Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Chương 536: Dù sao



Tuy nhiên, giờ gần như cả Diệp gia đều là kẻ thù của Diệp Thanh Ảnh, sao có thể lấy được vị trí đó đây.

Dù sao, bây giờ Diệp gia sắp bị những chỉ khác cướp hết rồi. Quyền lực thực sự đều ở trên tay các chỉ khác, Diệp Thanh Ảnh rất khó để có thể trở mình.

Trừ khi nàng có thể chịu khuất phục và chọn gả cho Trịnh An.

Mà thủ phạm chân chính đưa nhà học Diệp đến tình cảnh như vậy chính là Trịnh An.

Trấn Quốc Công vì muốn có được cửa hàng Đại Đông của Diệp gia nên đã thông đồng với chỉ thứ hai và chỉ thứ ba của Diệp gia, thẳng tay độc chết cha của Diệp Thanh Ảnh, giờ lại đang ép Diệp Thanh Ảnh.

Dù sao bây giờ Diệp Thanh Ảnh chỉ có hai lựa chọn, hoặc là gả cho lão già Trịnh An kia, như thế sẽ có thể nắm Diệp gia trong tay.

Nhưng như vậy nàng cũng chỉ nắm lấy trên danh nghĩa, sau cùng, cũng là con rối của Trịnh An mà thôi.

Hoặc là, nàng có bản lĩnh mà cướp được vị trí gia chủ Diệp gia đến tay, nhưng Diệp Thanh ảnh chỉ là một người con gái, không quyền không thế.

Sao nàng có thể đấu lại được Trịnh An?!

Nàng muốn trở thành gia chủ Diệp gia, gần như là không thể.

Bởi vậy, tình huống của Diệp Thanh Ảnh bây giờ gần như là thập tử nhất sinh, không còn hy vọng gì nữa.

Thật ra nàng không muốn Giang Siêu bị cuốn vào chuyện này vì có sự xuất hiện của Trịnh An.

Mặc dù bây giờ tiếng tăm của Giang Siêu đang đi lên, thế nhưng vẫn không thể chống lại được người quyền lực như Trịnh An được.



Diệp Thanh Ảnh không muốn Giang Siêu phải mạo hiểm như vậy.

Vốn Giang Siêu đến kinh thành, đã gặp nguy hiểm lớn rồi.

“Tiên sinh, còn một tin tức quan trọng nữ, đó là ba ngày sau nếu như Diệp tiểu thư vẫn không được chọn thì nàng sẽ đồng ý gả cho Trịnh An. Hôn lễ sẽ được diễn ra vào ngày kia."

Người trung niên báo cáo tin tức cẩn trọng nói với Giang Siêu.

Mặt hắn ta cũng mang theo cỗ tức giận.

Hắn cũng thấy căm giận vì tình cảnh mà Diệp Thanh Ảnh gặp phải.

Giang Siêu nghe vậy, cau mày, ý muốn giết người cũng hiện ra trong mắt.

Trịnh An tính toán giỏi thật đấy, ông ta không chỉ muốn lấy được cửa hàng Đại Đông mà còn phải lấy được cả người của Diệp Thanh Ảnh nữa.

Ông ta là một lão già sắp xuống lỗ rồi, thật không biết xấu hổ.

Ý muốn giết người trong lòng Giang Siêu cũng lên đến đỉnh cao.

Lúc đầu, hắn còn chưa muốn nhanh như thế đã va chạm với Trịnh An, nhưng Trịnh An lại dám nhằm tới cửa hàng Đại Đông, nhắm tới Diệp Thanh Ảnh. Đúng là muốn chết mài

Diệp Thanh Ảnh và cửa hàng Đại Đông, Giang Siêu cũng không muốn tặng cho lão già Trịnh An kia, càng không có khả năng để Diệp Thanh Ảnh bị hủy hoại trên tay Trịnh An như vậy.

Giang Siêu biết Diệp Thanh Ảnh cũng không muốn khuất phục, lựa chọn của ba ngày sau, rõ ràng nàng lại muốn liều một lần.

Nếu như thật sự không đấu lại được, chỉ sợ Diệp Thanh Ảnh đã chuẩn bị sẵn để hai bên cùng chết với Trịnh An. Bên ngoài thì nhìn như là chịu thua.



Nhưng có khi lòng nàng đã muốn chết, muốn đồng quy vô tận với Trịnh An, vì cha của mình báo thù.

Dù sao, cha của nàng bị người chỉ thứ hai, thứ ba của Diệp gia hạ độc chết dưới sự sai khiến của Trịnh An, người đứng đầu tất cả mọi chuyện chính là Trịnh An.

Diệp Thanh Ảnh không có khả năng báo thù từng người một, nhưng người chủ mưu Diệp Thanh Ảnh chắc chắn sẽ không bỏ qua.

Nghĩ đến đây, Giang Siêu lại thấy lo lắng.

Hắn có thể tưởng tượng được sự cô đơn và bất lực của Diệp Thanh Ảnh lúc này.

Nhưng cho dù như thế, Diệp Thanh Ảnh cũng không nhờ hắn giúp đỡ.

Đây là nàng không muốn mình phải mạo hiểm mà, nghĩ đến đây, Giang Siêu thấy rất cảm động, ánh mắt cũng ngày càng lạnh lùng, chuyện của Diệp Thanh Ảnh, hắn chắc chắn sẽ sẽ giúp.

Dù không phải vì Diệp Thanh Ảnh, coi như vì sự phát triển của bản thân, hắn cũng chắc chắn không thể để cho Diệp Thanh Ảnh rơi vào trong miệng hổ.

Ban đêm Giang Siêu thay y phục dạ hành, lặng lẽ đi ra khỏi Mộ Dung phủ, hắn muốn nhanh chóng đến xem tình trạng của Diệp Thanh Ảnh hiện tại, không biết nàng đang như thế nào rồi.

Sau khi biết được tình huống của Diệp Thanh Ảnh, Giang Siêu rất lo lắng.

Hản bay vút qua các mái hiên của kinh thành với tốc độ cực nhanh.

Chỉ sau khoảng nửa canh giờ, hắn đã tìm được vị trí của Diệp phủ.

Dù đây là lần đầu hắn đến Diệp phủ, nhưng chữ "Diệp" thật to ở cửa kia cũng cho hẳn biết nơi này đúng là Diệp phủ rồi.