Hakubi bình phục trong người rung động, sau đó ngồi xuống, không nghĩ tới chuyện của Ryū nữa.
"Khục khục, Kensei, xem ra ngươi hôm nay đến đây có hai cái lí do đi."
Nói đến đây, Hakubi ngữ khí thay đổi nhìn xem Ma Kensei: "Ngươi vì Sougetsu mà đến, phải không ?."
Ma Kensei nhắm mắt lại, uống một ly trà rồi nói: "Vậy là hắn thực sự đã đến Nhật Bản sao."
Khóe miệng của hắn câu lên một vòng tự giễu nói: "Vậy ta không còn cách nào khác ngoài việc gặp hắn ta rồi."
"Liệu có ổn không ? Gặp hắn chẳng giải quyết được gì đâu."
"Ta nghe nói hắn gây nên sự hỗn loạn ở bất cứ đâu hắn đặt chân đến, hắn hiện tại còn bị Mafia truy đuổi nữa."
Ma Kensei nhẹ nhàng gật đầu, "Như vậy ta phải nhanh chóng tìm tới hắn mới được."
Ryū nghe hai người đối thoại cũng không có nói gì, hắn cũng không thể tự nhiên nói ra chỗ ở của Sougetsu được a.
‘Hửm, đến rồi sao’ Ryū đột nhiên phát giác ra gì đó, quay đầu nhìn lên tầng trên.
"Người đến đây chỉ để lo cho anh trai mình thôi sao ?." Một thiếu nữ mặc màu đỏ sườn xám đứng trên lầu hai.
Nghe được âm thanh này Ma Kensei mở to mắt, Hakubi khóe miệng lộ ra tiếu dung.
"Đây là lí do thứ hai mà ta nghĩ đến khi ngươi sẽ đến đây."
Vừa dứt lời, thiếu nữ trực tiếp từ lầu hai nhảy xuống, đối Ma Kensei phía sau đá bay đi qua, thiếu nữ sắp đụng phải Ma Kensei thời điểm, bóng người lập tức biến mất, bàn ăn lập tức bị đá nát.
Mà Ryū cũng tại bàn ăn bị đá nát thời điểm tránh đi. Thuận tiện bắt lấy dĩa đồ ăn bị văng đi. Nhìn xem sắp tới trò vui.
"Chậc, né được sao." Sườn xám thiếu nữ cắn răng nghiến lợi nhìn xem Ma Kensei.
"Ta không biết ngươi là ai, nhưng cũng khá lắm. Nhưng là muốn đá trúng ta thì ngươi cần phải luyện tập thêm ngàn năm nữa." Ma Kensei nhắm mắt, làm bộ dáng cao thâm nói.
Sườn xám thiếu nữ quay đầu nhìn xem đang cầm thức ăn xem náo nhiệt Ryū một chút, đôi mắt đẹp nhẹ trừng một cái, sau đó quay người nhìn về phía mình phụ thân.
"Cái gì!!!." Ma Kensei nhìn kĩ lại hoảng hốt hét lên.
"Oh! Nhìn thấy nữ nhi của mình sốc quá nhỉ, papa." Sườn xám thiếu nữ Ma Renka chống tay chất vấn.
Tại bên khác, Ryū con mắt một mực đang quan sát cái này Ma-sensei nữ nhi, thật sự rất xinh đẹp, bộ ngực rất lớn, không kém hơn Miu, kiểu tóc màu tím tết thành hai giống tai mèo cột lấy chuông nhỏ trong rất dễ thương, với tóc mai vòng 1 đường từ dưới lên trước, đôi chân thon dài trắng noãn như ngọc thạch, đúng là vưu vật trời sinh a.
Ryū trong mắt hiện lên quang mang, hưởng thức thiếu nữ trước mắt, khóe miệng khẽ nhếch.
"Không nghĩ tới Kensei người cũng có nữ nhi xinh đẹp, đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong a." Ryū nhìn xem Ma Kensei trêu chọc nói.
"Ngươi cái tên đệ tử thúi này, ta vì sao lại không thể có xinh đẹp nữ nhi chứ."
"Cậu ta là ai thế, papa." Renka chỉ vào Ryū hỏi. Lúc nãy thấy hắn tránh đi đòn đánh trông rất ung dung, rõ ràng không phải một thiếu niên bình thường.
Ma Kensei con mắt giật giật, xem ra là muốn hố Ryū một cái.
"Chào cậu, tớ là đồ đệ của sư phụ Kensei, tên là Ryū, Ryū Museigen." Vừa nhìn thấy Ma Kensei biểu lộ Ryū liền biết không đúng, không biết hắn sẽ nói bậy cái gì cho nên Ryū chủ động nói ra.
"A, là papa đồ đệ sao, xem ra cũng rất lợi hại a." Renka đối với Ryū làm cái đánh giá, tên này cũng rất tuấn tú a.
Nhìn một chút, Renka khuôn mặt hơi ửng đỏ một cái, cảm thấy mình thất thần nhìn lấy nam nhân mới gặp, lập tức tỉnh lại, vội vàng xoay người nhìn về phía mình phụ thân.
"Sư phụ, người không giới thiệu cho con một chút sao ?" Ryū đi tới bên cạnh nhìn xem Ma Kensei cười nói.
Ma Kensei hơi cúi đầu không dám nhìn nữ nhi của mình: "Nó là nữ nhi của ta, Ma Renka, năm nay mười sáu tuổi."
"Còn có thê tử cùng hai đứa con ở Trung Quốc nữa." Một bên xem náo nhiệt Hakubi không có hảo ý nói ra.
Ma Renka từ đâu lấy ra lưu tinh cầu, đem trong tay lưu tinh cầu hướng Ma Kensei ném tới.
"Vì papa, con đã phải sang Nhật du học, cuối cùng khó khắn lắm mới dò được tin người thường xuyên ra vào nhà hàng của bác Hakubi."
"Hôm nay con nhất định phải đem người mang về!."
"Kensei, có vẻ ngươi khó xử rồi đây." Vẫn là ở một bên xem náo nhiệt Hakubi.
"Từ bỏ đi, người cái này rắc rối lão ba." Mảnh khảnh cánh tay kéo về phía sau.
"Không dễ thế đâu con gái." Tay hóa thành đao đem dây thừng chặt đứt, Ma Renka hướng về sau ngã xuống, nhưng là bản lĩnh của nàng không hề kém, nhanh chóng lấy lại cân bằng, đem một cái khác lưu tinh cầu ném tới.
"Cái kia, Ryū, thương lượng chút chuyện, con giúp ta ngăn cản Renka một lúc, lần sau ta mời con ăn cơm a." Ma Kensei nhìn xem Ryū nói, dù sao thực lực của Ryū bây giờ không có dễ dàng để bị bắt lấy.
"Tốt, liền giúp người lần này." Chính sư phụ đẩy con gái vào hang sói a, người đừng trách con là được.
"Được rồi."
Ma Kensei lập tức nắm lấy Ryū kéo sang, hắn giống như không có phản ứng kịp, liền để lưu tinh cầu quấn lấy.
"Còn lại giao cho ngươi." Nói xong, Ma Kensei trực tiếp chuồn đi.
"Uy, cậu lợi hại như thế tại sao lại bị papa lôi làm lá chắn chứ."
"Tớ làm sao biết lại bị sư phụ chộp tới làm lá chắn chứ, dù sao sư phụ người cũng là vĩ nhân a." Cái này Ryū thể hiện tài diễn xuất của mình, vô tội ngữ khí, để Renka một bên bán tin bán nghi.
Renka tiến tới tính cởi trói cho Ryū thì chân của nàng vô tình vấp phải sợi dây, ầm một tiếng, hai người liền ngã xuống cùng một chỗ.
"Cậu làm gì không cẩn thận như vậy!"
"Là cậu tụ vấp a, liên quan gì đến tớ."
"Cậu!." Renka tức giận trừng mắt nhìn hắn.
Hai người tư thế vô cùng mập mờ, Ryū nằm trên mặt đất, trước mặt là Renka đầy đặn bờ mông, Renka thì nằm trên đùi Ryū, khuôn mặt có chút nóng lên, giả bộ như không có gì nhanh chóng cắt sợi dây trên người.
Hakubi nhìn xem buộc chung một chỗ hai cái tiểu gia hỏa, vuốt chòm râu cười cười, lắc đầu trở lại phòng.
Ryū nhìn xem Hakubi bỏ đi, trong lòng mừng thầm, hắn nhưng là một mực chờ đợi, dạng này hắn mới có thể làm chút xấu hổ sự tình a.
"Nhanh lên a, dây thừng như vậy cậu cắt không được sao." Ngoài miệng nói như vậy , Ryū đang cố ý nằm xuống, nhìn xem mặc sườn xám ngắn như vậy, bên trong có hay không mặc đồ lót.
"Như vậy dây thừng làm sao có thể làm khó ta, cậu cứ nằm đó đợi đi." Ryū không có chút nào chú ý tới Ryū đang nhìn thấy chỗ nào đó không thể nhìn địa phương.
‘Màu đen sao, cô nàng này rất có khẩu vị a.’ Ryū giống như thấy được cái gì đó không nên thấy đồ vật.
"Để tớ làm đi."
Ryū giả bộ tháo gỡ dây thừng, tay trong lúc lơ đãng đụng phải mềm mại địa phương, cái này khiến Renka khuôn mặt nhỏ càng thêm đỏ bừng, trong lòng xuất hiện cảm giác kì lạ, cũng không biết có phải Ryū cố tình hay không.
"Uy, cậu đừng có làm loạn nữa, để ta tự mình tới làm a." Thiếu nữ đơn thuần không có chú ý tới sau lưng thiếu niên một mực thưởng thức nàng mỹ lệ tư thái.
"Để cậu tự mình làm biết tới lúc nào a." Ryū cố ý đem dây thừng kéo xuống, bàn tay lần nữa lơ đãng đánh tại cái kia đàn hồi địa phương.
"Nha!"
Một tiếng tràn ngập ngượng ngùng tiếng kêu vang lên.
Ryū tựa như vô tình chạm vào địa phương đó, vội vàng: "Ai, không có ý tứ, là tớ lỡ tay a, cậu cái này xúc cảm cũng không tệ a."
Bá!
Dây thừng lập tức bị thiếu nữ chặt đứt, sau đó đứng thẳng lên, trong đôi mắt tràn ngập ngượng ngùng cùng hung ác nhìn chằm chằm Ryū, thật giống như muốn cắn hắn một cái cho hả giận.
Ryū cũng từ đất đứng lên, vỗ vỗ trên người bụi đất, không nhìn cái kia "Muốn giết chết ngươi" ánh mắt, làm bộ nhìn chung quanh nói.
"Sư phụ chạy rồi a."
Renka hít một hơi thật sau, bình phục tâm tình, nhìn xem Ryū hừ nói.
"Hừ, còn không phải là tại cậu. Lúc nãy cậu nói mình đệ tử của phụ thân tớ sao ?"
"Ân." Nghe câu hỏi này, Ryū nhớ tới gì đó.
Đột nhiên Renka hai cánh tay hướng Ryū đánh tới, để cho người ta không đoán được.
Ba!
Ryū nhanh chóng bắt lấy hai cổ tay của nàng, trên trán không khỏi chảy giọt mồ hôi lạnh, cái này lực đạo đánh người bình thường có thể làm gãy mấy cái xương a, cô nàng nhìn đáng yêu như vậy nhưng lại ra tay rất hung ác, phải dạy dỗ lại mới được.
"Mau buông ra, vừa nãy chỉ thử cậu thôi." Renka giãy dụa lấy tay nhỏ, cô không nghĩ tới đánh bất ngờ như vậy vẫn bị ngăn trở lấy.
Ryū nghe xong lập kéo lấy Renka vào người, nắm lấy hai tay Renka đặt ở phía sau nàng.
"Cậu đang làm gì đấy!" Đột ngột nam nhân kéo vào người, Renka mặt lập tức đỏ lên giãy dụa tránh thoát nhưng vô dụng, đây là lần đầu tiên cô cùng 1 cái nam nhân khác tiếp xúc gần như vậy.
"Cậu không biết vô cớ đột nhiên đánh người như vậy rất không đúng sao ? Bản thân không xin lỗi còn hung như vậy." Ryū còn mắt lộ ra lườm Renka một cái.
"Không phải liền thử một một chút sao, cậu là nam nhân có cần hung như vậy không ?!" Renka bị Ryū nhìn như vậy ánh mắt oan ức nhìn hắn.
"Cậu có chắc là bây giờ muốn kiểm tra tớ có phải là nam nhân không?." Ryū khóe miệng nhếch lên lộ ra tà mị tiếu dung, tay trái đang giữ lấy hai tay của Renka, tay còn lại bắt đầu ở phía sau nàng vuốt ve lên.
"Đừng a, tớ xin lỗi còn không được sao, dù sao tớ cũng là nữ nhi của sư phụ cậu a." Renka gương mặt đỏ ửng, thân cảm giác nóng lên, giọng nói bắt đầu nhỏ lại ánh mặt tội nghiệp long lanh cầu khẩn Ryū giống như 1 con mèo nhỏ vậy.
"Lần này tha cậu đấy, lần sau còn như vậy tớ sẽ cho cậu biết thế nào là nam nhân." Ryū nói xong cũng buông lỏng. Dù sao cũng mới gặp lần đầu, làm quá cũng không tốt.
Cảm giác cánh tay buông lỏng, nàng vội vàng rút về tay trước ngực nhảy ra một khoảng cách, gương mặt vẫn còn ửng đỏ nhỏ giọng nói: "Hừ, nhỏ mọn nam nhân."
Nghe được thiếu nữ nhỏ giọng nói lời, Ryū khóe miệng nhếch lên, mặc kệ nàng bước ra ngoài.
"Này, cậu tính đi đâu ?."
"Đi tìm sư phụ."
"Cậu biết phụ thân đi nơi nào sao ?." Renka từ trong nhà hàng đi ra nhìn xem Ryū.
Ryū dừng lại, hỏi cúi đầu nhìn xuống Renka cười nói: "Tớ có cách để tìm tới người."
Renka ánh mắt sáng lên, sau đó nhẹ nhàng bắt lấy Ryū cánh tay nói ra: "Vậy cậu dẫn tớ đi tìm có được hay không ?."
"Tại sao tớ phải giúp cậu a ?." Ryū nhìn xem Renka nói, nữ hài như vậy không chọc nàng thật cảm thấy có lỗi.
"Tớ là con gái của sư phụ cậu a, cậu không thể giúp tớ một chút sao ?." Renka có chút cầu mong nói.
"Sư phụ sợ cậu tìm thấy như vậy tớ cũng không muốn người gặp phiền phức, với giúp cậu tì thì được lợi gì a ?."
"Như vậy cậu muốn thế nào mới chịu giúp tớ." Nam nhân này tại sao lại nhỏ mọn như vậy, không hề có một chút nam nhân thân sĩ, Renka trong lòng oán tránh.
Ryū xoay người lộ ra tà mị tiếu dung, phối hợp với hắn anh tuấn gương mặt cùng toàn thân tản ra mãnh liệt mị lực nhìn xem Renka làm cho nàng tâm như hươu nhảy.
"Như vậy đi, xem ở cậu là con gái sư phụ phân thượng, hôn tớ một cái tớ liền dẫn cậu đi tìm phụ thân."
"Cái gì, cậu kêu tớ hôn cậu!." Nàng từ nhỏ đến lớn thế nhưng là chưa từng gần gũi nam tính, bây giờ lại để cho chủ động hôn hắn, đáng giận a!
"Không làm được sao ?" Ryū ánh mắt khiêu khích nhìn nàng.
"Cậu muốn hôn chỗ nào ?." Renka gương mặt nhăn nhó đi tới trước mặt Ryū, chuyện gì xảy ra, mình làm sao lại đáp ứng, thật xấu hổ a.
"Yên tâm, liền hôn mặt, để cậu hôn môi thì cậu cũng không có cái gan này a." Ryū điểm nhẹ mình mặt bên phải.
"Liền nơi này đi, cậu không dám cũng không sao, dù sao..."
"Tốt, đừng nói nữa, tớ hôn còn không được sao!" Renka gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, nhắm lại ánh mắt của mình nhón chân lên, gương mặt từ từ tiến sát Ryū mặt.
Hôm nay vậy mà chủ động hôn nam sinh, mình bị làm sao thế này.
Ngay tại lúc Renka tới gần Ryū lúc, hắn đột nhiên quay đầu lại, Renka đang nhắm mắt nên không thể thấy được.
Trong lúc "vô tình", môi của hai người chạm vào nhau.
Cảm giác được bên trên mềm mại đôi môi của thiếu nữ, Ryū lộ ra nụ cười chiến thắng, xem như là lần đầu tiên được nữ nhân chủ động hôn a.
Renka sau đó cảm giác được có gì đó không đúng, liền mở mắt ra, trước mắt cô là tên nàng là tên nam nhân bắt cô làm việc này.
Lập tức gương mặt Renka đỏ như quả táo nhỏ, giật mình nhảy ra sau một đoạn tay chỉ về phía hắn, miệng lấp bấp nói.
"Cậu... Cậu dám..."
"Đi thôi, tớ dẫn cậu đi tìm sư phụ." Ryū khuôn mặt bình thản như không có gì nhìn Renka mỉm cười nói, sau đó nhanh chóng chạy đi.
Nhìn xem chạy xa bóng lưng, còn tại tức không nói nên lời Renka tỉnh lại, lập tức đuổi theo luôn miệng chửi mắng: "Đứng lại đó cho ta Ryū, cái tên khốn kiếp, hỗn đản, sắc lang, biến thái!."
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?