Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Chương 778: Cứ như vậy qua đi rất lâu



Dù sao hai người phụ nữ cũng chưa trải qua điều gì, đương nhiên không biết trên giường xảy ra chuyện gì, bọn họ chỉ nghi ngờ một mình Giang Siêu có thể làm ra những thứ âm thanh kỳ lạ như vậy.

Thậm chí còn có tiếng phụ nữ đau khổ và kỳ là.

Nhìn nhau một cái, hai người phụ nữ không hẹn mà cùng đưa tay vén màn che giường của Giang Siêu.

Nhưng khoảnh khắc bọn họ vén màn che giường ra thì hai cái tay từ trong đó đưa ra, trong chốc lát kéo hai người phụ nữ vào trong đó.

Màn che giường cũng ngay lúc này vang lên những tiếng kêu kỳ lạ.

Hộ vệ ở bên ngoài nghe thấy âm thanh ở trong sân khiến bọn họ ngạc nhiên, người ở đây dường như đều biết âm thanh này đại diện cho điều gì.

Nghĩ đến mối quan hệ vốn dĩ đã ám muội của hai bên, bọn họ nhưng lựa chọn không nghe thấy, nếu như lúc này xông vào tròng nhìn thấy chuyện không nên thấy thì đoán chừng bị người ở bên trong giết.

Cứ như vậy qua đi rất lâu, một đám hộ vệ mới từ trong mệt mỏi nghe thấy âm thanh này dẫn lại.

Buổi sáng hôm sau, Giang Siêu từ trong giấc mơ tỉnh lại nhìn thấy ba người phụ nữ ngủ ở bên cạnh, hắn nhíu mày biểu cảm trên khuôn mặt có chút kỳ lạ, cũng có chút ngạc nhiên, còn có chút lo lắng.

Tuy tối quan hẳn bị bản năng sai khiến nhưng cũng còn chút thần trí, bây giờ đồng thời với ba người phụ nữ như vậy, trong một lúc hắn không dám đối mặt với ba người.

Ngay vào lúc Giang Siêu thức dậy thì ba người phụ nữ cũng thức dậy, bọn họ ngượng ngùng không dám ngẩng đầu nhìn Giang Siêu, trong ánh mắt né tránh tất cả đầu kéo chăn về phía mình.

Nhìn thấy ba người phụ nữ trốn ở trong chăn, Giang Siêu cảm thấy có chút đau đầu, cũng đối với cách làm của Nguyên vương có chút phẫn nộ. Lão già này thật sự vô sỉ.

Không chỉ đưa con gái của mình lên giường của hẳn mà ngay cả Lạc Ngưng Sương và A Thi Mã cũng tính kế.

A Thi Mã còn dễ một chút nhưng vấn đề của Tống Yên thì có chút phiền phức rồi.



Tương lai giữa Giang Siêu và Tống Tín tuyệt đối sẽ có ngày lật mặt, Tống Yên kẹp ở giữa khiến cho hắn không biết xử lý như thế nào.

Còn có Lạc Ngưng Sương, nàng ta là sư phụ của Tô Nguyệt hi, tuy Lạc Ngưng Sương cũng không lớn hơn Tô Nguyệt Nhi bao nhiêu tuổi nhưng trên lý luận thì vẫn là nói không qua.

Nhìn thấy bộ dạng nhíu mày của Giang Siêu, trên mặt Lạc Ngưng Sương trong chốc lát nổi lên cơn tức giận, nàng ta lấy tay ra gõ một cái mạnh lên đầu Giang Siêu.

"Làm sao?! Bổn thánh mẫu bị ngươi chiếm lợi rồi, ngươi còn cảm thấy bản thân thiệt thòi hay sao?!"

Giang Siêu bị đánh có chút ngơ người, nhìn về người đẹp ở trước mắt nhăn mặt, nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.

A Thi Mã ở bên cạnh nhìn về phía Giang Siêu, biểu cảm từ trong xấu hổ từ từ hồi phục lại, nàng ấy thản nhiên đứng dậy lộ cơ thể tuyệt đẹp của bản thân ở trước mặt Giang Siêu.

Nhìn thấy ánh mắt của Giang Siêu có chút động lòng nên trong lòng nàng ấy cũng có chút tự hào.

Chẳng qua là, trong biểu cảm của nàng ấy còn lộ ra chút lạnh lùng nói: "Chuyện này chỉ là một hiểu lầm, Giang công gia không cần phải để ở trong lòng, A Thi Mã ta cũng không phải người không gả được, ngươi cũng đừng có khó xử... Cứ xem như không có xảy ra chuyện gì đi."

Nói đến đây, nàng ấy nhíu mày đứng dậy mặc quần áo.

Sự giày vò đêm qua đối với một người con gái còn trong trằng mà nói vẫn là có chút quá đáng, nếu như nàng ấy không cố chịu thì đoán chừng ngay cả giường cũng không dậy nổi.

Lạc Ngưng Sương nghe thấy, ánh mắt lạnh lùng đứng dậy mặc quần áo.

Biểu cảm nhíu mày của Giang Siêu khiến cho nàng ta cảm thấy bị tổn thương, cơ thể của bản thân đã trao cho tên này nhưng tên này ngay cả câu an ủi cũng không có, còn lộ ra biểu cảm như vậy.

Lế nào tên này thật sự cho răng bọn họ theo đuổi ngược hay sao, nếu như tối qua không bị tính kế thì e là bọn họ cũng sẽ không như vậy.