"Có lẽ không phải chỉ vì công tử đủ người, ta nghĩ ngươi là người của đại tiểu thư đúng không?"
Khang Thiết nhìn hắn chẳng nói gì cả, hắn uống hết lon nước sau đó nói:
"Quả thật ta là người của đại tiểu thư nhưng cũng không phải hoàn toàn nói dối các ngươi, thiếu gia quả thật có rất nhiều anh tài rồi.Tuy không có người nổi bệt như ngươi nhưng hơn mấy vị cô nương này thì cũng có một đống, thậm chí không ít người thừa hưởng dị năng từ cha mẹ."
Băng Thần nhìn hắn sau đó chăm chú, vẻ mặt đầy nghiêm túc hỏi:
"Thế nhưng quả thật chúng ta rất cần tự do, nếu cái Nữ Nhi Hồng quân đoàn ấy làm sự tình ta không muốn thì thế nào.Câu hỏi của ta nếu có gì quá đáng thì ngươi cũng đừng nghĩ nhiều, đã tới thành phố ngươi có thể thả chúng ta xuống xe.
Dù sao nếu không hợp thì ta vào quân đoàn của nàng cũng chỉ thành một quả bom nổ chậm mà thôi.Hắn chắp tay hai mắt sáng lên nhìn Khang Thiết bắt đầu liệt kê:
"Một người không biết đến hai chữ đại cuộc cũng không có khả năng cam chịu, ai đụng đến ta thì ta sẽ phản đòn thật mạnh.Chưa kể nếu tiểu thư của ngươi làm chuyện gì sai hay bất cứ ai trong quân đoàn làm hại đến ta cùng hai cái lão bà thì rất có thể ta sẽ quay qua kết liễu nàng. Ngươi có cảm thấy ta phù hợp không?"
Khang Thiết trợn to mắt, hắn nhìn vào ánh mắt kia đã có thể biết Băng Thần không hề nói dối hắn thầm nghĩ:
"Một cái quân đoàn hơn vạn người, đã thế chỉ còn là những người đầu tiên, mai sau sẽ đông hơn rất nhiều. Một tập thể có một nhân tố không ổn định như thế thì không biết tiêu thư có chấp nhận hay không,nghi đến thôi đã thấy mệ mỏi rồi."
Đi vào trong thành phố thì đúng như Băng Thần đoán cảnh sắc đã hoàn toàn thay đổi những tòa nhà to lớn ở khắc nơi.Những loại xe hiện đại đi khắp nơi trên đường phố, trên không trung có những người đang phi hành, bọn họ toàn mặc đồ công sở.
Băng Thần nhìn xuyên qua lớp cửa kính thầm nghĩ:
"Không ngờ dị năng ở Trái Đất lại đã phát triển đến mức này nhưng thành tựu khoa học có lẽ không phải là quá tiến bộ.Dù cho chuyện xe cộ có như thế nào thì vẫn không thể nói quá kinh khủng, chỉ là tiến bộ từ những thứ có sẵn."
Băng Thần quay vào trong hỏi Khang Thiết:
"Lần đại biến xưa kia có khiến văn minh nhân loại tổn thất gì về khoa học kỹ thuật không?"
Khang Thiết không mặn không nhạt nói:
" Tất nhiên là rất nhiều rồi, ngươi nghĩ vào thời kỳ đó những người chết đầu tiên sẽ là ai. Thế giới mạnh được yếu thua khi đó khiến cho những khoa học gia, người nắm giữ chi thức lại chết rất nhiều.Hệ thống máy tính chủ bị một sự cố khiến mọi thông tin tan biến hết, nhân loại mới chỉ phục hồi sau năm ngàn năm thôi."
Băng Thần gật đầu lại nhìn ra bên ngoài ánh mắt mông lung đầy hoài niệm về những ngày xưa.
Đi vào trong cổng thành thì có nhân viên an ninh đi kiểm tra nhưng cũng chỉ qua loa, xe của Khang gia dù cho có vấn đề chưa chắc bọn họ đã dám chặn.Chiếc xe lại tiếp tục đi cho đến khi nó đi đến gần tường thành phía đông của toà thành phố này.
Người ở nơi này ít hơn thay vào đó là những chạm canh gác với lính gác đầy vẻ nguy hiểm, mặc đồng phục có gia huy của Khang gia đứng canh một cách nghiêm túc.Chiếc xe đi lên một con đồi sau đó lượn vòng trên đó, từ đây Băng Thần có thể nhìn thấy kiến trúc nhà ở to lớn phía dưới.
Rất nhiều căn phòng với nhiều chiếc điều hòa không khí phía bên trên, khu trung tâm thì càng ngày độ cao của nơi ở càng lớn.Chính giữa có hắn một toàn tháp cao ngút trời mây, diện tích tổng thể cũng phải đạt tới một con số khủng bố.
Khang Thiết thấy Băng Thần nhìn không chớp mắt thì tự hào khoe khoang:
"Nơi đây chính là trụ sợ của tiểu thư và các thành viên của quân đoàn khi tham gia, chỗ ở thì ngươi nhìn thấy rồi đó, không hề thiếu. Ngang dọc đều hơn ba trăm cây số với gần một vạn năm trăm tòa kiến trúc biệt thự, tiểu thư đã không tiếc tiền để cho người của quân đoàn có đãi ngộ tốt nhất."
Băng Thần gật đầu trong ánh mắt của hắn thì nơi này quả thật rất tốt nhưng nguyên tắc là nguyên tắc, có thể sống chung thì hắn mới gia nhập.Nếu không thì một khi ra chuyện sẽ rất mệt mỏi cho hắn ta, nói ra trước thì có thể mất lòng trước được lòng sau.
Nhưng có lẽ trước khi gặp người đại tiểu thư kia thì chưa nói được cái gì cả, nàng chắc chắn sẽ tu họp người lại để nói chuyện một lần.Khi đó mình chỉ cần ngồi dưới nghe xem có hợp không nếu không hợp thì hi vọng không bị ép phải gia nhập.
Đã có chứng minh, lại chắc chắn sẽ gia nhập Tân Sinh thì dù sống ngoài rừng thì bọn họ vẫn có thể thông qua buôn bán trong game kiếm tiền. Hắn ta trước kia khi chơi game cũng từng mua khá nhiều đồ thậm chí mua tài khoản, như thế con đường này hắn có thể thông.
Nửa tiếng sau lại đi qua không biết bao nhiêu trạm kiểm tra thì bọn họ mới vào trong khu được, Khang Thiết xuống xe la lên:
"Mọi người mau xuống xe, đợi ở đây một chút sẽ có người đưa các ngươi về phòng ở tạm thời của mình.Khảo hạch sẽ bắt đầu vào ngày mai, Băng Thần, Tử Mộng, Tử Lan đi theo ta."
Sau đó hắn ta đi thẳng về phía trước trong tay máy tình bảng nhấn không ngừng, ba người nhìn nhau nhưng Băng Thần vẫn theo sau.Tử Mộng nhìn Khang Thiết sau đó hỏi:
"Chúng ta đang đi đâu thế?"
Khang Thiết quay lại nói:
"Băng Thần có những điều kiện nói khi nãy, ta nghĩ lên cho hắn cùng tiểu thư gặp nhau nếu không mai này sẽ có thể xảy ra rắc rối."
Băng Thần nhìn vẻ mặt thoải mái của Khang Thiết thì hỏi:
"Ngươi nghĩ nàng ta sẽ thuyết phục được ta chứ."
Khang Thiết thu máy tính bảng lại vẻ mặt đầy tự tin nói:
"Ngươi nghĩ cơ ngơi này chỉ do gia tộc cho nàng thôi sao, nàng là một chuyên gia thương thảo đấy.Ta nghĩ ngươi cùng nàng sẽ dễ dàng thống nhất mà thôi, tin ta đi nàng sẽ không để ngươi phải thất vọng đâu."
Băng Thần nhìn hắn cười nhạt chép miệng nói:
"Ta cũng hi vọng thế, dù sao nơi này quả thật phong cảnh cùng điều kiện sống không tệ chút nào."
Khang Thiết cười mỉm không nói gì nữa mà dẫn ba người một mạch đến tòa tháp cao kia, đi vào một chiếc thang máy lên tận tầng cao nhất.Dọc theo một dãy hành lang khá có kính, đến cửa một căn phòng Khang Thiết dừng lại gõ cửa.
Từ trong phòng âm thành nhàn nhạt vang ra:
"Vào đi."
Đi vào thì đã có một nữ nhân ngồi châm trà, nhìn nàng toàn thân toát lên vẻ cao quý phi phàm, thậm chí còn hơn cả công chúa Thanh Nhàn.Băng Thần nhìn chỉ số của nàng thì cũng có chút bất ngờ vì người này thực lực không tệ, tuy nhiên Khang Thiết cúi chào thì ba người vẫn chẳng có động tĩnh.
Tóc dài tới eo, mặc một bộ sườn sám, vóc người rất đẹp nhưng Băng Thần cảm thấy ngực nàng còn quá nhỏ so với mấy cái lão bà.Khuôn mặt anh khí bức người tuy nhiên nụ cười lại tạo cho người cảm giác dễ chịu. Như một thói quen Băng Thần quan sát hết chỉ số của nàng.