Tiệm Tạp Hóa Âm Dương

Chương 165



Người phụ nữ nhìn thấy Thẩm Như Như vô cùng kích động, một mực khen cô lợi hại, hơn nữa tỏ vẻ lần này tới đây còn muốn mua một ít bùa chú công hiệu khác cảm thụ thử.

Bởi vì vị khách quen này tìm tới cửa vào thời điểm cũng là lúc trong tiệm khách đến nhiều nhất, tất cả mọi người nghe được lời của cô ấy, ở đây không ít phụ nữ cũng đều động tâm biểu tình. Cho dù là khoa học kỹ thuật phát triển hiện đại, sinh con đối với người phụ nữ mà nói vẫn là một chuyện vô cùng mạo hiểm. Không đề cập tới các loại rủi ro ngoài ý muốn và y tế, chỉ riêng đối với công việc và dáng người của bản thân đã có ảnh hưởng rất lớn, nhất là những người phụ nữ có tố chất thân thể bình thường, có thể lúc mới mang thai đã không thể không nghỉ việc về nhà giữ thai.

Nếu như (bùa ích khí 1 có thể trợ giúp nâng cao thể chất, lại giảm xuống sinh con nguy hiểm, vậy thì lợi hại vô cùng.

Hiện trường lập tức có các bác gái từ đoàn du lịch tiến lên hỏi giá cả, vừa nghe tám trăm đồng, không đắt nhưng thực phẩm chăm sóc sức khỏe cũng không chỉ có cái giá này, vì thế lập tức bỏ tiền ra mua hai lá. Có người dẫn đầu, những người khác nhất thời cũng không kiềm chế được, đồng loạt xông lên tranh mua.

Dù sao một loại bùa một ngày cũng chỉ bán được mười lá, động tác chậm sẽ không có phần.

Một khi phụ nữ đã theo phong trào, sức mua cực kì đáng sợ.

Liên tiếp mấy ngày, cửa hàng Kính Hoa Duyên đều bị người ta tranh mua bùa chú chật ních, có người thậm chí trời còn chưa sáng đã đến cửa tiệm xếp hàng. Thẩm Như Như không nghĩ tới đại đa số người trong nội bộ phải tiêu hóa hết bùa ích khí tồn kho lúc trước, bỗng nhiên bùng lên thành như vậy, không chỉ có trong tiệm tranh mua, khách hàng nhiều, ngay cả người trong wechat nghe tiếng danh cũng đặt hàng cũng nhiều không ít.

Không có giải pháp, cô đành phải mỗi ngày bớt chút thời gian vẽ thêm một ít [ bùa ích khí) để cung cấp lượng tiêu thụ. Cô chưa từng nghĩ tới việc sẽ dở thủ đoạn để tăng doanh thu, sở dĩ quy định mỗi ngày một loại bùa chú hạn chế bán mười lá, thuần túy là bởi vì cô bận, vẽ không nổi. Mạch Mạch và mấy đồ đệ khác tuy đã nhập môn, nhưng vẫn chưa học được [ bùa Ích Khí 1, để bọn họ đuổi kịp tiến độ cũng không thực tế, nền tảng phía trước không vững chắc, phía sau học vô cùng khó khăn, bất lợi cho sự trưởng thành sau này.

Bởi vậy, hiện giờ trong quán, vẽ đạo phù này vẫn chỉ có một mình Thẩm Như Như, lúc bận rộn thật hận không thể có tám bàn tay.

Mà theo các khách hàng đối với (bùa ích khí 1 đều có các sự phản hồi tích cực, Kính Hoa Duyên cùng Huyền Thiên Quan qua danh tiếng của những người phụ nữ đã kết hôn nhanh chóng mở rộng ra. Sau khi họ trải nghiệm chính xác hiệu quả của [bùa khí], dần dần bắt đầu thử các bùa khác trong cửa hàng, trong đó [bùa tinh thủy] và [bùa mát mẻ] đã thành công trong việc giành được sự ủng hộ của nhiều người yêu thích cái đẹp và những người yêu thích dưỡng nhan.

Việc kinh doanh sôi động của Kính Hoa Duyên và du lịch thị trấn Mộ Nguyên cũng nhận được hiệu quả gia tăng nhất định, cư dân mở nhà nghỉ gần đó là người được lợi trực tiếp nhất, ai nấy đều vui mừng không ngậm miệng lại được, để bày tỏ cảm ơn, cứ cách năm ba ngày lại đưa dưa và trái cây rau dưa vào trong quan sát, còn có trứng gà đất, trứng vịt muối, gà vịt thịt cá nhà mình…..

Chính phủ tuy rằng thường thường tỏ vẻ không đề xướng tôn giáo phát triển, nhưng mắt thấy Huyền Thiên Quan vì trấn Mộ Nguyên mà mang đến nhiều lợi nhuận tốt như vậy cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.

Cũng không lâu lắm, ( bùa ích khí 1 thanh danh vòng quanh truyền tới tới tai Vương Tây Nhã cùng những người bạn bè khác. Đều là người trong một vòng tròn, một chút gió thổi cỏ lay tất cả mọi người có thể biết rõ ràng, huống chi động tĩnh lớn như vậy.

Vương Tây Nhã lập tức lộ biểu tình sùng bái với Thẩm Như Như, ngay sau đó là một tin nhắn thoại.

Thẩm Như Như vừa mới kết thúc dạy học, đang bố trí nhiệm vụ cho các đồ đệ, chờ mọi người tản ra làm nhiệm vụ, cô mới lấy điện thoại di động, nhấn mở tin nhắn thoại, âm thanh trêu ghẹo của Vương Tây Nhã liền truyền ra “Thẩm đại sư, giàu thì chớ quên tớ. Cậu còn nhớ tiểu Vương Tây Nhã đáng thương ở ven hồ Minh Nguyệt không vậy?”

Minh Nguyệt Hồ là hồ nhân tạo trong trường y, nơi duy nhất trong toàn trường mang chút sắc thái lãng mạn, trước kia lúc đi học các cô thường xuyên đến bên hồ tản bộ.

Thẩm Như Như vui vẻ, dứt khoát gọi điện qua, điện thoại lập tức kết nối, cô cười hỏi: “Gần đây có bận không? Có rảnh tới trấn tớ chơi không, bên này khai phá không tệ, quán ăn nhỏ mở không ít đâu.

Vương Tây Nhã đau khổ ha ha nói: “Thẩm đại sư, thật đáng thương, cục cưng không có nghỉ hè, bệnh viện bận muốn chết, tớ bị đạo sư bắt mỗi ngày trực ca đêm ngay cả nhà cũng không về được ý. Thẩm Như Như không hề đồng tình nở nụ cười. “Vậy thật đáng tiếc, thứ bảy tuần sau trong quán tổ chức tiệc chay, đặc biệt mời vị sư phụ rất nổi danh đến làm đồ chay, cậu bận rộn như vậy xem ra không có cơ hội ăn rồi” Vương Tây Nhã thích ăn chay, vừa nghe có đầu bếp, nhất thời tâm tư linh hoạt, chuyển đề tài nói: “Như vậy sao, yến hội đạo quán nhất định phải cố gắng đi một chút, tôi nghe nói đạo sư tuần sau phải đi công tác, đến lúc đó tôi tìm người giúp tớ thay trực đêm một chút.

Hai người lại hàn huyên một hồi, hẹn thời gian gặp mặt cụ thể rồi kết thúc cuộc gọi.

*

Đảo mắt đã đến thứ hai.

Giờ nghỉ trưa, trong quán hoàn toàn yên tĩnh, mọi người đều trở về phòng nghỉ trưa. Thẩm Như Như tựa vào ghế mây dưới giàn hoa hậu viện hóng gió, gió lạnh từ từ thổi qua, ghế mây lắc lư rất nhỏ, cô híp mắt nhìn chùm nho xanh trên đỉnh đầu, hôn mê đi vào giấc ngủ. Từ Dẫn Châu ngồi trên ghế đá, trên bàn đá trước người đặt laptop, vẻ mặt nghiêm túc nhìn màn hình, hai tay đặt trên bàn phím, mười ngón tay nhanh chóng gõ qua gõ lại, phát ra tiếng vang thanh thúy.

Thẩm Như Như quay đầu nhìn sườn mặt của anh, nhìn đến xuất thần, chờ khi cô lấy lại tinh thần, Từ Dẫn Châu đã làm xong, đang nhìn cô cười, biết rõ còn hỏi: “Em đang nhìn gì thế?”

Nhìn lén bị bắt, Thẩm Như Như không hề có cảm giác ngượng ngùng, cười híp mắt nói: “Nhìn soái ca đó, vấn đề công ty xử lý ổn thỏa rồi sao?”

Từ Dẫn Châu gập laptop lại, gật đầu: “Không sao, Trương Tu sẽ xử lý tốt, cậu ấy chuyên nghiệp hơn anh” Trương Tu là người phụ trách đoàn đội của anh ở lại quản lý công ty nước M, Thẩm Như Như đối với tên của người này rất có ấn tượng, bạn bè trong giới tài chính thường xuyên chia sẻ bài viết hoặc tin tức nhiều lần xuất hiện cái tên này, ở lĩnh vực tài chính là một nhân vật rất lợi hại.

Có thể thuê nhân viên lợi hại như vậy thay mình quản lý công ty, sau đó làm chưởng quỹ phủi tay, Châu Châu thật sự là có tiền lại rảnh rỗi….. Thẩm Như Như thật sự hâm mộ.

Từ Dẫn Châu vừa nhìn biểu hiện của cô liền biết cô đang suy nghĩ cái gì, đứng dậy đi tới bên ghế mây nhẹ nhàng nhéo nhéo mũi của cô, vẻ mặt lạnh nhạt nói: “Nghề này tuy rằng dễ kiếm tiền, nhưng nguy hiểm cũng rất lớn. Nói không chừng ngày nào đó anh sẽ phá sản, biến thành ăn bám với 2 bàn tay trắng” Thẩm Như Như nhịn không được cười rộ lên, bởi vì quanh năm sinh bệnh, cho dù hiện tại khôi phục khỏe mạnh, nhưng hình tượng Từ Dẫn Châu vẫn có chút gầy yếu, lúc trước ở quầy làm nhân viên thu ngân đã bị vài vị phú bà đến gần, sau đó còn có người suy đoán rằng anh là được Thẩm Như Như bao nuôi, bí mật tìm Thẩm Như Như hỏi làm sao có thể nhặt được bạn trai đẹp mắt như vậy.