Về đến Lương Sơn Bạc, Ryū bây giờ đang đối chiến với Sakaki, hắn bây cần là kinh nghiệm thực chiến nên mỗi ngày đều đối chiến với mỗi vị sư phụ.
“Khá lắm tiểu tử, ngươi càng ngày càng tiến bộ a, mặc dù không thức tỉnh được Ki nhưng với thực lực đó ngươi đã là đệ tử bên trong đứng đầu tồn tại rồi.” Sakaki cười ha hả nói.
“Nhờ công sư phụ dạy dỗ thôi.” Ryū khách khí sau đó tụ lực vào chân xông tới Sakaki, lần này Sakaki cũng không lấy thân đỡ nữa mà phải vận Ki chống đỡ, hắn học cách khống chế lực khắp cơ thể đồn vào một điểm sau đó bộc phát ra bên trong đối thủ gây tổn hại bên trong, tụ lực vào đầu ngón tay và đâm với tốc độ cao về phía trước, đấm thẳng vào phía trước tạo ra sóng xung kích có thể xuyên qua phòng thủ bên là gây tổn thương bên trong và nhiều kĩ năng hơn nữa mà hắn dựa vào kí ức kiếp trước để tạo ra nếu có thể kết hợp với khí thì còn kinh khủng hơn nữa.
Các sư phụ cũng khuyên hắn không nên tùy tiện sử dụng những kĩ năng này.
“Mấy kĩ năng của ngươi lúc nào cũng nguy hiểm như vậy thật không biết ngươi học nó từ đâu.” Sakaki xoa cổ tay nói.
“Hắc hắc, con tự nghĩ ra thôi.” Ryū quên là Lương Sơn Bạc có lời thề không giết người mà kĩ năng của hắn lại lấy ý tưởng từ bộ anime dùng 1 loại võ chuyên để giết người a. (ps: Katanagatari)
“Mọi người tới giờ ăn rồi.” Là tiếng của Miu, hai người cũng ngừng lại rồi đi tới phòng khách. Sau khi ăn xong thì trường lão gọi hắn ở lại. Các sư phụ đều ở kế bên nhìn hắn.
“Ryū, ngươi thấy Lương Sơn Bạc thế nào?.” Trường lão hỏi.
“Rất tốt, mọi người đối sử với con, xem con giống như 1 thành viên trong gia đình vậy” Ryū kiếp trước sống 1 mình một khoảng thời gian vô cùng dài a, hắn cũng dần quen mất việc có một gia đình tốt đẹp đến cỡ nào, dù sao cha mẹ hắn cũng đã mất từ rất sớm.
“Như vậy sao ?” Trưởng lão nghe thế không khỏi trầm tư, hắn cũng nghe Miu kể lại chuyện Ryū là trẻ mồ côi.
“Nếu thế con muốn làm đệ tử chính thức của Lương Sơn Bạc không ?.” Trưởng vuốt râu nói.
Ryū nghe thế cũng bất ngờ, dù sao hắn cũng mới làm kí danh đệ tử mới có 1 tuần.
“Sau 1 tuần quan sát con thì bọn ta thấy rằng tính tình và nhân cách của con đều rất tốt. Con cũng đối xử với mọi người ôn nhu, cũng rất tôn trọng sự phụ của mình.” Trưỡng lão chậm rãi nói ra suy nghĩ của mình về Ryū.
“Ta cũng nhiều lần gọi hắn cùng ta đi nhìn trộm nhưng hắn kiên quyết không chịu làm.” Kensei Ma ở một bên góp vui.
Ryū cũng không khỏi đen mặt, dù có nhìn trộm thì hắn cũng không thích đi nhìn trộm cùng người khác a.
“Chúng ta bảo hắn sự tình gì đúng với không đúng hắn đều nghe theo, hơn nữa bản thân cũng rất hiếu học.” Akisame vuốt ria mép hài lòng nói.
“Mặc kệ huấn luyện đến cỡ nào cực khổ, hắn cũng chưa từng phàn nàn, có thể trông thấy hắn đối với chúng ta những sư phụ này tôn trọng, cái này đệ tử, ta cảm thấy rất hài lòng.” Sakaki hiếm khi nở nụ cười nhìn lấy Ryū.
“Apachai cũng rất thích hắn, hắn là đệ tử đầu tiên có thể dạy mà không sợ đánh bị đánh chết, ta cũng cảm giác được hắn là cái thẳng thắng với tình cảm của mình, là người có nội tâm rất kiên cường.” Hopachai cũng vui vẻ nói, bản thân hắn cảm nhận người đều dựa vào trực giác của mình.
“Ta cũng rất thích dạy hắn.” Shigure gương mặt vẫn không biểu hiện nhưng giọng nói có thể cảm giác được cô rất tán đồng hắn.
“Nhưng ta nói trước, trở thành đệ tử của chúng ta sẽ có một số nguy hiểm nhất định, ngươi chịu được sao ?” Trưởng lão nhìn hắn nghiêm túc nói.
“Trưởng lão cũng biết ta không sợ nguy hiểm kia mà. Ta đương nhiên bằng lòng làm đệ tử của Lương Sơn Bạc.” Ryū không chút chần chờ đáp.
“Như vậy thì tốt, ta hỏi ngươi, ngươi sẽ dùng võ thuật để giết người chứ?.”
“Việc đó, đệ tử chỉ có thể hứa là sẽ không giết người nếu không phải bất đắc dĩ.”
“Bất đắc dĩ ?.” Trưởng lão nhướng mày nhìn hắn nói.
“Trong tương lai ta có lẽ gặp kẻ dịch mà chỉ một trong hai được sống.” Dù sao hệ thống cho hắn đi rèn luyện từng thứ nguyên, xuyên vào những thế giới như Akame ga kill thì không thể không giết người được.
“Kẻ địch của ngươi sao?.”
“Hiện tại thì vẫn chưa có nên trưởng lão có thể yên tâm.”
“Như vậy ta sẽ không hỏi tới kẻ địch nhưng nếu chỉ cần ngươi không rơi vào Tu La Đạo ta sẽ đích thân sử lí ngươi.” Trưởng lão cau mày nhìn hắn.
“Trưởng lão yên tâm, sẽ không có chuyện đó đâu, dù sao ta học võ để nâng cao sức mạnh chỉ để bảo vệ người thân của mình.” Ryū kiên định nhìn trưởng đưa ra câu trả lời.
“Hắc hắc hắc, như vậy thì ta yên tâm rồi.” Trưởng lão vuốt râu cười nói, Ryū đã thẳng thắng thừa nhận như thế thì tốt, nếu như Ryū chỉ vì nhất thời đáp ứng hắn là đồng ý thì mới càng khiến hắn không tin tưởng Ryū.
Thấy trưởng lão như vậy Ryū nhẹ nhõm thở dài một hơi, cuộc nói chuyện này đúng là quá căn thẳng a.
“Xem như ngươi cũng rất thật lòng đi.” Akisame nhìn hắn cười.
“Dám trước mặt trưởng lão nói như thế ngươi gan cũng lớn lắm.” Sakaki kẹp cổ hắn cười ha hả.
“Hôm nay ngươi nghỉ ngơi sớm đi, từ ngày mai huấn luyện mới chính thức bắt đầu.” Trưởng lão nhìn Ryū nói.
“Như vậy con xin đi trước.” Sau đó Ryū nhanh chóng vọt trở về phòng.
“Hừ, ta đã sớm nói, cái này đệ tử tốt như vậy làm sao có thể là Tu La Đạo người, ánh mắt như vậy thanh tịnh, khí tức cũng rất tinh khiết, đều là trưởng lão ngài nghĩ quá rồi mà thôi.” Sakaki khoang tay lại nói.
“Trưởng lão cũng là bởi vì chuyện trước kia nên lo lắng mà thôi, hắn đối với võ học thiên phú kinh khủng, lại kiên định mình nội tâm nên sẽ có một chút đề phòng, bất quá Ryū chỉ là đơn thuần muốn mạnh lên, muốn dùng phần này lực lượng đến thủ hộ người nào đó.” Akisame một bên cười nói.
“Nhờ có Ryū mà Lương Sơn Bạc náo nhiệt lên, Miu cũng không có lộ ra ánh mắt cô đơn như trước, đứa nhỏ này, bởi vì ở trường học quá chói mắt, lại từ nhỏ liền cùng ta ở bên ngoài lữ hành, không hiểu được cách cùng người khác ở chung, cho nên bị đồng học bài xích, lại bởi vì ta rèn luyện ra được võ giả bản năng, tới gần nam sinh đều sẽ bị Miu vô ý thức đánh ra, làm cho nam sinh cũng rất sợ, ta biết, Miu kỳ thật rất tịch mịch, bởi vì không có một cái nào người đồng lứa bằng hữu, còn tốt Ryū tới, tiểu tử này, rất không sai.”
“Ha ha ha, trưởng lão khó có được xem trọng một người thời điểm, có phải hay không trưởng lão muốn chiêu hắn làm cháu rể đâu.” Kensei Ma cười gian nửa đùa nửa thật nói, vừa dứt lời, ngoài cửa liền vang lên một tiếng, mọi người đều cười một tiếng, Miu tiểu nha đầu ở ngoài cửa nghe trộm bọn hắn tại sao lại không biết đâu.
"Muốn làm còn rể của ta, có thể, đánh bại ta là được." Trưởng lão sờ lấy râu ria, bình tĩnh nói.
“Ngươi cái này là muốn cho cháu gái của ngươi cả một đời đều không gả ra được a.”
“Với thiên phú của hắn ta nghĩ ngày đó cũng không lâu đâu.” Akisame ánh mắt thâm thúy nói một câu.
...
Buổi tối, bây giờ Ryū đang nắm trên giường, tình huống hồi nãy thật quá căn thẳng, mặc dù có thể nói dối nhưng hắn đã không làm vậy, hắn cũng không muốn phải nói dối trước mặt các sư phụ.
Ryū ngừng suy nghĩ rồi bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi, nằm được một lúc bỗng nhiên trên cảm thấy có gì đó, hắn mở mắt ra thì thấy Shigure đang treo ngược trên trần nhà nhìn hắn, từ góc độ này hắn có thể thấy bộ ngực của cô bên trong chiếc áo lưới.
“Còn thức sao ?” Shigure nhìn hắn hỏi.
“Vẫn còn a, Shigure, chị tìm em vào buổi tối thế này tính làm gì a?.” Ryū nghi ngờ hỏi.
Sau đó Shigure nhảy xuống làm tư thế bò nằm trên người hắn, hắn giật mình không biết cô tính làm gì, không lẽ là dạ tập trong truyền thuyết.
Tiếp đó Shigure lấy từ trong ngực một vài bức hình, Ryū nhìn bên trên thì thấy đó là hình ảnh Shigure vừa bước ra từ suối nước nóng, mặc dù vẫn có sương mù mờ ảo nhưng nhìn vẫn tốt hơn mấy tấm Kensei Ma bán cho hắn.
“Shigure, cái này là ?”
“Ta lấy từ chỗ Kensei Ma, ta thấy ngươi từ Kensei Ma mua những bức hình này?.”
“Khục khục, cái kia...” Ryū đỏ mặt hơi ho khan nói, thế quái nào lại bị nhìn thấy a.
“Thích sao ?” Cô nhìn châm chú hắn hỏi.
“Ưa thích a.” Ryū nhìn cô thành thật trả lời.
“Vậy tặng cho ngươi.” Shigure đưa hắn mấy tấm hình sau đó biến mất.
Ryū nhìn mấy tấm hình trong tay cảm giác rất lân lân. Kensei Ma chụp lén bị đuổi giết liên tục còn hắn được tặng tay đưa cho, thật đáng buồn giùm Kensei Ma, có lẽ là do mị lực của bản thân cao a.
Ryū cẩn thận cất mấy tấm hình vào trong hệ thống sau đó nhắm mắt nghỉ ngơi.
…
Ở một bên khác.
Trong một căn phòng có hơi hắc ám, có vài người đứng chung một chỗ, một cái mỹ lệ nữ hài có làn da trắng, đôi môi đầy đặn và đôi mắt xanh lục. Cô có thân hình mảnh mai với vòng một khá nhỏ, mái tóc ngắn đỏ óng, đội một chiếc mũ lưỡi trai màu xanh lá cây.
Cái này nữ hài tử ngồi tại ghế xoay bên trên, bắt chéo chân, chân trái không có một thứ che chắn, mãi cho đến trên đùi, lộ ra một cái trơn bóng chân dài, cả cái ống quần jean bên trái bị cắt bỏ, cô gái này là chính người của Ragnarök, tương lai sẽ thành bát quyền Kisara Nanjou.
“Ngươi nói tên học sinh chuyển trường mới tới hạ Daimonji chỉ với một chiêu.” Kisara nhìn Tsukuba hỏi.
“Tên Daimonji đã nói với ta như thế, trên người hắn cũng chỉ có duy nhất một cái vết thương, hơn nữa 1 cái xương sườn cũng bị gãy.”
“Thú vị đấy, ngày mai ngươi hãy đi kiểm tra thực lực của hắn đi.”
“Không cần ngươi nói ta cũng sẽ đi tìm hắn, cho dù đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ.” Tsukuba siết chặt nấm đấm nói.
“Ryū Museigen sao, nhìn cũng rất tuấn tú a, để xem khả năng của ngươi như thế nào.” Kisara nhìn xem người trong hình, khóe môi cô hơi nhếch lên.
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?
“Khá lắm tiểu tử, ngươi càng ngày càng tiến bộ a, mặc dù không thức tỉnh được Ki nhưng với thực lực đó ngươi đã là đệ tử bên trong đứng đầu tồn tại rồi.” Sakaki cười ha hả nói.
“Nhờ công sư phụ dạy dỗ thôi.” Ryū khách khí sau đó tụ lực vào chân xông tới Sakaki, lần này Sakaki cũng không lấy thân đỡ nữa mà phải vận Ki chống đỡ, hắn học cách khống chế lực khắp cơ thể đồn vào một điểm sau đó bộc phát ra bên trong đối thủ gây tổn hại bên trong, tụ lực vào đầu ngón tay và đâm với tốc độ cao về phía trước, đấm thẳng vào phía trước tạo ra sóng xung kích có thể xuyên qua phòng thủ bên là gây tổn thương bên trong và nhiều kĩ năng hơn nữa mà hắn dựa vào kí ức kiếp trước để tạo ra nếu có thể kết hợp với khí thì còn kinh khủng hơn nữa.
Các sư phụ cũng khuyên hắn không nên tùy tiện sử dụng những kĩ năng này.
“Mấy kĩ năng của ngươi lúc nào cũng nguy hiểm như vậy thật không biết ngươi học nó từ đâu.” Sakaki xoa cổ tay nói.
“Hắc hắc, con tự nghĩ ra thôi.” Ryū quên là Lương Sơn Bạc có lời thề không giết người mà kĩ năng của hắn lại lấy ý tưởng từ bộ anime dùng 1 loại võ chuyên để giết người a. (ps: Katanagatari)
“Mọi người tới giờ ăn rồi.” Là tiếng của Miu, hai người cũng ngừng lại rồi đi tới phòng khách. Sau khi ăn xong thì trường lão gọi hắn ở lại. Các sư phụ đều ở kế bên nhìn hắn.
“Ryū, ngươi thấy Lương Sơn Bạc thế nào?.” Trường lão hỏi.
“Rất tốt, mọi người đối sử với con, xem con giống như 1 thành viên trong gia đình vậy” Ryū kiếp trước sống 1 mình một khoảng thời gian vô cùng dài a, hắn cũng dần quen mất việc có một gia đình tốt đẹp đến cỡ nào, dù sao cha mẹ hắn cũng đã mất từ rất sớm.
“Như vậy sao ?” Trưởng lão nghe thế không khỏi trầm tư, hắn cũng nghe Miu kể lại chuyện Ryū là trẻ mồ côi.
“Nếu thế con muốn làm đệ tử chính thức của Lương Sơn Bạc không ?.” Trưởng vuốt râu nói.
Ryū nghe thế cũng bất ngờ, dù sao hắn cũng mới làm kí danh đệ tử mới có 1 tuần.
“Sau 1 tuần quan sát con thì bọn ta thấy rằng tính tình và nhân cách của con đều rất tốt. Con cũng đối xử với mọi người ôn nhu, cũng rất tôn trọng sự phụ của mình.” Trưỡng lão chậm rãi nói ra suy nghĩ của mình về Ryū.
“Ta cũng nhiều lần gọi hắn cùng ta đi nhìn trộm nhưng hắn kiên quyết không chịu làm.” Kensei Ma ở một bên góp vui.
Ryū cũng không khỏi đen mặt, dù có nhìn trộm thì hắn cũng không thích đi nhìn trộm cùng người khác a.
“Chúng ta bảo hắn sự tình gì đúng với không đúng hắn đều nghe theo, hơn nữa bản thân cũng rất hiếu học.” Akisame vuốt ria mép hài lòng nói.
“Mặc kệ huấn luyện đến cỡ nào cực khổ, hắn cũng chưa từng phàn nàn, có thể trông thấy hắn đối với chúng ta những sư phụ này tôn trọng, cái này đệ tử, ta cảm thấy rất hài lòng.” Sakaki hiếm khi nở nụ cười nhìn lấy Ryū.
“Apachai cũng rất thích hắn, hắn là đệ tử đầu tiên có thể dạy mà không sợ đánh bị đánh chết, ta cũng cảm giác được hắn là cái thẳng thắng với tình cảm của mình, là người có nội tâm rất kiên cường.” Hopachai cũng vui vẻ nói, bản thân hắn cảm nhận người đều dựa vào trực giác của mình.
“Ta cũng rất thích dạy hắn.” Shigure gương mặt vẫn không biểu hiện nhưng giọng nói có thể cảm giác được cô rất tán đồng hắn.
“Nhưng ta nói trước, trở thành đệ tử của chúng ta sẽ có một số nguy hiểm nhất định, ngươi chịu được sao ?” Trưởng lão nhìn hắn nghiêm túc nói.
“Trưởng lão cũng biết ta không sợ nguy hiểm kia mà. Ta đương nhiên bằng lòng làm đệ tử của Lương Sơn Bạc.” Ryū không chút chần chờ đáp.
“Như vậy thì tốt, ta hỏi ngươi, ngươi sẽ dùng võ thuật để giết người chứ?.”
“Việc đó, đệ tử chỉ có thể hứa là sẽ không giết người nếu không phải bất đắc dĩ.”
“Bất đắc dĩ ?.” Trưởng lão nhướng mày nhìn hắn nói.
“Trong tương lai ta có lẽ gặp kẻ dịch mà chỉ một trong hai được sống.” Dù sao hệ thống cho hắn đi rèn luyện từng thứ nguyên, xuyên vào những thế giới như Akame ga kill thì không thể không giết người được.
“Kẻ địch của ngươi sao?.”
“Hiện tại thì vẫn chưa có nên trưởng lão có thể yên tâm.”
“Như vậy ta sẽ không hỏi tới kẻ địch nhưng nếu chỉ cần ngươi không rơi vào Tu La Đạo ta sẽ đích thân sử lí ngươi.” Trưởng lão cau mày nhìn hắn.
“Trưởng lão yên tâm, sẽ không có chuyện đó đâu, dù sao ta học võ để nâng cao sức mạnh chỉ để bảo vệ người thân của mình.” Ryū kiên định nhìn trưởng đưa ra câu trả lời.
“Hắc hắc hắc, như vậy thì ta yên tâm rồi.” Trưởng lão vuốt râu cười nói, Ryū đã thẳng thắng thừa nhận như thế thì tốt, nếu như Ryū chỉ vì nhất thời đáp ứng hắn là đồng ý thì mới càng khiến hắn không tin tưởng Ryū.
Thấy trưởng lão như vậy Ryū nhẹ nhõm thở dài một hơi, cuộc nói chuyện này đúng là quá căn thẳng a.
“Xem như ngươi cũng rất thật lòng đi.” Akisame nhìn hắn cười.
“Dám trước mặt trưởng lão nói như thế ngươi gan cũng lớn lắm.” Sakaki kẹp cổ hắn cười ha hả.
“Hôm nay ngươi nghỉ ngơi sớm đi, từ ngày mai huấn luyện mới chính thức bắt đầu.” Trưởng lão nhìn Ryū nói.
“Như vậy con xin đi trước.” Sau đó Ryū nhanh chóng vọt trở về phòng.
“Hừ, ta đã sớm nói, cái này đệ tử tốt như vậy làm sao có thể là Tu La Đạo người, ánh mắt như vậy thanh tịnh, khí tức cũng rất tinh khiết, đều là trưởng lão ngài nghĩ quá rồi mà thôi.” Sakaki khoang tay lại nói.
“Trưởng lão cũng là bởi vì chuyện trước kia nên lo lắng mà thôi, hắn đối với võ học thiên phú kinh khủng, lại kiên định mình nội tâm nên sẽ có một chút đề phòng, bất quá Ryū chỉ là đơn thuần muốn mạnh lên, muốn dùng phần này lực lượng đến thủ hộ người nào đó.” Akisame một bên cười nói.
“Nhờ có Ryū mà Lương Sơn Bạc náo nhiệt lên, Miu cũng không có lộ ra ánh mắt cô đơn như trước, đứa nhỏ này, bởi vì ở trường học quá chói mắt, lại từ nhỏ liền cùng ta ở bên ngoài lữ hành, không hiểu được cách cùng người khác ở chung, cho nên bị đồng học bài xích, lại bởi vì ta rèn luyện ra được võ giả bản năng, tới gần nam sinh đều sẽ bị Miu vô ý thức đánh ra, làm cho nam sinh cũng rất sợ, ta biết, Miu kỳ thật rất tịch mịch, bởi vì không có một cái nào người đồng lứa bằng hữu, còn tốt Ryū tới, tiểu tử này, rất không sai.”
“Ha ha ha, trưởng lão khó có được xem trọng một người thời điểm, có phải hay không trưởng lão muốn chiêu hắn làm cháu rể đâu.” Kensei Ma cười gian nửa đùa nửa thật nói, vừa dứt lời, ngoài cửa liền vang lên một tiếng, mọi người đều cười một tiếng, Miu tiểu nha đầu ở ngoài cửa nghe trộm bọn hắn tại sao lại không biết đâu.
"Muốn làm còn rể của ta, có thể, đánh bại ta là được." Trưởng lão sờ lấy râu ria, bình tĩnh nói.
“Ngươi cái này là muốn cho cháu gái của ngươi cả một đời đều không gả ra được a.”
“Với thiên phú của hắn ta nghĩ ngày đó cũng không lâu đâu.” Akisame ánh mắt thâm thúy nói một câu.
...
Buổi tối, bây giờ Ryū đang nắm trên giường, tình huống hồi nãy thật quá căn thẳng, mặc dù có thể nói dối nhưng hắn đã không làm vậy, hắn cũng không muốn phải nói dối trước mặt các sư phụ.
Ryū ngừng suy nghĩ rồi bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi, nằm được một lúc bỗng nhiên trên cảm thấy có gì đó, hắn mở mắt ra thì thấy Shigure đang treo ngược trên trần nhà nhìn hắn, từ góc độ này hắn có thể thấy bộ ngực của cô bên trong chiếc áo lưới.
“Còn thức sao ?” Shigure nhìn hắn hỏi.
“Vẫn còn a, Shigure, chị tìm em vào buổi tối thế này tính làm gì a?.” Ryū nghi ngờ hỏi.
Sau đó Shigure nhảy xuống làm tư thế bò nằm trên người hắn, hắn giật mình không biết cô tính làm gì, không lẽ là dạ tập trong truyền thuyết.
Tiếp đó Shigure lấy từ trong ngực một vài bức hình, Ryū nhìn bên trên thì thấy đó là hình ảnh Shigure vừa bước ra từ suối nước nóng, mặc dù vẫn có sương mù mờ ảo nhưng nhìn vẫn tốt hơn mấy tấm Kensei Ma bán cho hắn.
“Shigure, cái này là ?”
“Ta lấy từ chỗ Kensei Ma, ta thấy ngươi từ Kensei Ma mua những bức hình này?.”
“Khục khục, cái kia...” Ryū đỏ mặt hơi ho khan nói, thế quái nào lại bị nhìn thấy a.
“Thích sao ?” Cô nhìn châm chú hắn hỏi.
“Ưa thích a.” Ryū nhìn cô thành thật trả lời.
“Vậy tặng cho ngươi.” Shigure đưa hắn mấy tấm hình sau đó biến mất.
Ryū nhìn mấy tấm hình trong tay cảm giác rất lân lân. Kensei Ma chụp lén bị đuổi giết liên tục còn hắn được tặng tay đưa cho, thật đáng buồn giùm Kensei Ma, có lẽ là do mị lực của bản thân cao a.
Ryū cẩn thận cất mấy tấm hình vào trong hệ thống sau đó nhắm mắt nghỉ ngơi.
…
Ở một bên khác.
Trong một căn phòng có hơi hắc ám, có vài người đứng chung một chỗ, một cái mỹ lệ nữ hài có làn da trắng, đôi môi đầy đặn và đôi mắt xanh lục. Cô có thân hình mảnh mai với vòng một khá nhỏ, mái tóc ngắn đỏ óng, đội một chiếc mũ lưỡi trai màu xanh lá cây.
Cái này nữ hài tử ngồi tại ghế xoay bên trên, bắt chéo chân, chân trái không có một thứ che chắn, mãi cho đến trên đùi, lộ ra một cái trơn bóng chân dài, cả cái ống quần jean bên trái bị cắt bỏ, cô gái này là chính người của Ragnarök, tương lai sẽ thành bát quyền Kisara Nanjou.
“Ngươi nói tên học sinh chuyển trường mới tới hạ Daimonji chỉ với một chiêu.” Kisara nhìn Tsukuba hỏi.
“Tên Daimonji đã nói với ta như thế, trên người hắn cũng chỉ có duy nhất một cái vết thương, hơn nữa 1 cái xương sườn cũng bị gãy.”
“Thú vị đấy, ngày mai ngươi hãy đi kiểm tra thực lực của hắn đi.”
“Không cần ngươi nói ta cũng sẽ đi tìm hắn, cho dù đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ.” Tsukuba siết chặt nấm đấm nói.
“Ryū Museigen sao, nhìn cũng rất tuấn tú a, để xem khả năng của ngươi như thế nào.” Kisara nhìn xem người trong hình, khóe môi cô hơi nhếch lên.
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?