Tóm lại, trong lúc nhất thời, trên mạng bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều bài viết liên quan tới chủ tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, còn có bài viết thế nhưng còn đăng cả ảnh chụp cá nhân.
Thời đại số liệu, bạn chú ý cái gì, quản lý mạng liền sẽ đề cử cho bạn cái đó.Tỷ như hôm nay bạn tìm kiếm "Tôm hùm đất", không bao lâu, trang đầu liền sẽ xuất hiện bài viết cách làm tôm hùm đất, video tôm hùm đất, vân vân.
Vì thế, rất nhiều khách hàng của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, đột nhiên ở trên mạng nhìn đến bài viết liên quan tới cửa hàng này.
Lúc biết được chủ tiệm cùng đầu bếp là một người, là một cô gái nhỏ tuổi vừa mới thành niên không lâu, khách hàng quen đều có điểm không tin, cảm thấy khẳng định là tác giả nói bừa.Nhưng mà chờ đi xuống xem, thấy có rõ ràng hoàn cảnh của chủ tiệm lúc mới mở cửa hàng, lại có điểm bán tín bán nghi.Vì thế, bọn họ nhịn không được ở dưới bài viết bình luận.
【 Cửa hàng này tôi thường xuyên ăn, mọi người đều nói chủ tiệm là đầu bếp khách sạn về hưu, như thế nào đến đây liền biến thành một cô gái trẻ vậy, hơn nữa cuộc sống trải qua còn thảm như vậy? 】
【 Tuy rằng không biết đây là sự thật hay là tác giả tự nghĩ ra, nhưng xem xong, thật sự có điểm đau lòng cô gái nhỏ. 】
【 Đúng vậy, cũng quá không dễ dàng, còn may là mở cửa buôn bán được, sinh ý cũng không tệ lắm. 】
【 Nếu là sự thật, vậy cô ấy thiếu tiềnhiện tại đã trả hết chưa? Chưa trả hết thì tôi có chút muốn giúp cô ấy, cô gái tốt, hiếu thuận như vậy, hiện tại không thân không thích, còn muốn trả nợ, thật sự quá khó khăn. 】
【 Vừa nhìn liền bất đây là tác giả tự nghĩ ra, mấy người cảm động cái gì chứ. 】
Không biết có phải người nghi ngờ quá nhiều hay không, không bao lâu sau, tác giả bài viết thế nhưng trả lời lại bình luận đầu tiên, tỏ vẻ đây là sự thật, mình chính là người thành phố A, nội dung bài viết cũng là từ việc phỏng vấn những người sống tại hẻm hồ Lô.
Lúc nhìn đến tác giả phản hồi, cư dân mạng bắt đầu nghi ngờ một sự việc khác.
【 Anh đem chuyện của người khác ra viết như vậy, đã được sự đồng ý của đối phương chưa? 】
【 Đúng vậy, đây tính là xâm phạm riêng tư đi? 】
【 Tác giả có độc, sao anh không đem việc của nhà mình viết ra cho chúng ta nhìn xem! 】
【 Đúng vậy, cô gái người ta vốn dĩ đã không dễ dàng, hiện tại thật vất vả chịu đựng ngày tháng gian nan kia, sinh hoạt một lần nữa có hy vọng, anh lại đào bới ra là muốn làm gì? 】
Tổng công ty tập đoàn Bách Xuyên.Hôm nay, trước khi tan tầm trợ lý Tôn bỗng nhiên nghĩ đến tin tức thấy trên mạng hôm nay, vì thế nói: "Tư tổng, có chuyện tôi muốn cùng ngài nói một chút."
"Chuyện gì?" Tư Cảnh Lâm ngẩng đầu nhìn về phía hắn.
"Tôi hôm nay nhìn thấy một ít tin tức về tiệm cơm chiên Hạnh Phúc......"
Tư Cảnh Lâm nghe xong hắn đại khái tổng kết, mày hơi trầm xuống: "Bài viết."
Trợ lý Tôn nghe được hắn ngắn gọn, sáng tỏ phân phó, lập tức dùng di động đem bài viết mình đã lưu lại đưa cho anh xem.
Bà viết này đăng từ hai ngày trước, nhiệt độ không tính là cao, lại cũng không tính là không có tiếng tăm gì, mỗi phần phía dưới đều hoặc nhiều hoặc ít có mấy cái bình luận.Tư Cảnh Lâm xem xong sau, biểu tình lạnh lùng.
Bài viết này cũng không có viết bậy về Nguyễn Miên Man, ngược lại đại bộ phận đều là khen cô xinh đẹp lại có hiếu tâm, tay nghề hảo lại chăm chỉ, đặc biệt là cái video khắc hoa kia, bình luận phía dưới tất cả đều là tán thưởng cùng xin bái sư.Nhưng Tư Cảnh Lâm xem, cô bé chưa chắc sẽ thích sự khích lệ này, rốt cuộc ai cũng không muốn, đem hoàn cảnh, sinh hoạt của mình ra cho người xa lạ xem, sau đó bình luận vài câu.
"Anh đừng vội tan tầm, anh cho người đem mấy bài viết liên quan toàn bộ gỡ xuống, mặt khác liên hệ với người phụ trách mấy trang mạng một chút......"
Nghe được phải tăng ca, trợ lý Tôn trên mặt không hiện, trong lòng lại nghĩ sớm biết vậy liền chờ ngày mai hẵng nói.Bất quá, lại nghĩ đến hắn ở tiệm cơm chiên Hạnh Phúc cũng ăn không ít thứ tốt, nếu là bởi vì không muốn tăng ca để kéo dài đến ngày mai, cũng có chút không nghĩa khí.
Chờ trợ lý Tôn nghe xong anh phân phó bắt đầu đi xuống xử lý, Tư Cảnh Lâm không xác định cô bé đã nhìn thấy bài viết trên mạng hay chưa, đứng dậy muốn đi tới tiệm một chuyến.
Đứng dậy, anh nhìn thoáng qua thời gian, đã tới 10 giờ.Nhớ rõ tiệm cơm chiên Hạnh Phúc đóng cửa lúc 9 giờ rưỡi, Tư Cảnh Lâm chỉ có thể áp xuống ý định, định chờ ngày mai lại nói.
Buổi sáng ngày hôm sau, Nguyễn Miên Man đang ở sân thượng lầu hai ngôi tưới nước cho rau xanh trong thùng xốp, bỗng nhiên nhìn thấy hình bóng quen thuộc cách đó không xa hướng bên này đi tới.
Phòng ở xung quanh đều tương đối thấp bé, đứng ở lầu hai tầm nhìn khá trống trải, cô theo bản năng đi đến lan can liền xác định, chính mình cũng không có nhìn lầm.Nếu nhìn thấy anh, Nguyễn Miên Man tự nhiên không có khả năng thờ ơ, thân thể hơi hướng ra ngoài, giương giọng nói: "Anh Cảnh Lâm!"
Giọng nói dễ nghe theo gió thổi qua, Tư Cảnh Lâm ngẩng đầu liền nhìn thấy cô gái đứng ở lan can hướng chính mình mỉm cười xinh đẹp.Mới vừa rời giường không cô còn chưa có buộc tóc lên, mái tóc dài vừa đen vừa thẳng tự nhiên rối tung, làm mặt của cô càng nhỏ hơn.
Nhìn thấy cô lộ ra sức sống tươi cười, khóe môi Tư Cảnh Lâm không tự giác cũng giương lên theo cô, nhưng mà, chờ chú ý tới lan can của sân thượng lầu hai thập phần cũ, độ cao còn chỉ tới eo cô, anh tức khắc trầm xuống mi: "Đi vào trong đi."
Dạ?
Nghe thấy anh hơi trầm giọng, Nguyễn Miên Man lúc đầu còn có chút nghi hoặc, chờ theo tầm mắt nhìn đến lan can, mới hiểu được ý tứ của anh, vội lui lại mấy bước.
Tư Cảnh Lâm thấy cô ngoan ngoãn từ lan can đi vào, mày một lần nữa giãn ra, nện bước cũng nhanh hơn một ít.
Anh đi về phía trước, Nguyễn Miên Man liền nhìn không thấy, vì thế đem bình nước buông xuống, một bên tùy tay đem tóc buộc ở sau đầu, một bên đi xuống dưới lầu.Chờ cô xuống lầu vừa đến cửa lớn, liền nhìn thấy Tư Cảnh Lâm từ đầu ngõ tiến vào.
Thấy trong tay anh xách theo không ít đồ vật, Nguyễn Miên Man theo bản năng tiến lên muốn hỗ trợ.
"Vừa rồi tưới hoa sao?" Tư Cảnh Lâm thấy cô duỗi tay, liền đem một cái túi giấy đưa cho cô.
Nguyễn Miên Man ngửi được mùi trái cây thơm ngọt từ trong túi bay ra, cúi đầu nhìn thoáng qua sau, nhấp môi nói: "Không, tưới rau ạ."
Nghĩ đến những cô gái khác đều trồng hoa nung đúc tình cảm, chính mình lại trồng đầy hành với rau xanh trên sân thượng, cô bỗng nhiên cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Khi nói chuyện, hai người đã tiến vào trong tiệm, Tư Cảnh Lâm thập phần tự nhiên trực tiếp đi vào nhà kho, đem trái cây, đồ ăn vặt trên tay để vào trong một cái ngăn tủ.
Ông Ngô ngày hôm qua từ nơi khác đã trở lại, Nguyễn Miên Man vốn tưởng rằng đồ vật trong tay anh là của ông Ngô mang cho, thấy anh trực tiếp đặt ở nơi này không khỏi nói: "Anh Cảnh Lâm, lần trước anh đưa tới em còn chưa có ăn hết đâu, mấy cài này đưa cho ông Ngô đi."
"Ôngkhông thích ăn mấy món này." Tư Cảnh Lâm nói xong, trực tiếp đi ra ngoài nhà chính ngồi xuống."Em trồng rau gì?"
Nguyễn Miên Man đi theo ra ngoài, còn muốn nói gì nữa, bỗng nhiên nghe được anh hỏi, không khỏi trả lời: "Một ít rau xanh cùng hành lá ạ."
Tư Cảnh Lâm hơi hơi gật đầu, lại hỏi: "Sân thường là liền với phòng em sao?"
"Vâng." Nguyễn Miên Man gật đầu.
Tư Cảnh Lâm nghĩ đến độ cao của sân thượng, lại hỏi hai câu, biết được đi ra sân thượng chỉ có một cái cửa lưới cùng cửa gỗ, nhíu mày.
Lúc trước còn không có chú ý, hôm nay nhìn thấy cô đứng ở sân thượng lầu hai ngôi, Tư Cảnh Lâm mới biết được bố cục lầu hai, nghĩ đến chỉ mấy chút công phu là có thể bò lên sân thượng, cảm thấy cô ở trong hoàn cảnh đó có chút không an toàn.
Đối với Nguyễn Miên Man, người đã từng ở ngôi nhà cửa sổ đều là làm bằng giấy, cửa phòng chỉ là một miếng gỗ, nơi này có cửa sổ thủy tinh thêm song sắt, có thể khóa trái cửa gỗ, đã làm cô thấy thực an toàn."Lầu hai cũng tốt mà, người bình thường cũng không dám leo lên, hơn nữa cửa sau có hai lớp, kể cả bò lên cũng vào không được nha."
Tư Cảnh Lâm nghe được lời này, cảm thấy cô vẫn là quá ngây thơ rồi, biểu tình không khỏi nghiêm túc một ít: "Nếu là người có tâm, dọn mấy khối gạch lót là có thể trèo lên sân thượng. Tay không là có thể xé mở lưới sắt, cùng một chân là có thể đá văng ra cửa gỗ, cũng là phòng quân tử không đề phòng tiểu nhân."
Có một số việc, không nghĩ còn tốt, nghe anh nói như vậy, Nguyễn Miên Man suy nghĩ một chút, phát hiện vạn nhất thật đụng tới loại tình huống này, xác thật có điểm không an toàn."Vậy em thuê người đem lan can sân thượng dỡ xuống xây lên thành tường vây?" Giọng nói của cô có điểm không xác định.
Muốn cho Tư Cảnh Lâm nói, tòa nhà cũ xưa này không thích hợp để cô ở một mình, trừ phi dỡ xuống xây hết lại.Bất quá, việc này hiển nhiên không có khả năng.
"Buổi chiều anh sẽ gọi người lại đây đem lan can cùng cửa đều sửa một lần." Tư Cảnh Lâm nói.
Nguyễn Miên Man nghe ra ý tứ này là anh muốn trực tiếp giúp mình giải quyết, vội nói: "Vậy sửa hết muốn bao nhiêu tiền ạ?"
"Không cần."
Nguyễn Miên Man có thể để anh hỗ trợ tìm người lại đây sửa, lại không có khả năng làm để anh trả tiền, kể cả anh có nói là người của công ty mình, không cần tiền.
Tư Cảnh Lâm thấy cô kiên trì phải trả tiền, chỉ có thể nói: "Ông nếu là biết anh giúp chút việc này còn thu tiền của em, khẳng định sẽ tức giận."Dứt lời, không đợi cô mở miệng, anh lại bổ sung: "Nếu em muốn tính toán rõ ràng như vậy, vậy anh có phải nên đem tiền cơm lúc trước kết toán hay không?"
Nguyễn Miên Man thật ra có thể nói là mời anh ăn cơm coi như đáp lễ trái cây và đồ ăn vặt anh mang tới, nhưng như vậy, tựa hộ có chút tính toán quá rõ ràng với anh, thật sự có điểm xa lạ.Lời nói đến bên miệng, cuối cùng cô vẫn không nói như vậy, mà là nói: "Vậy em mời anh ăn cơm đi?"
"Được."
Thấy anh đồng ý, Nguyễn Miên Man nghĩ đến hiện tại còn sớm, vì thế hỏi: "Anh ăn sáng chưa? Trong phòng bếp có xíu mại tơ vàng cùng cháo đậu xanh nấm tuyết hạt sen."
Đây là chiều ngày hôm qua ông Ngô dặn cho bữa sáng, Nguyễn Miên Man làm không ít, không ngờ gặp anh lại đây ăn.Tư Cảnh Lâm buổi sáng còn chưa ăn, nghe thấy cô nói đã có sẵn bữa sáng, tự nhiên sẽ không cự tuyệt.
"Anh đợi chút."Nguyễn Miên Man nói xong, đứng dậy vào bếp, vài phút sau bưng khay ra, trừ bỏ một đĩa xíu mại tơ vàng cùng cháo đậu xanh nấm tuyết hạt sen, còn có hai cái trứng chiên và một món xào nhỏ.
"Ngày mai anh có rảnh không? Em làm như ý cuốn cho anh." Nguyễn Miên Man đem bữa sáng đặt tới trước mặt anh, đột nhiên nhớ tới lần trước đi chơi xuân, so với xíu mại tơ vàng anh càng thích như ý cuốn hơn, vì thế nói.
Tư Cảnh Lâm vốn dĩ không nghĩ phiền toái cô, nhưng đối diện với đôi mắt chân thành tha thiết của cô, lại theo bản năng gật đầu: "Có."
"Vậy ngày mai bữa sáng em sẽ làm như ý cuốn, anh còn muốn ăn cái gì không?" Nguyễn Miên Man đã ăn xong bữa sáng khi không phải quá muôn ăn, chỉ ăn một cái xíu mại tơ vàng, lúc này thuận tiện múc một chén cháo nhỏ, hỏi xong, sử dụng sau cái muỗng uống lên một miếng nhỏ.Tư Cảnh Lâm nói: "Lần trước canh cá dung không tồi."
"Vậy như ý cuốn thêm canh cá dung, lại chiên mấy cái bánh cá dung, anh thích ăn rau cần không? Em định cho một chút rau vào bánh cá dung, sẽ càng ngon miệng lại đỡ ngất hơn một ít."
"Thích, em nói như vậy, anh hiện tại liền rất chờ mong buổi sáng ngày mai......"
Tư Cảnh Lâm cùng cô hàn huyên vài câu về bữa sáng ngày mai, bắt đầu chuyên tâm dùng bữa sáng hôm nay.
Xíu mại tơ vàng da mỏng nhân đầy, thanh hương ngon miệng.Cháo đậu xanh nấm tuyết hạt sen sền sệt mềm mại, đậu xanh mềm lạn, vào miệng là tan.Cháo thả đường phèn, không tính quá ngọt, nhưng nuốt xuống, đầu lưỡi tràn đầy dư vị thoải mái thanh tân thấm ngọt.Không thể không nói, bữa sáng trước mặt này, ngay cả là món xào kia đều thập phần hợp khẩu vị Tư Cảnh Lâm, làm cả người anh thoạt nhìn ấm áp hơn chút so với thường ngày.
"Như thế nào chỉ uống cháo không?"
Tư Cảnh Lâm mỗi món dùng quá một ít, phát hiện cô bé đối diện chỉ uống cháo không, đổi đũa đem xíu mại gắp một ít tới đĩa trứng chiên, hợp với cái trứng chiên còn lại, đem đĩa đặt tới trước mặt cô.
Nguyễn Miên Man nhìn đến đĩa trứng chiên cùng xíu mại, theo bản năng nói: "Em ăn không hết."
Tư Cảnh Lâm nghe vậy, nhìn qua thân hình mảnh khảnh của cô, rốt cuộc minh bạch vì cái gì cô nấu cơm ngon như vậy, chính mình lại còn gầy như vậy.
May lời này anh cũng không có nói ra, nếu không Nguyễn Miên Man khẳng định muốn biện giải vài câu, chính mình chỉ là khung xương nhỏ, trên thực tế cũng không có gầy như vậy.Thấy giữa mày cô không tự giác nhăn lại, Tư Cảnh Lâm dùng chiếc đũa gắp đi một cái xíu mại, lại đem trứng chiên phân thành hai nửa, gắp một nửa vào trong chén mình.