Thú Tu Thành Thần

Chương 147: Thương lượng



Trịnh Vũ Cầm thấy thái độ của Khang Tiểu Vũ trở lên gay gắt chỉ vì một quả trứng chiên thì hơi ngạc nhiên, nhưng khi nàng ăn xong thì liền hiểu ra. Không khí xung quanh hơi trở lên cô đọng một chút, nàng đột phá ngay trên bàn ăn mà không phải ngồi ngồi thiền tịnh.

Băng Thần liếc qua nàng một cái

Tính danh: Trịnh Vũ Cầm

Thực lực: Dị năng D - ( Sinh mệnh hệ dị năng)

Huyết mạch: Phong Thần

Thể chất: Sinh mệnh thể (Chân Thần Thể)

Đẳng cấp: 3

Lực lượng: 2500

Tốc độ: 1600

Trí lực: 30

Thiên phú: 92

Hồn lực: 0

Pháp lực:0

Nguyên tố: Không gian, Mộc, Sinh Mệnh, Thủy

Tuổi thọ:150

Độ thiện cảm:80

Danh hào: Không

Nàng nhìn Băng Thần cảm động nói:

"Cám ơn ngươi rất nhiều Băng Thần."

Băng Thần nhìn nàng cười nói:

"Không có gì, chỉ cần ăn thêm nhiều canh thì sức khỏe của ngươi sẽ tốt lên rất nhiều, như thế sẽ không làm ảnh hưởng đến tốc độ tăng trưởng tu vi.Đây cũng rất nhiều do thiên phú của ngươi thôi, ta không giúp được gì nhiều."

Đừng tưởng Băng Thần không có ý định thực hiện nhiệm vụ, hắn đã sớm nghĩ cách chinh phục nàng ta, nữ nhân thì chỉ cần ngon ngọt sẽ rất dễ chinh phục.Mà con đường ngắn nhất đánh vào tâm gan chính là dạ dày, không chỉ nam nhân mà nữ nhân cũng giống vậy thôi.

Khang Tiểu Vũ đặt đũa xuống lau miệng sau đó nghiêm túc nhìn hắn ta nói:

"Nhưng món ăn này có thể tăng trưởng tu vi nhanh chóng nếu có thể ăn mỗi ngày thì rất tốt, đặc biệt là món trứng chiên.Ta hi vọng những người ở đây mỗi sáng đều ăn được một trái."

Băng Thần nhếch mép nói:

"Chuyện này quá khó, thứ nhất nếu ngươi tưởng những thứ này dễ làm thì xin lỗi ta phải nói ngươi nhầm to, thứ hai nguyên liệu chế biến bọn chúng cũng không phải tầm thường. Những thứ này đều từ quê hương của ta, tất nhiên chúng có giới hạn hết rồi thì thôi."

Nghe thấy thế thì mấy người được ăn càng cảm động, họ không ngờ chỉ mới quen mà Băng Thần lại tốt thế, nếu là các nàng thì có khi đã cất đi hưởng thụ một mình. Thấy mấy cô nàng nhìn mình thì Băng Thần cười nói:

"Các ngươi bây giờ đã là thành viên trong tổ đội của ta, đối xử tốt với mọi người đó là nhiệm vụ của ta, huống chi các ngươi đều đẹp như thế ta làm nam nhân thì phải ga lăng chứ."

Mạc Khanh che mặt cười nàng bỗng cảm giác mình có chút may mắn, bốn tỉ muội Trình gia tuy ngốc nhưng cũng biết mình vớ bở. Nếu Băng Thần ngày nào cũng chăm sóc các nàng như thế thì chuyện các nàng thành cường giả chỉ là vấn đề thời gian.

Khang Tiểu Vũ nhìn hắn cau mày hỏi:

"Không thể tìm nguyên liệu thay thế sao?"

Băng Thần nhìn nàng suy ngẫm một chút rồi nói:

"Ta nghĩ cũng có thể nhưng độ quý giá cũng phải nói là khủng khiếp, để ta ví dụ nhé với nồng độ nguyên khí ở thế giới này thì ít nhất ta phải có được ba trăm năm Tuyết Liên, bốn trăm năm Hà Thủ Ô.Quan trọng nhất là ngươi cho ta lý do để đi làm việc mỗi buổi sáng như thế."

Khang Tiểu Vũ nhìn hắn nhăn mày nói:

"Thứ nhất những nguyên liệu này tuy quý hiếm với người thường nhưng đối với ta thì không có vấn đề, còn ngươi thì sau này sẽ có thêm rất nhiều ưu đãi, có thể những quyền hạn nhất định sẽ được phân phối cho ngươi."

Băng Thần nhìn nàng nhếch mép nói:

"Ngươi nhìn ta giống kẻ tham muốn quyền lực lắm hay sao? Còn cái gọi là ưu đãi thì nói ra một chút cho thực tế đi."

Khang Tiểu Vũ nhíu mày hỏi:

"Thế ngươi muốn gì?"

Băng Thần ngả người ra ghế, nhìn nàng mỉm cười:

"Như ngươi thấy ta nấu ăn, thứ một đầu bếp như ta cần nhất là nguyên liệu, điều kiện của ta rất đơn giản.Cứ mười phần ăn ta nấu ra thì một phần nguyên liệu sẽ giành ra cho ta, tức muốn nấu mười bát canh thì phải chuẩn bị nguyên liệu của mười một phần. Chưa kể phần ăn của ta cũng tính trong mười phần kia."

Khang Tiểu Vũ không cần suy nghĩ gật đầu nói:

"Quá đơn giản, không những thế những ưu đãi sẽ còn nhiều hơn, hợp tác vui vẻ. Không những thế nếu ngươi chịu nấu ăn đủ hai bữa thì càng tốt những có lẽ số ngày để chúng ta ăn được hai bữa cơm cũng sẽ không nhiều."

Băng Thần gật đầu bởi theo hắn tìm hiểu một ngày bọn họ sẽ phải ở trong Tân Sinh ít nhất mười sáu tiếng, về sau càng ngày càng nhiều.