"Ngươi ra khỏi Thiên Đạo cùng lúc với chúng ta tại sao lại xuất hiện trễ thế?"
Tần Huyền Trân lúc bị triệu hồi tới chỗ sư phụ của nàng thì cũng đã đoán sẽ đụng phải Băng Thần hỏi, nàng nhớ tới trước khi đi vào Thiên Đạo thì sư phụ có dặn nàng thật kỹ một chuyện.
Trong đầu hơi lẩm nhẩm một chút sau đó nàng khẽ giọng nói:
" Thực ra ta có một tin tức cực kỳ quan trọng muốn tham khảo lại, cái này nếu biết trước sẽ cực kỳ có lợi, thời gian vừa vặn tới gần nên ta muốn kiểm tra lại thông tin."
Băng Thần kéo tay nàng phi hành trên không trung vừa đi hắn vừa hỏi:
"Có tin tức gì tốt nói cho ta nghe có được hay không?"
Tần Huyền Trân nhìn hắn nhìn hắn liếc mắt nói:
"Nói cho ngươi, có nhớ lúc ngươi bắt nạt ta ở Mộng Huyễn Chiến Trường hay không, ta dựa vào cái gì để nói cho ngươi."
Băng Thần im lặng không nói gì cả, hắn mang nàng đi tới phòng khách sạn của hắn và Hồng Diễm, lần trước hai người đặt hắn nửa năm nên trong vài tháng nữa nơi này một trong hai người muốn ở đều được.
Tần Huyền Trân cảm thấy không đúng liền hỏi:
"Ta tưởng ngươi ở dinh thự, dẫn ta tới khách sạn làm gì?"
Băng Thần cười đầy ma mị:
"Nàng không phải nói ta hay bắt nạt nàng sao, như thế nhưng nàng vẫn không ngoan một chút nào, ta nghĩ lúc đó hơi " nhẹ tay " bây giờ phải "mạnh tay " hơn một chút để nàng ngoan ngoãn mới được. "
Tần Huyền Trân bị Băng Thần ném lên giường, nàng bị ám ảnh bởi chuyện thua hắn nên vừa có không gian liền muốn chạy, thế nhưng tu vi của nàng chỉ còn là Vũ Vương làm sao chạy thoát khỏi tay một cái Vũ Tôn như Băng Thần.
Nàng run rẩy khẽ cầu xin:
"Ngươi tha cho ta có được không?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Chút nữa nàng đảm bảo cầu ta tiếp đi, với lại nàng nghĩ Hạ Y và Nhậm Thần Nữ muốn ta giúp các nàng trả thù đơn giản như thế thôi sao. Thực ra các nàng muốn kéo nàng lên thuyền, xấu nữ thì ta còn có thể buông tha còn một cái đại mỹ nhân như nàng thì đừng hòng chạy được."
Luyện qua thoát quần áo của nữ nhân nhiều rồi nên Băng Thần chỉ mất chút thời gian để nàng thành một cái trắng trắng bạch dương chờ lão sói như hắn làm thịt. Còn quần áo của hắn thì chỉ có Bạch Y Tử Thần nên một giây cũng không tới hắn liền lộ ra cơ thể lực lưỡng.
Tần Huyền Trân không nghĩ sẽ có ngày mình rơi vào tuyệt cảnh như thế này, có điều nhớ tới sư phụ giao phó nàng liền mặc cho hắn muốn làm gì thì làm. Thực ra đây cũng chỉ là nàng tự lấy cớ thôi, trong Mộng Huyễn Chiến Trường hưởng qua quả ngọt rồi nàng làm sao không thèm muốn.
Đặc biệt một cái dụng vọng mạnh như nàng càng cực kỳ thèm muốn, Băng Thần kỹ thuật thượng thừa đến mức Tịnh Ảnh Liên bình thường lạnh nhạt sau một thời gian còn phải say mê. Một người chỉ dùng hai đầu ngón tay cùng chút thời gian đã lên tiên như Tần Huyền Trân làm sao lại không thèm muốn.
Băng Thần lao vào thì nàng còn cố ôm lấy đầu của hắn như muốn hắn nhập với mình làm một, không khí trong phòng dần ướt át, tiếng rên rỉ khẽ khẽ làm lòng người xao xuyến.
Nhìn Tần Huyền Trân ánh mắt mê lý Băng Thần khẽ vuốt tóc nàng qua một bên rồi nói:
"Gặp nhau không lâu nhưng ta vẫn muốn hỏi nàng một câu, Huyền Trân nàng muốn làm nữ nhân của ta chứ?"
Tần Huyền Trân tay ôm ở cổ hắn khẽ giọng:
"Ta nói không được chứ?"
Băng Thần lắc đầu:
"Đương nhiên không được."
Tần Huyền Trân kéo hắn vào lòng mình khẽ giọng:
"Vậy ngươi còn đợi gì nữa, có điều dám động tới nữ nhân của Thần Nữ Đảo sau này dám lạnh nhạt ta thì ngươi nhất định chết chắc."
Lây ra trường thương Băng Thần nhanh chóng nhập trận.
"A...đau quá.."
Băng Thần vai bị nàng cắn thật chặt, khẽ vuốt mái tóc của nàng để nàng lắng lại đau đớn khi mất đi trinh tiết. Nàng là tu luyện giả cấp độ cực cao, tuy tuy vi chỉ có Vũ Vương nhưng thân thể thì đã Thần Vương thế nên hồi phục cực nhanh.
Chốc lát sau không chịu được cô đơn thì eo nàng khẽ đưa vài cái để tìm khoái cảm, Băng Thần nhận được tín hiệu liền triển khai bão táp mưa xa tấn công, nghĩ tới nàng lần đầu nên hắn chỉ dành ra hai tiếng đánh một trận duy nhất.
Tần Huyền Trân mặt ửng hồng vẻ thỏa mãn viết trên mặt, làn da vốn mịn như phấn trắng lại nhễ lại mồ hôi, từng hạt long lanh khẽ rung động theo từng nhịp thở. Mất hơn chín trăm năm tìm kiếm cảm xúc cuối cùng lại được một nam nhân nàng quen chưa tới một ngày ban tặng.
Thứ này không có bất kỳ một cái nữ nhân nào trao cho nàng được, nam nữ quan hệ cũng vì thế không nói tới dài ngắn, chỉ cần đáp ứng được thứ cả hai cần thì đủ. Băng Thần thích mỹ nữ còn nàng cần an ủi về cả thể chất lẫn tinh thần, một nam nhân tinh tế như Băng Thần chắc chắn đáp ứng được những cái này.
Ôm nàng trong lòng hắn ta nhẹ giọng hỏi:"
"Huyền Trân nàng kể cho ta nghe rốt cuộc hồi nhỏ nàng gặp chuyện gì sao lại thù ghét nam nhân như thế? "
Nàng hơi do dự sau đó kể cho hắn nghe về việc ngày xưa Thần Nữ Đảo từng nổ ra tranh chấp nội bộ, đám người đối lập được nhiên không làm gì được sư phụ có tu vi khủng bố của nàng. Bọn họ sau đó quyết định đi đối phó nàng, sau cùng mới tám tuổi Tần Huyền Trân bị giao cho một đám nam nhân.
Khi đám người kia muốn xâm hại nàng thì sư phụ nàng xuất hiện giết hết tất cả, thế nhưng nàng vẫn cảm thấy run sợ khi đám người kia sờ đến quần của nàng, ánh mắt như muốn nhai sống nàng vậy. Chính vì thế khi giao đấu Băng Thần sờ tới nàng mới sợ hãi như thế.
Sau đó nàng về Thần Nữ đảo không chút do dự thanh lý gần ba vạn đệ tử của phe phái kia, một phó trưởng môn bay đầu tại chỗ, bốn cái trưởng lão bị tra tấn nguyên thần đến hồn phi phách tán.
Tuy nhiên bằng đó không đủ đến khiến cho còn bé xíu Tần Huyền Trân bớt sợ hãi nam nhân, lớn lên với thiên phú và thực lực tuyệt đối khiến nàng càng không coi nam nhân cùng lứa ra gì. Giả dụ hôm nay không bị Băng Thần đánh bại nàng vẫn sẽ giữ tâm tính như trước rồi đi theo đuổi Hạ Y và Nhậm Thần Nữ.
Nàng khẽ giọng nói:
"Ta nói cho ngươi biết chuyện của ta thế nhưng ta chưa biết gì về ngươi cả. "
Băng Thần trán khẽ chạm vào trán nàng, nàng cũng nhắm mắt lại nguyên thần khẽ liên kết, sau đó nàng liền biết được tất cả những việc hắn từng trải qua. Tuy chỉ là những chuyện Băng Thần nhớ lại không đủ chi tiết nhưng vừa đủ để nàng hiểu hắn làm người như thế nào.
Xong xuôi nàng mở mắt ra sau đó khẽ giọng:
"Hóa ra ta không phải cái đầu tiên bị ngươi cưỡng ép, rõ ràng làm nhiều quen việc, người như ngươi sớm muộn gì cũng bị ông trời hỏi tới.
Còn nữa, khi này ngươi tự thả ra nguyên thần không sợ bị ta làm cho bị thương hay sao, chẳng lẽ khi nào ngươi cũng liều như thế."
Băng Thần cười ha ha:
"Nàng làm sao nỡ, ta đây có ưu điểm là cực kỳ tự tin vào bản thân."
Cảm giác được tiểu đệ của Băng Thần vẫn đang quấy phá trong thân thể của mình nàng liền mê ly, quả thật nàng sẽ không nỡ đâu.
Nàng mỉm cười khẽ hỏi:
"Tin tức kia ngươi có muốn biết không? "
Băng Thần kề sát lại, đưa tai vẻ ta đang nghe đây, nàng đưa miệng lại gần khẽ giọng:
"Thế nhưng ta ăn chưa no, để tiểu đệ của ngươi thỏa mãn ta một lần nữa thì ta mới nói cho ngươi biết."
Khẽ lắc đầu hắn khẽ giọng:
"Bây giờ không được, nàng cho ta biết trước rồi chúng ta về nhà, chúng ta về trễ hơn nữa thì khi về nàng sẽ bị Hạ Y với Nhậm Thần Nữ chọc nàng xấu hổ lắm đấy."
Tần Huyền Trân nghĩ thấy cũng phải liền đứng dậy mặc đồ, trong lúc đó vẫn không quên hỏi:
"Tiếc là ta quen biết ngươi trễ quá, theo quy định của Thượng Thần Chi Giới thì ta trao thân cho ngươi sau nên nhất định phải gọi các nàng là tỷ tỷ. Còn chuyện ta muốn nói cho ngươi biết là các hành tinh nhỏ sắp được gộp lại với nhau thành một đại thế giới, phấn tán mãi thì càng về sau Thiên Đạo sẽ phát triển càng chậm."
Băng Thần hơi nhíu mày sau đó gật đầu cười nói:
"Nàng cho ta biết chuyện quan trọng như thế thì ta cũng cho nàng biết một tin vui, tuy ta ở với Hạ Y lâu hơn nàng những vẫn chưa có vợ chồng chi thực. Nhậm Thần Nữ thì tới nhà ta ở nhưng từ đó đến giờ ta vẫn ở Nguyệt Thần Tinh nên đến hiện tại mới chỉ đụng chạm một chút, thậm chí chưa bằng ta với nàng trong Mộng Huyễn Chiến Trường."
Tần Huyền Trân đột nhiên nhíu mày hỏi:
"Có phải ngươi cảm thấy ta dễ dãi thế nên mới đối xử với ta như thế có phải không? "
Băng Thần lắc đầu nói:
"Nam nhân nào cũng có một hình mẫu lý tưởng trong đầu, ta thì hình mẫu có một hai loại, trăm cái nữ nhân rồi nhưng phù hợp nhất với tiêu chuẩn ta từng mơ ước lại chỉ có vài người. Đầu tiên là Mộng Phỉ, Hương Thiên Ánh, Khương Ngọc Hà, Loan Phượng, Đế Thiên Lan, Hoàng Tuyền, Bạch Cẩm giờ thì có nàng nên ta khó kiềm chết được. "
Tần Huyền Trân lập tức đỏ mặt bởi theo ký ức của Băng Thần thì những người kia " tấm lòng " đều rất rộng lớn, nói thẳng ra hắn rất thích ngực bự. Cá tính thì cực kỳ ôn nhu như Mộng Phỉ, Khương Ngọc Hà, Bạch Cẩm hoặc cực kỳ cá tính, gian xảo giống như Loan Phượng, Hoàng Tuyền, Hương Thiên Ánh, Đế Thiên Lan.
Một sứ đối lập đầy khó hiểu.
(Chương tăng thêm cám ơn bạn [email protected] đã tặng đậu, chân thành cảm ơn.)