Sáng sớm hôm sau.
Từng tia nắng sớm chiếu rọi xuống khu rừng, xuyên qua từng tán cây xanh biếc ở phía trên cùng những giọt sương long lanh động lại sau những buổi tối tạo nên khung cảnh đẹp lung linh.
Thế nhưng trước khưng cảnh đẹp như thế này lại rất nhanh bị phá võ bởi một trận đấu tập của hai người.
Oanh!
Một cỗ cuồng bạo không chấn bay thẳng lên trời làm dạo sợ tất cả chim chóc ở bên trong khu rừng nguyên sơ này.
"Ha ha, Ryū, cú đấm của con liền chỉ kém một chút nữa đã đánh trúng ta a, thật đáng tiếc." Một giọng nói đùa giỡn vang lên như đang khiêu Kich lấy đối phương.
"Trưởng lão, người cho rằng chỉ bản thân mình biết dùng Seikūken hay sao ?!"
Seikūken giai đoạn thứ nhất!
"Không tệ, không tệ, bất quá chỉ là giai đoạn thứ nhất mà con liền nghĩ muốn đánh trúng ta, con không cảm thấy đánh giá chính mình quá cao hay sao Ryū?"
"Vậy sao ?!"
Oanh!
Lại là một đợt cuồng bạo không chấn xung kích ra chấn bay tứ phía.
Một già một trẻ ở trong rừng cây, cả hai đều đang ở trên một mảnh đất trong trãi tiến hành đối chiến lẫn nhau trong rất kịch liệt.
"Ryū, con như vậy không được a, quá mức hấp tấp đi, Seikūken của con còn chưa có đạt đến giai đoạn tiếp theo đâu."
Trưởng lão bộ dáng thoải mái, nhàn nhã tránh thoát những đòn tấn công mạnh mẽ mà nhanh chóng của Ryū.
Một cái cây cũng bởi vì sức mạnh to lớn sinh ra từ nấm đấm của Ryū bị đánh trúng mà khiến cho thân của nó bị đánh nứt ra tới kéo lên tới ngọn cây.
"Người cho rằng con sẽ bị dụ dễ thế sao ?"
Bên trong mái tóc bạch ngân xen lẫn vài tia tử sắc làm cho thiếu niên mang theo tuấn mỹ cùng tà mị Ki chất, quanh thân hắn lúc này có vài luồng Ki màu xanh làm xoay quanh, lúc này hắn đang sử dụng Seikūken giai đoạn thứ nhất.
Bá!
Ngay trong tức khắc, Ryū né tránh lấy đòn chặt cổ tay của trưởng lão, Ryū nắm lấy thời cơ vung lên nấm đấm, phía trên phát ra nhàn nhạt lam quang, hướng thẳng mặt của trưởng lão đánh qua.
"Nha Ryū, đối với lão nhân ra tay như thế rất là không có lễ phép a."
Trưởng lão đồng dạng trong một khoảng khắc tránh né lấy một quyền tràn đầy uy lực của Ryū, trên mặt hắn mang theo chế giễu thần sắc đối với Ryū nói.
"Con không có dễ bị người Kich tướng như thế đâu, trưởng lão."
Đột nhiên, ánh mắt của thiếu niên trở nên bình thản như nước, tựa như một mặt hồ không có chút rung động nào , đem cảnh vật bốn phía thu vào vào bên trong tâm thần.
"A ? Đây là ?" Trưởng lão ánh mắt lộ ra một tia linh quang.
Trực Quan kết hợp với Seikūken.
Ryū bày ra tư thế, hướng về phía trưởng lão chậm rãi đi đến.
"Thật là không tiến bộ a, Ryū." Trưởng lão đồng dạng hướng đến Ryū.
Hai người tiến tới đồng thời, mặt đối mặt, chiều cao của Ryū chỉ tới ngực của trưởng lão, một già một trẻ lẫn nhau nhìn thẳng.
Vù!
Đột nhiên, gió nổi lên.
"Oanh!"
Hai người quanh thân tản mát ra cuồng bạo uy áp, Ryū không ngừng ra quyền, tung cước đá vào tấn công về phía cẳng chân của trưởng lão, lại bị trưởng lão nhẹ nhõm dùng bàn tay đẩy ra, cường đại lực lượng va chạm nhau để cho động vật bên trong phương viên mấy cây số không ngừng chạy trốn ra xung quanh, thoát khỏi nơi có khí tức nguy hiểm đang bao trùm này.
"Song Chấn Quyền!"
Từ trên thân Ryū tản ra cường đại cảm giác áp bách, hắn bỗng nhiên nâng lên song quyền, bên tên quấn đầy Sei Ki đang không ngừng xoay tròn lấy khí thế như lôi đình hướng trưởng lão tấn công.
"Chiêu này không tệ a, Ryū." Trưởng lão không lùi lại mà còn bước lên một bước, sử dụng Seikūken nhẹ nhõm từ khe hở ở giữa song quyền của Ryū mà lách qua, cứ như vậy má áp sát đến Ryū.
"Ba!"
Ryū biểu lộ không đổi ôm lấy eo lớn của trưởng lão, tiếp lấy chân mày hắn liền cau lại, trên cánh tay gân xanh nổi bật, đồng thời điên cuồng vận chuyển thể nội Ki huyết, từ trong thân thể của hắn có thể cảm nhận được từng luồng áp bức phát ra, đây chính là Ki huyết vận chuyển tới cực hạn mà biểu hiện ra.
Cái lực này đủ để Ryū đấm bể đôi một tảng đá to lớn gần bằng người của Ryū, nhưng là lúc này hắn lại cảm thấy bản thân thật giống như ôm lấy một cực xà bông to lớn trơn trượt, liền rất nhanh hắn không giữ được mà để tuột ra ngoài.
Trưởng lão từ trong ngực của Ryū trượt ra ngoài, hướng phía sau quay vài vòng trên không rồi rơi xuống mặt đất, tiếp đó sờ lấy bộ râu của mình cười nói: "Nhìn không ra Ryū ngươi lại đối với lão nhân ta ôm lấy bất lương ý nghĩ a."
Đối mặt cái này giả hồ đồ lão nhân, Ryū không có thèm để ý đến hắn, mà là khôi phục nguyên bản bộ dáng, biểu lộ không thay đổi nhìn xem trưởng lão thản nhiên nói: "Thì ra là thế, không hổ là Invinsible Superman a, mượn cơ bắp vận hành mà phát ra kình lực để có thể thuận thế cải biến hướng đè ép trọng tâm, loại kĩ xão giúp cho cử động bản thân người dùng kết hợp hợp với cử động của đối phương, chính là Seikūken giai đoạn thứ hai đi."
"Ài, tuổi trẻ đừng có quá nghiêm túc như thế, như thế thật chọc cho lão nhân như ta mất vui a."
Trưởng lão biết Ryū kết hợp Seikūken ùng với cái kia không biết tên chiêu thức sẽ tiến vào trạng thái bán vô thức mà hoàn mỹ quan sát tất cả mà để cho cơ thể tự ứng đối hết thảy, nhưng hắn chính là muốn trêu chọc Ryū, cái này liền là một trong mấy thú vui của hắn a.
"Xú lão đầu."
"Nha, nói chuyện như thế đối với lão nhân là rất bất kính."
"Xú lão đầu."
"Cẩn thận ta đánh ngươi!."
"Xú lão đầu."
"..."
Một lát sau, Ryū ngừng sử dụng Seikūken cùng Trực Quan.
"A ? Con nhận thua sao Ryū ?" Trưởng lão cười ha hả sờ lấy bộ râu, làm bộ mặt khiêu Kich ý đồ muốn chọc tức Ryū khiến hắn không khỏi nhướng mày.
"Đừng ép con ra tuyệt chiêu a trưởng lão, đợi khi trở về con sẽ nói với Miu là người tốn rất nhiều tiền để mua mấy tấm tranh vẽ Chōjūgiga a."
(Chōjūgiga-điểu thú hý họa: một loại tranh vẽ về mấy con vật.)
"Gì ?! Ta rõ ràng mua có một tấm a!"
"..."
Trưởng lão đột nhiên ý thức được cái gì, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, bóng người lóe lên đi tới bên cạnh Ryū, cười tủm tỉm xích lại gần Ryū lấy lòng nói: "Ryū a, con xem một chút như vậy có được hay không, ta truyền thụ cho con một cái tuyệt kỹ đặc biệt trong 108 tuyệt kĩ của ta, con đừng nói cho Miu biết được không ? Coi như đây là tâm nguyện cuối cùng của một tên lão nhân sắp xuống đất đi a."
Nói xong liền làm bộ dạng giống như thật muốn rơi lệ lau lau con mắt.
"Hô"
Ryū không có ý định để ý tới lão nhân giả bộ đáng thương này, hắn đi một mình hướng bờ sông, đánh lâu như vậy cũng ra không ít mồ hôi, hắn muốn đi tắm rửa một chút, đến nỗi vị này trưởng lão, bỏ mặc không để ý tới là được.
Ánh mắt nhìn bóng lưng của Ryū rời đi, trưởng lão nhẹ nhàng sờ lấy bộ râu của mình.
"Ryū a, nếu như con đã hiểu rõ tâm của mình, vậy hãy nhanh trưởng thành hơn a, ta cảm thấy Yami đã bắt đầu rục rịch rồi, thật không biết sẽ phát sinh sự tình gì."
"Honoka cũng cần tiếp tục chú ý, thực sự là liền không thể để cho lão già ta có thời gian nghỉ ngơi a."
...
Một làn gió nhẹ thổi qua, bụi đất theo gió tung bay.
Ở phía xa chỗ đất trông lúc nãy, một ngôi nhà gỗ được xây dựng ở phía trong khu rừng, cảm ứng được động tĩnh kịch liệt do Ki va chạm nhau đã ngừng, mái nam nhân với mái tóc màu tìm nhạt hướng mắt về phương xa.
"Đã ngừng sao ?"
"Ân? Cái gì ngừng a, Ogata tiền bối ?"
"A, không có gì, thật ngại quá, để cho khách nhân làm những việc nặng này." Nam nhân được gọi là Ogata ngượng ngùng gãi đầu cười nói.
Honoka hăng hái trả lời: "Không có gì, dù sao em cũng thích giúp người a!"
Trong lúc Ryū cùng trưởng lão đối chiến với nhau thì Honoka vẫn như cũ ở bờ sông luyện tập a, nhưng mà với cái tính cách năng động của Honoka liền không có chuyện sẽ ngồi yên 1 chỗ đi, thế là sau đó Honoka đã đi loanh hoanh trong rừng để dạo chơi, được 1 lúc thì cô vô tình tìm được Ogata Isshinsai.
"Hơn nữa em thân là một người học võ, chút chuyện nhỏ này liền không làm khó được em."
Ogata Isshinsai cười ha hả nhìn xem Honoka nói: "Em nói sư phụ mang theo em tới đây để luyện tập, như vậy chỉ có một mình thôi sao ?"
"Không a, Ryū cũng cùng em đi theo đến đây." Nói đến đây Honoka gương mặt không khỏi hiện lên vẻ vui mừng.
"Ryū ? Bạn trai của em sao ?"
"Không, không, không phải bạn trai của em a." Honoka nghe thế liền đỏ mặt lắc đầu chối bỏ, chỉ là nhìn biểu hiện của cô liền không có chút thuyết phục a.
"Ha ha, nhìn ngươi thật không chung thực a, vậy có thể kể cho ta biết một chút về cái cậu Ryū này sao ? " Ogata Isshinsai lộ ra nụ cười thản nhiên hiền lành nhìn nàng hỏi.
"Cái này nha, Ryū liền rất lợi hại, hơn nữa lại cô cùng đẹp trai....." Honoka nhìn xem Ogata Isshinsai tỏ ra thân thiện như thế không khỏi vui vẻ kể lại một chút sự tình mình biết về Ryū, hơn nữa còn vô cùng thích thú.
Nghe xong kể lại Ryū sự tình về sau, Ogata Isshinsai lộ ra biểu tình khiếp sợ.
"Em nói là...cái cậu Ryū học võ thuật chưa tới nửa năm thời gian, liền có thể cùng đám người sư phụ kia thường xuyên luyện tập đối chiến ?"
"Ừ! Ryū thế nhưng là một thiên tài a, hơn nữa còn vô cùng cố gắng, ai nha, thật không hổ là Ryū của em a!" Nói đến đây Honoka bỗng nhiên đỏ mặt biểu hiện yêu thương thần sắc.
"Ha ha, thực sự như vậy thì cái cậu Ryū kia đúng là thiên tài a." Ogata Isshinsai vô cùng thích thú cười nói, mà từ ngữ điệu liền lộ ra khát vọng không chút che giấu, khát vọng muốn có được một tên đệ tử như vậy.
"Hừ! Rimi cũng không tin có người thiên tài hơn so Ryuto đại nhân a!"
Một giọng nói hồn nhiên trong trẻo, vui tai từ chỗ khác chỗ truyền ra, một cái nhỏ nhắn thiếu nữ mặc trang phục Gothic màu đen chậm rãi từ trong rừng rậm xuất hiện.
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?