Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly Hôn

Chương 459



Chương 459

Thẩm Thanh Ngọc đã ở nhà họ Bạc nhiều năm như vậy, mặc dù cô không hiểu biết nhiều về Bạc Vĩnh Cơ nhưng cô đã từng tiếp xúc với ông ta rất nhiều lần, cho nên cô cũng có chút đồng ý với những lời Thẩm Quốc Vinh nói, đây cũng là lý do tại sao Bạc Minh Tâm ba lần bốn lượt trêu chọc cô nhưng cô vẫn chịu đựng, chỉ cảnh cáo.

Thẩm Thanh Ngọc không muốn hoàn toàn xé rách thể diện với nhà họ Bạc, dù sao trên đời này không có bạn bè vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.

Hiện tại coi như nhà họ Thẩm và nhà họ Bạc không có bất kỳ việc làm ăn nào với nhau, nhưng năm năm nữa, hoặc mười năm nữa, chuyện này lại khó nói.

Nếu thật sự náo loạn đến mức trở mặt với nhau, một người coi trọng thể diện như Bạc Vĩnh Cơ, ai mà biết được sẽ xảy ra chuyện gì.

Hiện tại nhìn lại, Thẩm Thanh Ngọc cảm thấy chính mình vẫn còn đánh giá thấp ông già hèn hạ kia.

Trước đây khi cô và Bạc Minh Thành ly hôn, đã gây ra tin tức xấu lớn như vậy cho nhà họ Bạc, vì lợi nhuận, Bạc Vĩnh Cơ thậm chí còn tìm mọi cách để cô phải gả vào nhà họ Bạc một lần nữa.

Không thể không nói Thẩm Thanh Ngọc thực sự cảm thấy chán ghét Bạc Vĩnh Cơ.

Chuyện xảy ra đêm đó đã lộ chân tướng, hiện tại cô bị tung tin đồn có thai, trong lòng Thẩm Thanh Ngọc đã hiểu rõ.

Âm mưu của Bạc Vĩnh Cơ thực sự rất thâm độc, Thẩm Thanh Ngọc biết, nếu ông ta đã có thể làm ra những chuyện này, vậy thì chắc chắn ông ta đã tẩy sạch cho mình trước rồi.

Cho dù bây giờ cô có biết sự thật thì cũng vô dụng, dù cô có cầm chứng cứ này tới chỗ ông già xấu xa đó, thì ông ta cũng có thể dễ dàng ném chuyện này lên người Bạc Minh Tâm.

Lần này Thẩm Thanh Ngọc bị tung tin đồn có thai, không cần chờ kết quả điều tra thì cô cũng có thể đoán được, người thực sự đứng sau chuyện này nhất định không phải người nhà họ Bạc.

Thẩm Thanh Ngọc cảm thấy giống như mình đã giẫm phải đống phân chó, dù là gì thì cô cũng cảm thấy ghê tởm.

Nhìn thấy cô không nói lời nào, ý cười trên mặt Phó Ngọc Hải nhạt dần: “Chưa chắc Bạc Minh Thành đã biết những chuyện này.”

Nghe thấy lời Phó Ngọc Hải nói, Thẩm Thanh Ngọc thu hồi suy nghĩ, nhưng vẻ mặt vẫn có chút lạnh lùng: “Anh ta có biết hay không cũng không quan trọng.”

Dù Bạc Minh Thành có biết hay không thì anh ta vẫn họ Bạc.

Hơn nữa, Bạc Minh Thành không phải là một kẻ ngốc, Bạc Vĩnh Cơ đã làm nhiều chuyện sau lưng anh ta như vậy, ngay cả Phó Ngọc Hải và cô đều nhận ra có điều gì đó không ổn, là cháu trai của Bạc Vĩnh Cơ, lẽ nào anh ta không nhận ra một chút nào sao?

Điều đó là không thể nào.

Không thể nào Bạc Minh Thành không biết.

Trái tim đang lo lắng của Phó Ngọc Hải lập tức nhẹ nhõm khi nghe được những lời này của Thẩm Thanh Ngọc.

Anh hơi mím đôi môi mỏng, trong đôi mắt hoa đào ẩn chứa một loại mong đợi nào đó, có chút kiềm chế nhìn về phía cô: “Cần giúp đỡ không?”

Thẩm Thanh Ngọc đóng văn kiện lại, nở nụ cười với Phó Ngọc Hải: “Phó Ngọc Hải, cảm ơn anh, nếu như không phải là anh, tôi nghĩ có lẽ tôi sẽ phải mất rất nhiều thời gian mới có thể điều tra được những chuyện này.”