Một lúc sau đã có ngư dân đến đánh cá, vô tình nhìn thấy một đứa bé trên bờ. Vì trên đảo có một tập tục, nếu như có một đứa bé không rõ lai lịch xuất hiện ở trên đảo thì đứa bé đó đã được người cá chúc phúc mang đến. Tuy nhiên, sau khi trưởng thành nếu đứa bé đó không tìm được tình yêu đích thực thì sẽ bị hóa thành bọt biển.
Ngư dân kia tốt bụng đưa đứa bé trở về nhà, vợ của ông nhìn thấy đứa bé trên tay thì bối rối hỏi....
- Đứa bé này là....
- Tôi thấy nó ở bờ biển nên nhặt về, thật đáng thương!
Người vợ tiến đến ôm lấy đứa bé rồi vui vẻ nói....
- Có lẽ đây là món quà mà người cá đã mang đến cho chúng ta, từ nay tên của con bé là Hải Ngư lấy họ của chồng là Trần. Trần Hải Ngư!
Nghe vậy người chồng cũng vui vẻ đồng ý, từ nay đứa bé đã trở thành con nuôi của họ mọi may mắn đều bắt đầu đến với cả gia đình họ.
Vào năm Trần Hải Ngư được 17 tuổi, có một nhóm người đàn ông lạ mặt đến hòn đảo này để tìm một người có lời chúc phúc của người cá.
Trưởng làng cũng chào đón họ rất nồng nhiệt, vì những người lạ này biết về những bí mật của người được chúc phúc. Nếu như có được họ thì gia tộc sẽ càng trở nên hùng mạnh hơn, những may mắn và quyền lực đều được người đó giúp đỡ. Người được chúc phúc chỉ có thể yêu được một người trong đời, nếu như chọn sai thì sẽ bị tan biến thành bọt biển.
Nhóm người lạ kia vô tình biết được vào 17 năm trước ở đảo này xuất hiện 1 người không rõ lai lịch, thế là họ đã nhanh chóng đến nơi này để giành lấy người đó.
Tối hôm đó, trên đảo tổ chức đốt lửa lớn để chào mừng những vị khách, họ được sắp xếp ngồi ở một góc. Tiếp đó là những màn ca hát nhảy múa của những người dân trên đảo, đợi cả buổi cuối cùng họ mới nhìn thấy một cô gái trẻ xinh đẹp bước ra. Khuôn mặt được che lại bởi chiếc khăn lụa mỏng, đôi mắt xanh biếc đẹp như viên pha lê khiến ai nấy nhìn thấy đều rung động.
Trần Hải Ngư đứng trước đống lửa nhảy múa, từng động tác đều uyển chuyển nhẹ nhàng, dáng vẻ yếu đuối khiến người khác nhìn chỉ muốn che chở. Sau khi múa xong, cô đứng nghiêm lại rồi cúi đầu xuống chào tất cả mọi người, một người đại gia Lý Nam quay sang nhìn những vị khách khác, giọng nói thách thức....
- Cô gái này, tôi nhìn trúng cô ta rồi!
Nghe ông ta nói vậy, những người khác khó chịu không nói gì. Có một người vẻ ngoài uy nghiêm trông giống tổng tài đưa tay ra hiệu với vệ sĩ, vệ sĩ đi đến cúi xuống để nghe.
- Điều tra cô gái lúc nãy cho tôi!
- Vâng!
Dứt lời vệ sĩ kia liền rời khỏi đó, trưởng làng lúc này đang đứng ở phía trước vui vẻ nói....
- Chào mừng mọi người đã đến hòn đảo này, tôi biết mục đích của các vị khi đến đây! Quả thật suốt 3 mươi mấy năm qua vẫn chưa xuất hiện người nhận lời chúc phúc từ người cá, tuy nhiên cách đây 17 năm đã xuất hiện một đứa bé không rõ lai lịch! Chúng tôi cũng đã nhận đứa bé ấy là thành viên mới ở nơi này, chắc hẳn các vị cũng đã biết luật ở đây. Đó là các vị khách không thể mua chuộc hoặc lựa chọn, thay vào đó là người được nhận lời chúc phúc sẽ chọn người có duyên với mình!
Nghe vậy, có vài người khách bất mãn với điều này. Hải Ngư chậm rãi đi đến những vị khách rồi nhìn một lượt, ánh mắt của cô như có thể nhìn thấu mọi thứ vậy. Trong lúc bối rối không biết nên chọn ai thì có một thứ thu hút sự chú ý của cô, cô đi đến trước mặt một vị khách trông vẻ ngoài vừa đẹp trai nhưng lại khiến người khác có cảm giác run sợ.
Anh thấy cô đi đến trước mặt mình thì có chút bất ngờ, gương mặt vẫn lạnh lùng nhìn cô như muốn thử xem cô định làm gì. Cô ngây thơ nhìn một lúc rồi hỏi....
- Thứ trong tay anh là gì vậy???
Những người khác nghe cô hỏi vậy thì cũng quay sang nhìn, anh liếc mắt xuống nhìn bàn tay mình đang cầm một chiếc bút. Bề ngoài là vậy nhưng thực chất nó là một con dao mini phòng vệ, thấy cô có vẻ hứng thú với nó nên anh mỉm cười hỏi....
- Thích nó không??
Lần đầu cô đối mặt với một người có thể khiến đối phương phải dè chừng nên chỉ nhẹ nhàng gật đầu, anh đứng dậy đưa chiếc bút về phía cô....
- Tặng em đấy, xem như là quà gặp mặt!
Cô cũng lịch sự nhận lấy rồi ngơ ngác nhìn ngắm, điều này đã khiến cho những vị khách khác tỏ vẻ khó chịu ra mặt. Trưởng làng đi đến nhắc cô.....
- Con gái à, nên cẩn trọng trong việc chọn người giám hộ đấy!