Thực Tập Sinh Vô Hạn

Chương 67: Chương 67





“Kẻ xui xẻo không hiểu niềm vui của chúa may mắn”

Khu vực chơi trò Quốc vương có camera trực tiếp, khán giả bắt đầu thảo luận.

[Đây là trò chơi may rủi, không thể gian lận, lúc trước ảo thuật gia có thể gian lận, nhưng giờ rõ là đíu..]
[Trên diễn đàn có cuốn quy tắc dành cho thực tập sinh, dòng cuối cùng được đánh dấu đỏ.

Thật ra tôi thấy hệ thống chủ đang cố ý nhắm vào ảo thuật gia hay sao í =))))))]
[Cố ý thì sao, lúc trước vào sòng còn đánh được thùng phá sảnh, bà nói như không.]
[Lúc đó ai biết cậu ta là nhà ảo thuật đâu, đưa nhà ảo thuật vào sòng bạc khác gì thả ma cà rồng vào đám đông, hệ thống chủ chắc hối hận phát điên:v]
[Hohoho lần này ảo thuật gia không thể gian lận, đáng xem à nha~ ]
Cùng hóng trò vui với khán giả chính là nhóm thực tập sinh.

Lúc trước ở sòng bạc, bọn họ còn dám nói kỹ năng không bằng người ta.

Bây giờ đã đến lúc chỉ dựa vào vận may, kêu trời trời không biết kêu đất đất chẳng hay, là thời cơ tốt để trả thù.

Đặc biệt là nhóm người cũ, những người bị Tông Cửu chặt đẹp trong phó bản sơn thôn, ai cũng muốn dạy dỗ tên newbie chảnh chó láo lếu này.

Lúc trước Tào Hồng Đào không giết được cậu, tức nghiến răng kèn kẹt, hắn ta là người đầu tiên đứng dậy.

Hắn vừa đứng dậy đã kêu bạn bè tới.

Tiếc rằng những người cũ khác không hùa theo hắn ta.

Bọn họ đâu ngu, giờ ảo thuật gia đang được các bên ưu ái, nên tạo quan hệ êm đẹp và tránh gây thù mới tốt, giằng co mãi với một người mới giàu tiềm năng như cậu thì có lợi lộc gì chứ.

Vả lại đây đâu phải trò trẻ con, mà là bàn chơi cấp S! Nhỡ bị rút trúng phải thực hiện mệnh lệnh nhưng không hoàn thành, cái chết thê thảm của những thực tập sinh trước đó là ví dụ sinh động nhất.

Tào Hồng Đào không gọi được ai, sắc mặt lập tức xấu đi.

Từ Túc đứng cạnh thấy thế vội giật áo Hứa Sâm, “Anh Cửu bị người ta ăn hiếp kìa, tụi mình lên đi?”
Hứa Sâm tỏ ra do dự, “Đây là bàn chơi cấp S…”
“Lão Hứa, nghĩa khí lên! Lúc trước anh Cửu gánh chúng ta đó.”

Từ Túc vỗ đùi, “Haiz, cậu không đi thì tôi, dù sao từ bé đến lớn vận may của tôi luôn tốt.

Anh Cửu gặp nạn nhất định phải giúp!”
Tông Cửu ngó lơ những ánh mắt kia.

Sau khi xác nhận bartender hôm nay không phải No.1 giả trang, cậu vẫn chưa thoải mái lắm, đành tự ngâm một tách hoa cúc cẩu kỷ.

Tông Cửu bưng trà quay lại, phát hiện trên bàn đã đủ mười người.

Cậu, Tào Hồng Đào, Từ Túc, Hứa Sâm, Messiah No.7, Âm Dương sư No.10, Phù thủy đen No.8, Thầy trừ tà No.4 vừa đổi chỗ với A Tán áo đen không lâu, Lâm Quốc Hưng cấp A, và thực tập sinh cấp B Phùng Ngọc Thành.

Cái bàn bé tí mà những 4 cấp S!
Dân tình hít hà, khán giả bắt đầu điên cuồng comment, số người online tăng vọt.

[Đù, kích thích vãi~]
[Tình huống gì đây, sao cấp S vào bàn này hết thế, xem ra mọi người rất hứng thú với ảo thuật gia.jpg]
[Nghĩ gì vậy, hai hôm nay chỉ mở có hai bàn cấp S, bàn trước thương vong nặng nề, giờ mở một bàn dĩ nhiên boss cấp S phải vào chứ sao.]
[Hahahaha tía má ơi, sao Âm Dương sư cũng chơi trò này, đây là trò chỉ dựa vào may rủi đó.]
[Khụ khụ tui cười xỉu, ổng tới ‘trao iu thương’ cho người mới hay gì:v]
Vừa thấy Lâm Quốc Hưng, ánh mắt Tông Cửu lập tức trở nên sắc bén.

Cậu xác định người này chính là con rối của Ác ma trong phó bản thôn hoang, nhưng lúc cậu bứt tơ trên đầu hắn thì không có sợi nào, ngược lại phát hiện A Tán áo đen bị khống chế.

Lúc đó Tông Cửu không biết, giờ cậu hiểu rồi.

Một trong những cách Ác ma cấy tơ rối, chính là cần viết thương chảy máu.

No.1 điều khiển Lâm Quốc Hưng dùng khổ nhục kế để tiếp cận A Tán áo đen, cuối cùng thành công thao túng No.5.

Mà Lâm Quốc Hưng bị bỏ rơi cuối cùng vẫn sống, cũng cừ thật.

“Xin phép vắng mặt chút nhé, trà hơi đặc, tôi đi thêm tí nước.”
Vì cẩn thận, Tông Cửu giả vờ quay lại thay nước.

Tranh thủ thời gian ở phòng giải khát, cậu lấy bài tarot ra kiểm tra xem Ác ma có đang thao túng thực tập sinh cấp A xui xẻo này không.


Kết quả là Justice xuôi.

Nhưng Tông Cửu ứ tin Ác ma vắng mặt trong bàn này.

Cậu nghĩ chắc chắn tên kia sẽ không bỏ qua cơ hội hại mình.

Còn hai lần xem bài.

Thanh tiên tóc trắng suy nghĩ một chốc, rút một lá cho Phù thủy đen No.8, một lá cho Messiah No.7.

No.8 là The Hermit xuôi, No.7 là…
Tông Cửu nhìn lá The Devil xuôi trong tay, cười khẩy.

Lúc trước Lâm Quốc Hưng bị cấy năm sợi tơ, Tông Cửu cũng rút ra lá The Devil xuôi; trên đầu Anthony chỉ có hai sợi nên The Devil ngược.

Từ đó có thể thấy, The Devil ngược là không bị thao túng hoàn toàn, The Devil xuôi là hoàn toàn thao túng.

Mà Messiah rút trúng The Devil xuôi, tức là… Thánh Tử đã thành con rối hoàn toàn bị điều khiển.

Kết luận này vừa được đưa ra, Tông Cửu chợt nhớ một số manh mối để lần theo.

Ví dụ như lúc trước có người vô tình nhắc tới, sau khi Thánh Tử tham gia cuộc thi thực tập sinh kinh dị thì trở nên khác lạ nhưng khó nói rõ lạ ở đâu.

Chẳng hạn ban đầu trong phó bản bệnh viện tâm thần, Messiah được người người khen ngợi, thậm chí phần miêu tả trong nguyên tác cũng dành rất nhiều tính từ để khẳng định Thánh Tử đã từng thích giúp đỡ người khác ra sao.

Nhưng lạ là, có miêu tả từ góc độ Gia Cát Ám và nguyên chủ, nhưng lại không có mô tả từ góc nhìn thứ nhất của Messiah.

Hoặc như lúc trước, Tông Cửu đã đoán đúng Messiah là nội gián.

Có lẽ… Messiah đã bị khống chế rất lâu trước khi bắt đầu cuộc thi thực tập sinh kinh dị.

Hay lắm, át chủ bài của Ác ma không những khéo chọn mà còn giấu kỹ.


Vì tất cả thực tập sinh cấp S đều có năng lực phi thường, Tông Cửu đâu thể sờ đầu mỗi người.

Nếu không có bảo bối tarot dự đoán tương lai, chỉ sợ ngay cả cậu cũng bị lừa.

“Ngại quá, để các vị chờ lâu.”
Sau khi trở về, Tông Cửu cố tình chọn vị trí cách xa Messiah.

Thánh Tử tóc vàng nở nụ cười thoải mái, “Không sao đâu.”
Thanh niên tóc trắng cười lịch sự đáp lại, làm như vô tình liếc mắt, trong lòng mơ hồ có dự cảm.

Trừ khi Ác ma chủ động từ bỏ con rối này, nếu không con rối bị khống chế mức độ nặng sẽ mãi mãi chẳng thể thoát khỏi sự kiểm soát của hắn.

Gia Cát Ám không nói mục đích của Ác ma là gì, nhưng giờ Tông Cửu đã đoán được sơ sơ rồi.

Đầu tiên là mượn thực tập sinh cấp A làm bàn đạp để điều khiển A Tán áo đen No.5, Messiah No.7 đã bị thao túng mức độ nặng, thêm bản thể No.1, chưa kể không rõ còn ai cấp S bị Ác ma thao túng hay không.

… Mục đích của hắn, chỉ sợ là thao túng tất cả cấp S.

Vậy thì dù có thêm bao nhiêu biến số, vé điều ước vẫn nằm trong tay Ác ma.

Vậy rốt cuộc, hệ thống chủ và Ác ma đã có giao dịch gì? Vì sao No.1 có thể hưởng nhiều đặc quyền trong cuộc thi như vậy?
Rõ ràng hệ thống chủ phát vé điều ước, nếu muốn thì gian lận được mà, sao phải vẽ vời thêm chuyện? Chẳng lẽ có điều gì cậu chưa biết?
Bí mật này nối tiếp bí mật kia, làm người ta choáng ngợp.

Tông Cửu xoa huyệt Thái dương, tạm thời ngừng suy nghĩ, “Bắt đầu đi.”
[Bàn số 7 bắt đầu trò chơi.]
[Đang xào bài, vui lòng đợi…]
Chơi trò chơi nên không căng thẳng như sòng bạc, điều kiện hạn chế không quá lớn, mọi người ngồi khá thoải mái.

Người phục vụ đẩy xe đồ trắng miệng, rượu và nước trái cây đứng xen kẽ trước bàn chơi; phía xa, sóng va vào đá ngầm phát ra tiếng vang ầm ĩ.

Dòng sông chảy xuôi trên sàn quán bar ngoài trời, họ còn có thể thấy bóng sao trời qua mặt nước, bầu không khí nhàn nhã ấm cúng.

Để đảm bảo công bằng, quá trình xào bài của hệ thống chủ trong trò chơi Quốc vương rất rườm rà, từng người bấm nút xào bài.

Trong lúc chờ đợi hơi nhàm chán, Tông Cửu nghiêng đầu sang, phát hiện bên cạnh mình là Thầy trừ tà No.4 và Âm Dương sư No.10, bắt chuyện với họ.

“Ơ, tôi nhớ anh, anh là người bỏ bài trong sới bạc trung tâm nhỉ?”
Nói tới đây Tông Cửu vẫn hơi tiếc.


Nếu lúc đó Âm Dương sư không bỏ bài ngay vòng chót mà chọn all in, cậu còn có thể húp thêm mấy chục nghìn chip.

Dòm mặt Âm Dương sư chù ụ, liếc cậu nhưng không muốn trả lời.

Y không tiếp lời nhưng No.4 bên cạnh vẫn xởi lởi.

Thầy trừ tà cười to, hạ giọng, “Anh bạn này, cậu đừng cắm dao vào tim người ta vậy chứ.”
No.10 cũng là nhân vật máu mặt trong vòng lặp tuần hoàn, mọi người thường gọi y là Tsuchimikado.

Tsuchimikado là họ của một gia tộc Âm Dương sư cực kỳ nổi tiếng, nghe nói là hậu duệ của Abe no Seimei tiếng tăm lừng lẫy thời Heian.

Cũng như những người khác, ban đầu Tsuchimikado không mang họ này, y gặp kỳ ngộ trong phó bản cấp S Bách quỷ dạ hành, lúc bấy giờ mới may mắn kế thừa Âm Dương đạo của gia tộc Tsuchimikado.

Để tiện nhớ, người ta lười gọi tên thật mà gọi y bằng Tsuchimikado.

Nói đến Tsuchimikado, thật ra điều nổi tiếng nhất không phải sức mạnh mà là vận xui của y.

Không ai biết vì sao người này lại xui dữ vậy, y chưa bao giờ thành công với bất cứ chuyện gì liên quan tới may rủi.

Thế mà Tsuchimikado càng bị áp chế càng bùng nổ, khẳng định rõ ràng trước khi thành Âm Dương sư mình đâu xui vậy, lúc thắng lúc thua, thành một tiết mục diễn quài trong vòng lặp vô hạn.

Bên ngoài không biết bao nhiêu sòng đã bắt đầu cược, bao giờ anh chàng này sẽ đổi vận, tỉ lệ cược cao hú hồn.

Nghe Thầy trừ tà nói thế, Tsuchimikado nghiến răng, “Nhất định lần này tôi sẽ rửa sạch mối nhục!”
Tông Cửu tỏ vẻ, tôi hổng hiểu nỗi đau này.

Dù sao vận may của cậu luôn rất son.

Có câu gì nhỉ, xui không lại may, kẻ xui xẻo không hiểu niềm vui của chúa may mắn.

[Xào bài xong… Đang chia bài…]
[Chia bài kết thúc.]
[Công bố mệnh lệnh của vòng này: Lấy xương sườn của bất kỳ người chơi nào trong cùng bàn, thời gian giới hạn ba phút.]
[Thất bại sẽ bị loại lập tức.]
[Bây giờ, mời Quốc vương giơ bài.]
Một bàn tay nhợt nhạt thò ra dưới tấm áo choàng đen có mũ trùm đầu, phía trên là Joker đang ngoác miệng cười.

Phù thủy đen No.8 là Quốc vương vòng này..