Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 39: Freya gia nhập




A!

Mấy tên lâu la bên Ragnarök dần dần bị đám người bên Chaos dẹp tan, quân số của bọn hắn đang nhanh chóng giảm xuống, Ukita và Takeda đang cùng Honoka ra sức dẹp tan đám người này, Thor bây giờ đã bị Ukita đánh ngất nằm một chỗ, Loki trong lúc hỗn loạn đã nhân cơ hội trốn thoát.

Sau một lúc tất cả người bên Ragnarök đều đã ngã xuống.

"Phù, cuối cùng cũng xong, còn tên Loki đâu ?" Ukita thở nhẹ, quay sang Takeda hỏi.

"Để hắn trốn rồi, thật đáng tiếc" Takeda có chút ảo não đập xuống cái bàn nói.

"Không sao, trận này xem như chúng ta đã thắng, ta bây muốn biết thủ lĩnh đang làm gì, Loki chắc chắn đã mai phục thủ lĩnh" Niijima từ đâu chui đắc ý nói, nghĩ tới gì đó không nhịn được liền nở nụ cười.

"Đúng a, chúng ta nên tìm xem Ryū thủ lĩnh liền đang ở nơi nào." Lúc này Takeda mới nhớ tới Ryū.

"Hứ, Ryū chắc chắn bây giờ đang ở cùng với Kisara đi, hắn mỗi lần ra ngoài đều đi tới nơi đó" Honoka kiều hừ một tiếng nói.

"Khụ khụ... cái khả năng đó rất lớn a." Niijima cũng tính nói như thế.

"Kisara ?" Ukita nhíu mày nghi hoặc nhìn Niijima, Takeda ở một bên nghĩ đến cái gì, tiếp đó gật đầu nói: "Hoàn toàn chính xác, thủ lĩnh rất có thể đến đó."

"Các ngươi thế nào cứ như vậy xác định đâu?" Ukita không hiểu nhìn xem hai người, lúc này, Takeda cùng Niijima hai người liếc nhìn nhau, lẫn nhau đều ngầm hiểu gật đầu, tiếp đó đồng thời nhìn xem Ukita lại lắc đầu.

"Các ngươi......"

"Khục, chúng ta còn có đi hay không , Niijima." Honoka nhìn xem đám người thúc giục.

"Cái này sao, ta cảm thấy chúng ta vẫn là đi một chuyến a, ngay tại lầu bên ngoài nhìn một chút, sau đó lại đi thôi." Niijima hơi suy nghĩ nói, sau đó nhìn xem nằm dưới đất Thor: "Để hắn ở đây cũng không tốt lắm, ta dẫn hắn đi y quán xem, có thể lắc lư hắn đầu quân chúng ta a." Tiếp đó mặc kệ nằm đầy đất Ragnarök thủ hạ, Ukita cõng lấy Thor đem đi phía sau, ở đây chỉ có hắn đủ khỏe để khiên Thor thôi, tiếp đó đi theo phía sau là Chaos đám người, lẫn nhau nâng đỡ lấy rời đi Matsue Lark.



Quay lại Ryū chiến trường

Oanh!

Siegfried một lần nữa bị đánh bay. Ryū nhàn nhạt nhìn xem hắn, gương mặt không có một tia cảm xúc, đối thủ của hắn quá yếu đi, sau lần đánh với Ma Sougetsu thì thực lực của hắn đã mạnh lên rất nhiều, Siegfried dù có nghe được giai điệu đi nữa cũng không phản ứng kịp tốc độ của hắn.

"Còn chưa chịu thua sao ? Hay ngươi có sở thích tự ngược bản thân ? "

"Khục khục, từ trước tới nay chưa từng được nghe giai điệu nào như ngươi cả, thứ giai điệu mang đầy tự tin, cuồng ngạo nhưng không phải tự đại, ta bây muốn nghe thật rõ giai điệu đó." Siegfried ho khan, lần nữa bật dậy, ánh mắt cuồng nhiệt nhìn xem Ryū như Toriko đang nhìn mỹ thực.

Ryū nhìn thấy ánh mắt của hắn liền rung cả người, không được rồi, phải kết thúc sớm thôi, sau đó đem hắn về cho tên Niijima lắc lư.

Siegfried lần nữa xông tới, lộn người xuống đất, hai chân phía trên xoay tròn lao tới.

Đợi khi Siegfried đến gần Ryū lập tức đưa chân ra đá về phía bụng hắn, Siegfried lập tức trợn mắt trắng, sau đó liền nhanh chống mất đi ý thức ngất đi.

"Thế là xong." Ryū phủi tay sau quay đầu nhìn về phía, Kisara cùng Freya, hai nàng đang chiến đấu kịch liệt, Kisara thực lực sau khi được hắn huấn luyện đã mạnh hơn Freya rất nhiều, nàng chỉ đang kiềm chế khi đánh với Freya thôi.

Kisara cảm thấy ai đó đang nhìn mình, liền quay đầu về phía Ryū, thấy hắn đang nhìn cô còn Siegfried thì đang ngất đi nằm dưới đất.

'Ryū xong rồi sao, xem ra mình cùng phải kết thúc thôi.'

Nghĩ xong, Kisara lùi lại tránh né Freya côn gỗ sau đó xông tới dùng hết sức đá quét ngang.

Freya lập tức đỡ đòn nhưng vẫn bị đá bay văng ra sau.

"Đại tỷ!" Nữ võ sĩ tiểu đội thấy thế liền kinh hô.

Freya nhắm nghiền mắt, nàng đang đợi bản thân mình chạm xuống đất nhưng khi va chạm, thay vì cảm giác sàn nhà kiên cố, lãnh lẹo thì nàng cảm được thứ gì săn chắc, mang theo ấm áp đón lấy nàng. Cảm thấy không đúng, Freya lập tức mở mắt, đập vào mắt nàng bộ ngực của một nam nhân, khi nàng ngẩng đầu lên liền nhìn thấy gương mặt ấm áp đang mỉm cười nhìn nàng.

Đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc với một nam nhân ở khoảng cách gần như vậy, gương lập tức hỏi ửng hồng.

"Không sao chứ ?" Ryū nhìn vào mắt nàng ân cần hỏi, hắn cũng cảm nhận lấy thân thể của cô, thân hình của Freya phi thường tốt, da thịt mềm dẻo đàn hối, trơn bóng kết hợp với màu lúa mạnh tạo nên khí tức hoang dã khó thuần kích thích hắn phải chính phục cho bằng được cô.

"Kh...không sao." Freya né tránh ánh mắt hắn, cúi đầu xuống nhỏ giọng nói.

"Không sao là tốt, giờ cô còn muốn đánh sao ?"

":Không, ta đã thua, theo như giao ước ta sẽ gia nhập ngươi." Nàng là người dám nói dám làm, nàng bây liền trở thành Ryū người.

"Nhưng ta không tin a, lỡ như cô nhân lúc ta không để ý liền bỏ trốn thì sao ?" Ryū gương mặt trêu trọc nói.

"Vậy ngươi muốn thế nào ?" Freya đáp, nhưng đầu nàng nãy giờ vẫn đang cuối xuống, che giấu gương mặt ửng hồng của mình.

"Trừ khi..." Ryū ấp úng nói.

'Trừ khi cái gì' Freya nghi vấn nghĩ, chưa kịp nói thành lời liền cảm giác được cầm mình bị một bàn tay kéo lên.

Freya vừa ngẩng đầu lên, chưa biết chuyện gì liền cảm giác môi mình bị cái gì đó chặn lại.

Đúng vậy a, chặn lại, nàng mở to nhìn xem người nam nhân trước mắt mình, hắn thế mà dám ngang nhiên cưỡng hôn mình, nụ hôn đầu vậy mà không có, cảm giác bờ môi nhiệt độ cùng cảm giác là lạ xuất hiện trong người, nàng dẫy dụa muốn tránh thoát, nhưng Ryū làm sao cho nàng cơ hội đó, cánh tay hắn từ lúc bắt đầu liền ôm chặt lấy nàng không cho nàng tránh thoát.

Freya dẫy dụa một hồi không thấy hiệu quả liền buông xuôi, nhân cơ hội đó Ryū liền dùng lưỡi của hắn đột phá xông vào miệng, Freya cảm thấy có dị vật trong miệng muốn lên tiếng kêu lên, nhưng miệng nàng bị chặn lại chỉ có thể bất lực kêu "Ưm, ưm".

Tới đây Ryū liền thể hiện kinh nghiệm lão tài xế của mình, lưỡi hắn điên cuồng thăm dò khoang miệng nàng, khiêu khích lưỡi nàng quấn nhau cùng một chỗ, nhấm nhập nước miếng của nàng.

Freya bị hắn hôn đến tê dại cả người, cả cơ thể mặc hắn ôm lấy, ánh mê mang, khóe mắt liền hơi óng ánh ngân quang.

Nữ võ sĩ tiểu đội bây giờ biểu cảm vô cùng đặc sắc, đôi mắt trợn to há hốc miệng, các nàng đang nhìn thấy cái gì a, đại tỷ của các nàng thế mà bị một cái nam nhân cưỡng hôn, nàng không những không chống cự mà còn hưởng thụ, mặc cho hắn bố trí.

Shiratori gương mặt thán thục nhìn xem hắn.

"Hừ, sắc lang Ryū, tiện nghi ngươi." Kisara ở một bên mắng, quay đầu sang chỗ khác.

Hôn được một lúc, Ryū rời môi, một sợi ngân thủy kéo dài giữa hai người.

"Trừ khi là làm nữ nhân của ta a."

Freya nghe xong liền hơi lấy lại tinh thần tức giận nhìn hắn.

"Tên khốn kiếp, ngươi đã có Kisara rồi vậy còn muốn ta!"

"Ta là một người tham lam, nữ hài tử sinh đẹp, ưu tú như ngươi, ta muôn chỉ giành lấy cho riêng mình, nếu như ngươi rơi vào tay tên nam nhân khác ta sẽ vô cùng đau lòng a" Ryū ánh mắt tỏ ra đau lòng nhìn xem nàng nói.

Nhìn thấy ánh mắt đó Freya tức giận vơi đi một ít nhưng trong lòng vẫn tức giận nói.

"Chỉ giỏi nói lời ngon ngọt, rõ ràng Kisara chính là bị cái miệng này của ngươi lừa dối."

"Miệng ta ngọt hay không chẳng phải nàng vừa mới nếm thử sao ?" Ryū ánh mắt trêu trọc nói.

"Ngươi...Hừ" Freya tức giận quay đầu sang chỗ khác nhớ tới lúc nãy bị hắn hôn tới tê dại cả người, gương mặt lập tức hồng thấu

Đến nước này, lại một vị mỹ nữ gia nhập vào Ryū đội ngũ.

Hoặc có lẽ là hậu cung ?

"Tốt a, mọi truyện kết thúc rồi, như vậy chúng ta liền đi ra ngoài đi, mấy tên kia cũng nên đến đây." Ryū thản nhiên nói, dẫn đầu đi ra ngoài trước.

Ở trong phòng mấy người nhìn nhau, Kisara nâng lên đôi chân thon dài trước tiên đi theo sau, sau lưng Shiratori đi theo, rời đi tòa nhà hoang này.

"Đi thôi, nếu như đã bị đánh bại, liền chắp nhận đi theo hắn a." Freya thở dài, đem mộc côn thu hồi giấu vào trong tay áo, mang theo nữ võ sĩ tiểu đội đi theo Kisara hai người đằng sau.

Siegfried không biết tỉnh dậy từ lúc nào, ngay lập tức ngồi dậy bước theo bọn người ra ngoài.

Ryū từ trong nhà hoang đi ra, nhìn xem dưới lầu mấy chục thủ hạ của Ragnarök , mà những tên kia thấy là Ryū đi ra, đều có chút nghi hoặc nhìn hắn.

"Chuyện gì xảy ra, tại sao chỉ một mình hắn đi ra ?"

"Chẳng lẽ hai vị đội trưởng bọn hắn bị đánh bại?"

"Không phải a, đây chính là hai vị quyền hào, hơn nữa còn là quyền hào xếp hạng tại phía trên, không có khả năng bị đánh bại."

"Vậy cái này là chuyện gì xảy ra?"

"Cái này... Chúng ta trực tiếp lên đi!"

"Lên!"

Trước mắt thấy thật nhiều người rục rịch, Ryū biểu lộ trở nên có vẻ lạnh lùng.

"Các ngươi đều muốn chết phải sao ?"

Phù phù!

Tất cả muốn lên phía trước đám người toàn bộ dừng lại hai chân, một cỗ khí thế kinh khủng đặt ở mỗi người bọn họ trên thân, Ryū ánh mắt sắc bén, tại không lương nhóm trong mắt, Ryū thân ảnh trở nên vô cùng đáng sợ, giống như là tử thần có thể lấy mạng họ bất cứ lúc nào, khinh miệt, lãnh đạm nhìn xem tất cả mọi người bọn họ, phảng phất tại nhìn bên đường sâu kiến, mà Ryū muốn giết chết bọn hắn vẻn vẹn cần phất tay một cái là có thể đem bọn hắn toàn bộ giết chết!

"Ực! Không muốn a!"

"Ta không muốn chết! Cứu ta!"

"Tên này thật đáng sợ, ta còn chưa muốn chết a!"

Toàn trường mấy chục người đều bị Ryū dọa đến khóc ròng ròng, nói năng lộn xộn, còn có chút người đũng quần đã ướt đẫm, một mặt hoảng sợ tê liệt ngồi trên mặt đất, phảng phất chính mình nhìn thấy được cái gì kinh khủng đồ vật.

"Thực sự là một đám tôm tép." Ryū chậm rãi thu hồi khí thế, ánh mắt trở lại bình thường, nhìn xem tất cả đám người trên mặt đất lấy đủ loại tư thế nằm, Ryū trong mắt lóe lên một tia khinh thường.

"Cái này... Chuyện gì xảy ra thế Ryū ?" Kisara cùng Shiratori từ trong đi ra, đi theo phía sau Freya cùng Siegfried, nhìn xem trên nằm la liệt trên đất một đám thủ hạ, đều rất kinh ngạc nhìn Ryū.

Ryū tùy ý nói: "Ý chí lực của bọn hắn quá kém, để cho bọn hắn toàn bộ cút đi đi, loại này người tương lai không có bao nhiêu thành tựu."

Freya cùng Siegfried trầm mặc không nói nhìn xuống thủ hạ của mình, ánh mắt bọn hắn tan rã, tràn ngập hoảng sợ cùng e ngại, đám thủ hạ thấy được đội trưởng của mình, vội vàng hô to: "Đội trưởng, cứu lấy chúng ta!"

"Cứu lấy chúng ta đội trưởng!"

"Ô!......"

Bọn hắn càng la to cầu cứu, Freya cùng Siegfried sắc mặt lại càng kém, Siegfried liền nghe giai điệu do bọn hắn phát ra liền khó chịu, trước tiên không nhịn được: "Các ngươi cút cho ta! Ta bây giờ không muốn nhìn thấy các ngươi, mau cút!"

Trên đất đám người choáng váng, không phải tới cứu của bọn hắn sao ?

"Mau cút, có nghe được hay không!" Freya thần sắc lạnh lùng, mộc côn trong nháy mắt từ trong tay áo đi ra đánh vào trên mặt đất, trên mặt đất trong nháy mắt liền xuất hiện một cái lỗ nhỏ, hơn nữa còn đang bốc khói.

Nhìn mình hai cái đội trưởng không giống như đang đối với bọn hắn nói đùa, nằm trên đất đám người vội vàng dùng cả hai tay hai chân lăn một vòng chạy.

Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc