Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 73: Lại gặp mặt.




Trở lại chỗ Ryū.

Ryū vẫn như cũ rất tự nhiên nằm phè phỡn ở trên ghế salon.

Lúc này Kisara từ bên cạnh đi tới, hai tay chống nạnh nhướng mày nhìn xuống Ryū nói: "Cậu cũng biết hưởng thụ quá đấy, tất cả mọi người đều chiến đấu còn cậu thì nằm ở đâu!"

"Mấy tên lâu la đó thì cần gì tớ phải ra tay kia chứ, mấy tên đó cứ để Takeda mấy người lo được rồi, với lại sau khi chữa trị nhiều người như thế tớ cũng rất mệt a." Ryū nằm ở trên ghế nhắm chặt mắt nhưng vẫn mở miệng thản nhiên nói.

"Hừ, chỉ giỏi bịa chuyện!" Kisara kiều hừ mắng một tiếng, rõ ràng là lười biếng mà còn kiếm cớ.

"A!"

Bỗng nhiên Kisara kêu lên một tiếng, sau đó cô định hình lại liền đã thấy mình ngồi trên ghế, còn Ryū lúc này thì đang nằm gát đầu trên đùi của cô.

"Mồ, cái tên này!" Kisara cũng chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu, mặc cho Ryū gối đầu lên đùi mình, thậm chí còn chủ động điều chỉnh để Ryū nằm cho thoải mái.

"Hử!"

Nằm được một lúc thì Ryū thần sắc khẽ động, hắn cảm nhận được một sự hiện diện ngoại lai ở gần đây.

Xíu!

Một tiếng xé gió đột nhiên từ đâu phát ra, mà âm thanh thì càng ngay càng gần tới bên người Ryū, toàn thân Ryū bắt đầu phản ứng, trong nháy mắt liền đưa tay lên, dùng hai ngón tay kẹp lấy dị vật bay tới.

"Cái gì a!" Kisara bị cử động đột ngột của Ryū làm cho giật mình, cô nhìn lấy trên tay của Ryū, chỉ thấy Ryū đang kẹp lấy một viên đá.

"Thật nhàm chán a, ngươi dù sao cũng là Quyền Thánh đi, có cần phải dùng thủ đoạn trẻ con như vậy để thử ta hay không kia chứ." Ryū tiện tay quăng đi viên đá, mở miệng lười biếng nói một câu.

"Ha ha ha, trong trạng thái buông thả như vậy vẫn có thể chặn được công kích của ta, quả nhiên trực giác của ngươi rất khác so với người thường, không hổ là ta nhìn trúng người, The Chosen One - Ryū."

"Không thể nào, Quyền Thánh thế mà lại xuất hiện ngay tại đây." Kisara ánh mắt không khỏi kinh ngạc nhìn lấy Ogata Isshinsai, cô lúc trước khi vẫn còn ở trong Ragnarok liền đã nghe danh tiếng của hắn, không ngờ bây giờ lại được diệp gặp mặt.

Giọng nói quen thuộc từ phía trước truyền đến, Ryū không khỏi ngồi dậy, ánh mắt nhìn thẳng lấy Ogata Isshinsai, hô hấp đi vào trạng thái chuẩn bị tùy thời biến đổi, đề phòng đối phương có động tác dị thường.

【Trực Quan】- Vận!

Một cỗ khí thế vô hình tản mát mà ra, con ngươi lần nữa đổi sắc, quanh thân 360 độ không có một cái góc chết đều bị Ryū nắm trong đầu.

Ogata Isshinsai toàn thân mặc áo khoác trắng, hai tay ôm ở trước ngực, lãnh khốc nụ cười giấu ở dưới mũ, phảng phất như đang chào hỏi lần nữa gặp mặt.

Ryuto vừa mới cùng Honoka một chưởng đánh lùi về phía sau, ánh mắt nhìn về phía Ogata Isshinsai, ánh mắt lộ ra biểu tình kinh ngạc lẫn thất vọng, hắn không nghĩ tới hắn ở trước mặt sư phụ mình biểu hiện mất mặt như vậy, liền bị Ryū một chiêu đánh cho không kịp hoàn thủ.

Ogata Isshinsai trong mắt không ngừng lóe lên quang mang, dường như trong lòng đang cân nhắc việc gì đó, một lát sau Ogata Isshinsai tựa như từ bỏ dự định nào đó, quang mang trong mắt nhấp nháy biến mất, Ryū trong lòng cảm thấy một tia nguy cơ cũng biến mất.

Ryū đối mặt với quyền thánh, Ryū khóe miệng lộ ra một tia tà ý mỉm cười: "Ngươi dù sao cũng là Quyền Thánh đi, hà tất lén lút như vậy tập kích ta sao ?"

Ogata Isshinsai biểu lộ cao ngạo, ngữ khí ngoạn vị nói: "Võ giả nên thời thời khắc khắc duy trì cảnh giác, liền giống như Miyamoto Musashi vậy, vì không để mình bị đánh lén mà hắn chưa bao giờ tắm rửa a, ta đây là đang tốt bụng dạy ngươi một cái bài học đâu."

"Ta còn cần ngươi dạy ?" Ryū không khỏi nhướng mày khinh thường nói.

"Xem chính ngươi dạy dỗ đệ tử đi, ngay cả ta một chiêu đều không tiếp nổi, còn muốn chỉ dạy ta ?"

Ryū trong lời nói mang theo một tia giểu cợt, để cho Ryuto đang ở một bên giao chiến không nhịn được nổi gân xanh!

"Haiz, Ryū vẫn cứ như cũ độc miệng như vậy." Honoka ở gần đó cũng bất đắc dĩ lắc đầu.

"Ryuto, cậu thật sự không phải đối thủ của Ryū, thực lực của Ryū đã siêu việt cấp đệ tử từ lâu rồi." Honoka không để ý chút nào nói, hiền lành ngữ khí khuyên giải Ryuto không nên manh động.

"Chỉ mới giao thủ một chiêu, điều đó chưa chính minh được thực của hắn hơn tớ!" Ryuto không cam lòng nói.

"Con nhóc đó nói là thật Ryuto, ngươi bây giờ không phải đối thủ của hắn đâu, hắn thậm chí còn có thể cùng ta so chiêu trong thời gian dài đấy!" Ogata Isshinsai không nhịn được mà khuyên bảo đệ tử của mình.

"Cái này... Không thể nào !?" Ryuto mặt mũi tràn đầy không thể tin tưởng, hắn biết sư phụ sẽ không lấy truyện này ra lừa dối hắn, hắn thật sự có thể cùng sư phụ so chiêu, trên thế giới này có người trẻ tuổi lợi hại như thế sao ?

Không để ý tới Ryuto chấn kinh, Ogata Isshinsai khóe miệng lộ ra tràn đầy ý cười, ấm áp đối với Ryū nói: "Như thế nào Ryū, muốn hay không suy nghĩ lại đi theo ta, ta có thể không ép buộc ngươi làm đệ tử, mà người có thể cùng ta hợp tác bình đẳng, ta có thể khiến ngươi tron thời gian ngắn nắm giữ cường đại thực lực, cùng ta phát triển võ thuật tới độ cao mới, như thế nào Ryū ?"

Ryū cẩn thận lắng nghe ngữ khí của hắn, con có tâm tình ba động phát ra từ hắn, Ryū có thể chắc chắn, nói lời của Ogata là thật sự, hơn nữa còn thành tâm mời hắn.

"Đây coi như mời chào ta sao ?" Ryū nhướng mày.

"Đương nhiên! Bởi vì thiên phú của ngươi hoàn toàn đầy đủ đáp ứng điều kiện chiêu mộ, yên tâm, tư liệu của ngươi cùng tin tức ta còn không có báo cho bất luận kẻ nào, hơn nữa chỉ cần ngươi đến, muốn cái gì cũng có thể, thậm chí giết người giấy phép đều được! Cho nên, ngươi yên tâm cùng ta đi đi." Ogata Isshinsai một lần nữa phát ra ý mời, nhiệt tình như vậy thái độ làm cho một bên Ryuto dùng ánh mắt như nhìn quái vật nhìn xem Ryū.

Ryuto không khó nghe ra sư phụ hắn trong lời nói ý tứ, nhưng mà nghe được sau thì càng kinh ngạc, nếu theo như ý của sư phụ hắn, chính là Ryū hoàn toàn chính là thiên tài, bản thân cũng là cường giả.

Bởi vì chỉ có như thế này, sư phụ mới có thể dùng bình đẳng, nhiệt tình thái độ tới đối với Ryū.

Bằng không hắn đã trực tiếp cưỡng ép bắt về .

"Thật sự là rất không tệ." Ryū không khỏi xoa cầm cười nói.

"Này Ryū, đừng nói cậu thật sự đồng ý a ?" Kisara ở thấy hắn cười nói như thế không khỏi nhắc nhở.

Ogata Isshinsai nghe được Ryū lời nói khóe miệng ý cười càng rõ ràng: "Thật sự rất không tệ, vậy là ngươi đã đồng ý sao?"

"Ta cự tuyệt."

"Cái gì ?"

Ryū sắc mặt bình thản lắc đầu, ánh mắt nhìn thẳng Ogata Isshinsainói: "Có hai nguyên nhân ta không muốn đi cùng ngươi"

"Thứ nhất, chính là trước kia ngươi đối với ta cưỡng ép ra tay, nếu như không phải thực lực của ta có thể cùng ngươi tạm thời chống lại, bây giờ có thể cũng không có xuất hiện tình huống này."

"Thứ hai, ta thù rất dai."

"......"

Ogata Isshinsai nhất thời trầm mặc, không biết nên nói cái gì, hắn không nghĩ tới Ryū đã vậy còn quá mang thù, có cần trẻ con như vậy không, bởi vì chút chuyện nhỏ này liền cự tuyệt hắn mời chào, từ lợi ích góc độ xem ra, cái này là hoàn toàn không có lợi.

"Xem ra đánh giá của ta đối ngươi có chút biến hóa đi." Trong giọng nói mang theo thất vọng, tựa như bởi vì Ryū tư chất cũng không có hắn nghĩ hoàn mỹ như thế không có thiếu sót, phải biết, hắn nhưng là thực tình mời chào Ryū, hắn không tin Ryū nhìn không ra hảo ý của hắn.

Ryū dựa vào nét mặt của Ogata liền hoàn toàn có thể đoán ra trong lòng hắn đang suy nghĩ gì, ánh mắt thoáng qua một tia lạnh nhạt.

Ryū lời nói thế nhưng là nửa thật nửa giả, nửa thật là Ryū cùng Ogata Isshinsai lần đầu gặp mặt thời điểm, nếu như không phải thực lực của hắn đủ mạnh thì đã bị đánh bất tỉnh cưỡng ép mang đi, nếu như bị Yami điều tra ra Ryū thể chất cùng người bình thường không giống nhau, thân thể có tốc độ tái sinh gần như một con quái vật, thậm chí tuổi thọ cao hơn bình thường, vậy hắn có thể chắc chắn Yami tất nhiên sẽ vì thế điên cuồng, không ai có thể cự tuyệt trường sinh dụ hoặc, tuyệt đối tất cả bọn hắn đều sẽ bắt Ryū tới nghiên cứu.

Thậm chí có thể sẽ từ bỏ kế hoạch Hoàng Hôn Vĩnh Cửu!

Cho nên Ryū mới có thể dứt khoát như vậy cự tuyệt Ogata Isshinsai.

Còn nửa giả thì...rất đơn giản a, Ryū hắn cũng không muốn tự nhiên đi làm phản diện, để cho bản thân bị cả thế giới truy lùng 24/7, hơn nữa ở chỗ này còn có các cô gái đang chờ đợi hắn đây, hắn làm sao có thể chấp nhận được kia chứ.

"Thực sự rất đáng tiếc a."

Ogata Isshinsai nhẹ nhàng nâng trán, lắc đầu than thở nói: "Vì cái gì đây, mầm non tốt như vậy, ta thật sự thật sự không muốn hủy đi."

Ryū nghe vậy, ánh mắt hơi lóe lên!

Cả thân thể cơ hồ trong nháy mắt đi vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, thể nội Sei Ki bất đầu được điều động.

Một lát sau, Ryū thu hồi khí thế, bởi vì hắn cảm thấy Ogata Isshinsai chỉ là nói ngoài miệng một chút, khí tức trên thân cũng không có thay đổi, sát khí cũng không có xuất hiện, bất quá Ryū cơ thể vẫn như cũ ở vào trạng thái chuẩn bị, để bản thân có thể tùy thời ứng đối Quyền Thành công kích.

Nhìn thấy Ryū thu hồi phòng bị, quyền thánh nhẹ giọng cười, "Như thế nào, không phòng ngự sao ? Còn có cái trạng thái kia nữa, chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ dựa vào thực lực ngươi bây giờ liền có thể ngăn trở ta ?"

Không để ý tới Ogata Isshinsai trêu chọc, Ryū khóe miệng nhếch lên, thản nhiên nói: "Ngươi là không dám xuất thủ, bởi vì nếu như làm thế thì ngươi chắc chắn sẽ không thể rời khỏi chỗ này."

"Hừ, thối tiểu tử!" Ogata Isshinsai buồn bực nói một tiếng, tiếp đó lại quay đầu về một phía nói: "Còn có các ngươi, Lương Sơn Bạc."


Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc