"Cậu cứ trang bức a, biết bao nhiêu người cố gắng như ngươi đều không có cách nào đột phá, tớ lúc nhỏ liền sơm tập võ, cố gắng cũng không thưa bất cứ người nào, thế nhưng cậu liền là một cái biến thái ." Renka ánh mắt u oán nhìn xem, hai má phòng lên nhìn rất dễ thương a, Ryū nhìn thấy đều muốn "Cắn" một cái.
Nhìn thấy ánh mắt Ryū như muốn làm gì đó xấu xa, Renka liền vội quay người nhìn hướng Ma Sougetsu nói: "Ma Sougetsu như thế nào rồi, sao hắn vẫn chưa ra ?."
Vừa dứt câu, một thân ảnh cao lớn xuất hiện, từ trong tro bụi đi ra, hắn lúc này người đầu tro bụi, cánh tay cũng có chút tiên huyết.
Ma Sougetsu nhìn xem Ryū trầm giọng nói : "Tiểu quỷ, người là ta cả đời này thấy qua người có thiên phú nhất."
"Cảm ơn đã tán thưởng, nhiều người cũng nói như thế rồi." Ryū ánh mắt nhìn xem Ma Sougetsu nhếch miệng nói.
Ma Sougetsu quay đầu nhìn nhìn Ma Kensei nói :"Ngươi lần này thu được một đệ tử tốt đấy, Kensei."
"Ân, hắn chính là đệ tử tốt nhất của ta a."
Ma Sougetsu cầm lấy hồ lô treo bên hông hắn uống một ngụm.
"Thật hâm mộ ngươi a, chuyện tốt luôn đến với, ta thì lại không có gì." Ma Sougetsu nói khẽ.
"Ca ca." Nhìn xem Ma Sougetsu, Ma Kensei nhưng lại không biết an ủi như thế nào.
Ma Sougetsu trong mắt lóe lên vẻ hồi ức, nói ra: "Ngươi biết không Ma Kensei, ta..."
Oanh!
Đột nhiên, cả tòa cao ốc các nơi phát sinh bạo tạc, bốn phía khói lửa tràn ngập, hỏa diễm thiêu đốt lên hết thảy chung quanh.
"Hửm, tên kia vẫn sống sao." Ryū đi tới một cái cửa sổ gần đó, nhìn ra liền thấy tên mafia lão đại, Ryū cầm lấy một viên đá phóng tới.
"A."Nơi xa truyền đến một tiếng tiếng kêu thê thảm.
"Ha ha ha, ta thích ngươi rồi đấy tiểu tử." Ma Sougetsu càng ngày càng ưa thích cái này tiểu quỷ.
"Ca ca, ngươi đừng có khuyến khích hắn." Ma Kensei không lo lắng Ryū sẽ giết người, nghe tiếng của tên mafia lão đại liền biết Ryū chỉ trừng trị hắn thôi.
Trên thực tế Ryū cũng làm giống như với Koga, dùng nguyên năng truyền vào hòn đá sau đó truyền vào tên lão đại, khiến hắn chết dần.
"Ngươi còn muốn đánh sao tiểu quỷ."
"Đương nhiên muốn đánh, ta còn đánh chưa đủ sảng khoái đâu, trừ khi ngươi sợ." Ryū nhìn xem Ma Sougetsu trêu tức nói.
"Khốn kiếp tiểu quỷ, ai sợ ngươi, tới đi, ta còn chưa xuất toàn lực đâu." Nói xong liền bắt đầu thủ thế.
"Tới thì tới, ngươi tưởng ta xuất toàn lực rồi sao." Ryū cũng liền bắt đầu thủ thế.
"Đủ rồi hai người các ngươi." Ma Kensei tranh thủ thời gian ngăn cản hai người, Ma Sougetsu cùng Ryū, hừ một tiếng, giải trừ thủ thế.
Ma Sougetsu nhìn xem Ma Kensei nói ra: "Kensei, ta lúc đầu rời đi Trung Quốc cũng không phải là bởi vì ta đã giết người, mà là ta không tìm thấy bản thân mình ở đó."
"Ca ca." Ma Kensei nhìn xem Ma Sougetsu nói khẽ.
"Chỉ là không nghĩ tới ta hôm nay tới đây lại gặp ngươi, còn có cái này tiểu quỷ."
Nói xong, quay người đi đến một cái cửa sổ, Ma Sougetsu quay đầu nhìn về phía Ryū nói: "Lần sau còn muốn đánh không tiểu quỷ."
Ryū sắc mặt bình thản: "Đương nhiên phải đánh, đợi ta mạnh lên ta liền sẽ đánh bại ngươi, ta từng hứa với các sư phụ sẽ không tùy tiện giết người, cho nên nếu ta đánh bại ngươi ta sẽ không giết ngươi."
Ma Sougetsu nghe thế không nói gì, lập tức biến mất tại chỗ.
Ầm! Ầm! Ầm!
Trần nhà bắt đầu sụp đổ.
"Đi thôi Ryū, nơi này sắp sụp đổ rồi."
Ma Kensei đối Ryū nói ra, Ryū gật đầu, đi vào Renka bên người, bế nàng lên, cùng Ma Kensei rời đi tòa cao ốc.
Ba người tới bên cửa sổ nhảy tới sân thượng tòa nhà đối diện bên đường. Vừa đáp xuống liền nghe thấy tiếng nổ, cả tòa cao ốc chìm trong biển lửa.
"Ryū, tay của cậu để nơi nào a." Renka ửng đỏ nhìn xem hắn, tay hắn hiện đang đặt tại trước ngực nàng, cảm nhận nhiệt độ từ nơi đó làm nàng cảm giác rất lạ.
Nhìn xem Ryū đang bế nữ nhi cửa mình, nữ nhi của mình còn thẹn thùng sắc mặt hồng nhuận ghé vào Ryū trong ngực, Ma Kensei liền đen mặt.
Ryū không nhìn xem Ma Kensei, cúi đầu nhìn xem Renka ôn nhu nói: "Cậu còn nơi nào khó chịu không ?"
"Ân, không có." Nghe được Ryū ôn nhu quan tâm, Renka đỏ bừng không dám nhìn hắn nói.
Ma Kensei một bên nhìn xem hai đứa này cứ vung cẩu lương lung tung, liền không cao hứng nói: "Ta kiểm tra qua rồi, Renka không có việc gì, với lại y thuật ta với Akisame dạy ngươi không phải để trưng đi."
Xem ra Ma Kensei là ghen tị a, Renka nghe thế cũng hiểu cha mình ý tứ, nàng càng thêm ngượng ngùng cúi đầu, Ryū cũng nhẹ nhàng đặt cô xuống.
…
Một thời gian sau, ba người đi trên đường lớn, Ma Kensei nhìn một chút nữ nhi, sau đó lôi kéo Ryū tới một bên nói khẽ : "Ryū, ngươi là đồ đệ ta yêu quý nhất a."
"Được rồi sư phụ, người có gì muốn đệ tử làm thì cứ nói đi." Ryū nghe thấy Ma Kensei nịnh nọt liền biết hắn muốn gì.
"Được rồi, ta cũng sẽ không nhiều lời, Renka lúc đầu tìm ta là muốn ta về nhà a, nhưng là ta bây giờ chưa muốn về."
"Cho nên ?." Ryū giả hồ đồ hỏi.
"Ngươi cũng đừng tiếp tục giả ngu, ta bây giờ là muốn ngươi đánh lạc hướng Renka để ta thoát thân."
"Như vậy ta được lợi gì ?." Ryū ánh mắt gian trá nhìn xem Ma Kensei nói.
"Ngươi cái tên đồ đệ thối này, còn muốn lợi ích mới chịu giúp ta. Được rồi, ta hỏi ngươi một chuyện."
"Ân." Ryū khiêu mi nhìn xem hắn.
"Ngươi ưa thích nữ nhi của ta sao ?."
"Ưa thích." Ryū thẳng thắng nói ra.
"Tốt, ta liền thích ngươi dạng này thẳng thắng, chỉ cần ngươi giúp ta rời đi, ta liền đồng ý ngươi cùng Renka cùng một chỗ, thế nào ?"
"..."
Ngươi như vậy bán nữ nhi của mình coi được sao, cũng tốt a, để ta thay ngươi cái này vô lương tâm phụ thân chăm sóc Renka đi.
Thế là tại hai người âm thầm giao dịch phía dưới, Ma Kensei đem nữ nhi bán cho Ryū.
"Renka." Ryū đi tới bên cạnh Renka.
"Có chuyện gì sao, Ryū." Nghe được Ryū gọi nàng, Renka trong lòng đột nhiên vui vẻ, sau đó giật mình trấn tĩnh lại nhìn xem hắn.
"Cậu muốn xem ảo thuật sao Renka." Nhìn xem thiếu nữ trước mắt, Ryū ánh mắt trở nên ôn nhu.
"Ảo thuật ?." Renka nghi hoặc nhìn xem hắn.
"Ân, cậu nhắm mắt lại đi."
"Tốt a." Renka nghe thế cũng nhắm mắt lại, nàng tin tưởng Ryū sẽ không nhân lúc nàng nhắm mắt mà làm chuyện xấu, nàng cũng muốn xem Ryū sẽ làm ảo thuật gì a, để xem có bị khám phá ra hay không.
Nhìn xem Renka nhắm mắt, Ryū ra hiệu ra Ma Kensei rời đi, người sau nhìn thấy lập tức đưa lên ngón cái, sau đó không tiếng động rời đi.
"Ryū, xong chưa ?." Cảm thấy Ryū vẫn chưa làm gì nên nàng hỏi hắn.
"Được rồi, cho tớ mượn tay cậu một lát." Ryū nói xong liền nhẹ nhàng nắm lấy hai tay của nàng, Renka cảm nhận hơi ấm từ tay truyền tới, gương mặt trở nên ửng đỏ, hắn nắm tay mình làm gì a.
"Thật là một cô gái ngốc a, rất khả ái." Nhìn xem Renka đôi mắt khẽ run, khuôn mặt ửng đỏ, Ryū thật muốn hôn nàng lần nữa, chỉ là bây giờ còn đang trên đường, hắn cũng không thích trước mặt người làm chuyện yêu đương.
Ryū cầm lấy tay phải đặt lên tay trái, tay hắn bắt đầu truyền ra ánh sáng đủ màu sắc chỉ có hắn mới nhìn thấy, xuyên qua bàn tay Renka vào trong lòng bàn tay, nàng cũng cảm giác được một tia mát mẻ, thoải mái ở tay.
Sau đó hắn từ từ nâng tay phải của nàng lên, một vật được Ryū dùng nguyên năng tạo ra trong tay nàng.
"Cậu mở mắt ra được rồi a, Renka." Ryū lại gần Renka tay nhỏ nói khẽ, cảm nhận được nhiệt khí ở tay làm thân thể nàng có chút nhũn ra, nàng cũng cảm thấy trong tay có vật gì đó, rất nhẹ và mềm mại a.
Renka từ từ mở mắt, trước mắt nàng liền là một chú mèo bông màu tím giống với màu tóc của, nhìn vô cùng dễ thương, Renka ngay lập tức nở nụ cười vui vẻ, nhìn thấy Renka nụ cười Ryū trong lòng cũng rất vui vẻ a.
"Thích sao ?." Ryū mỉm cười nhìn xem Renka nói.
"Ân, rất thích, cậu làm sao biến ra được thế ?" Renka gật đầu vui vẻ nói sau đó nhìn xem hắn tò mò hỏi.
"Không thể tiết lộ a."
"Hừ, làm trò thần bí." Renka giả bộ giận dỗi nói sau đó nhớ ra gì đó nhìn xem xung quang.
"Ân, papa đâu rồi ?."
"Chắc là trốn rồi." Ryū gương mặt bình thản nói.
"Có phải cậu cùng papa mưu đồ với nhau không ?" Renka bỗng nghĩ tới gì đó nhìn chằm chằm hắn hỏi.
"Không có a, sư phụ người lợi hại như vậy, muốn trốn cũng rất dễ dàng a." Ryū giả bộ vô tội giang hai tay nói.
"Hừm~" Renka vẫn nghi ngờ nhìn xem hắn.
"Được rồi, đêm nay tớ liền cùng cậu dạo chơi hết khu này đi, thế nào ?"
"Coi như cậu còn có lương tâm." Renka liền ngạo kiều nói
"Tốt a, chúng ta đi thôi." Renka nghe thế liền nắm lấy tay nàng đi về phía trước, Renka ửng đỏ nhưng cũng không chóng cự mặc cho hắn kéo đi, hai người dần biến mất trong đám đông.
Sau một khoảng thời gian dạo chơi, Ryū cùng Renka chở lại trước của nhà hàng của Hakubi.
Hôm nay nàng chơi rất vui vẻ, trước khi tạm biệt nàng kêu hắn nhắm mắt lại, hắn làm theo, đó thì hắn cảm giác được có gì đó trên môi hắn phớt qua, lúc mở mắt thì Renka đã chạy thật nhanh vào trong, hắn cười cười sau đó quay về Lương Sơn Bạc.
…
Tại một cái kiến trúc bỏ hoang, có sáu cá nhân trẻ tuổi mang hình dáng khác nhau tụ tập ở chỗ này.
Mỗi người đều mang theo bao tay, phía trên mỗi cái đều đánh số la mã, bọn hắn liền chính là Quyền Hào của Ragnarok.
"Ta nghe nói rằng tổ chức Chaos đã đánh tan đội của Kisara, thậm chí còn làm cho Kisara phản bội Ragnarok rồi tham gia vào tổ chức ấy, mặc dù ta chưa bao giờ nghe về tổ chức đó." Thiếu niên ngồi trên ghế, mang theo kính mắt với mái tóc ngắn màu tím nói.
"Bây giờ ngay cả Hermit cũng mất tích." Cả người to lớn cơ bắp nam nhân, mặt đô vật đồng phục nói ra.
Một cái nữ nhân mặc áo bó với làn da màu lúa mạch nói: "Mặc dù là một tổ chức vô danh nhưng có lẽ Quyền Thánh sẽ có hứng thú với chúng."
"A, hay để ta kiểm tra chúng xem sao." Mang theo mắt kính như mắt ruồi Loki nói: "Hãy để đó cho ta, ta sẽ dùng kế hoạch của ta để kiểm tra bọn chúng."
"Như vậy chuyện này giao cho ngươi sử lí đi, còn về Kisara thì…Freya, nếu như cô ta thật sự phản bội tổ chức thì ngươi liền xử lí đi."
"Vâng." Freya ánh mắt trầm tư: 'Kisara, ngươi thật sự phản bội tổ chức sao ?!'
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?