Thượng Vị - La Bặc Thỏ Tử

Chương 61



Cực hạn thần tượng tập 6, lần công diễn thứ hai.

Sân khấu lớn hơn, hiệu ứng âm thanh hiện trường và vũ đài càng thêm lóa mắt, hơn ngàn khán giả.

Tối thứ bảy, 8 giờ 20, đúng giờ lên sóng.

Đầy đủ một tập này là 4 tiếng rưỡi đồng hồ, trừ hiện trường công diễn của thực tập sinh tám nhóm ra, còn bao gồm huấn luyện, cuộc sống hàng ngày sau khi phân nhóm, cùng với đại hội thể dục thể thao Cực Hạn quay thứ sáu tuần trước.

Show vừa mới phát sóng, chỉ riêng sân khấu công diễn, hiệu ứng sân khấu cũng đã đủ hấp dẫn ánh nhìn.

Bách Thiên Hành phụ trách chủ trì sân khấu công diễn, lại trái ngược hoàn toàn với tạo hình không kén không chọn ở những sân khấu trước đây, trang phục hợp thời trang này, tóc tạo kiểu này, ngay cả màu tóc cũng đổi này, tóc nâu mới nhuộm hiện vẻ cực kỳ phấn chấn có tinh thần, trong khí chất từ xưa đến nay nổi danh là bùng nổ hormone cũng bởi vì trang phục mà tăng thêm vài phần hơi thở thanh xuân làm người ta sáng cả mắt.

Một Bách Thiên Hành như vậy vừa lộ diện trên sân khấu, đã dẫn tới trên đài dưới đài liên thanh hét chói tai.

Bốn vị mentor đang trên sân khấu phụ đối diện sân khấu chính giật nảy mình.

Đồng Nhận Ngôn nói đùa: "Thầy Bách à, cậu mặc như vậy, thật sự, trông có vẻ nhỏ tuổi cực kỳ."

Đan Hách dở khóc dở cười: "Tôi thật sự suýt thì quên Mentor Bách không cùng tuổi với chúng ta, cậu ấy vốn dĩ trẻ mà."

Tập 6 này chính thức mở màn trong tạo hình hoàn toàn mới của Bách Thiên Hành.

Không giống với lần đầu công diễn, công diễn lần thứ hai có thứ tự lên sân khấu cố định, không chỉ vậy, thực tập sinh tám nhóm còn bị chia làm hai nhóm AB tiến hành PK.

Người xem tại hiện trường ngoại trừ bỏ phiếu cho thực tập sinh mà mình thích ở mỗi nhóm ra, sau mỗi lượt nhóm AB luân phiên nhau biểu diễn xong, còn có thể tiến hành một lượt bỏ phiếu tại chỗ lần nữa, nhóm nào số phiếu cao nhóm đó chiến thắng, thực tập sinh trong nhóm chiến thắng sẽ nhận được phần thưởng mà ekip chương trình chuẩn bị trong hành trình tuyển tú tiếp theo.

Bởi vì tập trước cũng đã công bố tình hình phân nhóm rồi, khán giả đều đã biết thành viên của tám nhóm từ một tuần trước, trong tập 6 mới toanh này, tiết mục trình diễn đáng chờ mong nhất chính là sân khấu công diễn.

Ai có thể nghĩ rằng, ekip chương trình sắp xếp quy tắc cho lần công diễn thứ hai này đổi mới hoàn toàn, chẳng những công diễn, còn phải phân nhóm PK, PK xong còn trao phần thưởng.

Fans các nhà: Ông xã ca ca con trai cục cưng nhà ta! Gét gô!--!

Bỏ phiếu tại hiện trường chúng tôi không giúp được cậu! Tự cậu nhất định phải hăng hái tranh đoạt!

Nhóm thực tập sinh đương nhiên đều rất không chịu thua kém.

Từ phân đoạn huấn luyện hằng ngày của tập 6 là có thể nhìn ra được, lần công diễn thứ hai này có thêm tính khiêu chiến hơn.

Chẳng những tiết mục càng khó, thời gian luyện tập cũng càng ngắn, bởi vì lần nữa phân nhóm mới hoàn toàn, giữa các thành viên vừa phải dung hòa lại một lần với nhau, vocal, dance, rap, vị trí trong bài cũng phải bố trí đúng đắn.

Chương trình vừa mới bắt đầu, trong phần phát sóng huấn luyện hằng ngày của nhóm đầu tiên lên sân khấu, xung đột giữa các thành viên đã nhiều vô cùng, ngay cả cơ bản nhất như chia lyrics cũng có thể nổi lên tranh cãi.

Đến mức khán giả phải đậu má: Tập 6 này vừa mới bắt đầu đã đối chọi gay gắt như vậy?

Người xem tuyển tú nhiều rồi thì biết, cắt nối biên tập, đều là cắt nối biên tập cả, xung đột, không hợp nhau gì đó vào trong tay ekip chương trình, tất cả đều là tư liệu thực tế dùng làm nền.

Quả nhiên, sau khi xung đột không ngừng, mọi người bắt đầu đồng tâm hiệp lực, cùng nhau cố gắng.

Chờ phát xong huấn luyện hàng ngày, hình ảnh cut trở về sân khấu, chính là tám chàng trai đứng chung một chỗ.

Bởi vì là phân nhóm AB PK, mỗi nhóm đều phải đặt cho mình tên team có mánh khóe, tiện thể kéo chút vote, đúng là gắng sức vô cùng.

Đội ngũ lên đài đầu tiên, vừa lên là nói: "Chào mọi người, chúng mình là-- Dù thế nào cũng phải cãi nhau, cãi nhau xong vẫn muốn cãi, cãi tiếp rồi lại cãi "Bát tiên ồn ào"."

Trên sân khấu phụ, Đồng Nhận Ngôn trêu: "Tôi từng nghe đến "Bát tiên vượt biển", cũng từng nghe đến vùng Giang Chiết có "Thủy bát tiên", mà "Bát tiên ồn ào" các cậu đây thì lần đầu tiên nghe thấy đấy."

*Bát tiên quá hải, các hiển thần thông: tám tiên vượt biển, mỗi người đều hiển thị thần thông của mình.

*Thủy bát tiên: món ăn truyền thống của vùng Giang Tô, Chiết Giang TQ.

Mọi người cười.

Đồng Nhận Ngôn: ""Bát tiên đậu rang" phải không? Còn nóng hổi chứ?"

* "ồn ào" và "đậu rang" đồng âm.

Nam sinh ở C vị: "Mới vừa ra lò, cam đoan nóng hổi."

Đồng Nhận Ngôn hùa theo: "Vậy thì "bưng" lên xem xem?"

Màn ảnh một lần nữa trở về sân khấu chính, Bách Thiên Hành không nhiều lời, nhường lại sân khấu biểu diễn cho tám vị "Ồn ào nóng hổi"."

Tiết mục trình diễn đầu tiên: <Lửa>

Ánh đèn sân khấu vụt tắt, tám nam sinh một lần nữa đứng vào vị trí, bất kể là tại hiện trường hay trước video, khán giả đều đặt sự chú ý lên trên sân khấu.

Tiếp theo, nhạc đệm vang lên, ánh đèn sân khấu đột ngột bừng sáng, các nam sinh vừa rồi còn tự xưng "Bát tiên ồn ào" khí tràng biến đổi hoàn toàn.

Trong tiếng nhạc "Chúng ta chính là lửa", lộ ra ánh mắt câu nhân.

"Đừng hoài nghi lời tôi nói"

"Mỗi câu đều làm con tim nhảy nhót"

"Chúng ta đã đến vào đúng thời điểm, đúng địa điểm"

"Vì sao không muốn làm chuyện đúng đắn"

"ifeelinggood"

"Vô pháp hít thở"

.......

"Tình yêu của em chính là lửa"

"Chúng ta chính là lửa"

Giai điệu trải qua cải biên càng thêm bộc bạch, càng thêm gợi cảm, để con gái nhảy điệu này liền thành báu vật nhân gian, để con trai đi nhảy, chính là hormone biết đi.

Tám chàng trai quần cạp thấp bó sát người, áo sơ mi trắng dáng dài, quá trình biểu diễn chính là ở trên sân khấu tùy ý "Nhảy ra lửa".

Mà nam sinh một khi gợi cảm lên, nhóm em gái trẻ làm sao chịu được, <Lửa> vừa mở màn, địa điểm công diễn trực tiếp nóng hực.

Trên đạn mạc video của chương trình càng là cùng một kiểu "a a a a a a a", đầy màn hình toàn là "a a a a a a".

Mà cả điệu nhảy đem "gợi cảm" đắp nặn lên vừa đủ, hormone cũng đủ, nhưng không quá lố, cộng thêm tạo hình của các nam sinh đủ nhẻ nhàng khoan khoái, động tác nhảy còn gọn gàng dứt khoát, không hề nghi ngờ cố ý phô trương lả lơi, đúng cái chất "gợi cảm" mà khán giả đương thời thích xem nhất trên màn hình.

Đạn mạc điên cuồng đổi mới--

"Online liếm trai! Liếm liếm liếm!"

"Rạt hết cả ra!! XXX là của tôi! Tôi liếm trước!!!"

"Giờ còn phân nhà cô nhà tôi gì nữa, tám anh Ồn Ào liếm chung đê!"

......

Vì thế, từ một bài <Lửa> gây ra "Liếm liếm liếm", kéo màn mở đầu cho PK tập 6 Cực Hạn.

Nhóm PK thứ nhất: <Lửa> vs <Thời đại thú nhân>

Nhóm PK thứ hai: <Luân chuyển> vs

Nhóm PK thứ ba: <Thần khúc Mashup> vs <Tomorrow>

Bốn bài hát hai nhóm trước biểu diễn lần lượt là gợi cảm, nhạc Jazz, nhẹ nhàng tươi mát, hoạt bát đáng yêu, các kiểu đặc sắc và nổi trội, sân khấu công diễn theo đó trở nên càng lúc càng hừng hực.

Sân khấu chính, sân khấu phụ, trên đài dưới đài, trước sân khấu, phòng đợi lên đài, tất cả mọi nơi đều nóng lên.

Đến bài thứ năm <Thần khúc Mashup>, bởi vì tất cả đều là thần khúc nhảy quảng trưởng nghe nhiều thành thuộc, càng thêm liên tục vui vẻ bất ngờ, đẩy cả sân khấu càng lúc càng high hơn.

Chờ nhóm <Thần khúc Mashup> này diễn xong, tổ mentor phía sân khấu phụ bắt đầu cảm khái.

Đồng Nhận Ngôn: "Nhóm sau này áp ức lớn đây."

Đan Hách: "Có áp lực mới có động lực."

Nhung Bối Bối: "Ai tốt, ai càng tốt hơn, chưa đến phút cuối thật ra rất khó nói."

Hình ảnh vụt cut, trở về huấn luyện hàng ngày.

Là Từ Bồi Bồi với Giang Trạm mặt đối mặt, vừa ăn cơm vừa lấy cách thức "thẳng nam" ra bóc phốt.

Từ Bồi Bồi: "Bán vĩnh cửu gì đó, đời này em chẳng thèm đâu."

Giang Trạm: "Đường chân tóc cũng không di nếp được."

Từ Bồi Bồi: "Kẻ mắt đen với nâu có gì khác nhau?"

Giang Trạm: "Phấn mắt tone đất, mấy cái màu thoạt nhìn giống y xì nhau."

Từ Bồi Bồi: "Còn cả son môi."

Giang Trạm: "Má hồng nữa."

......

Khán giả:???????

Đạn mạc--

[ Ha ha ha ha ha ha, thật sự là làm khó thẳng nam các cậu rồi. ]

[ Ngẫm lại Từ Bồi Bồi, trong Reuters luôn luôn đeo kính mắt, chưa từng trang điểm. Thì ra là oán niệm sâu sắc vậy đấy. ]

[ Giang Trạm cũng thế còn gì, trừ Reuters đầu tiên có trang điểm ra, có lần nào make đâu, trai thẳng với đồ make-up thật sự có vách tường, há há há há há ]

Rồi sau đó nữa, là mỗi ngày của nhóm bảy người.

Từ Bồi Bồi nhìn trông yếu đuối cưng cưng, đến lúc nhảy đeo chiếc băng đô để lộ trán, khí tràng đủ để gánh nhân vật.

Trình Thần vĩnh viễn là kính râm kính râm kính râm, ngầu ra ngầu, lúc ăn lẩu lại không gắp được thịt bởi vì đoạt không lại mấy người khác cùng bàn, cay cú tháo kính râm xuống, khán giả rốt cuộc lần đầu tiên thấy được mặt mộc của hắn lúc ăn cơm.

So với mâu thuẫn, xung đột của nhóm khác, nhóm <Tomorrow> này rất hài hòa, hài hòa đến độ tranh thủ cùng chuồn ra căn tin ăn lẩu với nhau.

Trong đạn mạc có người đùa tán dương, đây là nhóm trước mắt thấy thoải mái nhất.

Câu đạn mạc này vừa mới hiện trên video, mấy giây sau, hình ảnh đột ngột thay đổi, là Hà Vị Đồng rơi nước mắt nằm trên xe đẩy, bị đưa lên 120.

Ngoài màn ảnh có người hỏi cậu ta câu gì đó, trong màn ảnh, Hà Vị Đồng đỏ con mắt, lắc đầu, thanh âm ám ách: "Em không sao."

Phụ đề: Vết thương cũ tái phát, bệnh tình nghiêm trọng.

Từ đoạn này về sau, đó là những người khác cùng nhóm Hà Vị Đồng được thông tri khẩn cấp, Hà Vị Đồng không có cách nào lên sân khấu công diễn, mọi người phải suốt đêm điều chỉnh, sắp xếp lại vũ đạo từ đầu.

Tiếp theo nữa, đó là thực tập sinh các nhóm khác băng qua hành lang, rời khỏi tầng huấn luyện, ngoài cửa sổ màn đêm buông xuống, nhóm Giang Trạm bọn họ vẫn như cũ dựng vũ đạo luyện từ đầu trước gương.

Phụ đề nhắc nhở kỳ hạn: Cách công diễn, chỉ còn lại hai ngày.

Đạn mạc--

[ Gì mà thoải mái nhất, thảm nhất mới đúng má ơi. ]

[ Nhóm này đúng là thảm thật, sắp công diễn tới nơi, toàn bộ dựng lại từ đầu. ]

[ Đồng Đồng chắc chắn là không thể nhảy nữa, phàm là ẻm có thể nhảy, ẻm nhất định sẽ tới. ]

[ Chuyện bệnh tật bị thương này thật sự không có biện pháp, đội nhóm chính là như vậy, một người gặp chuyện, những người khác đều phải điều chỉnh. ]

Trong video, các nam sinh suốt đêm dựng lại, nắm chặt thời gian tập nhảy, mồ hôi rơi xuống một bộ lại một bộ quần áo, không kịp khô trực tiếp cởi ra thay cái mới ngay tại chỗ.

Cũng không kịp nghỉ ngơi, có người ngủ, có người tập, có người tỉnh dậy rồi tập, có người buồn ngủ xoay người đi sang góc phòng nằm xuống.

Còn có rạng sáng, trong phòng huấn luyện bức rèm được kéo một nửa, lộ ra hoàng hôn chạng vạng ngoài cửa sổ, mọi người ngã trái ngã phải mà nằm, chỉ có Giang Trạm là dựa vào tường, cúi đầu chợp mắt trong chốc lát.

Đạn mạc--

[ Hu hu hu hu hu, quá đau lòng, vì sao không nằm xuống, là sợ ngủ quá lâu sao. ]

[ Nhìn đoạn này xót quá đi mất. ]

[ Nhóm bảy người này thật không dễ dàng. ]

Hình ảnh lại chuyển, là hậu trường diễn tập hôm đó, Tùng Vũ đến phòng hóa trang nhóm Giang Trạm bọn họ, thấy lúc Giang Trạm xoay người nhặt đồ vật lộ ra miếng cao da hổ màu da dán trên bả vai, thấy lạ hỏi: "Chỗ bả vai kia làm sao vậy?"

Giang Trạm nhặt đồ vật xong đứng lên, đưa tay sờ sờ bả vai, vành tai có chút đỏ: "À, không có gì."

Tùng Vũ vẻ mặt đau lòng: "Hai ngày nay nhảy bị thương chứ gì, ôi chao."

Đạn mạc--

[ Thương đàn anh quá huhuhuhuhu ]

[ Giang Trạm cũng khổ, phân đến nhóm này, trụ cột vũ đạo của cậu ấy vốn đã không tốt bằng đám Trình Thần, còn phải liều mạng tập luyện thế nữa. ]

[ Muốn ký gửi thuốc bôi ngoài da cho đàn anh. ]

Hình ảnh cut, trở về sân khấu công diễn.

Bách Thiên Hành nhìn Giang Trạm đứng trong một loạt sáu chàng trai: "Nghe nói lúc trước cậu diễn tập, bả vai bị thương?"

Giang Trạm một thân tạo hình đồ đen, lặng lẽ quay đầu nhìn về phía Bách Thiên Hành, không hé răng.

Năm chàng trai khác cùng nhóm nhất loạt quay đầu lại nhìn về phía Bách Thiên Hành, không hé răng.

Đồng Nhận Ngôn ở sân khấu phụ xa xa nhìn thấy một màn "chỉnh tề nhìn sang trái", cười phá lên.

Ông giơ micro, hỏi: "Các cậu nhìn Mentor Bách vẻ mặt này làm gì?"

Đan Hách nói tiếp: "Chắc là mệt quá, mắt đều nhìn thẳng luôn."

Nhung Bối Bối: "Vậy thì mau chóng biểu diễn thôi, cũng có thể xuống nghỉ ngơi sớm một chút."

Đạn mạc--

[ (cười khóc) Sáu người lên đài tập thể phát ngốc, hai ngày này khổ biết bao nhiêu. ]

[ Thiếu ngủ quá rồi, vừa nãy còn ổn, bây giờ quản lý biểu cảm cũng quên luôn rồi. ]

[ Thầy Bách khẳng định thương Giang Trạm lắm. ]

[ Cũng không biết vị trí dán miếng cao bị thương đến cơ bắp hay là gân cốt nữa. ]

Hết chương.