Thuần Hóa Nô Lệ Hắc Hóa

Chương 2



Kể về Ryan thì hắn ta được cha của cơ thể này tìm thấy dưới một lớp tuyết dày đặc, cả người hắn ta khi đó lạnh cống cơ thể cứng đờ như người đã chết, cha của Nguyên thân muốn rời đi như lại cảm nhận được nhịp tim Hắn ta vẫn còn đập mong manh.

bác sĩ đã điều trị thức trắng 3 ngày để kéo Hắn ta một lần nữa khỏi tay tử thần, Ryan được đem về Nguyên Gia, cậu ta trở thành một nô lệ thấp kém nhất.

vào thời điểm đó Nguyên Bình vẫn chưa xuyên qua thế giới này Nguyên chủ của cơ thể này chính là một kẻ kêu căng ngạo mạn một tên Phú Nhị Đại hàng thật giá thật, một tên thiếu gia không làm được tích sự gì chỉ có thể ganh ghét cùng với người khác

hai chân của Nguyên chủ không thể di chuyển cả đời vốn vĩ định chỉ có thể ngồi trên xe lăn, khiến cho tính cách cậu ta trở nên vặn vẹo khó gần cha Nguyên chủ rõ ràng biết tính cách con trai mình như vậy, vẫn vung tay chở che không một lần oán trách.

thời điểm nguyên Chủ cùng Ryan gặp nhau khóe miệng cậu ta lại nở ra một nụ cười kỳ lạ, cuộc đời tăm tối của Ryan từ đó bắt đầu.

ngày ngày đối mặt với những đòn roi tra tấn thể xác lẫn tâm hồn, một bước tiến khiến cho Ryan diệt cả Nguyên gia trong một đêm tuyết lớn.

như hiện tại không giống như vậy, sau 2 năm bị tra tấn Nguyên Bình đã xuyên đến đây mọi thứ đã kết thúc tính cách của Nguyên Bình không giống như cậu ta Nguyên Bình là một người ít nói có thể xem là dịu dàng.,

cánh cửa phòng ngủ được mở ra, tiếng leng keng quen thuộc lại vang lên, Ryan bước vào ngẩng nhìn người vẫn đang thẫn thờ trước cửa kính.

Ngày mà nguyên bình tỉnh dậy sao cơ mê, cậu ta giống như một con người hoàn toàn khác, đối xử với Hắn như một con người thực sự, cũng không còn những đòn roi chửi bới nữa

Những vết thương sau lưng hắn cũng đã lành lặn từ rất lâu, chỉ là lại có cảm giác mất đi một thứ gì đó, một cảm giác khó tả thành lời.

" Thiếu Gia, trời đã lạnh rồi " Ryan đi về phía Chủ Nhân, quỳ một chân xuống đất đem lòng bàn chân trắng nõn của Nguyên Bình đặt lên tay mình, lại nâng niu như một viên ngọc quý

Bàn chân Nguyên Bình trắng nõn nhiều năm liền chưa từng chạm đất nên lại mềm mại như da em bé, vì cái lạnh gót chân lại có chút phím hồng.

Cả bÀn tay Ryan xoa dịu một chút đã trở nên ấm áp, chỉ là nguyên bình đã không thể cảm nhận được sự ấp ấm kia nữa, đôi chân tê liệt không thể duy chuyển cũng không cảm nhận được sự tiếp xúc nào.



" Cũng không ấm được chút nào, xoa chân ta làm cái gì? "

Ryan đối với câu hỏi của cậu cũng không có trả lời là chỉ cười mỉm, không một ai biết được hắn ta hiện tại đang suy nghĩ cái gì

" ngươi ra ngoài, gọi tiểu bảo đến đây "

Ryan lúc này mới ngẩng cao đầu, đôi mắt màu hổ phách nhìn chằm chằm Nguyên Bình.

" đều là nô lệ như nhau? Vì sao hắn ta có thể hầu hạ người còn ta thì không? "

Tiểu bảo là một trong người hầu của Nguyên Gia, cậu ta là được mẹ mình bán đi sao đó được Nguyên Bình mua về, không giống như Ryan.

Đối với câu hỏi của Ryan, Nguyên Bình lại không biết trả lời như thế nào, Hắn ta là nhân vật phản diện, tròn một năm sau sẽ một kiếm chặt đầu từng người Nguyên Gia xuống đất

Loại nhân vật như thế cậu dám chạm vào sao

Nói về Tiểu bảo bảo kia, là một thằng nhóc nhỏ hơn Nguyên Bình hai tuổi, còn thấp hơn cậu một cái đầu. cũng không thể làm công việc gì nặng nề.

như ngày ngày ngắm nhìn một tiểu khả ái trước khi bị chém bay đầu cũng vui mà.

Từ khi Tiểu Bảo được mua về, Ryan trực tiếp trở thành một bù nhìn không hơn không kém, Ryan không cam tâm rõ ràng điều là nô lệ.

Vì sao hắn ta trở thành bao cát trút giận, cái tên mặt trắng kia lại trở thành tiểu khả ái, ngày ngày bên cạnh Nguyên Bình thì không nói, lại được cậu ôm ấp không ngừng.