Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 3: Furinji Miu.



Trên một con đường vắng vẻ nào đó bỗng nhiên xuất hiện một quả cầu màu trắng, quả cầu dần tan biến để lộ một thiếu niên tuấn tú, hắn nhìn xung quang sau đó nhắm mắt lại. Lắng nghe âm thanh trong đầu.

Ryu mở mắt đánh giá xung quang, kiến trúc ở đây nhìn cũng không phát triển giống lúc ở trái đất, có lẽ đâu đó khoảng năm 2000.

Trên đường bây giờ không có lấy 1 bóng người.

Hắn bắt đầu đi xung quang tìm kiếm, sau một lúc thì thấy một cô gái với mái tóc vàng mặc áo khoác màu đỏ mang theo cặp, có lẽ một học sinh, hắn đi tới vỗ vai cô gái hỏi.

“Làm phiền, có thể cho hỏi...”

Chưa kịp hỏi hết câu thì đột nhiên cô gái bắt lấy tay hắn làm tư thế ném về phía trước, tình huống quá đột ngột, hắn còn đang suy nghĩ tại sao lại như vậy, đang đợi bản thân cùng mặt đất tiếp xúc thân ái thì bỗng nhiên cơ thể hắn tự động phản ứng.

Cơ thể hắn bắt đầu thực hiện một cú xoay vòng trên không trung rồi đáp xuống đất, hắn biểu lộ ngạc nhiên, cả cô gái vừa mới ném hắn cũng biểu hiện như vậy.

Sau một lúc thì cô gái mới phản ứng lại bắt đầu chạy tới, trên gương mặt biểu lộ áy náy cúi người xin lỗi.

“Xin lỗi, tự nhiên có người bất ngờ chạm vào mình nên bản thân mới phản xạ hất cậu ra phía trước, thật lòng xin lỗi.”

“Không sao, là lỗi của tôi mới đúng, do tôi không lên tiếng trước mà đã chạm vào cậu.” Hắn nghe thấy âm thanh của cô gái liền xoay người lại nói, đợi cô gái thẳng người lên, nhìn thấy gương mặt cô gái ấy hắn vô cùng bất ngờ, hắn mặt dù mất trí nhớ nhưng vì lí do gì đó hắn vẫn nhớ rõ từng bộ truyện trang, phim và anime mà hắn từng xem.

Mặt dù gương mặt cô gái ấy hắn đã từng thấy qua từ rất lâu nhưng đối với một tên xem vì nhân vật nữ như hắn thì không thể quên được, mặc dù hơi khác một chút do khác biệt giữa 2D và 3D nhưng hắn chắc chắn cô gái trước mặt chính là Miu Furinji, nữ chính trong tác phẩm Historys Strongest Disciple Kenichi, bộ truyện shounen hắn xem đầu tiên.

Miu thấy hắn cứ nhìn cô chằm chằm liền không nhịn được tò mò hỏi.

“Chúng ta có từng gặp nhau ở đâu sao?.”

Hắn tỉnh hồn lại vội vàng xin lỗi nói.

“Xin lỗi, do cô giống một người tôi quen nên hơi ngạc nhiên.”

“Giống mình sao?.” Miu nửa tin nửa ngờ.

“Có phải cậu đang đến trường không?.” Thấy thế hắn bèn tìm cách đánh lạc hướng hỏi sang truyện khác.

“Thôi chết sắp trễ giờ rồi.” Miu giật mình, ngay lập tức cô ấy phóng nhanh về hướng trường học, chạy được 1 đoạn cô ấy quay người lại nói.

“Mình tên Furinji Miu , có cơ hội gặp lại chúng ta liền nói chuyện.”

“Tớ tên Museigen Ryū, có cơ hội liền gặp lại a.” Hắn đáp lại, vẫy tay chào.

“Ừm, có duyên gặp lại.” Miu gật đầu sau đó chạy đi.

‘Cũng ko lâu lắm đâu.’ Hắn vui vẻ nghĩ thầm, bây giờ đã biết được đây là thế giới Historys Strongest Disciple Kenichi, việc đầu tiên cần làm là tìm tới Lương Sơn Bạc, nghĩ đến đây.

“Hệ thống, tìm kiếm võ quán gần đây có tên Lương Sơn Bạc.”

【Đang tìm kiếm...đã thấy.】

Hệ thống vừa dứt lời, trước mắt hắn nhìn thấy một bản đồ radar, đánh dấu màu lam là vị trí của hắn còn màu trắng là Lương Sơn Bạc. Hắn bắt đầu đi theo chỉ dẫn trên bản đồ, sau 30p hắn đã tìm tới nơi. Trước mặt hắn là một cái võ quản nhìn rất cũ kĩ, bên trên có gắn bảng viết 3 chữ rồng bay phương múa Lương Sơn Bạc.

Hắn chậm rãi bước tới phía trước đặt tay lên cánh cửa, dùng sức đẩy tới thì phát hiện cánh của nặng vô cùng, ít nhất cũng trên 1 tấn, bảo sau tên Kenichi lúc đầu đẩy không được.

Ryū sau đó đặt cả 2 tay lên cánh cửa, cả người bắt đầu dùng sức, cánh cửa to lớn nặng chịt từng chút được hé mở, sau đó liền đủ để hắn đi vào.

Ryū đi vào nhìn xung quang thì bỗng nhiên có cảm giác ai đó sau lưng, hắn theo bản năng lập tức quay lại, đứng trước mặt hắn là một người đàn ông rất cao lớn, tóc và râu đều có màu vàng, trên người ông ta hắn cảm thấy được một sức mạnh vô cùng to lớn, hắn dám khẳng định người trước mắt đã đặt được Cấp Người Siêu Phàm.

Chỉ trong thoáng chốc Ryū liền nhận ra phân thận của ông ấy, ông ta chính là ông ngoại của Miu, trưởng lão của Lương Sơn Bạc, người có biệt danh “The Invincible Superman”, Fūrinji Hayato.

“Ồ, thiếu niên, cậu tới Lương Sơn Bạc có việc gì không ?.” Hayato nhìn hắn nở nụ cười thân thiện hỏi, ông lúc nãy đã thấy Ryū tự mình đẩy cánh của kia, nên biết cánh của đó được thiết kế để người bình thường không thể đễ đẩy ra được, thế mà tên thiếu niên nhìn chỉ mới 16-17 tuổi như hắn lại làm được, xem ra không phải người bình thường a.

Ryū nghe thấy Hayato hỏi liền nhanh chóng nghiêm người lễ phép đáp.

“Xin lỗi vì đã tự tiện đi vào, con tên là Museigen Ryū , con đến đây là để học võ.” Ryū nhìn thằng vào mắt Hayato trân thành nói.

“ Tốt, rất lễ phép a, làm sao ngươi biết đc nơi này ?.” Hayato hài lòng tán thưởng, sau đó liền nhìn Ryū hỏi, hắn cũng không nhớ mình có quảng bá Lương Sơn Bạc a.

“Aaa..., con được người quen giới thiệu cho.” Ryū nghĩ lấy đại 1 lí do rồi nói, cũng không thể nói là xem phim biết được.

Nghe vậy trưởng lão nhìn hắn một lát, làm Ryū căng thẳng cả người, sau đó cười nói.

“Được rồi, đi theo ta, ta dẫn ngươi đi tham quan Lương Sơn Bạc.”

“Vâng.” Ryū đáp lời sau đó đi theo trưởng lão.

Đi một lát bỗng hắn thấy có một người đang tập luyện gần đó, cách đánh của hắn vô cùng cuồng bạo. Cứ như phải giết bằng được đối thủ vậy.

“Đó là Hopachai, một võ sư đến từ Thái Lan.” Hayato quay đầu giới thiệu.

Hắn tiếp tục đi tới một căn phòng, trong đó Ryū liền nhìn thấy 1 cô gái vô cùng xinh đẹp ở trong, hắn liền nhận ra cô gái đó chính là Shigure Kōsaka, một bậc thầy về vũ khí, hiện cô ấy đang tập luyện kiếm thuật, cắt đứt những thanh vũ khí khác xung quanh thì bỗng nhiên cô ấy đâm thanh kiếm xuống sàn nhà.

Một lão già đang cầm theo mấy ảnh từ dưới nhảy lên, Ryū cùng liền nhận ra lão già dâm dê đó chính là một võ sư Trung Quốc, Ma Kensei.

Shigure đuổi theo chém, phóng phi tiêu về phía Ma Kensei, bỗng có một phi tiêu bay về phía hắn, cơ thể hắn lần nữa tự phản ứng bắt lấy phi tiêu đó.

Fūrinji Hayato, Ma Kensei và Kōsaka Shigure đều ngạc nhiên nhìn hắn 1 cái.

Ryū cũng bất ngờ, không biết tại sao cơ thể hắn tự phản ứng, đợi có thời gian phải hỏi hệ thống mới được.

“Phản ứng tốt đấy thiếu niên.” Hayato nhìn hắn cười nói.

“Ha ha, may mắn thôi.” Hắn gượng cười, đặt phi tiêu xuống đất, tiếp tục đi theo trưởng lão tới căn phòng kế tiếp.

Ở đó Ryū nhìn thấy một người vừa uống rượu vừa đâm thủng những tấm gỗ xung quang bằng tay không.

“Đây là bậc thầy karate, Sakaki Shio.” Trưởng lão giới thiệu. Sau đó nói với Sakaki.

“Ra nhận đệ tử đi này, Sakaki.”

“Cái gì?! Ta không bao giờ thu đệ tử, sẽ không có đệ tử nào sống quá 3 ngày nếu được ta dạy đâu.” Sakaki vừa uống rượu vừa nói.

“Chuyện đó chưa chắc đâu.” Trưởng lão thâm thúy nói.

“Hửm.” Sakaki nghe thế nhìn Ryū một cái.

Bỗng một cánh cửa khác mở ra, một người đàn ông khác đi vào.

Ryū vẫn như cũ nhận ra người tới, ông ấy chính là Kōetsuji Akisame, một cao thủ Jujutsu, ngoài ra còn là một cái thiên tài không gì không biết, đồng thời cũng là người nuôi lớn Shigure, bên trong Lương Sơn Bạc thì thực lực của Akisame chỉ dưới trưởng lão mà thôi.

“Có người tới làm đệ tử à ?” Akisame nhìn hắn một chút rồi nhìn trưởng lão hỏi.

“Đúng a, hắn bảo có người giới thiệu cho hắn tới đây làm đệ tử.” Trưởng lão cười nói.

Tới bây giờ hắn đã gặp được tất cả nhân vật của Lương Sơn Bạc.


Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc