Tuy rằng Marvin không bị đuôi của cự long đánh trúng chính diện nhưng phải chống lại sự tấn công của một con cự long đang tức giận nên hắn vẫn bị nội thương không nhẹ, lục phủ ngũ tạng như lệch vị trí, máu tươi trào ra khỏi miệng, nước xung quanh hắn đều bị nhiễm đỏ, hơi thở thoi thóp mà dựa trên một hòn đá.
Nhìn thấy Rex xuất hiện trước mặt mình, Marvin cũng không lộ ra sự vui sướng vì được cứu, đồng tử hắn đột nhiên co lại, biểu tình trên mặt bị thay thế bởi phẫn nộ.
Người bên ngoài cho rằng hắn còn cách Long Tiên Quả mấy mét, nhưng chỉ có hắn biết kỳ thực hắn đã đụng tới Long Tiên Quả, chỉ là lúc ấy một chữ cũng chưa kịp nói đã bị Xích Giáp Địa Long phát hiện. Nếu không phải hắn mạng lớn thì hiện tại thứ Rex nhìn thấy chính là thi thể của hắn, nhưng mà hắn biết bây giờ cũng không khác là bao.
Bụi Gai Cốc có Long Tiên Quả là thật nhưng ngày thành thục là không đúng, hiển nhiên là có người cố ý tản ra tin tức Long Tiên Quả sắp thành thục, mục đích chính là muốn dẫn bọn họ tới nơi này. Mà người tiết lộ tin tức cho bọn họ biết chính là Rex.
Sau ngày mà bọn họ đến thành Manan rồi bị Đoàn dong binh Alice tìm tới cửa, Jimmy thì bị Daniel bắt đi, Rex đã cố ý dùng tin tức về Long Tiên Quả để dụ dỗ bọn họ, đoàn trưởng Locke nóng lòng muốn lập công chuộc tội nên dễ dàng mắc câu. Sau này khi tin tức ở Bụi Gai Cốc có Long Tiên Quả bị truyền ra hẳn người rải tin cũng chính là Rex.
Hắn chỉ không rõ, mục đích của Rex rốt cuộc là gì. Nếu chỉ vì cứu Jimmy thì hà tất phải mất công như thế. Nhưng khi nhìn thấy Rex xuất hiện cuối cùng hắn cũng minh bạch.
Rex không nói gì, mặt vô biểu tình mà nhìn hắn, đương nhiên cũng không ngăn cản hắn nói chuyện.
Marvin lại từ sự im lặng của y mà có được đáp án của mình, nhịn không được mà cười ha ha, cười to đến nỗi lại khụ ra một miệng đầy máu tươi, hắn che ngực mình nói: "Uổng ta thông minh một đời vậy mà lại để một tiểu quỷ lừa đến xoay quanh. Chỉ là ta có hai vấn đề không rõ."
Rex không đáp lại, Marvin lại tự nói: "Vấn đề thứ nhất, dù ngươi không làm việc này thì chúng ta vĩnh viễn cũng không có khả năng biết ba người Carlos là do ngươi gϊếŧ, vì sao ngươi còn phải làm việc thừa thãi như vậy?"
Rex nhìn về phía đoàn trưởng Locke đang chật vật tránh né công kích của Xích Giáp Địa Long bên ngoài, thanh âm lạnh như băng: "Ngươi thông minh hơn Locke."
"Vấn đề thứ hai, ta không rõ ngươi làm như thế nào để Jimmy - người vô cùng không thích ngươi - đáp ứng diễn kịch với ngươi."
Hắn hoài nghi bọn họ căn cứ vào tính cách của Jimmy. Jimmy không phải loại người biết tri ân báo đáp người khác, hắn liếc mắt một cái là có thể nhận ra sự dối trá bằng mặt không bằng lòng từ trong xương của người thanh niên này, đây là người có trái tim bị ăn mòn bởi bóng tối.
Trong đầu Rex hiện lên hình ảnh Cách Ngôn - người đôi khi sẽ lộ ra vẻ mặt rất ngu ngốc, thu hồi suy nghĩ y liền rút kiếm bên hông ra, "Nên kết thúc rồi."
banhmidaudo.wordpress.com
Marvin mang theo tiếc nuối vì không nghe được đáp án mà chết đi, thi thể bị Rex ném vào trong hồ, mùi máu tươi nhanh chóng dẫn cá quỷ tới, nó mở cái miệng như bồn máu ra, vĩnh viễn sẽ không có người thứ ba biết đến nguyên nhân cái chết của hắn.
Còn người thứ hai.
Rex xoay người đi tới chỗ thanh niên đang đứng cách đó không xa để chờ y.
Ánh mặt trời xua tan mây mù trên không trung Bụi Gai Cốc.
Bụi Gai Cốc hỗn loạn rốt cuộc cũng bình tĩnh trở lại sau khi Xích Giáp Địa Long phát tiết hết phẫn nộ trong lòng, cự long trở lại sào huyệt của nó lẳng lặng chờ thêm mấy tháng để Long Tiên Quả chân chính thành thục.
https://truyenwiki1.com/tac-gia/daudo0902
Những nhà thám hiểm và lính đánh thuê vẫn chưa hoàn hồn mà chạy khỏi Bụi Gai Cốc, lại còn phải đối mặt với ma thú ngoài cốc, cuối cùng không chiếm được chỗ tốt gì mà còn tử thương không ít. Trong đó tổn thất thảm trọng nhất là Đoàn dong binh Hắc Lang, không có đoàn trưởng Locke che chở, Marvin lại chết, còn xui xẻo mà gặp phải một đàn trâu rừng, kết quả chính là chết chết thương thương, hai mươi mấy người đi vào nhưng còn sống sót đi ra lại không đến một phần ba.
"Trở về thành Sage." Đoàn trưởng Locke chật vật đi ra khỏi rừng rậm cũng không thèm liếc họ một cái, sắc mặt gã âm trầm khủng bố.
Bảy tám thủ hạ còn sót lại đứng tại chỗ một hồi, đầu rũ xuống không biết đang suy nghĩ gì, một hồi sau mới đuổi kịp bước chân đoàn trưởng Locke, trên đường quay về không ai nói chuyện.
Trở lại thành Sage đoàn trưởng Locke liền nhốt mình trong phòng, trong lòng gã hình như vẫn cho rằng hiện tại và trước kia giống nhau, gã quên Marvin đã chết, không có ai sẽ giúp gã giải quyết hậu quả cho tốt, cũng sẽ không có ai giúp gã trấn an những thủ hạ bị thương cả thể xác lẫn tinh thần kia.
Ngày hôm sau, bởi thương thế trên người không chuyển biến tốt đẹp nên đoàn trưởng Locke không thể không ra ngoài. Lúc gã muốn tìm người để sai xử thì gã mới phát hiện, bình thường tùy tùy tiện tiện cũng có thể thấy rất nhiều người đi lại, hiện tại xoay một vòng lớn mới thấy được một hai người đi qua, rốt cuộc gã cũng nhận ra có gì đó không đúng liền tiện tay bắt lấy một người lại.
"Người chạy hết đi đâu rồi?"
Tên lính đánh thuê bị gã túm lấy cổ áo trùng hợp lại là Colin, hắn áp phẫn nộ trong lòng xuống, cúi đầu nói: "Bọn họ không muốn ở lại Đoàn dong binh Hắc Lang nên đi cả rồi."
Đoàn trưởng Locke ném văng hắn đi, cả người vô cùng tức giận: "Phế vật, vì sao không cản chúng lại. Chúng cho rằng Đoàn dong binh Hắc Lang là chỗ nào, muốn đến thì đến muốn đi thì đi sao?"
"Bọn họ nhiều người như vậy, chúng ta lại chỉ có mấy người làm sao ngăn được. Hơn nữa..." Hơn nữa nếu không phải do ngươi bọn họ cũng sẽ không đi, Colin tức giận bất bình nghĩ. Nếu không phải do gia tộc của hắn ở đế đô thì hắn đã sớm rời đi theo chân bọn họ rồi.
"Hơn nữa cái gì, ngươi muốn nói cái gì?" Đoàn trưởng Locke ngũ quan dữ tợn khủng bố giống như một con sư tử hung dữ tàn bạo, đâu còn hình tượng đoàn trưởng trầm ổn ngày xưa, những đả kích liên tiếp rốt cuộc làm gã đánh mất hơn phân nửa lý trí.
Colin còn muốn nói gì đó nhưng nắm đấm của đoàn trưởng Locke đột nhiên nện lên người hắn.
Vài người ở gần đó vội vàng tới khuyên can, kết quả bị đoàn trưởng Locke mất lý trí coi là một nhóm mà đánh, không cẩn thận liền đánh ra mạng người, một tên lính đánh thuê bị đánh chết, vài người còn sót lại cũng nhanh chóng bỏ chạy. Đoàn trưởng Locke hoàn toàn biến thành người chỉ huy đơn độc.
Mà hai kẻ khởi xướng giờ phút này lại xuất hiện trên đường phố thành Sage.
_Hết chương 40_
Thành Sage là một trong những thành trì trọng yếu nhất của đế quốc Arthurlanca, sự phồn vinh của nó cao hơn thành Manan rất nhiều, dân chúng bình thường đã đông rồi nhưng nhà thám hiểm và lính đánh thuê lại càng đông hơn.
Người dân đi trên phố bất kỳ lúc nào cũng có thể nhìn thấy nhà thám hiểm mang theo vũ khí đi lại khắp nơi, đôi khi còn có thể thấy một con ma thú đi theo bên cạnh. Mỗi khi có ma thú xuất hiện người trên đường theo bản năng đều sẽ nhìn một cái, phần lớn ai cũng mang vẻ mặt đầy hâm mộ.
Cách Ngôn tò mò nhìn xung quanh, một cái đầu nhỏ nhô ra từ ngực cậu, đầu nhỏ cũng giống cậu nhìn ngó khắp nơi, nó chính là Ám Ảnh Dực Hổ đã được ngụy trang, bây giờ gọi là Ám Dạ. Đầu nó căn bản đã nhỏ rồi, sau khi ngụy trang thì chỉ lớn bằng nắm tay, nếu không chú ý sẽ không phát hiện được.
Rex quay đầu lại liền nhìn thấy đầu của một người một thú đều đang chuyển động, tốc độ cơ hồ như nhau, hai đôi mắt còn mở rất lớn, cực kỳ hài hòa.
Cách Ngôn không chú ý Rex đã dừng lại, trán đụng vào bờ vai y, Ám Dạ trong ngực còn kêu 'ngao ô' một tiếng trước cậu như thể nó mới là người bị đụng vào, thấy Cách Ngôn cúi đầu nhìn mình đôi mắt to màu lam lộ ra vẻ hưng phấn, trong nháy mắt kia Cách Ngôn đã nghĩ rằng hình như mình đang nuôi một con Husky.
"Không phải anh muốn đi đến Hiệp Hội Ma Pháp Sư sao?" Cách Ngôn nhét đầu nó vào trong áo, chuyển lực chú ý lên người Rex, chờ đến khi cậu nhìn qua Rex đã thu hồi ánh mắt.
banhmidaudo.wordpress.com
"Đã tới rồi." Rex nói.
Cách Ngôn theo tầm mắt của y nhìn thấy một tấm bảng hiệu viết năm chữ "Hiệp Hội Ma Pháp Sư". Cậu cho rằng một nơi vừa nghe đã thấy uy nghiêm như thế hẳn sẽ giống Hiệp Hội Lính Đánh Thuê, là một tòa nhà to lớn nguy nga, hơn nữa chắc chắn sẽ chiếm một diện tích vô cùng lớn, vô cùng dễ thấy. Nhưng khi tận mắt nhìn thấy cậu nhận ra cậu đã suy nghĩ quá nhiều rồi.
Hiệp Hội Ma Pháp Sư trước mắt còn không lớn bằng một nửa Hiệp Hội Lính Đánh Thuê, tuy rằng vị trí cũng tương đối dễ thấy nhưng cũng không đủ nổi bật, người ra vào cũng không nhiều như Hiệp Hội Lính Đánh Thuê.
Hai người cùng đi vào, bên trong cũng trống rỗng không có bao nhiêu người. Cách Ngôn phóng tầm mắt vào trong cũng chỉ thấy một thanh niên bộ dạng lười biếng, thanh niên ngáp một cái, vẻ mặt buồn ngủ không phát hiện có khách đi vào.
"Sao lại ít người như vậy?" Cách Ngôn không nhịn được mà hỏi.
"Thành Sage rốt cuộc cũng không phải một thành phố lớn, lại là một pháo đài gần rừng rậm Ma Thú, thuần ma pháp sư sẽ không tới chỗ này chịu chết." Không chờ Cách Ngôn hiểu câu này có nghĩa là gì Rex đã đi về phía thanh niên, y gõ nhẹ lên mặt bàn sạch sẽ.
Thanh niên tỉnh táo lại trong nháy mắt, trên mặt treo nụ cười không chê vào đâu được, sắc mặt thay đổi một cách hoàn mỹ, "Xin chào, xin hỏi ta có thể giúp gì cho các ngươi?"
Rex chỉ vào Cách Ngôn: "Hắn muốn thí nghiệm thiên phú."
Ánh mắt thanh niên chuyển qua người Cách Ngôn, nụ cười không đổi: "Thí nghiệm thiên phú yêu cầu nộp phí, có thể giao sau khi thí nghiệm xong. Nếu thiên phú chỉ có một loại ma pháp yêu cầu giao năm đồng vàng, hai loại trở lên thì không thu phí. Không còn vấn đề gì thì mời vào bên trong, sẽ có người đưa các ngươi đi kiểm tra."
Rex gật đầu rồi dẫn Cách Ngôn đi vào trong.
"Thuần ma pháp sư mà anh vừa nói là cái gì?" Cách Ngôn vừa đi vừa hỏi.
Rex nghĩ đến việc cậu cái gì cũng không biết, hiếm khi mà giải thích: "Là những người chỉ có thiên phú ma pháp không thể trở thành kiếm sĩ. Thành Sage năm nào cũng bị ma thú triều tấn công, thuần ma pháp sư lại chỉ biết thi triển ma pháp, thể chất quá yếu, cho nên có rất ít thuần ma pháp sư tới thành Sage. Dân thường nơi này cũng không nhiều lắm vì một khi thí nghiệm được thiên phú, để con cái có hoàn cảnh tốt hơn đều sẽ chọn rời đi."
Ở nơi này thí nghiệm thiên phú ma pháp đều diễn ra vào lúc bảy tuổi, vậy nên rất ít xuất hiện người thành niên rồi mới đến thí nghiệm, trừ phi điều kiện không cho phép, ví dụ như nghèo hay có những trường hợp đặc biệt khác.
Cách Ngôn nghe xong đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, "Tôi không phải là một thuần ma pháp sư chứ?" Cậu không muốn trở thành một kẻ yếu đuối, nhưng cậu lại cảm thấy mình không có thiên phú trở thành kiếm sĩ.
"Jimmy là một kiếm sĩ."
"Vậy thì tốt rồi, đây gọi là ma võ song tu đúng không?" Cách Ngôn hứng thú bừng bừng hỏi, nghe có vẻ rất ngầu.
Ánh mắt Rex lộ vẻ kỳ quái mà nhìn cậu, "Người ma võ song tu rất nhiều, cái này cũng không có gì lạ."
"A?" Cách Ngôn đã trúng một vạn điểm đả kích.
Lúc này có một nam nhân trung niên mặc áo choàng pháp sư đi tới, chính là người mà thanh niên nói lúc nãy, hắn tên là Mars, là một thuần ma pháp sư. Biết bọn họ tới thí nghiệm thiên phú Mars đơn giản tự giới thiệu một chút, sau đó dẫn bọn họ tới nơi thí nghiệm.
Đó là một điện phủ khá lớn, bởi vì không có người nên trông có vẻ trống, ở giữa là một bệ đá, trên bệ đá là một quả cầu pha lê to như quả sầu riêng. Quả cầu pha lê trong suốt, từ chính diện có thể nhìn thấy đồ vật ở phía bên kia, giống những quả cầu pha lê bình thường khác, thoạt nhìn không có gì đặc biệt.
Mars bảo Cách Ngôn đặt tay lên quả cầu pha lê rồi truyền khí của cơ thể vào trong quả cầu, quả cầu pha lê sẽ thông qua cảm ứng mà cho cậu thấy thiên phú của mình.
Thiên phú khác nhau sẽ có màu sắc khác nhau, ví dụ như thiên phú hệ hỏa chính là màu đỏ, màu càng tươi sáng thì thiên phú càng xuất sắc, sau này quá trình học tập lên cấp cũng dễ dàng hơn. Màu vàng đại biểu cho hệ thổ, màu lam đại biểu hệ thủy, màu lục lam đại biểu cho hệ phong, màu xanh lá đại biểu cho hệ mộc, còn nếu không có thiên phú thì tất nhiên không có phản ứng gì.
Nội tâm Cách Ngôn có chút thấp thỏm, cậu sợ bản thân không có thiên phú ở phương diện này. Cậu theo lời Mars mà nhắm mắt lại, rất nhanh đã cảm nhận được một dòng nước ấm chảy trong người mình và dẫn nó chảy vào quả cầu.
Quả cầu pha lê bắt đầu phát ra ánh sáng chói mắt làm đại điện sáng như ban ngày, ngay cả trong góc cũng không buông tha. Sau một lúc quả cầu pha lê đột nhiên biến thành một mảnh đại dương mênh mông, màu lam như nước biển cuồn cuộn ở bên trong, phát ra ánh sáng cực kỳ rực rỡ.
Mars lộ vẻ kinh ngạc một chút, lần đầu tiên hắn nhìn thấy màu lam sáng như vậy, thanh niên này không nghi ngờ gì chắc chắn có thiên phú hệ thủy, không chỉ vậy, nhìn độ sáng này thiên phú ma pháp hệ thủy của hắn còn rất cao. Trong lúc Mars đang định nói chuyện quả cầu pha lê lại xảy ra biến hóa, nước biển màu lam dịu dàng rút xuống như thủy triều biến thành một mảnh màu xanh lá tươi sáng.
Cùng lúc đó không khí trong không gian dường như cũng thay đổi, lấy Cách Ngôn làm trung tâm nguyên tố mộc và nguyên tố thủy trong không khí từng chút từng chút tiến vào cơ thể cậu.
Cằm Mars suýt nữa thì rớt trên mặt đất, tròng mắt như sẽ bật ra ngay giây tiếp theo, nhìn đến choáng váng cả người, sau một lúc lâu mới lấy tay dùng sức dụi mắt, không nhìn lầm, trước mắt chính là một mảnh màu xanh lá, hơn nữa màu sắc còn rất tươi sáng, nguyên tố ma pháp trong không khí cũng là thật.
Thiên phú song hệ kỳ thật cũng không phải thiên phú gì hiếm thấy, thiên tài ma pháp song hệ được khai quật từ tay Mars cũng có mười mấy người, thậm chí còn có một ma pháp sư tam hệ. Nhưng hắn chưa từng gặp được người có đồng thời ma pháp hệ thủy và hệ mộc, đặc biệt là người còn có thể huy động nguyên tố ma pháp trong không khí, điều này thuyết minh đối phương có Nguyên Tố Chi Thân, lại còn là hai loại Nguyên Tố Chi Thân hệ thủy và mộc. Loại thiên phú trên thêm Nguyên Tố Chi Thân đại biểu cho một loại người, bọn họ cuối cùng đều trở thành những người tôn quý nhất của đại lục Arezoth. Loại thiên phú này hiếm bao nhiêu thì Mars khiếp sợ bấy nhiêu.
Không khí dần bình tĩnh lại, màu xanh lá phát ra từ quả cầu cũng tiêu tán, nhưng quả cầu vẫn phát sáng như cũ chỉ là lần này lại không có màu gì cả, một lát sau ánh sáng mới dần trở nên ảm đạm.
Mars chỉ lo khiếp sợ nên không phát hiện hiện tượng này, lúc hắn nhìn về phía Cách Ngôn lần nữa trong ánh mắt ngoài hâm mộ còn có rất nhiều sự tôn kính.
Nhưng Rex lại chú ý chuyện đó.
_Hết chương 41_
CHƯƠNG 42: THUẦN THÚ SƯ TÔN QUÝ
"Chúc mừng các hạ, màu lam và màu xanh lá đại diện cho hệ thủy và hệ mộc, từ khi đến thành Sage đã nhiều năm rồi ta không nhìn thấy người có hai loại thiên phú này, không nghĩ tới lúc sinh thời còn có thể thấy lại sự xuất thế của một vị thuần thú sư tôn quý." Mars kích động đến mức mặt đỏ hết cả lên, hắn vậy mà lại khai quật được một vị thuần thú sư, chỉ cần chuyện này truyền ra khỏi Hiệp Hội Ma Pháp Sư bọn họ có thể thu hút được rất nhiều người.
Biểu tình của Cách Ngôn lại không như dự đoán của Mars, cậu chớp chớp mắt, tựa hồ không hiểu điều này đại biểu cho cái gì, "Thuần thú sư rất lợi hại sao?"
Mars đang tràn ngập cảm xúc mãnh liệt: "......."
Người biết chân tướng – Rex – đột nhiên khụ một chút.
Mars lại nhìn kỹ Cách Ngôn lần nữa, hắn vẫn cho rằng Cách Ngôn là một người đã từng trải qua biến cố nên bây giờ mới có thể đến đây thí nghiệm thiên phú. Phải biết rằng chỉ khi biết thiên phú của mình là gì thì mới có thể "đúng bệnh hốt thuốc", cho nên dù là bình dân cũng sẽ nghĩ mọi cách để tích cóp đủ đồng vàng trước con mình bảy tuổi, bởi vì càng tu luyện sớm thì càng có lợi cho đứa nhỏ.
Nhưng bây giờ lại phát hiện cậu ngay cả thuần thú sư là gì cũng không biết, Mars không thể không hoài nghi cậu vừa chui ra từ xó xỉnh nào đó, nơi đó còn có khả năng cực kỳ lạc hậu.
Nghĩ như vậy nhưng hắn lại không có bất luận ý nghĩ khinh thường nào với Cách Ngôn, bởi đại lục Azeroth cũng không phải không có cường giả xuất thân hèn mọn. Mars lập tức liền chỉnh lại sắc mặt, bắt đầu giải thích cho Cách Ngôn thuần thú sư là gì.
banhmidaudo.wordpress.com
"Nếu các hạ không rõ ràng lắm thì để ta giải thích đi. Chỉ có ma pháp sư có hai loại thiên phú ma pháp hệ thủy và hệ mộc, đồng thời có Nguyên Tố Chi Thân hệ thủy hoặc mộc mới có tư cách trở thành thuần thú sư. Hai loại thiên phú kia của các hạ lại cực kỳ xuất sắc, cái này có nghĩa là sau này ngài có thể trở thành một vị thuần thú sư cực kỳ lợi hại."
"Thuần thú sư nghĩa như tên chính là thuần hóa ma thú. Các hạ cũng biết, ma thú nào cũng kiệt ngạo khó thuần, đặc biệt là những ma thú có thực lực cao như ma thú cấp cao hay Thánh Thú nên con người rất khó có thể lập khế ước với ma thú nếu không được thuần hóa. Nhưng sau khi thuần thú sư xuất hiện thuần hóa ma thú thì ai cũng có thể ký khế ước với chúng, hơn nữa còn không gặp bất kỳ nguy hiểm gì."
Cách Ngôn không khỏi tò mò: "Có rất ít thuần thú sư sao?"
"Tất nhiên, thuần thú sư mà ta biết kể ra cũng không vượt quá một nghìn người, hơn nữa theo những gì được ghi lại thì người có được hai loại thiên phú này xác suất xuất hiện là hàng tỉ người mới có một, chỉ sau ma võ song tu toàn hệ pháp sư."
Cách Ngôn lập tức hít vào một hơi, hàng tỉ người mới có một, cậu vậy mà lại trúng được một giải thưởng lớn như thế này, sớm biết vậy thì kiếp trước đáng lẽ cậu nên đi mua xổ số, ngay cả xác suất như này cậu còn gặp được thì còn giải thưởng lớn nào cậu không thể lấy chứ.
"Theo lời ngươi nói có nghĩa là ta đây giàu rồi?"
Mars cười tủm tỉm nhìn cậu, "Cho nên ta mới chúc mừng các hạ, địa vị của thuần thú sư ở đại lục Azeroth thập phần tôn quý, hiếm có người nào dám đắc tội, nếu sau này các hạ gặp phải khó khăn gì chỉ cần nói ra thân phận thuần thú sư này đối phương tất nhiên sẽ không dám tiếp tục gây khó dễ với ngài, không chỉ vậy, bọn họ thậm chí còn phải lấy lòng ngài."
Cách Ngôn tưởng tượng một chút hình ảnh một đám người phủ phục dưới chân mình mà người trộm thành tiếng.
Rex: "......."
Mars lại không thấy cậu cười như vậy có cái gì không đúng, nếu là hắn hắn cũng sẽ cười trộm, lại nói: "Bởi vì các hạ thí nghiệm ra thiên phú song hệ, dựa theo quy định của Hiệp hội ngài không phải giao năm đồng vàng, mặt khác còn được nhận rất nhiều ưu đãi của Hiệp Hội Ma Pháp Sư, mời hai vị đi theo ta làm chút thủ tục."
Thông thường sau khi giám định được thiên phú ma pháp sư hiệp hội sẽ phát một chiếc huy chương cho bọn họ, huy chương chia làm năm cấp bậc, huy chương cấp thấp nhất chỉ có thể hưởng thụ một loại ưu đãi chính là không cần giao phí vào thành, càng lên cấp cao thì ưu đãi càng nhiều, huy chương cấp cao nhất là huy chương kim cương.
Thực ra Mars muốn cấp cho Cách Ngôn một chiếc huy chương kim cương, nhưng Hiệp Hội Ma Pháp Sư bọn họ vì một vài nguyên nhân nên tạm thời còn chưa có quyền hạn này, muốn xin cũng phải mất một khoảng thời gian, bởi vậy trước mắt chỉ có thể trao cho cậu một chiếc huy chương cấp bốn – huy chương pha lê, tuy rằng thấp hơn một cấp so với huy chương kim cương nhưng vẫn có thể hưởng thụ quyền hạn rất cao. Theo hắn biết thì số lượng huy chương pha lê mà Hiệp Hội Ma Pháp Sư cấp ra cũng không phải rất nhiều, đương nhiên nếu Cách Ngôn muốn huy chương kim cương hắn cũng có thể đệ trình lên trên xin một cái.
Cách Ngôn nghe hắn nói liền hỏi về thời gian xin lên trên, sau khi biết ít nhất là một tháng thì lập tức không còn hứng thú, bọn họ không định ở lại thành Sage nên một tháng chắc chắn là không được.
"Thật ra các hạ không cần lo lắng, lấy thân phận thuần thú sư của ngài sau này muốn xin một chiếc huy chương kim cương cũng không khó, hơn nữa huy chương kim cương này đối với ngài mà nói cũng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi."
Ngụ ý chính là thân phận thuần thú sư cũng đã đủ cao quý.
Cách ngôn được hắn phủng đến vui vẻ nên cũng không quá để ý đến huy chương kim cương nữa.
Thanh niên ở trước quầy biết được cậu vậy mà lại là một vị thuần thú sư cao quý liền có chút ảo não, lúc nãy hắn ngủ gà ngủ gật nên hẳn không thể lưu lại ấn tượng tốt. Thủ tục xong xuôi Cách Ngôn và Rex liền cùng nhau rời khỏi Hiệp Hội Ma Pháp Sư.
Mars nhìn theo bóng bọn họ rời đi chợt thu hồi nụ cười trên mặt, vẻ mặt nghiêm túc mà nói với thanh niên: "Lập tức gửi tin tức tân thuần thú sư xuất hiện đến tổng bộ, ta có dự cảm người thanh niên này ngày sau nhất định sẽ nhất minh kinh nhân* ở đại lục Azeroth, Hiệp Hội Ma Pháp Sư chúng ta tuyệt đối không thể trở thành địch nhân của hắn."
*Ví lúc bình thường không động thanh sắc, đột nhiên làm những việc khiến người ta kinh ngạc.
Thanh niên nghiêm túc gật gật đầu, hắn cũng nghĩ như vậy, không biết đã bao nhiêu năm không xuất hiện tân thuần thú sư nào tại đại lục Azeroth, đột nhiên lại xuất hiện một người có thiên phú cao như vậy không biết chuyện này có ý nghĩa gì không.
Sau khi rời khỏi Hiệp Hội Ma Pháp Sư, Cách Ngôn đột nhiên hỏi Rex: "Làm sao anh lại biết trước tôi sẽ có thiên phú ở phương diện này?"
Cậu nghĩ đến lúc còn ở rừng rậm Tasha, Rex để cậu khế ước với Ám Ảnh Dực Hổ, hẳn y không có khả năng biết trước tương lai đi, càng không có khả năng Jimmy nói cho y biết, nếu hắn có được thiên phú trở thành thuần thú sư chắc chắn hắn sẽ không giấu diếm cũng không nói gì mà đã sớm khoe khoang để mọi người đều biết, như thế người của Đoàn dong binh Hắc Lang sẽ không khinh thường hắn nữa, chỉ sợ hận không thể phủng hắn trong lòng bàn tay. Cho nên cậu dám khẳng định thiên phú này là do cậu đến đây nên mới được khai quật.
Vẻ mặt Rex vẫn như cũ hỏi ngược lại: "Ngươi biết vì sao thiên phú của thuần thú sư lại là hệ thủy và hệ mộc mà không phải là các hệ khác không?"
Cách Ngôn suy nghĩ một chút: "Do có liên quan đến việc thuần hóa ma thú sao?"
Rex nói: "Nguyên tố hệ thủy là nguyên tố nhu hòa nhất trong các loại nguyên tố, mà hệ mộc đại biểu cho tự nhiên, hai loại nguyên tố này kết hợp với nhau có thể làm ma thú sinh ra hảo cảm và thân cận hơn với thuần thú sư, cho nên bọn họ có thể thuần hóa ma thú."
"Tôi hiểu rồi, ngày đó Ám Dạ thân cận với tôi anh mới hoài nghi tôi có thiên phú của thuần thú sư nên bảo tôi khế ước nó, không ngờ lập tức đã thành công, cái này cũng chứng thực cho suy đoán của anh đúng không?" Cách Ngôn nói đúng được tám, chín phần mười.
"Ám Dạ?" Rex nhướng mày.
Cách Ngôn lập tức cười rộ lên, "Đúng vậy, tôi đặt tên cho Ám Ảnh Dực Hổ là Ám Dạ, thế nào, có phải rất khí phách hay không?"
Rex liếc mắt nhìn cái đầu đen nhỏ xuẩn manh của Ám Dạ đang chuyển động ở cổ áo của cậu, tên đúng là rất khí phách nhưng cũng phải nhìn đối tượng, y nhàn nhạt ừ một tiếng.
Cách Ngôn cho rằng y cũng rất thích cái tên này, chỉ vào quả trứng sau lưng y nói: "Tên của Ám Dạ do tôi đặt, chờ nó phá xác tên của nó sẽ do anh đặt."
"Không thành vấn đề."
_Hết chương 42_