Thú Tu Thành Thần

Chương 267: Nữ nhân của ta



Đang vui vẻ đang nhìn sang Lý Tình thì hơi giật mình, không biết mình có vô tình làm nang giận cái gì không.

Tính danh: Lý Tình 

Thực lực: Vũ Tông nhất trọng thiên 

Huyết mạch: Hắc Vũ Tước (Thần cấp) 

Thể chất: Hoán Mạch Thể ( Thần cấp) 

Đẳng cấp:22

Lực lượng:5 triệu

Tốc độ: 4 triệu

Trí lực:28

Thiên phú: 89

Hồn lực: 0

Pháp lực:0

Nguyên tố: Thổ

Tuổi thọ:1500

Độ thiện cảm: 40

Danh hào:Nhân Tông (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Sư 100% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi dối phương huyết mạch cao cấp.) 

" 40??? "

Băng Thần xoa cằm thầm nghĩ:

"Sao thế nhỉ mình xấu trai đi à?"

Hắn bê tô canh lại gần tự soi xong nghĩ:

"Vẫn đẹp mà, kỳ lạ thật."

Bỗng nhiên hắn ta nghĩ đến một chuyện nếu nàng ta đã tới Trái Đất thì mình có thể dùng hệ thống ban cho khả năng xem xét quá khứ của nàng, Băng Thần bắt đầu dò sét quá khứ qua ánh mắt của nàng.

Dần dần hắn ta biết được quá khứ của nàng ấy cỡ nào đau thương, chị nàng cùng cha của Quân Oanh Oanh gian díu với nhau, cha nàng tức giận quá lỡ tay một chưởng trọng thương, chị nàng sau đó từ chối sử dụng đan dược mà chết.

Từ đó gia đình nàng không bao giờ có tiếng cười cũng như không bao giờ gặp mặt nhau, sau đó mẹ nàng chặt đứt một tay của cha nàng rồi mang nàng đi, cha nàng thì bị chính người mình yêu thương nhất không bao giờ nhìn mặt cả người xa xút.

Lại thêm mặc cảm tội lỗi vì giết chết con gái lên đã trở thành phế nhân, chính nàng cũng đã trăm năm không gặp hắn ta, nhưng may mắn mẫu thân còn ở bên nàng ấy, đứa cháu gái mà chị mình đẻ trước khi chết được nàng nhận nuôi cùng anh rể là Quân Chiên giả kết hôn.

Băng Thần thở dài nhìn qua Quân Oanh Oanh thì hóa ra nàng ta thích mình mà Lý Tình thì không thích nàng ta dính vào một tên hoa hoa công tử như mình thế nên mới có con số 40 kia.

Hắn nhìn vào chỉ số của Quân Oanh Oanh thì hơi giật mình sau đó liến đấu tranh tâm lý 

Tính danh: Quân Oanh Oanh 

Thực lực: Vũ Sư ngũ trong thiên 

Huyết mạch: Thần Vu Chi Huyết ( Chân thần huyết mạch)(Chưa kích hoạt)

Thể chất: Vu Thần Giáng Thế (Chân thần thể chất) (Chưa kích hoạt)

Đẳng cấp: 1

Lực lượng: 9000

Tốc độ:6000

Trí lực: 27

Thiên phú: 82

Hồn lực: 0

Pháp lực:0

Nguyên tố: Không gian, Mộc, Thổ,Kim

Tuổi thọ:700

Độ thiện cảm: 95

Danh hào: Không

Nàng ta lại là một người có thể giúp mình lấy thêm một món bảo vật thế nhưng tuy gương mặt đẹp cực kỳ, thậm chí có phần ngang với Hương Thiên Y nhưng nàng không được Băng Thần đánh giá cao bởi vì ba vòng của nàng thì chỉ được mỗi vòng hai.

Tư tưởng thẩm mĩ cũng như thực chiến cực cao không cho phép hắn đụng vào một người con gái không có thân hình hoàn hảo, vả lại nhân thê hắn không ngại nhưng nhìn một nàng như một cô bé khiến hắn có cảm giác tội lỗi, chưa kể hắn còn chẳng có ý nghĩ bậy bạ nào cả.

Nhưng bỗng nhiên hắn ta lại có cảm giác có gì đó không đúng cho lắm, hắn nhở lại lúc nàng ôm tay nàng nhận lỗi thì nó không thế nào nhỏ được, mà những người có vòng một to thì vòng ba mấy khi nhỏ, lại một bí ẩn cần lời giải đáp.

Băng Thần vận hết nội công của mình để xem về quá khư xem không đúng ở đâu, sau mười phút nghiêm túc nghiên cứu đã khiến hắn ta tìm ra nguyên nhân, không ngờ Lý Tình lại mưu mô như thế.

"Hừ "

Nhẹ rên một tiếng Băng Thần mặt nghiêm túc nhìn Quân Oanh Oanh hỏi:

"Oanh Oanh cho ta hỏi có phải cách đây muôi nhặt được một tảng đá sau đó nó nhập vào thân thể muội sau đó tốc độ tu luyện tăng hẳn đúng không?"

Quân Oanh Oanh che miệng không thể tin còn Lý Tình thì đứng hẳn lên nhìn hắn lạnh giọng hỏi:

"Làm sao ngươi biết, với lại ngươi hỏi như thế có ý gì?

Băng Thần mỉm cười nói: 

"Ở đây cũng có ba ngươi khi sinh ra thì đã có sẵn huyết mạch cùng thể chất ở một cấp độ khủng khiếp, là Tiễu Vũ, Vũ Cầm cùng Khanh nhi.Trong đó Tiểu Vũ gần đây mới thức tỉnh hoàn toàn."

Hắn nhìn thẳng Quân Oanh Oanh nghiêm túc nói:

"Muội tảng đá kia phong ấn một luồng sức mạnh khổng lồ, nó đã cải tạo hết tất cả những thứ muội có như huyết mạch hay thẻ chất, à còn có thiên phú nữa, thế nhưng chỉ là một phần rất nhỏ bởi muội chưa thức tỉnh hết."

Khang Tiểu Vũ gật đầu nói:

"Quả thật như thế, nhờ huynh ấy ta đã thức tỉnh hoàn toàn sức mạnh của mình tốc độ tu luyện có thể nói là thần tốc, ít nhất phải nhanh hơn trước kia cả trăm lần."

Lý Tình ánh mắt sáng lên:

"Ngươi có thể giúp Oanh Oanh thức tỉnh thì làm ngay cho ta."

Băng Thần nhìn nàng hỏi ngược lại:

"Ngươi đang ra lệnh cho ta?"

Lý Tình nhìn ánh mắt không cảm xúc của hắn trong lòng có cái gì đó như đang run sợ, hắn cười mỉm nói:

"Ngươi không cần phải lo lắng ta cướp đi cơ duyên của nàng bởi vì những thứ đó trong ta không đáng gì."

Lý Tình nhìn hắn như một tên chém gió những người khác trong công hội biết được tốc độ tu luyện gấp trăm lần thì cũng ngạc nhiên khi hắn không đáng gì, Băng Thần mỉm cười cả ngươi hóa thành bán yêu huyết mạch uy áp tản ra những người Chân Thần huyết mạch thì cảm thấy khó thở tức ngực.

Thần cấp trực tiếp ép lại trên bàn còn người bình thường thì trực tiếp nằm xuống đất nhưng chỉ ba giây sau những áp lực này biến mất, đứng lên mọi người đã thấy Băng Thần châm rãi ăn canh trong hình dạng con người.

Húp xong bát canh thì Băng Thần mỉm cười nói:

"Mọi người có thể nghĩ ta ở bên trong gặp may mà lên hay ở bên ngoài cũng nhờ tài nguyên tu luyện, chúng ta là người một nhà ta không muốn có nghi kị hay hiểu lầm xảy ra. Thật không công bằng khi ta cái gì cũng biết còn mọi người thì không, bây giờ thì mọi người hiểu rồi chứ."

Uy áp càng mạnh thì huyết mạch đẳng cấp càng cao, Lý Tình thầm nghĩ:

"Oanh Oanh chỉ Vũ Sư đã không sợ uy áp của Vũ Tông mang thần cấp huyết mạch như mình thế nhưng hắn ta huyết mạch cao đến mức nào mới có thể tác động đến nàng. Chưa kể hình như hắn ta chỉ thả ra phần nào thì phải, tất cả diễn ra quá nhanh."

Lý Tình nhìn hắn thở dài một hơi rồi nói:

"Xin lỗi vì đã hiểu nhầm ngươi."

Băng Thần lắc đầu nói:

"Ta thể hiện ra không bởi cần lời xin lỗi của ngươi hay sự nể phục, cái ta cần là mọi người phải hiểu thì có vẻ chưa ai hiểu, từ mai nhớ rõ ta không cần nên không có hại có mọi người, ta sẽ mãi mãi là hậu phương vững chắc của các ngươi, tin ta."

Hắn nói chuyện làm cho mọi người cảm thấy xấu hổ vô cùng, bọn họ cảm thấy mình giống như một tên ăn mày đang nghĩ rằng một phú ông đang muốn lấy chiếc bát mẻ của mình. Băng Thần đứng lên quay đầu nói:

"Ngươi ngoài ta không quan tâm nhưng thân làm nữ nhân của ta thì không cho phép các nàng hiểu lầm ta."

Sau đó hắn ta thở dài đi ra ngoài hưởng thẳng về phòng mình, bóng lưng đầy vẻ cô đơn, mọi ngươi đằng sau thì xấu hổ gần chết, nhất là Lý Tình nàng không biết lên để mặt mũi vào đâu cho phải.

Những thành viên khác của Nữ Vương Cung thì có cảm giác giống như mình vừa ăn cháo đá bát, nhỡ hắn thất vọng không quan tâm đến công hội nữa thì sao.