Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 77: Làm thế nào biết a.




P.s: Các diễn biến tiếp theo của truyện là xen kẽ theo OVA của bộ này với trong truyện tranh, ova thì lên youtube gõ tên tiếng việt là thấy.

***

Ban đêm, tại một cái thành phố nào đó.

Trong một tòa cao óc chọc trời, một cái nữ nhân cùng một cái nam nhân cùng với bốn năm người mặc võ phục tiến hành đối chiến, kết quả là cũng không có không tốn bao nhiêu sức lực liền đem bọn hắn toàn bộ giải quyết.

Bốp! Bốp! Bốp!

Từ trên cao, một cái thiếu niên trẻ tuổi có mái tóc bạch kim buộc đuôi ngựa dài đến thắt lưng, lỗ tai mang theo khuyên tai có dạng lồng chim, cổ cũng mang dây chuyền hình chim, trên thân khí chất yêu dị vỗ tay vỗ tay, ngữ khí giống như sợ hãi thán phục nói: "Thật ấn tượng! Có thể dễ dàng né đòn tấn công mà không cần chặn đòn và phản công ngay lập tức."

"Đó chính là phương pháp của bọn ta tại Tàn Tâm Thể Xá, được gọi là 【Xả Mệnh Chi Lý】."

"Thay vì chặn đòn bọn ta sử dụng quán tính trong đòn tấn công cửa đối phương để hạ đối thủ, nó gọi là gậy ông đập lưng ông."

Bên cạnh liền cps một lão nhân có dáng người cường tráng khôi ngô, tóc hoa râm, đeo mặt nạ nhạt nhạt nói.

Nam tử trẻ tuổi khóe miệng hơi nhếch lên: "Hừm, hai người họ mạnh đấy."

"Ừm, hai người họ là đệ tử mạnh nhất của bọn ta, xin hãy tùy ý sử dụng chúng cho các mục đích của Yami."

Nam tử trẻ tuổi, cũng chính là Yomi thủ lĩnh, người tự xưng là The Ones Without Wings - Kanō Shō.

"Mặc dù nói như vậy, nhưng mà hai người bọn họ có thể đánh bại đệ tử của Lương Sơn Bạc sao ?" Kanō Shō ngữ khí nhu hòa, tựa như một cái thiện lương người, nhẹ nhàng nói.

"Hừ! Không, Zanshin Taisha-ryuu Sẽ toàn bọn ta sẽ tập thể tiến công Lương Sơn Bạc, bao quát bọn hắn bồi dưỡng tối cường đệ tử, Ryū!" Mang mặt nạ cường tráng lão nhân khinh thường nói: "Đệ tử của bọn hắn, bao quát Lương Sơn Bạc, đều sẽ bị chúng ta Zanshin Taisha-ryuu tiêu diệt không còn một móng."

"A? Vậy ta sẽ chờ mong tin tức tốt của các vị, xem như bởi vì sắp gia nhập vào Yami của chúng ta, ta sẽ miễn phí cung cấp một cái quý báu tin tức đi cho ông." Kanō Shō khóe miệng thoáng lộ ra một tia khinh thường, rất nhanh liền ẩn giấu đi, lộ ra hiền lành nụ cười.

"Tin tức gì, mời nói." Lão nhân mặc dù không thấy Kanō Shō khinh thường, nhưng mà bằng vào cảm giác của một vĩ nhân vẫn cảm ứng được, có thể phát giác được một chút không đúng, nhưng mà ai bảo hắn là Nhất Ảnh Cửu Quyền người thừa kế, đại biểu cho Yami tới đây tiếp đãi bọn hắn, cho nên hắn chỉ có thể nhẫn nhịn hướng Kanō Shō hỏi.

Ngữ khí thậm chí mang theo một chút cung kính.

"Căn cứ vào tình báo do Quyền Thánh sư phụ cung cấp, Lương Sơn Bạc đệ tử Ryū, thực lực siêu phàm, đệ tử cấp bên trong cơ hồ không có đối thủ, thậm chí có được chính mình danh hào, được Quyền Thánh sư phụ gọi là The Chosen One, danh phù kỳ thực."

Kanō Shō đem tình báo lấy được nói cho Zanshin Taisha-ryuu thủ lĩnh biết, giống như thật sự đem đối phương xem như người một nhà đối đãi, chỉ bất quá thực tế trong lòng nghĩ dạng gì liền không biết.

Zanshin Taisha-ryuu thủ lĩnh sau khi nghe, hơi trầm tư một chút, mở miệng nói: "Đa tạ tình báo của cậu, bất quá ta tin tưởng chúng ta phái ra hai cái tối cường đệ tử, dùng để đối phó một tên đệ tử đã dư xài."

"Ừ, tất nhiên ngài có lòng tin như vậy, ta liền tại đây chờ đợi tin tức tốt của ngài." Kanō Shō mỉm cười gật đâu, nói xong liền quay xuống dưới hô.

"Hai người các ngươi có tên không ?"

Một mực nghe trên khán đài đối thoại của hai người, hai cái đệ tử nghe vậy, nam đệ tử rất nhanh trả lời: "Chúng ta chỉ là con tốt của Zanshin Taisha-ryuu, cái tên vốn không cần thiết."

Vù!

Kanō Shō thân ảnh lóe lên đi ra sau lưng của hai người, trên mặt mang theo nụ cười nhìn xem hai người nói: "Nhưng mà, nếu như các ngươi đánh bại tên đệ tử Lương Sơn Bạc và trở thành một trong số chúng ta, thì bọn ta phải gọi hai người thế nào ?"

"Đúng không mọi người ?!"

Vừa dứt lời, bỗng nhiên sau lưng của Kanō Shō liền xuất hiện bảy cái bóng người bao gồm cả nam lẫn nữ.

...

Lương Sơn Bạc.

Ryū hiện tại đang đi tới gian phòng của Shigure, cũng không có gõ cửa mà là trực tiếp mở cửa đi vào.

Vèo! Vèo!

Hai tiếng xé gió truyền đến, Ryū trên mặt thản nhiên mỉm cười, tiện tay bắt lấy hai thanh kunai phóng về hướng của hắn, tiếp đó lại nhẹ nhàng tránh thoát hố bẫy dưới chân, nhàn nhã chậm rãi đi vào bên trong.

"Chị Shigure, biết rõ là em đi qua còn tấn công a, một lát phải phạt chị mới được." Ryū mỉm cười lắc đầu, đi đến giữa phòng.

Một lát sau, cũng không có âm thanh trả lời hắn, Ryū cũng không thấy có ai ở trong phòng, hai tay vòng ra sau lưng nói: "Chị là muốn cùng em chơi trốn tìm đi, như vậy cũng được a, nhưng nếu mà em tìm ra được chị thì nên ngoan ngoãn tiếp nhận hình phạt nha."

Ryū hơi nhếch khóe môi lên, trong mắt lóe lên một tia quang mang, ngay sau đó hắn liền hóa thành một cái hắc ảnh tiêu thất.

Vù!

Vù!

Trong phòng hai đạo bóng đen không ngừng thoáng qua, một cái đang đuổi, một cái đang trốn.

Ry thầm nghĩ trong lòng một chút, sau đó hắn liền đưa tay ra hướng về phía phía trước, trên tay ẩn hiện từng tia tử sắc mờ nhạt, cánh tay sau đó bỗng nhiên kéo về phía sau!

"Nha!"

Phía trước thân ảnh đang chạy trốn đột nhiên dừng lại, Ryū thừa cơ phóng nhanh tới trước ôm lấy thân ảnh mềm mại trước mặt: "Bắt được chị rồi nha Shigure."

"Ryū sắc lang!" Shigure gương mặt ủng hồng nhìn hắn mắng một tiếng.

"Ơ kìa, ai bảo chị không..."

Ryū ôn nhu nhìn lấy thân thể mềm mại của mỹ nhân trong lòng, đột nhiên không nói nên lời.

Ryū hiện tại mới phát hiện, thân thể trắng như ngọc thạch của Shigure lúc này trong ngực hắn không có mặc quần áo, chỉ mặc có nội giáp thiếp thân bên trong, ngoài ra liền không còn cái gì nữa, bao quát cả phía dưới.

Ực!

Ryū nhìn xem trong ngực thẹn thùng mỹ nhân, không khỏi miệng đắng lưỡi khô nuốt nước miếng một cái, hai tay ngược lại càng ôm càng chặt, trong lòng cố gắng ức chế dục vọng.

"Shigure, chi làm sao mặc thành dạng này a."

Nguyên bản gương mặt đã hơi ửng hồng, nghe hắn hỏi xong Shigure càng thêm đỏ mộng mê người, hơi hơi cúi đầu đem đầu tựa nằm ở trong ngực Ryū.

"Vừa nãy định đi tắm suối nước nóng, kết quả ngươi liền đến đột nhiên đi vào." Shigure thanh âm trong trẻo nói lấy, cảm thấy một đôi tay đang ôm cô bắt đầu chuyển động không đúng, cô ngượng ngùng nhỏ giọng nói: "Ryū, tay ngươi..."

Ryū lại không chút nào để ý, vẫn như cũ ôm trong ngực ngọc thể, trầm bổng xúc cảm để cho Ryū yêu thích không buông tay.

"Khụ khụ, em không có cử động a, là tay em tự mình chủ động, đợi một hồi em liền dậy dỗ lại nó a, chị cứ yên tâm."

"Ân..."

Shigure nằm ở trong ngực Ryū không nhúc nhích, ngữ khí có chút u oán nói: "Ngươi, thời gian thật dài không đến thăm ta."

Nghe được trong ngực mỹ nhân u oán, Ryū nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Shigure, nhàn nhạt mùi thơm ngát thiếu nữ truyền đến Ryū,trên gương mặt không khỏi lộ ra vẻ mỉm cười.

"Không phải hiện tại em đã ở đây rồi sao, Shigure."

Hai tay ôm chặt Shigure kiều nộn, nhẹ nhàng đem cô bế lên, Ryū lộ nụ cười xấu xa nói: "Em ôm chị đi suối nước nóng a, Shigure."

Trắng nõn hai tay nhẹ nhàng ôm lấy cổ của Ryū, cảm nhận được Ryū lửa nóng ánh mắt tại thân thể mềm mại của cô ngắm nhìn, gương mặt xinh đẹp càng thêm đỏ hồng.

"Ừm~"

Ryū ôm Shigure theo kiểu công chúa, chậm rãi đi tới suối nước nóng, đồng thời cũng thả ra 【Trực Quan】dò xét xung quanh.

Xào xoạt!

Hai người bước vào trong nước, trước khi bước xuống Ryū liền đã đemShigure trên người nội giáp bỏ đi, hai người lúc này thân thể không một chút ngăn cách dựa vào chung một chỗ.

"Ryū, Yami chẳng mấy chốc sẽ ra tay với ngươi, cho nên nội giáp của ta...tặng cho ngươi."

Shigure ôn nhu vì Ryū xoa bóp, thử thoái xúc cảm không thể nói nên lời để cho Ryū một mực nhắm mắt lại hưởng thụ, Shigure nhìn thấy biểu lộ của Ryū liền biết hắn rất ưa thích, mê người khóe miệng nhẹ nhếch lên, sau đó dùng chính mình kiều nộn thân thể đi lên.

.

.

.

Thời gian trôi qua thật lâu.

Không có cái .5 nào đâu nên đừng có mà suy nghĩ nhiều, cũng không có gì xảy ra cả.

Ryū dùng cánh tay ôm lấy thân thể mềm mại, mở miệng nhẹ nhàng nói: "Shigure, chị còn nhớ lúc em chữa trị vết thương cho chị có dùng một loại năng lượng rất lạ không ?"

Shigure sắc mặt hồng nhuận không biết là nóng hay vì lí do gì khác, đôi mắt long lanh như tiên đàm, nghe được Ryū lời nói sau đó Shigure mới chậm rãi nói: "Ân, còn nhớ."

Nhìn xem bộ dáng vô lực của Shigure để cho Ryū hận không thể lập tức hóa thân thành lang ăn hết con cừu trắng này, bất quá hiện tại cũng chưa đến lúc, Ryū hít một hơi thật sâu rồi mới nói tiếp: "Cái năng lượng đó có thể xem là thiên phú đặc biệt của em, có thể dùng để chữa thương vô cùng hiệu, hoặc dùng để cường hóa thân thể, giúp bản thân có thể chống chịu rất lớn tổn thương."

Shigure nghe vậy ánh mắt không khỏi lóe lên vui vẻ nói: "Như vậy ngươi liền sẽ không có nguy hiểm."

"Ngốc manh Shigure." Ryū dở khóc dở cười.

Nguyên Năng vốn chỉ có thể cho người khác dùng, nhưng hắn nói thế cũng để Shigure đừng quá lo lắng cho hắn, Shigure quan tâm an nguy của hắn như vậy khiến Ryū thật sự rất xúc động, trong tay không khỏi càng thêm ôm chặt lấy ngọc thể, để cho Shigure kiều mắng.

"Nha, xấu Ryū."

Ryū không để ý tới chút nào, ngược lại ôm lấy Shigure nói khẽ: "Em nói cho Shigure biết là vì muốn cho chị dùng, bản thân em thì lúc nào cũng có nó cho nên cũng đừng có quá lo lắng cho em, biết không ~?"

"Ân."

Shigure không nói gì thêm, cô bình thường ít nói cũng không muốn nói cái gì, cô chỉ cần cảm nhận được sự quan tâm của hắn là được rồi.

"Cái này em cũng dùng cho Miu với Honoka a."

"Hoa tâm sắc lang."

"Chị thế nào biết danh xưng bí mật của em a ?"

"..."

Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc