Từng căn phòng người không tiếng động mà chết đi màn đêm vẫn êm đềm như trước,gió đêm mát lạnh khác hẳn với sự nóng bức của ban ngày.Cảnh vật xung quanh êm đềm đẹp đẽ cây cối xen lẫn trong những tòa lầu các càng khiến cho quang cảnh thêm sinh động,mát mắt.Thế nhưng những cái cây tiếng xào xạc bây giờ lại là công cụ che dấu tiếng bước chân nhè nhẹ của đám người đang thẳng tay đồ sát,cũng có thể đây là tiếng khóc than tiễn đưa người đã chết.
Âm thanh đêm tối hòa quyện lại với nhau như tiếng sáo của tử thần gọi những linh hồn đi về cõi chết,mùi máu tanh tràn ngập nhưng gió lạ thổi ngược về phía rừng cây như tuyên án tử hình cho Bạch Hạc sơn trang người.Nhưng một kẻ nằm mộng đế vương thì thủ hạ sao chỉ có thể là một đám người vô năng,dị biến xảy ra khiến cuộc chiến thực sự diễn ra.
Một người áo đen lẻn vào một căn phòng lưỡi kiếm sáng như tuyết dưới ánh sáng mặt trăng chiếu qua khung cửa sổ,lưỡi kiếm xé gió chém xuống thế nhưng lại chém trúng chỉ là một cái chăn.Kẻ vừa nãy còn nằm đã đứng lên tay bóp cổ của sát thủ,rắc một tiếng sát thủ của hoàng gia chết đi nhưng bên ngoài sát thủ đã nhìn thấy và kẻ này chính là Thanh Sát.Thấy kẻ đi vào tạo ra áp lực cho mình người này muốn chạy trốn nhưng tốc độ của Thanh Sát rất nhanh lên một nhát kiếm chém đứt một cánh tay,mà chỉ cần lệch một chút là sẽ lướt qua cổ.
Kẻ này dù sao cũng là Vũ Vương ngũ trọng thiên dùng thương thế này không thể chết ngay được,cả người đẩy vỡ cửa sổ gào lên giọng âm vang vô cùng:"Có thích khách,có thích khách." Âm thanh vang lên vô cùng có sức vang toàn bộ những người đang ngủ gần đó tỉnh giấc miệng cũng hét lên có thích khách,sau đó suốt hiện tiếng đao kiếm va chạm với nhau.
Trong tòa nhà chính Bạch Dương thức tỉnh Vũ Hoàng nhị trọng khí thế tràn ra ngoài khắp sơn trang đều cảm nhận được nhưng đám sát thủ vẫn giết người như thường.Bạch Dương hét lên:" Tặc nhân to gan dám tập sát người của Bạch Hạc sơn trang,các ngươi quả là chán sống ta hôm nay sẽ đại khai sát giới.Bạch Hạc sơn trang không phải đám tiểu tốt các người có thể bắt nạt,đã đến thì đừng hòng ai có thể đi ta dùng máu các ngươi tế mộ những người đã chết.
Người của Bạch Hạc sơn trang thấy trang chủ chuẩn bị ra tay khí thế dâng trào liên tục hô giết xông lên như hút thuốc lắc,các sát thủ có kinh nghiệm lập tức chuyển qua phòng thủ tiêu hao kẻ địch.Trên không trung ba người kia nhìn Thấy Bạch Dương đi ra thì nghiêm túc lên,lão gia tử khẽ nói với hai người kia:"Chúng ta cũng phải ra tay thôi."Hai người kia nhìn nhau một cái gật đầu cả người lao nhanh xuống mặt đất,đang muốn giết người Bạch Hạc sơn trang trang chủ Bạch Dương cảm thấy có mấy luồng uy thế ép xuống.
Đưa mắt nhìn lên thấy ba kẻ từ trên trời hạ xuống thì nháy mắt biểu tình chìm xuống,tâm tình cũng trở gấp gáp vô cùng.Khẽ đưa tay vào trước ngực khẽ ép một cái bên trong một cái ngọc giản vỡ nát,từ dưới mặt đất của Bạch Hạc sơn trang ba luồng khí thế phóng lên trời xanh.
Ba người xuất hiện bên cạnh Bạch Dương và quan trọng nhất là tất cả đều lơ lửng trong không trung,quả nhiên muốn tạo phản người không bao giờ quá yếu cả nhưng Nhạc Thiên Quân vẫn không để vào mắt.Hai bên cũng không vội tấn công nhau mà thận trọng quan sát đối phương,người của Bạch Hạc sơn trang cũng tách ra đám sát thủ dựa lưng vào nhau để phòng thủ.
Các sát thủ cũng không ép đuổi mà từ từ tụ họp với nhau khép lại vòng vây khoảng sân rộng lớn bây giờ đâu đâu cũng có người nhưng Bạc Hạc sơn trang đội ngũ chỉ còn trên dưới năm mươi người.Trong khi sát thủ có tổn hại nhưng tổng thể vẫn trên 300 người nếu không phải có bốn tên Vũ Hoàng làm chỗ dựa thì chắc chỉ trong vài khắc đám người này sẽ thăng thiên hết.
Bạch Dương nói trước:"Hoàng thượng Bạch Hạc sơn trang đã làm gì có lỗi với hoàng gia với Thanh Vân mà người lại phải làm cho sự việc đến nước này."Trong tâm lại thầm nghĩ con trai mình chỉ huy ám sát sự kiện đã bị lộ ra rồi nhưng nghĩ kĩ thì cũng không phải nếu chỉ như thế thì cũng sẽ không đến mức này.
Dù sao hắn đã dặn dò kĩ càng là không được đụng vào người của Nhạc gia hay hoàng gia mà đối với con trai Bạch Tinh hắn vô cùng tin tưởng,có lẽ nếu thủ hạ thất thủ làm chết công chúa hay Nhạc gia người mới đến mức này.Hắn lo lắng lên tiếng hỏi trước để xác định mức nghiêm trọng của vấn đề mình gặp phải,tiểu hồ ly và lão gia tử đám người tất nhiên nghe ra.
Lão gia tử đối với cháu gái ban ngày hai lần bị ám sát cũng tức tối vô cùng mà lần này thấy được lực lượng của Bạch Hạc sơn trang đã có phần nào lời giải đáp,có gan độc hoàng hậu thì ám sát chuyện này rất có thể là bọn họ.Tuy chưa có bằng chứng nhưng dù sao hôm nay cũng giết sạch lên yên tâm mà bọn họ đã ám hại hoàng hậu mà còn bình tĩnh hỏi bọn họ như thế thì dù ngu cỡ nào cũng hiểu ra.
Hắn hẳn là đang nghĩ người mình phái ra khiến người bị thương lên muốn dựa vào thân phận đan sư của mình,thêm chút áp lực từ luyện đan các để hòa hoãn.Còn đầu độc hoàng hậu đã xảy ra hơn mười năm chưa điều tra ra mắc gì bây giờ lại để lộ chân tướng,vào tình hình này ai thông minh cũng sẽ nói như hắn.
Lúc này tiểu hồ ly đang hạnh phúc muốn chết rồi hắn tập trung đâm lén kết liễu không ít Vũ Vương mỗi lần hệ thống vang lên cộng trên 1000 điểm lực lượng cũng như tốc độ hắn hạnh phúc sắp xỉu rồi.Đè xuống tâm tình đưa mắt về phía đám người họ Bạch xem xét thông tin thì không khỏi cảm khái chả sao họ dám hạ độc hoàng hậu nhưng gặp phải Nhạc Thiên Quân thì coi như mãn kiếp rồi.
Danh hào:Nhân Hoàng (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Luyện thể cảnh 100% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi dối phương huyết mạch cao cấp.)
Danh hào:Nhân Hoàng (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Luyện thể cảnh 100% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi dối phương huyết mạch cao cấp.)
Danh hào:Nhân Hoàng (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Luyện thể cảnh 100% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi dối phương huyết mạch cao cấp.)
Danh hào:Nhân Hoàng (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Luyện thể cảnh 100% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi dối phương huyết mạch cao cấp.)
Huyết mạch không thua gì hoàng gia tuy nhiên đẳng cấp còn kém quá hôm nay đi đời nhà ma là cái chắc,tiểu hồ ly bây giờ chỉ cần nghĩ cách bù vào một đao để có thưởng một người 20000 thật là hấp dẫn.Mà lúc này lão gia tử nhàn nhạt nói:"Tàn Mệnh độc gia truyền Bạch gia thật lợi hại làm chúng ta phải nhiều năm mới điều tra ra,ngươi rất khá Bạch Dương rất đúng với tính cách của ngươi."
Nghe đến đây Bạch Dương như bị sét đánh khéo miệng nở nụ cười khổ,hắn biết giấc mộng của mình sẽ không bao giờ thành hiện thực được nữa.Mộng đế vương vì giấc mộng này bao đời Bạch gia lên kế hoạch tích súc thực lục bao nhiêu năm,cứ tưởng khi thời cơ đã đến nhưng không ngờ lại là thảm họa diệt tộc.
Ba người kia cũng sắc mặt thay đổi thế nhưng không ai tỏ ra hoảng hốt sợ hãi hay là cầu xin,từ lúc tổ tiên bọn họ muốn thống trị Thanh Vân giấc mộng thì con cháu khi quyết định tiếp nối thì đã chuẩn bị với cái chết rồi.Mà cũng có thể do sợ hãi nhiều ngày quá lên giờ lại cảm thấy rất bình thường,hắn cũng không còn nghĩ tới đường sống nữa mà chỉ hỏi:"Bọn họ không biết gì hết liệu ngài có thể tha bọn họ một mạng.
Tiểu hồ ly có chút nể phục Bạch Dương trước lúc chết vẫn lo nghĩ cho thuộc hạ mà không cầu xin cho chính mình,điều này vô cùng hiếm có ở cái thế giới tràn đầy giết chóc này.Thế nhưng mọi người nể phục không có nghĩa sẽ đồng ý,thủ hạ hắn tận trung thì khi Bạch Hạc sơn trang diệt bọn họ sẽ thành mầm họa cho Thanh Vân.
Chưa kể chuyện này lão gia tử và hoàng đế Thanh Phong cũng không muốn cho người khác biết là mình làm thế nên lão gia tử không nói gì mà chỉ lắc lắc cái đầu của mình thay câu trả lời.Hi vọng vừa lóe lên trong mắt 50 con người lập tức bị dập tắt một cách không chút thương tiếc nhưng là địch thủ thì như thế mới là đúng.
Bạch Dương thất vọng thở dài nhìn Nhạc Thiên Quân:"Lão sư ngươi thật đúng là tàn nhẫn.".Nhưng lại nói tiếp:"Xin lỗi ta đã để ngài thất vọng rồi.".Nhưng nét mặt lại không có chút nào hối hận cả,mộng đế vương nếu thành thì không sao nhưng thất bại thì kết cục chắc chắn sẽ như thế này rồi.
Nhìn một lần đứa học trò cũ của mình Nhạc Thiên Quân bất lực nói:"Tự sát đi ta sẽ cho các ngươi được chết có thể diện một chút,ta cũng sẽ chôn cất yên tâm.".Bạch Dương cười thảm chắp tay trước ngực khấu tạ:"Cảm ơn lão sư."Sau đó chưởng vỗ vào ngực chấn vỡ trái tim dùng chút khí lực cuối cùng đến trước mặt Nhạc Thiên Quân quỳ xuống khấu ba khấu nói:"Kiếp sau mong lại là học trò của ngài.".Khí tức biến mất trở thành một xác chết.