Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 25: Honoka gia nhập.



Ngày hôm sau, trong một căn phòng tại trường học.

Ryū, Miu, Kisara, Niijima, Takeda , Ukita, còn có một vài người mới ở đây.

“Ryū, tại sao cô ta lại ở đây ?.” Miu tay chỉ Kisara nhìn hắn hỏi.

“Cô có ý kiến gì sao đồ bò sữa.” Kisara ánh mắt khiêu khích nhìn nàng.

“Cậu nói hả cái đồ sân bay.”

“Bò sữa!.”

“Sân bay!.”

Ba! Ba!

“Nha!” x2.

“Hai người còn cãi nhau đừng trách ta đấy.” Ryū giơ tay lên hơi hù dọa, hai nữ vội vàng che lại của mình mông nhỏ không dám cãi nữa.

“Miu, Kisara bây giờ đã gia nhập tổ chức, hai người nhớ phải hòa thuận đấy.”Ryū vừa nói vừa xoa đầu nàng.

“Được rồi, nếu Ryū đã nói vậy.” Miu đỏ mặt đáp.

Sau đó Ryū liền quay sang nhìn đám người Niijima nói.

“Ta hôm nay tập hợp các ngươi mà muốn nói rõ một vài điều về cái tổ chức này.” Gương mặt Ryū trở nên nghiêm túc, làm cho tất cả đều nghiêm nghị lên, không dám làm thành động thất lễ, hai nữ bên cạnh thì tự hào nhìn xem hắn

“Điều thứ nhất, tuyệt đối không lấy mạnh hiếp yếu, nếu như ai vi phạm liền sẽ giống như Koga kết cục.”

Nhớ Koga Taichi ngày hôm qua bị đánh bay, sau đó không biết sống chết, đám người đều mặc hoảng sợ vội vàng nói : “Vâng, bọn ta tuyệt đối sẽ không, lão đại.”

“Tốt, điều thứ hai, Niijima liền sẽ đảm nhiệm vị trí quân sư, hắn sẽ thay ta quản lí tổ chức khi ta không tại, Kisara cùng Takeda liền sẽ làm đội trưởng. Các ngươi sau đó hãy cố gắng vì tổ chức làm việc, chỉ cần có thực liền có cơ hội thăng làm đội trưởng.”

“Ngươi cứ yên tâm a Ryū, ta chắc chắn sẽ làm giúp tổ chức của chúng ta càng ngày càng lớn mạnh.”

“Như vậy sao, ta coi trọng ngươi a, ngươi cũng đừng làm ta thất vọng a.” Ryū vỗ bả vai hắn cười nói, Niijima nhìn thấy nụ cười đó liền cảm thấy có gì đó rất đáng sợ, một chút dã tâm cũng không dám nghĩ tới.

“Ta chắc chắn sẽ làm ngươi hài lòng.” Niijima bộ dáng chững chạc, đàng hoàng nói.

"Rất tốt, ngươi chỉ cần biết, trong tổ chức, hết thảy đều nghe theo ta là được ?"

“Ân, lão đại.”

“Cái kia...Ryū” Ukita một bên ấp úng nói.

“Có chuyện gì sao Ukita ?.”

“Ta có thể gia nhập sao ?.”

“Ngươi ở đây nghe bọn ta trò chuyện bí mật không lẽ còn có thể đi sao, trừ khi ngươi muốn bị...” Ryū nói đến đâu khóe miệng nhếch lên đưa tay lên cổ làm động tác cắt ngang.

“Vâng, đại ca.” Ukita thấy thế lập tức đứng nghiêm nói, trên trán còn chảy giọt mồ hôi lạnh.

“Được rồi, kế tiếp là thực lực của các ngươi, ở đây tất cả mọi người trừ Miu ra đều phải cố gắng tăng cao thực lực, ít nhất cũng phải như tên Koga ngày hôm qua, ta sẽ làm kế hoạch huấn luyện phù hợp cho các ngươi, nếu không ngày sau đều sẽ trở thành gắn nặng cho tổ chức.”

“Ân, bọn ta sẽ cố gắng.” Takeda Ikki giơ lên nấm đấm, nghiêm túc nói.

“Đúng rồi lão đại, ngươi còn chưa đặt tên cho tổ chức a.” Niijima nhìn xem Ryū nói.

“Tên gọi sao, liền gọi là Chaos đi.” Ryū suy nghĩ một chút liền nói.

“Hỗn mang ? Cảm giác cũng rất oai phong a.” Takeda Ikki hơi suy tư nói.

“Tốt, tất cả xem như ta đã nói xong hết, giờ giải tán.”

“Vâng!.”

...

Cuộc hợp kết thúc, Takeda Ikki cùng Ukita đều rời đi, giờ chỉ còn lại Ryū, Miu, Kisara cùng hộ vệ của nàng Shiratori và Niijima.

“Kisara tiểu thư, chúng ta cứ như vậy thối lui ra khỏi Ragnarok, bọn hắn chắc chắn sẽ tìm tới chúng ta gây phiền phức, đến lúc đó chúng ta... ” Shiratori hơi lo lắng nhìn xem Kisara nói.

“Không cần lo lắng a, chúng ta mới thủ lĩnh chắc chắn sẽ không để cho chúng ta gặp nguy hiểm, đúng không, Ryū.” Kisara nhìn về phía Ryū, ánh mắt mang theo mị sắc ôm cánh tay hắn nói.

“Cứ yên tâm, bọn hắn tới tên ta đánh tên đó, sẵn tiện thu phục bọn hắn luôn.” Ryū nhìn xem Kisara sờ đầu nàng cười nói.

Kisara nghe thấy Ryū lời nói liền biết hắn muốn thu phục Ragnarok, nghĩ tới đây Kisara khóe miệng lộ ra tiếu dung, sau đó đi ra cửa.

“Như vậy ta đi trước, Ryū.”

"Tốt, nhớ cẩn thận đấy."

“Ân.”

Trước khi đi Kisara cũng không quên khiêu khích Miu một cái.

“Tạm biệt bò sữa.” Nói xong lập tức chạy đi.

“Chờ ta một chút Kisara tiểu thư.” Shiratori đối với Ryū tạm biệt, sau đó đuổi theo Kisara.

“Đáng giận a.” Miu nắm tay tức giận nói.

“Ha ha ha, được rồi Miu, chúng ta cũng về thôi.” Ryū nắm tay Miu cười nói.

“Ân.” Ryū cùng Miu đi ra ngoài, chỉ còn lại Niijima đang tưởng tượng lai tổ chức phát triển phát ra ác ma tiếng cười.

Trở lại Lương Sơn Bạc.

Hiện tại có ba người đang tại trong phòng khách.

Miu bưng nước trà đến cho Honoka.

“Cảm ơn.”

“Không sao, mà cậu hôm nay tại sao lại tới đây a ?.”

“Tớ nghe Ryū nói nhà cậu mở võ quán nên muốn tới học a.”

“Ân, Honoka nói là cậu ấy muốn học võ nên tớ bảo nàng tới đây.” Ryū ở một bên nói.

“Nhưng học võ thuật rất cực khổ a, cậu chịu được sao Honoka.” Miu nhìn xem Honoka nói.

“Ân, tớ nhất định chịu được.”

“Như vậy được rồi, để tớ đi nói với ông.”

“Ai muốn học võ sao ? Nữ sinh ?.” Miu vừa nói xong, một cái vóc dáng thấp nam nhân đột nhiên xuất hiện kế bên, dọa nàng một cái trốn sau lưng Ryū.

“Vị này chính là sư phụ Kensei Ma, không phải là người xấu nhưng cũng không tốt lắm.” Ryū ở một bên giới thiệu.

“Ngươi tiểu tử thối, cái đệ nào nói sư phụ mình như vậy sao.”

Ryū không để ý tới hắn, sau đó lại thêm một người xuất hiện.

“Nữ đệ tử liền để ta chỉ dạy đi.”

“A, Shigure, đệ tử không phân biệt giới tính a, ngươi thế nhưng còn quá trẻ a, cử để ta... .”

Keng!

Shigure không nói một tiếng liền xuất kiếm, hóa thành cuồng phong đem Kensei Ma vây quanh ở trong đó, Kensei Ma lập tức biến hư ảo né tránh, tiếp lấy liền nghe được thâm một âm thanh vang lên.

“Apachai cũng muốn dạy đồ đệ a, ta cũng tới!.”

Nói xong liền nhảy vào đánh thành một đoàn, Ryū cùng Miu vội vã lôi kéo bị dọa sợ Honoka thoát đi phòng khách, Miu bất đắc dĩ nói:

“Tiền sữa chữa lần này lại tăng thêm a, đều do cậu a Honoka.”

“Ách, do tớ ?.”

“Ân, cho nên cậu phải phụ trách bằng cách gia nhập võ quán, vì là bằng hữu nên chỉ cần một vạn yên một tháng là được.”

“ Ô ô ô, tớ còn có thể rút lui sao.” Honoka làm bộ đáng thương nhìn xem Miu nói.

“Đã muộn.”

...

Tại nơi khác trên cầu, Niijima gương mặt hoảng sợ nhìn xem người trước mặt.

“Ta cho ngươi ba giây.” Một người mặc áo choàng che kính gương mặt hướng Niijima đe dọa nói.


Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?