Một khi để hai mươi sáu hai mươi bảy vạn giặc cướp trưởng thành lên thì sẽ phiên phức lắm.
Giang Siêu nhớ rõ thời đại giặc Oa hoành hành là thời đại vương triều có khí phách nhất.
Như thời đại hắn đang sống, tuy rằng có giặc Oa, nhưng mà quy mô tuyệt đối không lớn như hiện tại.
Có thể là vì hắn xuyên qua nên lịch sử xảy ra sai lệch.
Có điều, nói đi thì phải nói lại, khi hắn xuyên qua thế giới này, lịch sử vốn dĩ đã xuất hiện sai lệch rồi, có nơi giống như kiếp trước, cũng có nơi rất khác kiếp trước.
€ó lẽ vì đây là thế giới song song nên lịch sử mới xuất hiện sai lệch lớn.
Có điều, hắn không ngờ rằng đám cướp đến từ Oa quốc lại nổi lên tâm tư đoạt lấy Hoa Hạ giống như kiếp trước.
Nếu hắn tới đây rồi, thì tất nhiên sẽ không làm bọn chúng được như mong muốn.
Theo tình báo hiện tại, giặc Oa vùng ven biển chia thành mười mấy đội quân phân bố ở các vùng ven biển.
Bọn chúng ngoài điên cuồng cướp đoạt tài phú ra thì chắc còn đang đợi cơ hội, một cơ hội để chiếm đoạt một thành trấn vùng ven biển.
Không dễ để tiêu diệt hết đám giặc Oa. Rốt cuộc thì tính linh hoạt của bọn chúng rất lớn.
Biển rộng là chỗ ẩn núp tốt nhất của bọn chúng. Bọn chúng chỉ cần dựa vào vùng ven biển, đoạt rồi chạy mất, cộng thêm mục tiêu đánh cướp không cố định, thì khó mà làm gì được bọn chúng.
Có điều, nếu đám giặc Oa muốn đoạt một thành trì vùng ven biển làm căn cứ, thì khả năng đi đoạt thành trì ven biển phủ Minh Châu là cao nhất.
Nhất là phủ Sơn Chu bên cạnh phủ Tiền Đường có rất nhiều đảo nhỏ, rất tiện cho đám giặc Oa phát triển.
Giang Siêu định trấn giữ phủ Tiền Đường, đi tìm hiểu tình huống của giặc Oa rồi lại nghĩ cách đánh.
Chứ nếu chỉ lo đuổi theo đám giặc Oa thì sẽ khiến quân Con Cháu mệt mỏi, lại còn chẳng làm được gì giặc Oa.
Khi đến phủ Tiền Đường, chuyện đầu tiên Giang Siêu làm là lên kế vườn không nhà trống, bảo toàn bộ dân chúng vùng ven biển dời đến vùng đất liền gần nhất.
Nếu đây là trận chiến lâu dài thì một vạn binh lực mà hắn dẫn đến là không đủ. Giang Siêu ra lệnh tăng thêm huấn luyện đám tân binh. Lỡ như có không đủ binh lực thì đám tân binh sẽ có tác dụng.
Lúc Giang Siêu đã chuẩn bị xong hết mọi thứ, trên một đảo nhỏ ở cách xa phủ Sơn Chu, Tín Chức Hoàn đang ngồi trong lều chủ tướng, bên dưới là một đám cấp dưới đang báo cáo tình huống.
Tín Chức Hoàn vốn là thủ lĩnh một thế lực của Oa quốc. Oa quốc hiện giờ đang trong thời chiến quốc, nơi nơi là thế lực chiếm đóng, chiến loạn liên miên.
Bởi vì thế lực của hắn thất bại trong một cuộc tranh đấu với thế lực khác, cho nên hắn buộc phải chạy ra ngoài Oa quốc.
Hắn dẫn theo hơn sáu vạn người phe mình đi tới Hoa Hạ. Hắn vốn định đi nương nhờ Thiên triều Hoa Hạ.
Rốt cuộc, ở trong mắt người Oa, Hoa Hạ chính là đại quốc Thiên triều, quốc lực cường thịnh, quốc phú dân cường.
Hơn nữa, quan trọng nhất là người Hoa Hạ tự xưng có lễ nghĩa, luôn mang thái độ khoan dung đối với những vùng thiếu văn minh như bọn họ.
Hắn cảm thấy chỉ cần mình tỏ vẻ quy phục thì Thiên triều Hoa Hạ chắc chắn sẽ tiếp nhận hắn, thậm chí còn có thể cho hắn một vùng đất tự trị.
Chỉ cần hắn từ từ mưu tính, nói không chừng có thể đánh trở về, đoạt lại mọi thứ của mình.
Nếu hắn may mắn hơn thì có khi còn có thể từ từ thâu tóm Thiên triều Hoa Hạ.
Có điều, khi hắn vượt biển đến đây, lại phát hiện toàn bộ Đại Triệu đều sụp đổ, Hoa Hạ cũng rơi vào cơn loạn lạc.