Băng Thiên Hậu đi vào nơi thờ tự của Băng Tuyết Thần Điện, ở đó chỉ có một người ngồi đó chờ nàng.Có điều đối phương rõ ràng không phải người nàng an bài, người này khả năng xuất hiện cực kỳ nhỏ bé đến đáng thương.
Tô Anh mỉm cười:
“Đảo chủ ngươi ngồi xuống đi rồi chúng ta nói chuyện.”
Người này tên Tô Anh, Thái Thượng trưởng lão duy nhất Thần Nữ Đảo có hiện tại. Nàng ta cũng được coi là Thái Thượng mạnh nhất trong Thập Phái. Hai lần đại chiến trôi qua nàng đều đóng góp công lớn và may mắn vượt qua kiếp nạn.
Nàng được tất cả các thành viên của Thần Nữ Đảo cực kỳ kính trọng, kể cả Băng Thiên Hậu cũng phải cung kính gọi một tiếng Sư Tổ. Thế nhưng bình thường nàng chỉ lo tu luyện và chỉ dạy đệ tử thiên tài của phái, không hiểu tại sao nàng ta lại xuống đây.
Băng Thiên Hậu chắp tay cung kính:
“Không biết sư tổ đi xuống đây có việc gì?”
Tô Anh nhẹ nhàng chắp tay sau lưng đi tới:
“Bà lão ta muốn biết vì loại thiên tài như thế nào mà Đảo chủ lại cất công như thế, với lại Huyền Trân đứa bé kia đi rồi ngược lại ta khá rảnh rỗi. Ngươi rảnh kể lại cho ta về đứa trẻ kia đi, để ta đánh giá xem thế nào, nếu được ta sẽ giúp Đảo chủ nghĩ cách.”
Băng Thiên Hậu bắt đầu kể về việc Băng Thần mạnh mẽ khác thường, Ngộ Đạo siêu ảo đến mức múa được kiếm pháp của Thần Nữ Đảo. Tô Anh nghe xong liền chau mày, quả thực không phải dạng tầm thường người, chính nàng cũng cảm thấy động tâm.
Tô Anh tuy là Thái Thượng, sư phụ trưởng môn đời trước nhưng nàng lại chưa từng là trưởng môn một ngày nào cả.Lý do rất đơn giản nàng không lĩnh ngộ được thức thứ chín Họa Mỹ Nhân trong Thần Nữ Như Hỏa Cửu Thức Kiếm.
Một lần duy nhất chạm mặt, nếu không có dù chỉ là nhỏ nhất thì chứng tỏ không có duyên. Nàng cùng sư tỷ của mình khi đó đồng thời vào Cấm địa của Thần Nữ Đảo để thử lĩnh ngộ.
Kết cục thì hẳn ai cũng đoán ra, nàng không lần ra một chút dấu tích nào, thậm chí kiếm quyết cũng không nhớ nổi. Sư tỷ của nàng sau đó thành công tìm được cảm giác lãnh ngộ thức thứ chín trở thành trưởng môn đời tiếp theo.
Đời sau thì theo tiên đoán của tổ sư đời đầu thì trưởng môn xuất phát từ đệ tử của nàng, sư phụ của Băng Thiên Hậu thành công lãnh ngộ đăng lâm Đảo chủ.
Lần trước thì khi đệ tử nàng nhận Băng Thiên Hậu làm đệ tử thì quá trễ, tuy rất nhanh lãnh ngộ thức thứ tám nhưng còn xa mới chạm thức thứ chín. Trận đại chiến diễn ra quá sớm, nàng chết trận nhưng chưa kịp truyền lại cả Kiếm Quyết.
Lần đó đại chiến kết thúc thì cả Thập Đại thế lực đều thất truyền rất nhiều thứ, không thể tưởng tượng được một tiểu tử có thể tái hiện lại tất cả.
Nàng khẽ giọng nói:
“Rất tốt, theo quy định thì chỉ cần ai đó trong đảo nhận hắn làm trưởng môn thì người này đủ tư cách làm Đảo chủ rồi. Đảo chủ cứ dùng hết thủ đoạn lôi kéo hắn, chuyện che giấu ta sẽ giúp ngươi, bản thân ta cũng sẽ tiếp cận để khiến hắn thay đổi ý định.”
Băng Thiên Hậu ngạc nhiên:
“Ngài cũng muốn Hạ phàm?”
Tô Anh gật đầu ánh mắt xa xăm:
“Thực ra ngoài thuyết phục hắn ta thấy còn có một chuyện tự bản thân mình đi thăm dò. Đảo chủ có nhớ khi nãy hắn nói Nữ Thần đại nhân rất giống nữ nhân của hắn ta không.”
Băng Thiên Hậu tất nhiên nhớ chứ, không những khuôn mặt y như nhau, tên cũng không sai một chữ.
Cái này theo nàng thuần túy vẫn là trùng hợp thôi, đánh với đám yêu ma kia thì phần lớn mọi người linh hồn đều bị phá hủy không còn một chút gì.
Băng Thiên Hậu khẽ giọng:
“Chẳng nhẽ nàng muốn thử xem nàng ta có phải Nữ Thần chuyển thế không, ta nghĩ khả năng rất nhỏ.”
Tô Anh mỉm cười nói:
“Ta biết ngươi nghĩ ai chết đi hình thần cũng sẽ câu diệt, thế nhưng đó là họ bị đám yêu ma kia kết liễu hoặc tự bảo linh hồn. Ba vị Thần Nữ đều là trọng thương chết đi, linh hồn thực chất chỉ lưu lạc trong vạn giới thôi.”
tBa vị Thần Nữ vẫn lạc thì tàn hồn quá mức yếu ớt nên bị Thượng Thần Chi Giới khu trục, Vạn Giới mênh mông không thể nào tìm kiếm một linh hồn quá khó. Dù cho Thượng Nhân dư sức tìm ra một người trong Vạn Giới nhưng một linh hồn là câu chuyện khác.
Rồi khi người đó người đó chuyển sinh xong thì càng không thể tìm, gần chục vạn cái Vũ Trụ cũng từng đó cái Thiên Đạo. Kiểm tra một cái thì đã mất cả vạn năm, nào giống như hủy diệt chỉ cần một cái tích tắc.
Thần Nữ Đảo người trong linh hồn sẽ lưu lại một cái lạc ấn, dù đầu thai chuyển thế vẫn không thể phai mờ. Thế nhưng muốn kiểm tra xem có lạc ấn hay không thì phải tiếp xúc trực tiếp, cái này cũng chứng tỏ độ kín đáo của lạc ấn.
Tô Anh cũng thích hợp đi kiểm tra hơn nàng, bản thân Thái Thượng trưởng lão luôn che mặt. Ngoại trừ nàng và đệ tử Tần Huyền Trân thì không ai biết cả, nhỡ có ai của Thượng Thần Chi Giới xuống kiểm tra thì trừ khi là môn chủ Thập Phái nếu không thì vô ích.
Nếu lỡ đâu thật sự tìm được Thần Nữ chuyển sinh thì chỉ một người thôi cũng quá tốt. Cả ba vị Thần Nữ đều tinh thông thức thứ chín Họa Mỹ Nhân trong Thần Nữ Như Hỏa Cửu Thức Kiếm.
Thức tỉnh ký ức kiếp trước cho bọn họ không phải việc gì khó khăn, đợi họ khôi phục được tu vi thì Thần Nữ Đảo mạnh không cần nói.
Nàng trong mắt lóe lên quang mang:
“Thế thì quá tốt, nếu thật sự tìm được họ thì lần này đại chiến chúng ta có khả năng chiến thắng cao hơn nhiều.”
Tô Anh gật đầu nghiêm giọng:
“Thực ra lần này nếu ta không nghe thấy ngươi cùng hắn nói chuyện thì bản thân ta cũng sẽ đi xuống Vạn Giới Đích Thần tìm người. Chín cái môn phái còn lại đều có hành động hết rồi, Lục Vũ Linh của Cuồng Đồ Môn thân cận hai cái có thể chất đặc thù.
Hái cái người này là chị em sinh đôi có khả năng cảm nhận được linh hồn của một người thông qua một món đồ người đó từng sở hữu. Phạm vi cảm nhận là một hành tinh, khả năng họ tìm ra người cao hơn chúng ta rất nhiều.”
Băng Thiên Hậu trong lòng thở dài bỏi đây có thể nói là chuyện tốt nhưng cũng không phải. Có thể tốt cho toàn nhân loại, đại chiến khả năng chiến thắng cực kỳ cao.
Đổi lại vị thế của Thần Nữ Đảo cũng có thể sẽ bị đe dọa nghiêm trọng, chiến thắng sau đó Thần Nữ Đảo cũng sẽ bị tổn thương lớn nhất. Nói trắng ra so với những người kia thì Băng Thiên Hậu còn non hơn quá nhiều.
Nàng tử trận thì bất kể ai trong hai người đệ tử của nàng đều không thể đấu lại Hạ Thiên Tứ hay Nhậm Kiến Thành mấy con cáo già.
Khẽ thở ra một hơi nàng nhỏ giọng:
“Giả dụ cả ta và ngài đều không thể tìm được ba vị Thần Nữ thì sao?”
Tô Anh tựa lại gần Băng Thiên Hậu khẽ giọng:
“Thế thì bằng bất cứ giá nào cũng phải bắt lại Băng Thần, kể cả phải hi sinh cái gì cũng phải bỏ ra cái giá gì đi chăng nữa.”
Băng Thiên Hậu nhíu mày:
“Không từ thủ đoạn, chẳng lẽ ngài đã có cách?”
Tô Anh đi lại ghế ngồi xuống mỉm cười hỏi:
“Ngươi có nhớ ngày xưa Hạ Thiên Tứ bị bắt lại như thế nào không? “
Băng Thiên Hậu là người cùng thế hệ đương nhiên nhớ, Hạ Thiên Tứ vốn là đệ tử hàn môn nhưng thiên phú siêu quần. Trưởng môn đời trước của Thanh Thủy phái coi như cao tay, tạm thời nhường chức chưởng môn cho con gái của mình.
Hạ Thiên Thứ lấy con gái của hắn ta ngay trong thời gian đó tương đương lấy môn chủ của một phái. Thế là hắn ta tự nhiên thành người của Thanh Thủy Phái,về sau người kia giả bộ xuất quan lấy lại chức môn chủ.
Con gái thì sớm muộn cũng gả còn lời được một cái đệ tử kiêm con rể siêu cấp thiên tài. Có thể nói vì tranh thủ thiên tài thì rất nhiều môn phải bỏ ra thủ đoạn không tưởng được.
Cũng chính vì lý do này khi có người để xuất về Thiên Đạo thì lập tức được chấp thuận.Cơn khát nhân lực của Thập Phái cần được giải quyết, đồng thời đó cũng là lý do để họ quang minh chính đại thăm dò Vạn Giới tìm người cũ.
Băng Thiên Hậu có vẻ khó chịu khi chỉ có mình nàng không biết chuyện, cảm giác như bị chín người kia liên thủ lừa. Nếu không phải sư tổ quan hệ rộng thì đều bị bọn họ qua mặt, cửu phái thực lực sẽ xuất hiện chênh lệch khổng lồ so với Thần Nữ Đảo.