Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1663



CHƯƠNG 1663

Nhưng đồng thời, điều này khiến suy nghĩ muốn đẩy Bạch Dương xuống để mình lên thay vị trí chủ tịch của Bạch Viện càng kiên định hơn.

Rốt cuộc, ngoài cửa cũng đã yên tĩnh, lúc này, Bạch Dương mới bật máy tính lên bắt đầu một ngày làm việc mới.

Mãi cho đến chiều Phó Kình Hiên gọi điện thoại tới thì cô mới có thể thoát ra khỏi công việc bận rộn.

“Em nghe đây.’ Bạch Dương dựa lưng vào ghế, đầu hơi ngẩng lên, một cái tay nâng lên nhẹ nhàng xoa xoa trán làm giảm cơn nhức đầu.

Phó Kình Hiên nghe thấy sự mỏi mệt từ trong giọng nói của cô, gương mặt lạnh lùng liền xuất hiện vẻ quan tâm: “Sao vậy?

Em cảm thấy không thoải mái ở đâu hả?”

“Không có, là do bận làm việc, cho nên hơi mệt một chút.” Bạch Dương thả bàn tay từ trên trán ra, mỉm cười trả lời.

Phó Kình Hiên mấp máy đôi môi mỏng, giọng điệu không hài lòng: “Sao lại không chịu nghỉ ngơi một chút?”

“Không có thời gian, công việc nhiều lắm.”

Bạch Dương nhún nhún vai trả lời lại.

Theo đà phát triển của Thiên Thịnh, cộng thêm việc cô đã thăng chức, cho nên số lượng công việc nhiều hơn trước đó, ít nhất là nhiều hơn gấp hai lần.

Nhưng mặc dù có mệt mỏi, trong lòng cô vẫn cảm thấy vô cùng thỏa mãn, có cảm giác thành tựu.

“À đúng rồi, anh gọi điện thoại cho em có chuyện gì không thế?” Bạch Dương di chuyển chủ đề, hỏi sang chuyện khác.

Phó Kình Hiên cúi đầu nhìn hai tấm vé †rong tay mình: “Không phải là chuyện gì quan trọng, chỉ là anh nghe nói có rất nhiều đôi tình nhân hẹn hò đều sẽ đi xem phim, cho nên anh đã nhờ Trương Trình mua hai vé xem phim, muốn mời em đi xem phim.

Bạch Dương, có được không em?”

Đương nhiên Bạch Dương có thể nghe ra sự mong chờ trong giọng nói của anh, trong lòng cô hơi dao động, nhưng sau lại nghĩ đến cái gì đó, cô lắc đầu từ chối: “Xin lỗi anh, hôm nay không đi được rồi.”

“Tại sao?” Phó Kình Hiên cau mày.

Bạch Dương lạnh lùng trả lời: “Trước kia lúc ở nước H em đã nói là sẽ để Bạch Viện quỳ gối trước mộ ba, để cô ta xám hối bồi tội, bây giờ Bạch Viện đã trở về, đương nhiên em phải thực hiện lời hứa lúc ấy.”

Nghe cô nói như vậy, mặc dù trong lòng Phó Kình Hiên có chút mất mát, nhưng càng nhiều hơn là thấu hiểu cho cô.

“Thế thì lần sau vậy.” Phó Kình Hiên tiếc nuối nhìn vé xem phim trong tay.

Bạch Dương ừ một tiếng.

Phó Kình Hiên lại hỏi: “Em định một lát nữa đưa Bạch Viện đến nghĩa trang à?”

“Đúng vậy, chuyện này không thể bỏ qua như thế, muốn nhận lỗi với ba thì đương nhiên phải đến đó ngay lập tức.” Bạch Dương nhìn thoáng qua thời gian dưới góc phải màn hình rồi trả lời.

Phó Kình Hiên nhẹ gật đầu: “Để anh đi cùng em.”

“Anh đi cùng em?” Trong mắt Bạch Dương lóe lên một tia kinh ngạc.

Phó Kình Hiên gật đầu: “Trong quá khứ, lúc chúng ta kết hôn, anh chưa từng đến chào hỏi ba mẹ cùng em, bây giờ anh muốn bù đắp.