Thương Nhớ Khôn Nguôi

Chương 48: Ngoại truyện 19



Lời đồn thời cấp ba

Thời cấp ba, kiểu Alpha chơi ban nhạc siêu đẹp trai như Mục Trụ Thâm tuyệt đối là người nổi tiếng nhất ở trong trường. Hắn là kiểu người được thảo luận rất nhiều trong giờ học, bất kể là bạn học giới tính ABO nào cũng phải nhắc đến hắn.

Một người nổi tiếng thật sự. (đặc biệt là năm lớp mười hai, bởi vì khi đó Mục Trụ Thâm đã chuẩn bị debut)

Toàn trường cấp ba không có ai chưa từng nghe qua tên Mục Trụ Thâm.

Nhưng thật ra Hạ Miểu cũng rất được hoan nghênh, đặc biệt ở trong lớp Alpha. Cậu là kiểu người chỉ xuất hiện trong cuộc đối thoại của mấy Alpha trong giờ học hoặc là ở trong đề tài yêu đương của đám Alpha khi nửa đêm trêu nhau trong ký túc xá. Vì sao Alpha phải nói lén lút, bởi vì Mục Trụ Thâm này quản rất rộng, nếu để cho hắn nghe thấy Alpha nào thích Hạ Miểu, hắn sẽ đánh người.

Băng dính che chắn pheromone

Bởi vì trong trường học yêu cầu AO dán băng dính che chắn pheromone nên trừ lão Mục, không ai biết pheromone của Miểu Miểu là mùi gì.

Hạ Miểu là kiểu mỹ nhân trong giờ học đi qua hành lang mà đám Alpha ầm ĩ nói chuyện trên trời dưới đất bỗng nhiên im bặt, cùng nhau nhìn lén cậu, nhưng chưa có ai tỏ tình với cậu. Miểu Miểu đáng thương thời cấp ba số lần được tỏ tình bằng 0.

Đối thoại giữa Alpha nam nữ hằng ngày thời cấp ba:

"Má ơi hôm nay tôi vô tình gặp được Hạ Miểu hai lần..."

"Đúng là Omega đáng yêu. Bao giờ tôi mới có được Omega xinh đẹp như vậy đây?"

"Hôm nay lại không ngửi được mùi pheromone của ẻm, sao chất lượng băng dính che chắn trường học phát lại tốt như vậy..."



Ba Miểu Miểu phát hiện gần đây con trai cưng nhà mình về nhà mà băng dính che chắn trên cổ không cánh mà bay!!!

Lão Hạ: nhất định là Miểu Miểu đáng yêu của tôi yêu sớm [lệ](cha già khóc)

Bình thường Mục Trụ Thâm không đến công ty đều tự đưa Hạ Miểu về nhà sau giờ học.

Thông thường giờ tan học cấp ba là hơn tám giờ, xe bus họ đi không nhiều người, mỗi lần lên xe đều còn một hai chỗ. Lần này may mắn, có hai chỗ ngồi liền nhau.

Mấy năm qua Mục Trụ Thâm đã học cái khôn, lúc trước quần hắn ngắn, hơn nữa phía dưới phát dục tốt, ngoài ý muốn cương gì đó rất rõ ràng, hiện tại mỗi lần hắn ngồi cùng Hạ Miểu đều đặt balo lên đùi, Hạ Miểu ngồi bên cạnh nghiêm túc đọc sách, hắn thì nhàn nhã nhìn cậu.

Một lúc sau chân hai người kề sát nhau, làm Alpha mười bảy mười tám tuổi sắp thành đàn ông, lúc này Mục Trụ Thâm cao đến 189, người cao chân dài. Chân hai người như có như không chạm vào nhau, chỉ riêng chiều dài đùi hai người đã hơn kém hơn mười cm.

Khi đó Mục Trụ Thâm nghĩ, Omega thật sự rất nhỏ rất đáng yêu. Hắn nghĩ rất nhiều, hắn còn nghĩ sau này họ kết hôn, Hạ Miểu nhỏ như vậy, mang thai sẽ rất vất vả.

Cho nên sau này hắn phải tự giác đeo bao tránh thai mới được.

Toàn là suy nghĩ kỳ quái của Alpha vị thành niên đầy sức sống.

Từ góc độ của hắn có thể dễ dàng nhìn cần cổ xinh đẹp của Hạ Miểu cùng với miếng băng dính che chắn che khuất tầm nhìn của hắn.

Trong trường học hắn hay lo Miểu Miểu không dán băng dính che chắn kín, giờ hắn lại cảm thấy vướng bận, phiền muộn nhăn mày.

Trên tàu điện ngầm Mục Trụ Thâm quy củ, xuống xe đi về đến hẻm nhỏ thì bắt đầu động tay động chân giở trò lưu manh.



Băng dính che chắn của Hạ Miểu luôn bị gỡ ở trong góc không người này.

Bình thường là hai người sóng vai đi nói chuyện, Hạ Miểu sẽ nói chuyện lớp học sinh Omega phát hiện gia đình mèo hoang trong bồn hoa. Tháng trước mèo hoang vừa mới sinh một ổ mèo con, họ dùng hộp giấy và chăn làm ổ cho nó.

Nhưng Mục Trụ Thâm không tâm trạng nghĩ mèo hoang gì, bạn Omega gì.

Trong mắt hắn chỉ có Omega Hạ Miểu này, ngốc nghếch không hề phòng bị đứng trước mặt hắn.

Hắn nhìn đôi môi lúc khép lúc mở của Hạ Miểu, môi cậu khá nhạt màu, đặc biệt lúc cắn môi nhẫn nại trông đáng thương cực kỳ, Mục Trụ Thâm đồng tình đến độ muốn làm cậu khóc.

So với Mục Trụ Thâm trưởng thành bây giờ, khi đó Mục Trụ Thâm da mặt dày thật sự, không sợ Hạ Miểu biết hắn không yên phận, hắn luôn bất ngờ không kịp phòng cúi người hôn khóe miệng Hạ Miểu, cắn môi cậu, dùng tay ôm mặt cậu, làm cho cậu ngẩng đầu nhìn hai mắt mình. Hắn nháy mắt mấy cái, cười híp mắt nhìn đôi mắt màu hạnh nhân nhạt màu của cậu, làm bộ cố ý kéo dài giọng "Ồ, sau đó thì sao?"

Mục Trụ Thâm có sức cuốn hút này, có thể khiến cho Hạ Miểu bình thường lãnh đạm mặt đỏ bừng.

Lão lưu manh Mục Trụ Thâm này rất biết được voi đòi tiên, hôn môi thì thôi, còn muốn ôm cậu vào lòng, cắn tuyến thể Omega nhà người ta.

Lúc đó Hạ Miểu không cho Mục Trụ Thâm đang hôn mà dùng tay bóp mông cậu.

Lúc Mục Trụ Thâm hôn bàn tay hay lặng lẽ từ hông dời xuống, nhẹ nhàng xoa mông thịt của Hạ Miểu, cậu sẽ thẹn quá hóa giận.

Cậu cũng không nói gì, chỉ thẹn quá hóa giận chừng mấy ngày không để ý đến người ta.

Nhưng Mục Trụ Thâm luôn tìm được cách tốt để đối ứng, ví dụ như cắn hôn tuyến thể Hạ Miểu, khi đó cơ thể cậu nóng lên như nhũn ra, lý trí bắt đầu tan rã, cho dù hắn dùng sức bóp mông cậu cũng không có sức để chú ý xấu hổ.