichi khóe miệng lộ ra nụ cười sau đó ra hiệu cho đám người phía sau bắt đầu trừng phạt.

“Là tên nào nói ta sợ, có thể đứng ra sao ?” Một cái âm thanh lười biếng vang lên.


Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc