Tóc vàng cầm đầu phun ra một hơi thuốc, chỉ vào vợ chồng trung niên nói.
Vợ chồng trung niên sửng sốt, đáy mắt hiện lên vẻ sợ hãi, sợ hãi rụt rè nói: "...Xin hỏi, có chuyện gì sao?"
"Tên tóc vàng đưa tay phải lên chỉ chỉ xuống đất, "Con hẻm này là địa bàn của ai, biết không?”
“Muốn đi qua con đường này thì phải giao tiền.”
Vợ chồng trung niên trong nháy mắt hiểu ra là bọn họ gặp cướp rồi.
Không còn cách nào khác, gặp phải cướp, bọn họ chỉ có thể cúi đầu mà thôi.
Người đàn ông trung niên từ trong túi móc ra hai trăm tệ, hai tay đưa cho tên tóc vàng: "Đại ca, chúng tôi đều là công nhân bình thường, chỉ có bấy nhiêu tiền "
Tên tóc vàng nhướng mày lên, trừng mắt liếc hẳn một cái.
"Con mẹ nó?”
"Hai trăm tệ, ông cho rằng tôi xin ăn à?"
Bất đắc dĩ, người đàn ông trung niên chỉ có thể lấy ra bốn trăm tệ.
“Đại ca...... Trên người tôi thật sự không có tiền.”
Tóc vàng nhìn đồng bọn gầy gò bên cạnh, "Đi lục soát người”
Khỉ ốm đi tới trước mặt người phụ nữ trung niên, cười tà mị, "Bà đây rất đầy đặn, để ông đây lục soát bà trước nha.”
Nói xong, đôi tay của tên khỉ ốm vươn về phía ngực của người đàn bà.
“Cậu làm gì vậy!”
Người đàn ông trung niên đương nhiên sẽ không để cho. tên khỉ ốm kia đụng đến vợ mình, dưới cơn nóng giận, ông dùng tay đẩy tên đó sang một bên.
Bùm!
"Tên khỉ ốm không chú ý, rầm một tiếng, ngã nhào xuống đất.
ĐMI Hai người tóc vàng nổi giận.
Khỉ gầy bò dậy, tát một bạt tai vào người đàn ông trung niên!
Bốp!
Một bạt tai này, tát người đàn ông trung niên khóe miệng đều chảy máu.
“Mẹ nó, chán sống rồi? Dám đánh ông?” “Lão tử hôm nay sẽ giế t chết ngươi!”
Khỉ ốm bình thường cũng là tác oai tác quái quen thói, hắn rút dao ra đâm về hướng người đàn ông trung niên
Nhưng, đúng lúc này.
Dừng tay!
Một thanh âm đột nhiên truyền đến. Hai người tóc vàng quay đầu nhìn lại.
Tô Trường Phong chẳng biết từ lúc nào, đã đứng ở phía sau mấy người bọn họ.
Nhìn thấy Tô Trường Phong, vợ chồng trung niên đều cả kinh.