Lão bản hào phóng, kiếm được 50 vạn chỉ trong một đêm.
Chẳng trách thanh niên ngày nay ít tích cực, muốn trở thành streamer nổi tiếng trên mạng, thành thật mà nói, ngay cả một người lớn như nàng cũng không thể cưỡng lại dụ hoặc của tiền.
Nàng run rẩy, làm hài lòng "lão bản" phía bên kia màn hình.
Vì không nhìn rõ bộ dáng của lão bản nên cũng không thể phán đoán được “lão bản” có hài lòng hay không, chỉ có thể nghiền ngẫm điều gì làm chính mình thoải mái.
Cuối cùng nằm ở trên giường, cắn cắn môi thở phì phò, cảm thấy rất thoải mái, nhưng vợ không có ở đây, lại thấy thật trống trải.
Chờ một hồi lâu, nàng sờ vào điện thoại, trong đó tích lũy rất nhiều tin tức khen thưởng, nàng không tính là bao nhiêu, nhưng có lẽ ít nhất cũng phải 30 vạn.
Lục Kiều Vi vén tóc lên, cố ý tức giận chớp mắt: "Lão bản hài lòng chưa? Ngài còn ngồi yên được không?"
Có thêm một ghi chú trong lời nhắc chuyển khoản: Không thể ngồi yên.
[Streamer quá gợi cảm, dáng người cũng rất đẹp]
[Streamer trời sinh chính là ăn bát cơm này]
[Streamer lại tới chứ?]
Còn tới? Streamer không cần thắt lưng sao?
Lục Kiều Vi đứng đắn nói: “Em cho chị xem hết, lần sau còn live cái gì nữa? Em muốn ăn bát cơm lâu dài, muốn tan làm.”
[Lần tới streamer biểu diễn tài nghệ cao độ đi~]
Lời của Văn Cẩn Ngôn nghe rất có mùi vị như đang live, Lục Kiều Vi vội ngừng video.
Nàng cầm điện thoại vào phòng tắm, vừa mở cửa ra thì điện thoại reo lên, tốc độ nhanh như vậy, tài nghệ cao độ sẽ không phải trong phòng tắm đi.
Làm streamer không hề dễ dàng, công việc quá nhiều, rất mệt mỏi.
Nàng vẫn trả lời, nói, "Alo?"
“Em đang làm gì vậy?” Văn Cẩn Ngôn nghiêm túc nói: “Vừa rồi chị đang làm việc, có chút bận, không cẩn thận cúp điện thoại.”
"Ò..." Lục Kiều Vi dài giọng nói.
Đây là đang giả vờ không biết sao? Thú vị.
Lục Kiều Vi nói thêm: “Em còn tưởng chị đi xem streamer gợi cảm nào đó, tìm chị nửa ngày nhưng không có phản hồi.”
"Không có, sao chị có thể xem thứ đó được?" Văn Cẩn Ngôn nghiêm túc nói: "Vậy em đang làm gì? Sẽ không học người khác làm streamer đấy chứ?"
"Đừng bôi nhọ em." Lục Kiều Vi hừ một tiếng, "Em đang tắm! Bên em đã gần mười một giờ rồi, chuẩn bị đi ngủ."
Văn Cẩn Ngôn nói: “Vậy thật trùng hợp, chị cũng định đi tắm.”
“Ban ngày ban mặt chị tắm làm gì?” Lục Kiều Vi vừa dứt lời, bên cạnh Văn Cẩn Ngôn vang lên tiếng nước chảy, hiển nhiên còn sốt ruột hơn nàng.
"Chị thích sạch sẽ." Văn Cẩn Ngôn khẽ hừ một tiếng, giống như thoải mái mà thở ra, Lục Kiều Vi liếm liếm môi, đặt điện thoại sang một bên.
Trước đó nàng đã tắm xong, lại ngâm một chút là được, nhưng Văn Cẩn Ngôn ở bên kia lại khác, nàng luôn có thể nghe thấy tiếng hít thở gấp gáp.
Nhiệt độ trong nước tương đối thấp, Lục Kiều Vi cầm điện thoại trở lại phòng ngủ, đắp chăn bông, lại ngồi dậy, nhặt quần áo đã cởi ra rồi mặc vào.
Tiếng nước bên kia càng lúc càng nhỏ, Văn Cẩn Ngôn mặc quần áo nói: "Em ngủ trước đi, chị đi làm, được không?"
Lục Kiều Vi đăng nhập vào app, gửi cho cô một bao lì xì.
[5.20, ghi chú: Kêu rất êm tai, thưởng cho chị]
Văn Cẩn Ngôn: [Cảm ơn lão bản]
Chậc chậc, thuần thục như vậy, không biết ai mới là streamer.
Lục Kiều Vi kéo chăn dễ dàng chìm vào giấc ngủ, nàng cũng nằm mơ, trong mơ Văn Cẩn Ngôn đang tắm, nàng khen Văn Cẩn Ngôn, bảo cô làm cái này, làm cái kia.
Làm một đêm đến phá sản.
Trong mộng có đôi lúc đẹp đẽ muốn kết hôn ngay tại chỗ, có lúc lại giống như ngựa hoang chạy loạn, sau khi phá sản, nàng bị Văn Cẩn Ngôn nhốt lại, Văn Cẩn Ngôn nhéo cằm nàng, hung ác nói: “Lão bản, ngài cũng có ngày hôm nay."
Chậc chậc, giấc mơ này, Lục Kiều Vi khâm phục trí tưởng tượng của mình, nàng thu dọn đồ đạc chuẩn bị đến công ty, điện thoại có tin nhắn, nói bữa sáng cho nàng đã được giao tới, phiền toái ra mở cửa.
Không cần suy nghĩ cũng biết là Văn Cẩn Ngôn đã đặt cho nàng.
Sau khi ăn bữa sáng phong phú xong, Lục Kiều Vi mỹ mãn đi làm.
Hiện tại mọi người trong công ty đều như chân chó đối xử với nàng, tâm tình của Lục Kiều Vi tất tốt, nàng còn chưa bước vào văn phòng, trưởng phòng Triệu làm người ghét kia cũng đến.
Trưởng phòng Triệu đứng ở cửa, tựa hồ cả đêm không ngủ, dưới mắt hiện lên quầng thâm, nói: "Tổng thiết kế Lục, tôi muốn nói chuyện hôm qua với cô."
Lục Kiều Vi nói với nhóm đồng nghiệp đang chờ nghe bát quái bên dưới: “Sau này không cần phải gửi bản phác thảo của các cô cho tôi, trưởng phòng Triệu sẽ tiếp tục quản lý các cô, các cô cũng nỗ lực một chút, tranh thủ nộp đơn xin làm vị trí tổng thiết kế đi."
Giải thích xong, nàng trực tiếp mở cửa văn phòng, trưởng phòng Triệu chen cửa đi vào, vẻ mặt khó xử nói: "Tổng thiết kế Lục, tôi xin lỗi chuyện lúc trước, cô thấy đấy, phòng thiết kế không có cô không được."
Lục Kiều Vi sửa đúng hắn: “Là không có tôi công ty không được.”
Lời nàng nói quá cuồng, làm trưởng phòng Triệu cảm thấy không thoải mái, lại sợ làm nàng không vui nên chỉ có thể chịu đựng mà hỏi: “Tổng thiết kế Lục, cô xem còn có cái gì cần hỗ trợ không, bên tôi sẽ làm giúp cô.”
"Đúng là có việc cần anh hỗ trợ." Lục Kiều Vi nói, "Không phải phòng trà không đủ dùng sao? Anh có thể giúp tôi bưng trà đưa nước không, có thể đi?"
Nàng đẩy chiếc cốc sứ trong tay ra, bộ dáng trông rất bận, trưởng phòng Triệu thò người tới nhìn, vội cái rắm, rõ ràng là đang chơi game.
Lục Kiều Vi đã lâu không chơi Địa chủ, nàng chơi không giỏi, chỉ trong vài ván đã thua hết đậu, lại đăng nhập vào tài khoản của Văn Cẩn Ngôn. Mấy ngày tiếp theo, ngày nào nàng cũng chơi như vậy, thỉnh thoảng cảm hứng tới mới vẽ thiết kế cho trưởng phòng Triệu.
Trưởng phòng Triệu tưởng nàng sẽ ở lại nên thử hỏi: “Tôi đã hỏi Phó tổng giúp cô rồi, nói sẽ tăng lương cho cô, cô xem có muốn ở lại hay không.”
Lục Kiều Vi giật giật cốc cà phê, trưởng phòng theo bản năng đi tới lấy, cho đến khi Lục Kiều Vi nhìn qua hắn mới phản ứng lại, xấu hổ đến mức không dám nhìn.
Lục Kiều Vi nhịn cười, nói: "Đơn từ chức đều đã đưa rồi, nếu lấy lại sẽ rất xấu hổ, tốt nhất là tôi nên tìm một công ty mới."
Trưởng phòng Triệu phản bác lại: "Tổng thiết kế Lục không thể nói như vậy, công ty có triển vọng phát triển rất lớn, cô nghĩ đến những thương hiệu lâu đời đi, lương của họ nào cao bằng công ty chúng ta."
"Vậy các người có thể ra bao nhiêu tiền lương?" Lục Kiều Vi hỏi.
Khi trưởng phòng Triệu nghe thấy, hắn thầm nghĩ quả nhiên, cô nháo như vậy là để công ty ra thêm tiền sao?
"Tôi sẽ hỏi Phó tổng cho cô, cô chờ một chút.
Trưởng phòng Triệu ra ngoài gọi điện thoại, vẻ mặt rất thần bí, cơ bản là coi thường Lục Kiều Vi, sau đó còn nói đến việc đồng ý tăng lương.
Rất nhanh, điện thoại nội bộ của Lục Kiều Vi liền vang lên, Lục Kiều Vi nhấc máy, nghe Phó tổng nói: “Vi Vi, cô nguyện ý ở lại chúng tôi rất vui, kỳ thực trước đó chúng tôi đã muốn tăng lương cho cô.”
Lục Kiều Vi trực tiếp hỏi: “Tăng bao nhiêu?”
Phó tổng tính toán, thấy Lục Kiều Vi rất quan trọng với công ty, thêm chút lương cũng không sao, đợi công ty ổn định lại có thể tìm cách giảm lại, nói: “Tôi sẽ tăng thêm tiền thưởng, lương cơ bản còn sẽ tăng thêm 3 000. Dù sao cô cũng là nhân viên lâu năm, nếu cô tiếp tục gia hạn hợp đồng, tháng này có thể lấy lương.”
Lục Kiều Vi nói: “Phó tổng ngài đợi một chút, tôi tính.”
"Được, cô tính đi." Trong lòng Phó tổng biết, lương cơ bản là hơn 1 vạn, cộng tất cả lại, 2 vạn một tháng cũng không thành vấn đề, thử hỏi còn có công ty nào có thể được mức lương này?
Lục Kiều Vi bấm máy tính hơn mười phút, Phó tổng rất đắc ý, phúc lợi của công ty phải dùng máy tính để cộng, có tiền liền tùy hứng.
Tiền quá nhiều, Lục Kiều Vi cũng không tính hết, thở dài nói: "Phó tổng, cảm ơn ngài rộng lượng, tôi nghĩ đi nghĩ lại vẫn quyết định là từ chức."
Phó tổng có chút mờ mịt, “Cô vẫn bất mãn với mức lương này sao?” Nghĩ lại, hắn hỏi: “Có công ty nào ra giá với cô sao?”
"Cũng gần giống vậy, tôi định đổi nghề." Lục Kiều Vi nói.
“Đổi nghề? Đổi sang nghề gì?”
Lục Kiều Vi nghĩ đến chuyện xảy ra mấy ngày nay, nói: “Có lẽ tôi sẽ làm streamer, khó trách bây giờ người nổi tiếng thích live bán hàng, kiếm nhiều tiền. Ngài đoán xem hôm qua tôi live hai tiếng kiếm được bao nhiêu tiền?"
Phó tổng không đoán được.
Lục Kiều Vi nói: "Tôi đã kiếm được hơn một trăm vạn, làm việc này rất có tiền, Phó tổng, phiền toái ngài cho tôi đi sớm một chút, đừng cản trở tôi kiếm tiền."
Tiếng hít thở của Phó tổng có chút nặng nề, Lục Kiều Vi qua màn hình có thể cảm nhận được hắn đang tức giận, nàng nhanh chóng để điện thoại ra xa, Phó tổng nói: "Lục Kiều Vi, cô sẽ không bị lừa đấy chứ?"
Kiếm được một trăm vạn một ngày, còn nhiều hơn số tiền hắn kiếm được, rất có thể nàng đã tham gia vào bán hàng đa cấp, bị tẩy não.
Lục Kiều Vi bị chọc cười: "Cảm ơn Phó tổng đã quan tâm, tôi bị công ty lừa lâu như vậy, trở nên rất cẩn thận, chắc chắn sẽ không bị lừa nữa."
Phó tổng trực tiếp cúp điện thoại, mấy ngày sau, các phòng khác đến thuyết phục, nhưng Lục Kiều Vi không hề dao động, chính là không muốn ở lại.
Lục Kiều Vi chỉ nói nàng muốn làm streamer.
Sau đó, Vu Thụy Viêm cũng tới nói chuyện với nàng, nói có thể sẽ xảy ra chuyện gì đó, kêu nàng chú ý, lại lo lắng hỏi: "Vi Vi, cô thực sự muốn làm streamer sao? Ngành này không lâu dài, tôi cảm thấy cô rất tài năng, có thể tiếp tục làm thiết kế."
"Hai cái đều không có xung đột, streamer là nghề phụ."
Nói chuyện này thật xấu hổ, Lục Kiều Vi có chút hối hận vì đã dùng lý do này.
Đến cuối tháng phải trả lương cho nàng, pháp vụ đến nói chuyện với nàng, nói do tháng này nàng không làm việc nhiều nên không thể tính toán lương như mọi tháng.
Lục Kiều Vi nhìn bọn họ tổng kết tiền lương, chậc chậc, trước đó còn nói ra 2 vạn kêu nàng ở lại, hiện tại chỉ cho nàng có 2000, ý tứ chính là hoặc là nàng ở lại, hoặc là không có cái gì cả.
Biểu hiện này có chút quá ghê tởm.
Lục Kiều Vi nói: "Vậy mời trọng tài lao động đi, kỳ nghỉ còn chưa kết thúc tôi đã đi làm, mấy ngày đó phải trả cho tôi gấp ba lần lương. Mặt sau tôi dùng kỳ nghỉ hợp lý, được nghỉ phép có lương, sẽ không bị trừ tiền."
Nàng vẫn chưa làm trình tự này, vẫn cần tìm kiếm trên Baidu, sau khi tan làm nàng đi làm tư liệu, công ty đã trừ tiền của nàng nên nàng sẽ lấy phí tăng ca trước đó, còn có các ngày nghỉ lễ khác nhau.
Có lẽ công ty nói chuyện với những nhà thiết kế có mối quan hệ không tốt với nàng vì để chọc giận nàng, này có nghĩa là nếu Lục Kiều Vi rời đi, đối thủ của nàng sẽ được bổ nhiệm làm tổng thiết kế, những nhà thiết kế có quan hệ tốt với nàng đừng nghĩ có trái ngọt ăn.
Động tĩnh rất lớn, các phòng khác cũng đang nghị luận sôi nổi, có người nói Lục Kiều Vi không hiểu chuyện cùng quá tùy hứng, rời đi là chuyện tốt.
Một số phòng cũng phản bác, đặc biệt là bên tiêu thụ và tiếp thị, nói: "Các cô ngốc à? Nếu Lục Kiều Vi rời đi, các cô còn sẽ ăn tiền thưởng được sao? Các cô không nhận ra những kiểu dáng bán chạy nhất trong cửa hàng đều là Lục Kiều Vi thiết kế sao? Nếu cô ấy rời đi, phòng của chúng ta sẽ sớm giảm biên chế thôi."
"Nào có đáng sợ như vậy, không phải còn có nhà thiết kế khác sao? Lục Kiều Vi lại không phải thần thánh, tôi chướng mắt bộ dáng cao cao tại thượng của cô ta, giống như cả công ty đều trông cậy vào cô ta vậy."
"Nói như vậy cũng có lý, cô ta từ chức là vì muốn làm streamer, có thể ăn được nhiều hơn."
Đến giờ ăn trưa, một đám người bưng đĩa bắt đầu nói thầm, Trang Như Nhuế đang định tiến lên lý luận thì bị Lục Kiều Vi ngăn lại.
Trang Như Nhuế tức giận mắng: "Streamer? Sao cô có thể làm streamer? Đám người đó nói chuyện như thiểu năng vậy."
Lục Kiều Vi nói: “Bọn họ nói không sai, kế tiếp, tôi đúng là muốn làm streamer.”
Vẻ mặt Trang Như Nhuế nghi hoặc.
Sau khi ăn cơm trở về, Lục Kiều Vi đến phòng tài chính, nàng không làm gì sai, bọn họ phải xác định yêu cầu của nàng là hợp lý, ngoài mức lương tương xứng ban đầu của nàng, công ty còn phải bồi thường cho nàng tiền tăng ca.
Khi nàng ôm hộp rời đi, rất nhiều người đang chờ chê cười nàng, đặc biệt là trưởng phòng Triệu, hận không thể đá nàng ngã ra ngoài.
Lục Kiều Vi không có nhiều đồ lắm, bao gồm máy tính xách tay, sổ cảm hứng nàng thường dùng, những đồ trang trí nàng mua, nàng gửi tin nhắn cho Văn Cẩn Ngôn để báo tin tốt cho cô.
Văn Cẩn Ngôn vội vàng trả lời: [Lát nữa chị kêu người của công ty tới đón em]
Đây là thời gian tan làm, tới tới lui lui đều là người, ít nhiều sẽ liếc nhìn Lục Kiều Vi mấy cái.
Trong đó, trưởng phòng Triệu đi theo Phó tổng đi ra, hai người họ liếc nhìn nàng, ý tứ nếu rời công ty nàng sẽ rơi vào kết cục rất khốn khổ.
Đúng lúc này, một chiếc Phantom chạy tới, mẫu mã mới, người ngồi trên ghế lái bước xuống nhận lấy chiếc hộp từ tay Lục Kiều Vi.
Lục Kiều Vi đưa đồ cho cô, kinh ngạc nói: “Không phải chị nói kêu người của công ty đến đón em sao?” Sau đó nàng vẫy tay với đám người Phó tổng, cười hì hì nói: “Được rồi, không cần tiễn.”
Phó tổng biết nàng cố ý, sau lưng như bị kim đâm, hắn mặt dày tiến tới chào hỏi Văn Cẩn Ngôn, nói: “Văn tổng, chúng ta cùng ăn một bữa cơm đi, Vi Vi cũng đi cùng đi, vừa lúc... tiễn cô một đoạn đường."
"Không cần, tôi tới là đón streamer nhà tôi." Văn Cẩn Ngôn mặc tây trang đen, dáng người cao, tràn đầy khí thế, đứng cạnh Lục Kiều Vi, tựa hồ là đang chống lưng cho nàng.
"Streamer?" Phó tổng sửng sốt nhìn Lục Kiều Vi đã ngồi ở ghế phụ, hắn nghĩ tới lời nói lần trước của Lục Kiều Vi: "DMD còn live nữa sao? Việc kinh doanh này bắt đầu từ khi nào?"
“Là đặc biệt mở cho thiết kế Lục.” Văn Cẩn Ngôn lạnh lùng liếc hắn một cái, nói: “Thiêtd kế Lục ưu tú như vậy, lương cao cũng khó mời được em ấy, nhất định phải dùng tâm tư nhiều một chút.”
Cũng quá nhiều tâm tư rồi, khó trách ngày đó Lục Kiều Vi dùng máy tính hơn mười phút, tốn cả trăm vạn để thuê một nhà thiết kế, đây là số tiền mà DMD có thể ra được. Nghĩ đến những lời mình nói ngày hôm đó, liền cảm thấy mặt đau.
Hắn lại nhìn Lục Kiều Vi, phát hiện Lục Kiều Vi căn bản không thèm để ý đến mình, vẻ mặt nôn nóng nhìn Văn Cẩn Ngôn Ngôn, thúc giục cô lên xe.
Văn Cẩn Ngôn lên xe, trực tiếp lái xe rời đi.
Phó tổng đặc biệt xấu hổ, trưởng phòng Triệu muốn giúp hắn bớt xấu hổ nên nói: "Khó trách Lục Kiều Vi kiêu ngạo như vậy, người trong văn phòng nói cô ta giống như đã dựa vào thân thể trèo lên Văn Cẩn Ngôn."
“Văn phòng của cậu nói sao?” Phó tổng liếc nhìn trưởng phòng Triệu.
Trưởng phòng Triệu lạnh cả người, chậm rãi gật đầu.
Phó tổng mắng: "Dựa vào thân thể leo lên? Cậu có biết Văn Cẩn Ngôn là ai không? Lấy địa vị của cô ta, cậu cho rằng ai cũng đều có thể dựa vào thân thể leo lên sao? Mẹ kiếp, thật không có chút mắt thẩm mỹ, khó trách Văn Cẩn Ngôn nhìn tôi không vừa mắt, cảm tình đều bị tên ngu xuẩn cậu chọc tới."
Trưởng phòng Triệu bị mắng đến máu chó phun đầy đầu, tất cả nhân viên trong công ty đều nhìn chằm chằm vào hắn, thật xấu hổ.
Phó tổng mắng xong, cho chính mình bậc thang: "Lục Kiều Vi cũng là ngu xuẩn, lần đầu từ chức vì bị chồng sắp cưới lừa, lần này lại bị đùa bỡn."
Trưởng phòng Triệu chạy nhanh thổi phồng: “Đúng vậy đúng vậy, loại quan hệ này sẽ không lâu dài được, phỏng chừng Văn Cẩn Ngôn chỉ đang chơi đùa với Lục Kiều Vi, nếu không đã bắt Lục Kiều Vi tới tay từ lâu rồi.”
Trong lòng Phó tổng thoải mái hơn nhiều, nói: "Chú ý đến cửa hàng nhiều một chút, đặc biệt là các mẫu kim cương trước đây. Hiện tại phòng thiết kế đã nằm trong tay các cậu, mau nhanh chóng tăng tốc độ thiết kế, bán phần còn lại đi."
"Tôi biết rồi, tôi sẽ kêu người làm ngay."
Bên kia.
Văn Cẩn Ngôn lái xe, nghe thấy Lục Kiều Vi ngâm nga.
“Vui vẻ như vậy sao?” Cô hỏi.
Lục Kiều Vi gật đầu, không phải vui vẻ vì thu thập được Phó tổng, mà chủ yếu là vì Văn Cẩn Ngôn đã trở về.
Hì hì, rất vui vẻ.
Vừa lên xe nàng liền gấp không chờ nổi mà trêu chọc Văn Cẩn Ngôn: "Ai nha, chị nhớ em tới vậy sao, em vừa rời khỏi văn phòng chị đã tới rồi."
Văn Cẩn Ngôn nghiêm túc nói: “Bởi vì chị muốn nhìn mỹ mạo của streamer.”
Sao chuyện này còn chưa qua thế này, Lục Kiều Vi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ nói: "Dám gặp riêng streamer, chị không sợ bị ép khô túi tiền sao."
"Lá gan của streamer cũng rất lớn, thế mà dám trực tiếp gặp riêng lão bản, rất dũng cảm, không sợ bị lão bản ăn thịt sao?" Nàng diễn, Văn Cẩn Ngôn cũng diễn cùng nàng. "Nghe nói streamer đã có vợ, không sợ bị vợ phát hiện sao?”
Nghe thật xấu hổ, Lục Kiều Vi bị cô gọi đến ngơ ngác, nghiêm mặt giáo huấn cô: "Đừng gọi lung tung."
Văn Cẩn Ngôn ò một tiếng, lại hỏi: "Streamer, bây giờ chúng ta đi đâu?"
"Đến nhà em đi." Lục Kiều Vi thấp giọng nói, cúi đầu gõ gõ lên màn hình, Văn Cẩn Ngôn nhẹ nhàng ừ một tiếng, "Xem ra vợ em không có ở nhà, có thể trộm làm."
Tai Lục Kiều Vi nóng bừng, thấp giọng vặn lại: "Ai nói? Đêm nay chị ấy sẽ từ Paris về."
"Được, vậy chị sẽ trộm đi."
Lúc xuống xe, Văn Cẩn Ngôn kéo vali, Lục Kiều Vi ôm hộp, một trước một sau, khi vào thang máy, hai người đứng cạnh nhau, Văn Cẩn Ngôn tựa hồ là kẻ lắm lời, không ngừng nói vào tai nàng, "Ở đây ít người như vậy, em sống ở đây có an toàn không?”
"An toàn, vợ tôi ở với tôi, tôi không sợ gì cả."
"Ừm, vợ em."
Văn Cẩn Ngôn nhẹ giọng đáp lại.
Lục Kiều Vi cảm giác như mình bị dính bẫy, hận không thể vùi mặt vào trong hộp.
Lúc này, cửa thang máy mở ra, nàng đổi tay cầm hộp, lấy chìa khóa mở cửa nói: "Lát nữa vợ tôi sẽ trở về, chị ngồi một lát rồi đi đi."
Nói xong, eo nàng đã bị ôm.
Văn Cẩn Ngôn nhẹ nhàng xoa xoa eo nàng, "Vợ, em đang nói chuyện với ai vậy? Sao lại sợ chị trở về?"
Lục Kiều Vi: "?"
Cốt truyện thay đổi nhanh đến mức làm nàng không kịp phản ứng, hiện tại streamer đang mang lão bản về nhà, bị vợ bắt được sao?
Văn Cẩn Ngôn bất đắc dĩ hừ một tiếng: “Chị cần một lý do.”
Lục Kiều Vi không phải diễn viên chuyên nghiệp, nàng không chịu được bị cô trêu chọc như vậy, nàng đưa tay ôm lấy cô nói: “Đừng đùa em nữa.”
“Vợ.” Văn Cẩn Ngôn lại gọi, ôn nhu cùng nhớ nhung hòa quyện vào nhau, mang theo cảm giác mệt mỏi, lưu luyến lại triền miên.
Lục Kiều Vi nghe rất đau lòng.
Từ Paris bay về chắc hẳn đã rất mệt mỏi, nàng khe khẽ ừ một tiếng, sau đó đặt hộp ở bên cạnh, kéo tay Văn Cẩn Ngôn đang cầm vali, dắt cô vào nhà, nói: "Chào mừng về nhà."
Văn Cẩn Ngôn câu khóe môi, nụ cười vô cùng xinh đẹp.
Lục Kiều Vi bày rất nhiều đồ ăn ngon lên bàn, rửa sạch hoa quả rồi hỏi: “Chị muốn ăn gì?”
"Quýt."
Lục Kiều Vi ngồi trên sô pha đút cho cô, Văn Cẩn Ngôn nằm xuống thưởng thức nói: "Streamer, này là dịch vụ gì? Có tính phí không?"
"Chị là vợ của em, tính phí cái gì?" Lục Kiều Vi đưa múi cam lên miệng, Văn Cẩn Ngôn vừa ăn vừa nói: "Vẫn phải trả phí sửa miệng."
"Chị nhiều tiền quá ha, buổi tối còn xem streamer sắc tình."
Văn Cẩn Ngôn thuận miệng trả lời: “Streamer sắc tình là vợ của chị, xem một cái cũng không sao.”
Sau khi đấu võ mồm với cô, Lục Kiều Vi cảm thấy sách mình đọc đều là vô ích, Văn Cẩn Ngôn như vậy, nàng thật sự không nói lại.
Nàng đút miếng quýt cuối cùng cho Văn Cẩn Ngôn, nói: “Chị muốn ngủ hay ăn cơm?”
"Chị ngủ trên máy bay rồi, không buồn ngủ, còn xường cay lần trước dì gói cho chúng ta mang về không? Chị muốn ăn cái đó."
"Ừm, còn có lạp xưởng, lát nữa em sẽ dùng cái kia nấu cháo, chị nằm nghỉ một lát đi." Lục Kiều Vi đứng dậy đi lấy đồ trong tủ lạnh, lần trước nàng mang về rất nhiều thứ, nàng chọn ra mỗi thứ một ít.
Nàng biết rất rõ, sau khi đi xa nhà về sẽ rất muốn ăn cơm nhà nấu, khi ngửi thấy mùi hương của súp hầm liền cảm thấy thỏa mãn.
Lần trước Lục Kiều Vi nấu ăn cho Văn Cẩn Ngôn xem, biết khẩu vị của cô, nấu nửa giờ, nàng rắc một ít hành lá xắt nhỏ lên cháo xương mặn, gắp lát gừng lên, ăn cùng một ít tương đỏ.
"Ăn cơm thôi." Lục Kiều Vi gọi, nhưng không nghe được Văn Cẩn Ngôn đáp lại, nàng đặt đồ ăn lên bàn, phát hiện Văn Cẩn Ngôn đã ngủ rồi.
Lục Kiều Vi gọi cô ăn cơm, nhéo mặt Văn Cẩn Ngôn, Văn Cẩn Ngôn không tỉnh lại, lại nhéo mũi cô, cảm thấy người cô có chút nóng, sau đó sờ lên trán cô.
Đây là sốt rồi.
Lục Kiều Vi vội vàng vào phòng lấy nhiệt kế, đo nhiệt độ cơ thể của cô, nhìn số thì thấy sốt cao: “Dậy đi, em đưa chị đến bệnh viện, chị sốt rồi có biết không?”
Bị gọi liên tục, Văn Cẩn Ngôn mở mắt ra, không biết là do ngủ không ngon hay là bị sốt, trong mắt đều là tơ máu.
Đột nhiên, Văn Cẩn Ngôn nắm tay nàng, dùng con ngươi sâu không thấy đáy nhìn thẳng vào nàng.
"Sao vậy?" Lục Kiều Vi sợ sốt làm người hỏng mất, khó trách về đến nhà Văn Cẩn Ngôn nói chuyện lộn xộn, nàng còn tưởng Văn Cẩn Ngôn đang chơi tình thú.
Sau đó nàng nghe được giọng nói nhẹ nhàng của Văn Cẩn Ngôn, gần như cầu xin nàng: “Lục Kiều Vi, em vẫn luôn thích chị, được không?”