Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Chương 370: Dương Lâm còn nói



Phải biết rằng Dương Lâm tuyên bố với bên ngoài là mình thu nạp được hơn một nửa quân Con Cháu của Giang Siêu, có được gần bốn mươi nghìn người, đang thảo phạt Bình Nhạc quân bọn họ.

Dương Lâm còn nói, nếu như Bình Nhạc quân dám không đầu hàng, hắn ta sẽ dùng quân Con Cháu để quét sạch cả Đại Danh phủ, không chừa lại một mống thổ phỉ nào.

Vừa nghe thấy Dương Lâm dẫn theo gần bốn mươi nghìn quân Con Cháu, dù Trần Nhân chưa từng đánh trận với Giang Siêu cũng thấy căng thẳng.

Lúc đó đám tướng linh Bình Nhạc quân từng giao chiến với Giang Siêu, nghe tin quân Con Cháu đang đến thì sợ suýt chút nữa bĩnh ra quần.

Vì thế, giờ Trần Nhân đang đau đầu tìm cách giải quyết Dương Lâm và gần bốn mươi nghìn quân Con Cháu hắn ta mang đến, đâu còn có tâm trạng đi đánh thôn Kháo Sơn nữa chứ.

Dù hắn ta biết bây giờ thôn Kháo Sơn không có binh lực, thủ quân không đến ba bốn nghìn người, có thể còn ít hơn, nhưng hắn ta cũng không dám xuất kích.

Trần Nhân không biết, thật ra số quân Con Cháu mà Dương Lâm đã thu phục được chỉ hơn tám ngàn người thôi, còn đều là quân Con Cháu bị đào thải.

Dương Lâm muốn mượn uy danh của quân Con Cháu để đạt hiệu quả không đánh mà thắng, nên mới nói với bên ngoài rằng hắn đã thu nạp gần bốn mươi ngàn quân Con Cháu.

Hành động này của hắn ta và việc Giang Siêu mang hơn hai mươi ngàn quân đánh ra khiến mọi người biết được đều cho rằng binh lực trong thôn Kháo Sơn không đủ.

Đó cũng là lí do vì sao Gia Luật Thanh lại có suy nghĩ đoạt thôn Kháo Sơn.

Hắn ta cũng không có ý tốt muốn giúp Trần Nhân lấy được những kỹ thuật đó, hắn ta muốn lừa lấy một số binh mã từ chỗ Trần Nhân rồi nhân cơ hội đoạt lấy kỹ thuật của thôn Kháo Sơn.



Đến lúc đó, cho dù hắn ta chỉ có mười nghìn binh lực, nhưng có được sự hỗ trợ kỹ thuật của thôn Kháo Sơn, sẽ không ai dám coi thường hắn ta.

Khi hắn ta đã phát triển được rồi thì hắn ta không cần nhìn sắc mặt của Trịnh An nữa.

Đến lúc đó, dù hắn ta có trở về tộc Khiến Đan thì cũng có thể dựa vào số binh lực này và kỹ thuật đã lấy được mà yêu cầu hoàng đế Khiết Đan phong mình làm vương gia.

Đó chính là dự đính của Gia Luật Thanh.

“Đại soái, chi bằng ngài cho ta mười nghìn binh mã đi.

Mạt tướng sẽ đích thân đi tìm Dương Lâm. Đến lúc đó mạt tướng chỉ dùng kế nghỉ binh khiến cho hắn ta không biết ý đồ của mạt tướng, rồi lại đem binh mã đi vào Ninh Châu phủ.”

“Sau khi ta có được kỹ thuật của thôn Kháo Sơn, sẽ mang quân về tiền hậu giáp kích, tấn công Dương Lâm, đại soái còn lo không đánh bại được hắn ta sao?”

Gia Luật Thanh vẫn không muốn bỏ lỡ cơ hội đòi binh, dù sao hắn ta cũng một lòng muốn có được binh mã từ tay của Trần Nhân.

Nghe hắn ta nói về chiến thuật, Trần Nhân rất động lòng, đặc biệt là lúc hắn ta nói đến chuyện tiền hậu giáp kích, nếu như có thể thành công thì Dương Lâm quân sẽ đại bại.

Suy nghĩ kĩ, Trần Nhân gật đầu nói: “Được! Bổn soái sẽ tin tưởng ngươi một lần, ngươi muốn quân của lộ nào, cứ tự chọn, bổn soái đặt hy vọng đánh tan Dương Lâm vào ngươi.”

Gia Luật Thanh nghe vậy thì vui mừng.



Hắn ta chỉ cần lừa lấy được binh mã thôi, có chiến với Dương Lâm hay không thì tính sau.

Đương nhiên tốt nhất là không chiến với quân của Dương Lâm, sau đó lén lút đến Ninh Châu phủ chiếm thôn Kháo Sơn.

Hắn ta đến quân doanh, lựa chọn mười nghìn người trong quân thứ chín, người dẫn quân chính là tướng Tống Hà và Lý Quý từ Lương Sơn quân!

Tống Hà là chủ tướng, Lý Quý là phó tướng.

Đối với sự lựa chọn này của Gia Luật Thanh, Trần Nhân khá vừa lòng.

Gia Luật Thanh không lựa chọn thuộc hạ cũ của thất phỉ lúc trước, chứng minh hắn ta thật sự muốn đoạt lấy thôn Kháo Sơn, chứ không phải muốn tự lập môn hộ.

Trân Nhân trông như rộng lượng để Gia Luật Thanh tự chọn, thật ra chính là muốn xem hắn ta chọn như thế nào.

Gia Luật Thanh chọn sai, Trần Nhân chắc chắn sẽ huỷ bỏ hành động này của hắn ta.

Trần Nhân không phải người dễ dụ, nếu không cũng sẽ không được Trịnh An sắp xếp đến lĩnh quân rồi.

Chẳng qua, tuy hắn ta không phải người dễ dụ nhưng lại không hiểu rõ lòng người.

Hăn ta không hiểu được Tống Hà và Lý Quý.