Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 91: Giao hết cho tớ!




Ầm!

Ầm!

Ầm!

Kisara cùng Raichi cứ như kì phùng địch phủ, cả hai không ngừng trao đổi chiêu thức lẫn nhau không ai nhường ai.

Raichi sử dụng túy quyền một cách điêu luyện không ngừng tránh né, phản đòn chính xác vào những điểm yếu trên một cách dứt khoát cùng rối loạn phán đoán của Kisara bằng những lỗi di chuyển không tuân theo bất kì nguyên tắc nào.

Kisara không ngừng phân tích lấy lối di chuyển, dựa vào bản năng chiến đấu của bản thân không ngừng thích ứng nhịp độ của trận chiến, không ngừng hoàn thiện phong cách chiến đấu của bản thân.

"Hai người bọn họ lợi hại thật a, không ngờ Kisara lại tiến bộ nhanh như vậy." Takeda ánh mắt không khỏi ngạc nhiên nhìn lấy hai người đối chiến, tốc độ gần như chỉ đề lại tàn ảnh.

"Siegfried, nếu như ngươi đối đầu với đầu với cô ta thì như thế nào ?" Takeda quay đầu nhìn qua nhìn Siegfried nghi vấn.

"Ta có thể dễ dàng tránh được hết đoàn tấn công của bọn họ, cũng nhờ có Ryū dạy cho ta vài cái kĩ năng cao cấp cho nên dù có bị đánh trúng đi nữa cũng có thể dễ dàng phá giải." Siegfried xao tay lên cầm, trong đầu suy nghĩ một lát nói ra kết quả.

"Bị đánh trúng vẫn có thể dễ dàng phá giải, xem ra Ryū dạy cho ngươi kĩ năng rất lợi hại a." Takeda không khỏi tò mò Siegfried đã học được cái gì.

"Hình như đó là Túy Bát Tiên." Renka nhìn châm chú một hồi liền nhận ra võ thuật mà Raichi đang sử dụng.

"Cũng là túy quyền sao ?" Honoka ở bên cạnh tò mò hỏi.

"Ừm, mặc dù sử dụng túy quyền nhưng cô ta không hề "say", thông qua tình huống "bất lợi" mà giành lấy "chiến thắng" cho mình."

"Đây là một môn võ cổ xưa bắt nguồn từ bát tiên, những cái tư thế mềm dẻo đó chính là thứ khó học nhất."

Renka chậm rãi giải.

"Không ngờ cậu còn hiểu biết như vậy ạ." Không biết từ lúc nào Ryū đã đứng sau lưng Renka, chọc cho cô giật mình trong giây lát.

"Ý cậu trong tớ rất ngốc sao ?" Renka nghe xong lời nói của Ryū liền lên tiếng kháng nghị, ngay cả hai lọn tóc phía sau cô ấy cũng đung đưa phản đối.

"Thế ai là người làm mất mảnh giấu tớ đưa ?" Ryū nhướng mày nói.

"Gì chứ! Là tớ sơ ý thôi a!" Renka vểnh mối u oán nhìn hắn.

"Hì hì." Ryū lắc đầu cười nhẹ một tiếng.

"Cậu nghĩ trận này ai sẽ thắng Ryū ?" Miu bên cạnh nhìn hắn nghi vấn.

"Khó nói a, nói về kinh nghiệm chiến đấu thì Raichi từ nhỏ đến lớn trải qua vô số huấn luyện, làm việc cho Yami trong thời gian dài liền khiến để cho cô ấy có rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu, còn Kisara thì có tớ chỉ cho một vài kĩ năng gia tăng thực lực lên trong một khoảng thời gian, nếu như có thể nhân thời gian đó tìm ra cơ hội dứt điểm thì có khả năng chiến thắng."

Ryū xoa lấy cằm phân tích nói, hắn cũng không phải muốn câu giờ mà cho Kisara ra đối chiến với Raichi, mục đich chính vẫn là giúp Kisara có thêm kinh nghiệm chiến đấu, nhất là làm quen với phong cách chiến đấu từ người của Yami.

"Cậu dạy cho cô ấy cái gì thế ?" Honoka tò mò hỏi.

"Chỉ là 《Hô Hấp Pháp》 cùng 《Seikūken》thôi a." Ryū thản nhiên nói.

"《Seikūken 》 ?!" Miu bên cạnh nghe thế bất ngờ, không phải ai cũng có thể học nó a.

"Không chỉ Kisara, hầu như ai trong tổ chức tớ cũng nói qua cả, còn có học được không chỉ có thể dựa vào bọn họ." Ryū tiếp tục thản nhiên nói.

"Ai nha, kĩ thuật bí truyền của ông mà cậu đem đi dạy đại trà như thế a." Miu không khỏi bất đắc dĩ nói.
...

Raichi cùng Kisara tung chiêu, cước pháp cùng quyền chỉ lần nữa kịch liệt va chạm vào nhau.

Oanh!

Không khí lập tức bị oanh kích, cả hai đều mượn nhờ phản chấn lần nữa cách xa nhau ra.

"Xem ra ngươi được Ryū chỉ dạy rất tốt nhỉ ?!" Raichi hướng mắt nhìn lấy Kisara, vừa xoa lấy cổ tay vừa mở miệng trầm giọng nói.

"Thế nào, rất muốn được Ryū đích thân dạy sao, nhưng đáng tiếc là không được a." Kisara vẫn cứ như cũ nhìn lấy Raichi trêu tức, nhưng trong lòng liền đang nghĩ tới thứ khác.

'Phải mau chóng kết thúc thôi, 《Hô Hấp Pháp》 của bản thân sắp đến giới hạn rồi.'

"Hừ!" Raichi hừ nhẹ một tiếng, lần nữa xông thẳng tới Kisara, tốc độ so với trước đó nhanh hơn rất nhiều.

"Tức giận a~" Kisara cười nhẹ một tiếng, lần nữa phóng ngươi rồi.

"Yah!" Lập tức Kisara giơ lên một chân tưng ra vô số cú đã trong thời gian ngắn, nhưng Raichi vẫn vẫn nhẹ nhàng lách người tránh đi từng cái trong như một chiếc lá giữa trận gió lớn vậy.

"Nhận lấy!" Kisara lập tứ đối chiêu thức, một chân đạp mạnh trên mặt đất, chân còn lại co lại rồi đá ra cùng lúc khi chân kia đạp lên.

Phản lực công thêm lực lượng của bản thân liền gia tốc cú đá của Kisara lên rất nhiều, đã thẳng về phía mặt của Raichi.

Raichi trong tức khắc đều ưỡng người ra sau, nhìn lấy cước đã vọt qua trước mặt mình, cả người cúi thấp xuống xoay người thật nhanh, đồng thời chân của Raichi cọ xát mặt đất bắn lên phía Kisara.

"Chết tiệt! Lại chơi trò này!" Kisara vội vàng nhắm chặt ánh mắt.

Raichi bắt lấy thời cơ, tung ra quyền pháp nhanh như chớp về phía bụng của Kisara.

Bành!

"Đội trưởng!"

"Kisara!"

Đám người thấy tình cảnh đó không khỏi khẩn trương lên, riêng chỉ có Ryū khóe miệng nhếch lên mỉm cười.

"Hử!" Raichi rất nhanh phát hiện ra có gì đó không đúng, cô lập tức nhìn thấy cánh tay của mình bị Kisara chụp lấy mặc dù đã bị mình đánh trúng.

"Cuối cùng cũng bắt được!" Kisara ngẩng đầu lên cười gượng nói do đau nhức từ phần bừng, ngay lập tức Kisara kéo Raichi lại gần, đồng thời lên thật nhanh về phía Raichi.

Ầm!

"A!"

Mặc dù có mặc áo bảo hộ cùng với lấy tay che chắn nhưng vẫn bị một gối cực mạnh của Kisara làm cho đau đớn.

Kisara công kích vẫn chưa kết thúc, lẫn nữa lùi ra một bước để lấy thế, cánh tay vẫn nắm chặt Raichi, Kisara tiếp đó tung thẳng một cước về bụng của Raichi.

"Đừng hòng!"

Ầm!

Raichi canh ngay lúc chân đá của Kisara vừa tới liền đập tay thật mạnh lên trên, phía dưới đồng thời cũng đạp mạnh xuống, cả người của cô ngay sau đó bật lên trên rồi thật nhanh vòng ra sau người của Kisara, hai tay hai chân ôm chặt lấy cô.

"Tình huống nguy hiểm rồi a Ryū, Kisara bị cô gái đó khóa chặt lại rồi!" Honoka ở bên cạnh ánh mắt khẩn trương nói.

"Đúng là nguy hiểm, nhưng mà không phải đối với Kisara." Ryū gương mặt đầy ý cười nhìn về phía trước nói để cho mấy nữ khó hiểu, sau đó Kisara liền chứng minh lời của hắn.

"Lần này để xem cô còn né được hay không ?" Kisara hé miệng cười gằn, để cho Raichi cảm thấy không ổn, nhưng sau đó lại phát hiện hai tay hai chân của mình đều bị Kisara dùng hai tay nắm chặt lấy không rút ra được.

"Nhận lấy một kích cuối cùng của ta đi!" Kisara sau đó liền đưa chân phải ra trước, tiếp đó liền đá ra phía sau thật nhanh, tiếp đó chỉ thấy chân của Kisara cong lên một biên độ lớn đá thẳng về phía lưng mình.

"Nyakwondo-Hậu Kích!"

Ầm!

"A!" Raichi lần này nhận lấy trọng kích của Kisara, toàn thân bất giác mất đi sức lực, tiếp đó Kisara liền nắm lấy một tay của Raichi kéo ra trước rồi ném xuống đất, sau đó nhanh chóng không chế Raichi lại.

Bản thân của Kisara cũng không ngừng thở gấp, vừa kịp lúc 《Hô Hấp Pháp》 mất đi tác dụng.

Đợi qua một hồi lâu, cuối cùng một loạt âm thanh reo hò liền vang lên.

"Đội trưởng Kisara vô định!"

"Thật quá mạnh mẽ đội trưởng!"

"Không ngờ chân người lại có thể bẻ cong nhiều đến vậy a, thật là lợi hại."

"Không ngờ tới Kisara cuối cùng lại chiến thắng a, xem ra chúng ta không được thể hiện rồi." Takeda nhếch miệng cười đắc ý nói.

"Không sao, lần sao ta nhất định ở trước mặt thủ lĩnh biểu hiện thật tốt!" Siegfried gương mặt sùng bái nói.

Chỉ là mấy nữ nhân khác như Miu, Honoka, Renka, Freya liền chú ý tới một điểm mà thôi.

"Nya ?!"

"Cái đó là Taekwondo do Kisara kết hợp với động tác của mèo mà tạo thành, liền gọi là Nyakwondo." Ryū cười cười nói.

"A, thật là cute a." Miu nghe thế đôi mắt liền lấp lánh tinh quang cao hứng nói.

"Ngươi nói ai cute đấy hả bò sữa ?!" Kisara mặc dù mệt mỏi thì vẫn nghe thấy âm thanh của Miu, lập tức liền như mèo xù lông lên nói.

Ryū chậm rãi bước tới, đi tới trước người ngồi khụy một chân xuống, nhìn lấy Raichi đang bị Kisara áp chế lấy hai tay ở phía sau đè xuống đất.

Ryū gật đầu ra hiệu cho Kisara thả ra Raichi.

Vù!

Ngay khi vừa được thả ra thì Raichi ngay lập tức ngồi dậy xông tới bóp lấy cổ của Ryū.

"Thủ lĩnh!

Cả đám người thấy thế lập tức muốn xông lên liền thấy Ryū khoát tay ngăn cản.

Lúc này Ryū chỉ nhìn lấy Raichi trước mắt, âm thanh không chút bối rối nói: "Raichi, cái lực đạo này của cậu dù là bóp người bình thường cũng chẳng gây ra thưởng tổn gì đâu."

"Ta hiện tại không phải cô bé mà ngươi gặp lần trước, hiện tại ta chính là Spark, là người được Yami cử đến để lấy đầu của người, ngươi có tin ta sẽ ngay lập tức giết chết ngươi không ?!" Raichi tăng thêm lực đạo, ngữ điệu trầm trọng nói.

"Dù cậu là ai đi nữa thì trong mắt tớ cậu vẫn là cô gái khả ái, yêu thích hoa cỏ thôi, mặc kệ cậu là Raichi hay là Spark gì đi nữa." Ryū ánh mắt ôn nhu, miệng lộ ra một nụ cười ấm áp như thường ngay, hắn vừa nói vừa đưa tay ra chậm rãi tháo lấy chiếc mũ của cô, sau đó liền để lộ ra gương mặt khả ái của Raichi, lúc này ánh mắt của cô chứa đầy sự bối rối, bản thân cô bây giờ không biết phải nghe theo ai.

Tâm trí của Raichi vẫn luôn nhớ lấy nhiệm vụ mà cha giao cho, phải giết chết Ryū, nhưng tại sao bản thân lại không thể ra được, chẳng lẽ là do trái tim của cô quá yếu đuối sao.

"Híc!" Cuối cùng, Raichi khóe mắt xuất hiện lệ quang, ánh mắt tức giận nhìn lấy Ryū.

"Tại sao kia chứ ?!"

"Không nhớ tớ đã từng nói gì khi chúng ta gặp nhau sao, chỉ cần cậu muốn thì tớ sẽ giúp cậu dù là gì đi nữa, kể cả người thân của cậu ở quê hương cậu tớ vẫn có khả năng giúp được, cho nên cậu chỉ cần giao mọi thứ cho tớ là được, sau đó mọi chuyện liền sẽ ổn thôi." Ryū ánh mắt chân thành nhìn thẳng lấy Raichi, không nhanh cũng không chậm khuyên giải cô, đồng thời cũng dùng tay lau đi lệ quang trên gương mặt cô.

Raichi nghe xong lời của Ryū, cánh tay dần dần buông lỏng ra, trợt xuống đặt tay lên ngươi ngực hắn bấu lấy áo hắn, cô cúi đầu, giọng điệu mệt mỏi cùng nghi vấn nói ra.

"Chỉ vì một tên như tớ mà đáng sao ?"

Ryū nghe thế, từ từ đưa ra hai tay nhẹ nhàng nâng lên gương mặt của Raichi, ánh mắt của hắn trở nên kiên định nói.

"Mặc kệ cậu từ trước đến nay đã từng làm những việc, tớ tuyệt không quan tâm, tớ chỉ nhớ Raichi chỉ một cô gái khả ái từ thôn quê đi ra, một cô gái luôn yêu thích những bông hoa cùng đất đai, tính cách lúc nào cũng lạc quan vui vẻ, dễ xấu hổ, trong lòng tớ Raichi cậu so với những bảo vật quý giá nhất đều đáng giá hơn cả, cho nên Raichi, hãy giao mọi thứ của cậu lại cho tớ giải quyết!"

.
.
.

Răng rắc!

Một âm thanh vô hình tựa như đứt gãy phát ra, một âm thanh mà chỉ có một vài người có thể nghe thấy.

Raichi nghe xong lời nói bá đạo lẫn ôn nhu của Ryū, trái tim của cô lần này thật sự bị lời nói của Ryū đánh động, cuối cùng liền để xiềng xích cuối cùng trong lòng cô đứt gãy.

Tí tách!

Cuối cùng, từ khóe mắt của Raichi chảy ra lệ quang, từng giọt nước mắt chảy xuống gò mà của cô rơi nhỏ xuống mặt đất, ánh mắt cô lúc này đỏ hoe, biểu lộ làm cho Ryū cảm thấy thương tiết.

"Híc...Ryū! Tên ngu ngốc nhà cậu, hu hu hu..." Raichi lập tức nhào vào lòng Ryū ào khóc, bàn tay nằm chặt lấy áo của hắn, khóc lớn phát tiết ra ấm ức trong lòng, cô đã quá mệt mỏi rồi.

Từ nhỏ đến lớn vì muốn giúp cho gia đình liền đã phải vất vả học tập võ thuật, để rồi khi mới chỉ là một thiếu nữ liền phải đi làm việc cho Yami, phải làm những việc dơ bẩn cho bọn hắn từ đó đến giờ để kiếm tiền, chưa có một người nào từng quan tâm cô, kể cả cha cô cũng như thế, đến bây giờ chỉ có tên nam nhân ngốc trước mới quan tâm một người mới gặp như cô.

Nhìn cảnh tưởng trước mắt khiến cho mấy người ở đây vô cùng không đánh lòng, nhất là mấy nữ cũng bị cảnh tượng này làm cho xúc động, ngay cả nước mắt đều muốn chảy ra.

Ryū nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Raichi, để mặc cho cô phát tiết hết nỗi lòng của mình.

Ryū lúc đầu trong đầu âm thầm nghĩ tới , đối với người làm cha này liền vô cùng chán ghét, cho dù là bên trong giới võ thuật thân bất do kỷ, nhưng mà lại lấy ra người thân của mình, mà người này lại còn là con gái của chính mình, bắt con của mình làm cái giá phải trả, loại chuyện này Ryū hắn, thế nhưng là cực kỳ chán ghét.

'Li Tenmon, ngươi thật sự không xứng làm một người cha.'

Bản thân Ryū hắn đã có hiềm khích khá lớn với mấy người cha như này từ khi còn ở TRÁI ĐẤT, nguyên nhân thì rất là sâu xa.

Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?