Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Chương 436: Còn chưa



Nghĩ tới đây, hắn ta lại lần nữa điêu động binh lực, chuẩn bị tiến hành phản kích.

Nhưng đúng lúc hắn ta điều động binh lực, hai bên trái phải bỗng vang lên rất nhiều tiếng nổ.

Tiếp theo liền có những quả cầu lửa trút xuống trận địa của bọn hắn, uy lực khiếp người kia oanh tạc vào trong trận địa của bọn họ làm họ khóc đến kêu cha gọi mẹ.

Còn chưa đợi Gia Luật Thanh phản ứng lại, hắn ta đã trông thấy những thân ảnh đột ngột xuất hiện ở hậu phương, những thân ảnh từ hai bên bắt đầu bao vây bọn họ.

Mỗi bên ít nhất cũng có gần nghìn người, cộng lại có hơn hai nghìn người, có khi còn ba nghìn...

Đạn pháo được bắn ra từ trong khu rừng sau lưng quân Con Cháu, tuy chúng không kinh khủng hơn cái hỏa lôi kia, nhưng uy lực của loại hỏa lôi này cũng không yếu.

Người của quân Con Cháu đánh bọc sườn, cuối cùng đã bao vây toàn bộ quân địch, mìn tre mà họ mang tới cũng bắt đầu thể hiện uy lực.

Theo sự bắn phá của mìn tre, phía quân địch đã mất hết sạch sức phản kháng.

Bọn họ loạn hết cả lên, lại cộng thêm quân Con Cháu xông tới giết kia, bọn họ sợ hãi vô cùng, ánh mắt tràn ngập tuyệt vọng.

Đám Bình Nhạc quân đã loạn, bọn họ bỏ chạy tứ phía, ý đồ thoát khỏi vòng vây công. Sự dũng mãnh của quân Con Cháu đã làm cho họ sợ hãi.

Còn quân Con Cháu ở phía sau thì càng làm họ hãi hơn, không chỉ vì nhân số quân Con Cháu đằng sau đông đảo, còn bởi vì những hỏa lôi xuất hiện bất ngờ kia.



Chúng nổ ác đến nỗi bọn họ choáng váng mất phương hướng.

Một khi chiến trường xảy ra hỗn loạn thì muốn tuân lệnh cũng không được, Gia Luật Thanh nhìn thấy cảnh này, ánh mắt hắn ta hiện lên vẻ tuyệt vọng và không cam, còn có cả nỗi căm phẫn cực độ nữa.

Hắn ta không thể ngờ được rằng, đội quân có vạn người mà mình dẫn tới lại bị hơn một trăm quân Con Cháu ngăn ở đây không cựa quậy được.

Cuối cùng, còn bị quân Con Cháu chặn cả đường lui.

Hơn ba nghìn quân Con Cháu đã tiêu diệt đội quân có vạn người của hắn ta.

Hắn ta biết đại cục đã định, không thể vãn hồi được nữa, hắn ta nhảy lên một con ngựa, cưỡi nó rồi xông đến chỗ có lực lượng mỏng để bỏ chạy.

Thấy hắn ta bỏ chạy, các tướng lĩnh hồi thần lại cũng bắt đầu bỏ chạy, bại cục đã định, bây giờ chạy được ra khỏi đây là may mắn lắm lắm lắm rồi.

Bọn họ bỏ chạy theo hướng mà Gia Luật Thanh bỏ chạy, mười mấy vị tướng lĩnh nhoằng cái đã trốn khỏi đây.

Quân Con Cháu muốn ngăn lại, nhưng chiến trường hỗn loạn, muốn chặn người cưỡi ngựa thật sự quá khó.

Bọn họ đành phải trơ mắt nhìn Gia Luật Thanh cùng với mấy vị tướng lĩnh chạy ra khỏi vòng vây.

Nhưng một nửa số tướng lĩnh còn lại thì đã bị nằm lại đây vĩnh viễn.



Một trận vây chiến, đánh khoảng nửa giờ đồng hồ, trước sau giáp công đánh gọng kìm, quân đội vạn người gần như bị giết sạch, chỉ còn lại chưa đến một nghìn người bị giữ lại làm tù binh.

Đông Ly Sơn ở xa nhìn thấy cảnh này, nét mặt hiện ra vẻ hài lòng.

Thương vong bên quân Con Cháu phỏng chừng không đến một trăm người.

Quân địch bị tiêu diệt hơn chín ngàn. Kết quả chiến đấu thế này đủ để cho quân Con Cháu kiêu ngạo.

Nhưng mà, kết quả chiến đấu thế này thực sự vẫn làm Đông Ly Ưng không vừa lòng.

Hắn ta từng nghe Giang Siêu miều tả, nếu vũ khí kiểu giống như súng thần công mà cải tiến đến tiêu chuẩn như Giang Siêu nói, thì dù là trăm người thì cũng có thể tùy ý giết chết hàng loạt người trưởng thành, thậm chí bản thân còn không có bất kỳ tổn thương nào.

Mặc dù uy lực của súng thần công hiện giờ rất lớn, nhưng vẫn còn nhiều chỗ cần cải tiến, chung quy thời gian nạp đạn quá lâu.

Mặc khác, phần uy lực cũng quá kém, chỉ có lực sát thương ở cự li chưa đến một trăm mét.

Nếu có thể lắp được loại súng thần công bắn được liên hoàn nhiều phát như Giang Siêu nói, thì quả thực chính là máy thu hoạch mạng người.

Ở đăng sau phòng tuyến thứ hai, Mộ Dung Chỉ Tình nhìn trận chiến ở tiền phương, ánh mắt nàng ta rất phức tạp.

Uy lực của súng thần công khiến cho nàng ta rất vui mừng, nhưng sự mất mát của nhân mạng lại khiến nàng ta thổn thức không thôi.