Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Chương 672: Tên phó tướng kia bị ép quay về



Dù mọi người đều biết sẽ chết, nhưng đều không có ý lùi lại.

Sức chiến đấu kinh người đó khiến cho đám Doanh Châu quân tràn đầy hoảng sợ.

Tên phó tướng kia bị ép quay về, trong mắt chỉ còn lại kinh hãi, còn có chút tuyệt vọng nữa.

Hẳn ta cảm thấy, e răng hôm nay Tô Thành sẽ mất.

Đối mặt với cường địch không sợ chết, dù ý chí của họ có mạnh hơn nữa thì cũng vô ích, huống hồ, ý chí của quân địch còn mạnh hơn họ nữa.

Ban nấy, nếu vị phó tướng này không lui nhanh, có lẽ đã bị quân Con Cháu phân thay rồi.

Quân Con Cháu đã tổn thất hơn năm mươi người, nhưng vẫn tiếp tục xông lên, đã sắp tới cổng thành.

Trước cổng thành, bất kể phe ta hay phe địch, đều có rất nhiều thi thể ngã xuống, cộng hết lại thì cũng phải tới ba bốn trăm người.

Để tránh thi thể chặn đường đoàn quân phía sau, quân Con Cháu miễn cưỡng ném thi thể ra hai bên, vô tình khiến những thi thể đó biến thành hai phòng tuyến hình người, cũng vô tình ngăn chặn tổn thương do quân cung tiễn gây ra.

Có điều, quân cung tiễn vẫn thỉnh thoảng bắn tên vào họ.

ở vị trí phía trước, quân dùng thương của Doanh Châu quân đang dây dưa với quân Con Cháu, hai bên đều có tổn thương.



Cơ thể các chiến sĩ quân Con Cháu, phần lớn đều bị trường thương đâm nhiều nhát, nhưng họ vẫn không ngã xuống, vẫn giữ vững tinh thần chiến đấu.

Thời gian từng phút trôi ba, hơn ba trăm quân Con Cháu mạnh mẽ chống lại hơn một ngàn quân địch, tiến lên trước được hai ba mươi thước.

Khoảng cách này đã đủ để quân Con Cháu phía sau xông lên rồi, họ canh giữ phòng tuyến này, không xông lên nữa, cũng không cho kẻ địch cơ hội đẩy lùi lại.

Quân Con Cháu muốn phòng thủ cửa thành, Doanh Châu quân lại muốn đuổi họ ra ngoài, đóng cửa thành lại, hai bên giằng co với nhau.

Hơn ba trăm quân Con Cháu, chiến đấu mười mấy phút, hầu hết đều hy sinh, chỉ còn lại chưa tới năm mươi người,

Những người còn sống đều không bị trọng thương, những người bị trọng thương đều đã chiến đấu đến hơi thở cuối cùng.

Bọn họ kéo dài thời gian cho đoàn quân phía sau, dùng tính mạng mình để tranh thủ thời gian.

Nhìn nhóm quân Con Cháu chỉ còn lại hơn năm mươi người, trong mắt phó tướng lộ ra chút vui mừng, nhưng vẻ lo lắng lại nhiều hơn.

Bởi vì có lẽ đoàn quân Con Cháu phía sau đã cách không xa nữa rồi.

Quân cung tiễn trên tường thành đang bản tên vào quân Con Cháu.



Tình hình này cho thấy, đoàn quân Con Cháu phái sau đã chỉ cách mấy trăm thước nữa thôi.

Rốt cuộc phó tướng cũng không răn nổi cơn lo lắng trong lòng, cầm đao xông về phía hơn năm mươi người còn lại.

Chỉ cần giải quyết được những người này trong thời gian ngắn nhất, họ còn có cơ hội đóng cửa thành lại.

Không thể do dự nữa, dù hắn ta sợ chết, nhưng cũng biết kết cục của một phó tướng sau khi thành mất.

Dù không bị quân Con Cháu giết, tri châu Doanh Châ cũng nhất định không bỏ qua cho hẳn ta.

Phó tướng đã xông lên, rất nhiều Doanh Châu quân cũng theo đó xông về phía quân Con Cháu, hai bên lần nữa chiến đấu điên cuồng.

Quân Con Cháu chỉ có năm mươi người, quân địch lại có tới hai ba trắm người, chớp mắt họ đã bị vây lại.

Có nhiều kẻ địch xông về phía cổng thành, muốn đóng cửa thành lại.

Nhưng quân Con Cháu cũng phân ra mấy người xông về phía đám địch đang lao tới cổng thành.

Hai bên chiến đấu ngày càng mạnh.

Số lượng quân Con Cháu không nhiều, mấy người đã bị quân dùng thương đâm xuyên người, hất tung lên.