Thời Sênh nán lại ở phòng nghỉ một lúc lâu, cởi bộ quần áo nguyên chủ đang mặc ra, thay một bộ mới rồi mới mở cửa bước ra ngoài.
May mà mấy người đó không đánh vào mặt cô, nếu không cô nhất định tìm bọn họ liều mạng!!!
Thời Sênh thở phào một hơi, ngồi trở lại chiếc ghế dành riêng cho Tổng giám đốc.
Sự việc này không có liên quan nhiều đến Diệp Phong, thế nhưng Diệp Phong chắc chắn là người đã thêm dầu vào lửa, cho nên hiện giờ phương án tốt nhất để giải quyết việc này chính là tìm ra tên đầu sỏ tội ác.
Tiền cô không lo lắng, trong chốc lát là có thể kiếm lại được…
Nhiệm vụ của Diệp Phong hình như là phải thu mua lại toàn bộ xí nghiệp của Liễu Thị. Trong thời gian còn chưa thu mua hết, xí nghiệp của nhà họ Liễu không thể phá sản.
Mắt Thời Sênh hơi nheo mắt lại. […] Kí chủ chắc chắn là đang có ý nghĩ xấu.
…
Thời Sênh gọi cô gái lúc trước vào. Cô gái đó tên là Hàn Hiểu, người của nguyên chủ, còn có thể xem là đáng tin.
“Liễu tổng?” Ngữ khí của Hàn Hiểu chứa đầy lo lắng, vừa rồi xảy ra chuyện như vậy, Liễu tổng không sao chứ?
“Điều tra cho tôi sổ sách của công ty trong thời gian gần đây.” Thời Sênh một bên gõ bàn phím, một bên dặn dò, “Không được để người thứ hai biết chuyện này.”
Hàn Hiểu ngẩn ngơ một lúc, thế nhưng là do thói quen trong suốt thời gian dài, cô cũng không hỏi nhiều.
Làm thư ký của tổng tài, quyền hạn của Hàn Hiểu rất cao, thế nhưng lặng lẽ điều tra sổ sách của công ty mà không để cho ai biết, chắc chắn không phải là một việc dễ dàng.
Thời gian tan ca, Thời Sênh đỡ lấy lưng xuống lầu, trên đường gặp mấy nhân viên, vẻ mặt bọn đều rất kỳ quái. Thời Sênh đi xuống tầng hầm lấy xe, nhưng lại nhìn thấy một người đàn ông đang đứng trước xe của mình.
Ăn mặc rất thoải mái, tướng mạo đẹp trai, đôi mắt hoa đào tình ý sâu sắc, nhìn vào ai cũng giống như nhìn tình nhân.
Diệp Phong.
Nam chính lên sân khấu.
Hắn ta tựa người vào chiếc xe của cô, rõ ràng là đang đợi cô.
Diệp Phong nhìn thấy cô bước đến, lập tức đứng thẳng người, làm ra động tác tự mình cho là phóng khoáng, “Sênh Ca.”
Thời Sênh bình tĩnh bước qua, “Không hẹn.”
Diệp Phong hơi sững sờ, cái cô Liễu Sênh Ca tràn đầy phẩm chất nữ hoàng, cả ngày chỉ biết đến làm việc này cũng biết dùng từ ngữ của cư dân mạng sao?
Thời Sênh mở cửa xe ra, khi cửa xe sắp đóng, một bàn tay đột nhiên giữ lại. Thời Sênh tăng thêm sức mạnh, cửa xe khép lại theo hướng của cô, Diệp Phong sửng sốt buông tay ra. Hắn ta có chút nổi cáu đập đập cửa xe, “Sênh Ca, Liễu Sênh Ca, chúng ta cần nói chuyện.”
Thời Sênh trượt kính cửa xe xuống một chút, khóe miệng cong lên một nụ cười kỳ dị, “Anh Diệp, anh muốn nói với tôi chuyện anh với người ta khi ở trên giường thích tư thế nào sao?”
Mở miệng liền nói đến làʍ ŧìиɦ, làm cho Diệp Phong bị chấn động đứng nguyên chỗ cũ.
Thời Sênh đột nhiên khởi động động xe, chiếc xe hoàn toàn không có ý tránh Diệp Phong, Diệp Phong chỉ có thể lùi ra.
Xe xả ra một đống khí đen, phun đầy lên mặt Diệp Phong.
Hắn có đôi phần không hiểu, Liễu Sênh Ca này bị điên rồi sao?
“Ring ring…” Chiếc điện thoại trong túi bỗng nhiên rung lên. Diệp Phong lấy điện thoại ra nhìn dòng tên trên màn hình một cái, khuôn mặt lập tức lộ ra vẻ dịu dàng, “Tình Tình.” “Diệp Phong, em bị trẹo chân rồi, anh có tiện đến đón em được không?” Giọng nói của cô gái ở đầu dây bên kia rất ngọt ngào, chứa thêm cả vài phần ấm ức và nũng nịu, Diệp Phong lập tức mềm nhũn, nghĩ cũng chưa kịp nghĩ liền đồng ý luôn.
…
Thời Sênh về đến nhà, trực tiếp tắt tất cả các thiết bị truyền tin. Bây giờ đám nhà báo truyền thông đó giống như lũ ruồi nhặng nhìn thấy kẽ nứt của trứng gà.
Hiện giờ các cơ quan liên quan đã nhúng tay vào, cô cũng không làm những việc như bớt xén vật liệu công trình, hơn nữa phòng cũng chưa giao, còn chưa có người chết, việc này cũng không khó giải quyết.
Những việc mà có thể dùng tiền và bạo lực để giải quyết, đối với Thời Sênh mà nói đều không phải là vấn đề.
Ở trên thế giới này, chỉ cần có hai thứ này trong tay thì làm gì ở đâu cũng đều thuận lợi. Thời Sênh xử lý vết thương trên người trước.
Nhìn cơ thể hoàn mỹ trong gương rải rác những vết bầm tím, cô không chịu được bực bội. Đám người đó tối nay hãy xông ra không được sao?
Ít nhất ông đây cũng có thể báo thù!
Đánh tàn phế ông sẽ đền tiền!
Trên các báo đều đưa tin sự việc này, Thời Sênh xem một chút liền cảm thấy khó chịu, tắt luôn tivi và lên mạng.
Cổ phần của xí nghiệp Liễu Thị hiện giờ đang nằm trong tay Diệp Phong nhiều nhất, trong tay nguyên chủ chỉ còn 15%, cũng coi như tương đối nhiều.
Thời Sênh chống cằm, số cổ phần này nên làm gì thì tốt đây?
Bán phá giá? Hay mua một tặng một?
Vẫn là nên kiếm tiền trước thì tốt hơn. Số tiền ảo trong tay nam chính có thể hoán đổi thành tiền thật. Cô không kiếm tiền, sao có thể khoe khoang với nam chính được đây? …
Hàn Hiểu phải mất một khoảng thời gian mới lấy được sổ sách. Hơn nữa thời gian này những người đến gây rối bên ngoài ngày càng đông thêm. Thời Sênh chỉ chỉ định cho bộ phận chăm sóc khách hàng đi xử lý, những việc khác đều không quan tâm, mặc kệ cho họ ầm ĩ.
“Liễu tổng, chị cần cái này để làm gì???” Hàn Hiểu đưa tài liệu cho Thời Sênh trong lòng thấp thỏm không yên.
Thời Sênh khẽ mỉm cười, “Em xin thôi việc đi.”
“Dạ?” Hàn Hiểu kinh ngạc, “Liễu tổng… em… không muốn rời đi. Em tin chị nhất định có thể vượt qua được cửa ải khó khăn này.”
Cô nhìn Liễu tổng từng bước đi lên. Cô biết chị ấy đã cố gắng biết bao, thời gian này sao cô có thể bỏ đi được.
Không thể đi, trong thời điểm này không thể bỏ mặc Liễu tổng.
Trong lòng Hàn Hiểu kiên quyết suy nghĩ này. “Chị chỉ bảo em đi từ chức, đâu có bảo em không làm cùng với chị nữa.”
Hàn Hiểu: “…” Đã từ chức rồi thì sao có thể làm cùng chị nữa?
“Bảo em đi từ chức thì em cứ đi đi, chờ điện thoại của chị.” Thời Sênh hất hất tay, đuổi Hàn Hiểu ra ngoài như như đuổi ruồi vậy.
Hàn Hiểu đi ra ngoài với vẻ mặt ngẩn ngơ không hiểu chuyện gì.
Liễu tổng bị làm sao thế này???
Thời Sênh cầm sổ sách, cô phát hiện trên thị trường chứng khoán có người đang thu mua cổ phiếu của Liễu Thị một cách trắng trợn, có lẽ là nam chính đang giở trò.
Thời Sênh dùng thủ đoạn âm thầm đem số cố phiếu trong tay cô đổ vào thị trường chứng khoán. Sau khi xác định chắc chắn tất cả đều bị nam chính thu mua, Thời Sênh làm một bản tố cáo trốn thuế nặc danh.
Bản trốn thuế mà cô làm tất nhiên cũng đồng bộ với sổ sách của công ty, thủ pháp cực kỳ đặc biệt. Nếu như không phải cô đánh dấu thì những cơ quan có liên quan đều không thể nhìn ra. Xí nghiệp Liễu Thị vì tội danh trốn thuế lậu thế bị niêm phong kiểm tra, lại cộng thêm vụ việc tòa cao ốc sụp đổ trước đây, danh tiếng của xí nghiệp Liễu Thị có thể nói là xuống dốc cực điểm.
Bộ phận tài vụ của xí nghiệp Liễu Thị rất hoang mang. Trong số bọn họ có người đã từng làm, thế nhưng ngạch số không hề lớn đến vậy, hơn nữa thủ pháp cũng hoàn toàn không giống với bọn họ.
Điều quan trọng là lợi nhuận hằng năm của công ty căn bản không hề nhiều như thế. Thế nhưng số tiền này cũng không phải là vô duyên vô cớ mà có, mỗi một khoản tiền đều có thể tra ra một số liệu hoàn chỉnh, từ công ty con trình lên đến công ty tổng xét duyệt.
Việc khiến người ta càng cảm thấy kỳ lạ đó chính là tất cả bản sao đều mất tích.
Thời gian là từ năm ngoái bắt đầu, vừa hay năm ngoái công ty cải cách, các bản sao chỉ có tổng công ty giữ, công ty con chỉ có bản điện tử. Vốn lưu động của công ty không cánh mà bay, không một ai biết nó đã đi đâu.
Bộ phận tài vụ rơi vào tình trạng chó mèo cắn nhau, A nói là do B làm, B nói là do C làm, C lại nói là do A làm.
Thời Sênh đương nhiên sẽ không tự lấy dây buộc mình. Khi điều tra xác định được cô không hề biết sự tình, cũng không có bất kỳ chứng cứ nào chứng tỏ cô có liên quan, nên đã được thả về nhà.
Bởi vì chứng cứ đầy đủ, lý do thoái thác của những người khác hoặc là không có chứng cứ, hoặc là chứng cứ cũng không thể nào chèo chống được cách nói của bọn họ.
Xí nghiệp Liễu Thị bị phạt rất nặng, Liễu Thị tuyên bố phá sản.
Tất cả sự việc này diễn ra quá nhanh, nhanh đến nỗi Diệp Phong đều không phản ứng kịp.
Nhiệm vụ của hắn thất bại một cách kỳ lạ.
Nhiệm vụ thất bại, Diệp Phong đương nhiên cũng phải chịu trừng phạt. Nhiệm vụ lần này thất bại, Diệp Phong bị khấu trừ ba nghìn điểm tích lũy. Vốn dĩ điểm tích lũy đã rất khó kiếm, chớp mắt đã bị trừ ba nghìn, điểm của hắn lập tức âm luôn.