Bởi vì bằng chứng trong vụ án của Đổng Uyển vô cùng xác thực, rất nhanh thì đã điều tra rõ toàn bộ vụ án.
Sau đó cảnh sát còn điều tra ra cô ta có liên quan đến cái chết của Tiêu Linh Lung.
Đổng Uyển nói mình có bệnh tâm thần, trải qua sự kiểm tra của bệnh viện, cũng chẩn đoán chính xác Đổng Uyển có bệnh tâm thần ngắt quãng. Nhưng căn cứ vào việc điều tra hiện trường, sau khi Đổng Uyển gϊếŧ người, lại có lý trí để xử lý thi thể, và có tính chất mục đích chuẩn bị mưu sát, phải chịu trách nhiệm hình sự.
Bởi vì tính chất ác liệt, Đổng Uyển bị xử án tù chung thân.
Có lẽ cả đời này cũng chỉ có thể nhìn đến một mảng trời bị giam cầm.
Thời Sênh có chút nghi ngờ với chuyện của Đổng Uyển, kiểu chết này của Tiêu Linh Lung không phải là Đổng Uyển có thể làm được, nhưng mà Đổng Uyển lại có thể nói ra tất cả các chi tiết. Chuyện này cũng không liên quan đến cô, Thời Sênh chỉ là khó hiểu một chút thôi, sẽ không xen vào, chuyện không liên quan đến mình thì mắc gì phải quan tâm nhỉ.
…
Diệp Phong không nghĩ tới mình từng ngủ với một kẻ biếи ŧɦái mang tội gϊếŧ người, vốn thần kinh của hắn khá yếu ớt, mấy ngày rồi cũng không chợp mắt, thật vất vả mới ngủ được, bên tai đột nhiên vang lên một tiếng, hắn chợt mở mắt ra.
Chống lại một đôi mắt tràn đầy sát khí.
“Là cô!” Diệp Phong sợ hãi kêu lên một tiếng, giọng nói khàn khàn trong bóng đêm, có vẻ vô cùng chói tai.
Đối phương lập tức đè lên trên ngực hắn, con dao nhỏ sắc bén để ở trên cổ của hắn, “Diệp Phong đã lâu không gặp.”
Người phụ nữ mềm mại đè lên người hắn, Diệp Phong lại không cảm giác được một chút độ ấm nào. “Cô tới gϊếŧ tôi?” Người phụ nữ này lợi dụng hắn xong, bây giờ lại còn tới gϊếŧ hắn nữa.
Người phụ nữ tới gần Diệp Phong, ghé vào lỗ tai hắn thổi hơi, “Có người dùng tiền bảo tôi đi bắt người cho họ. Họ muốn lấy bí mật trên người của anh.”
Trong đầu Diệp Phong ầm một tiếng nổ tung.
Có người muốn lấy bí mật trên người của hắn?
Bí mật của hắn là cái gì?
Chính là cái phần mềm Hệ thống không hiểu sao lại xuất hiện ở trên điện thoại di động kia.
“Nhìn ở việc chúng ta đã từng vui vẻ ở trên giường, anh nói cho tôi biết, bí mật của anh là cái gì, tôi có thể không gϊếŧ anh.” Người phụ nữ ngồi xuống bên cạnh Diệp Phong, ngón tay vuốt ve ở trên người hắn.
Thân thể Diệp Phong cũng không tệ lắm, xúc cảm tốt, hơn nữa ở phương diện kia cũng rất mạnh, có người phụ nữ nào lại không thích người đàn ông mạnh mẽ chuyện trên giường đâu? “Tôi không biết cô đang nói cái gì hết.” Không thể để cho người khác biết bí mật của hắn, đó là cơ hội duy nhất để hắn lật người.
Tầm mắt của Diệp Phong vô tình hay cố ý quét về phía điện thoại di động, người phụ nữ cười lạnh một tiếng, giơ tay lên đánh ngất xỉu Diệp Phong.
Cầm lấy điện thoại di động của hắn, dùng vân tay của hắn mở khóa.
App trong máy không nhiều lắm, “Tự Tu Dưỡng Thành Đại Gia” không chỉ tên kỳ lạ, ngay cả nhiệm vụ cũng kỳ lạ như thế luôn.
Người phụ nữ mở phần mềm đó ra, đầu tiên là nhíu mày, sau đó nhanh chóng trượt mấy cái, sau khi nhìn thấy mấy hạng mục đã hoàn thành nhiệm vụ, trong con ngươi hiện lên một tia cổ quái.
Chỉ thị cô ta nhận được lúc đến đây, đây chính là thứ cô ta muốn tìm.
Dựa vào một phần mềm Hệ thống như thế, Diệp Phong có thể kiếm được nhiều tiền như vậy à? Nhưng suy nghĩ một chút lại cảm thấy chỉ có nhờ cái này, Diệp Phong mới có thể kiếm được nhiều tiền trong thời gian ngắn như vậy.
Người phụ nữ liếc mắt nhìn người đàn ông ở trên giường, cuối cùng không xuống tay. Không có cái này, có lẽ hắn cũng không quay người tạo lên sóng gió gì.
Ngay lúc người phụ nữ chuẩn bị rời đi, trước mắt hiện lên một đạo ánh sáng hồng.
Cô ta nhìn thấy cái vòng tay màu đỏ được đặt ở trong tủ chứa đồ.
Do dự vài giây, người phụ nữ vẫn đưa tay cầm lấy cái vòng, xóa hết dấu vết của mình, giống như lúc tới, lặng yên không tiếng động rời đi.
…
Người phụ nữ đưa điện thoại di động giao cho người mua.
Người mua nhìn gì đó ở trên phần mềm Hệ thống, ban đầu nhìn còn không hiểu, nhưng nhìn đến chỗ đã hoàn thành nhiệm vụ, hắn liền hiểu. “Ha ha ha, làm tốt lắm, Anh.” Người mua cười lớn khen người phụ nữ, danh hiệu của cô ta gọi là Anh.
Anh cọ cọ vào Lucky trên cổ tay, “Lúc nào trả tiền?”
“Tiền đây, tiền đây.” Người mua để cho một người cầm tấm chi phiếu lên.
“Ting!”
Trên màn hình điện thoại di động bắn ra một cái tin.
Nhiệm vụ thất bại, thực hiện nghiêm phạt, hủy bỏ ràng buộc.
Khoảng ba giây sau, màn hình tối sầm.
Chờ đến lúc mở lại điện thoại thì không thấy bóng dáng của cái phần mềm kia nữa.
Người mua tìm kiếm nửa ngày cũng không tìm thấy cái phần mềm kia đâu, khởi động điện thoại mở lại cũng không có.
“Tại sao không thấy đâu nữa vậy?” Người mua kích động đứng dậy, lớn tiếng chất vấn Anh.
Anh nhận lấy điện thoại di động nhìn một cái, quả thật không thấy phần mềm kia đâu nữa. “Chuyện này cũng không liên quan đến tôi. Nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành, anh trả tiền cho tôi đi.” Anh để điện thoại di động xuống, nhìn về phía người mua.
Bây giờ người mua đang rất tức giận, làm sao có thể tiền trả.
Hai người lập tức bắt đầu hình thức đe dọa lẫn nhau.
Cuối cùng, không biết làm sao người mua thấy được vòng tay trên tay của Anh, bỗng nhiên liền tiến vào trạng thái nóng nảy, “Gϊếŧ cô ta đi!”
“F*ck!” Anh tức giận mắng một tiếng, động tác cực nhanh tìm kiếm vật che chắn cho mình.
Nhưng mà chỗ này rất trống trải, bốn phía và chỗ cánh cổng đều là người, cô ta khẽ động, mấy hướng khác đều có đạn bắn tới.
Tiếng súng chói tai không ngừng vang lên ở trong cái không gian này.
Một lát sau.
Tiếng súng dừng lại.
Thân thể của Anh ngã xuống đất, máu tươi chậm rãi chảy ra từ trong thân thể của cô ta, nhiễm lên chiếc vòng trên cổ tay của cô ta. Dường như ánh sáng màu máu càng trở nên tươi đẹp hơn.
…
Diệp Phong mất đi điện thoại, chưa gượng dậy nổi, chờ đến khi hắn phát hiện mình không thể giao hợp nữa thì đã là rất lâu sau rồi.
Hơn nữa, từ đó về sau, cho dù hắn làm cái gì cũng sẽ không thành công, làm công việc gì, cũng sẽ không vượt quá ba ngày.
Sau đó còn có một bài bản tin ——
#Người giàu mới nổi ngày trước còn phong quang vô hạn, bây giờ trở thành người đàn ông lưu lạc đầu đường xó chợ, là rắn thì cuối cùng cũng không thành rồng được#
Chờ đến lúc Thời Sênh nghe được tin tức của Diệp Phong một lần nữa, là do Cục trưởng Trương gọi điện thoại đến cho cô.
Diệp Phong bị chết đuối.
Bởi vì hắn chết đuối nên mới nhận được một phần mềm có thể làm cho hắn Nhất Phi Trùng Thiên*, sau khi mất đi phần mềm, thì phải chết đuối rồi. *Nhất phi trùng thiên: Bay lên trên trời.
Bắt đầu từ nước.
Kết thúc cũng là từ nước.
“Cô nói xem, cái vị tác giả này có phải là có ác ý đối với nam chính không vậy?” Vẻ mặt Diệp Giản rất cổ quái hỏi Thời Sênh.
Nhìn mấy người phụ nữ mà tác giả phân cho nam chính, là người bình thường sao?
Được rồi, việc chết thảm này rất bình thường.
Tràn đầy ác ý.
Thời Sênh liếc mắt nhìn Diệp Giản, “Anh còn làm nhiệm vụ công lược đấy à?”
Nói đến đây, Diệp Giản lại buồn bực, “Đúng vậy, nếu không cô nghĩ tôi thích chạy theo cô cả ngày chắc? Bây giờ tôi chính là một tỷ phú, cả ngày chỉ cần tiêu tiền, tiêu tiền và tiêu tiền thôi, loại cuộc sống này ai mà không thích hả?”
“Vậy thì cả đời này anh cũng không thể hoàn thành được.” Thời Sênh kéo khóe miệng nở nụ cười. “Vì sao?”
Thời Sênh mỉm cười, “Bởi vì tôi đã có người thích.”
Cô đã từng đi tìm những Boss nhân vật phản diện khác rồi, đều không phải là Phượng Từ.
Phượng Từ không có ở thế giới này.
“Người mà cô thích? Ai vậy? Mộ Bạch à?” Hình như gần đây người đàn ông kia rất an phận, cho dù thỉnh thoảng gặp mặt, cũng không làm cái gì.
Rất lạ à nha.
Thời Sênh vẫn chưa trả lời, Diệp Giản lại dứt khoát lắc đầu, “Không đúng, không đúng, cô không thể nào thích Mộ Bạch được. Vậy người cô thích là ai thế? Có thể bị cô thích, vậy cũng thật xui xẻo a.”
“Bốp!”
“Mợ nó!” Diệp Giản nhanh chóng nhảy ra, “Liễu Sênh Ca, cô mà còn như vậy thì sẽ không có ai muốn đâu, bạo lực như vậy, ai mà chịu nổi chứ!”
“Yên tâm, tuyệt đối sẽ có người muốn tôi.” Thiết kiếm của Thời Sênh tiếp tục chém qua. Diệp Giản nhanh chóng chạy ra ngoài cửa, đâm đầu vào thân cây trụi lủi, làm cho khóe miệng của hắn giật một cái, vội vàng lên xe rời đi.
Nếu thật sự có người muốn người phụ nữ này, thì hắn thật sự bội phục sát đất đấy.
Cảm ơn vì đã có người bắt cái người có bệnh thần kinh này đi!