Dù sao anh cũng là Nguyên Anh, lại chỉ có nửa nguyên sức mạnh.
Chỉ hai cái búng tay, Lăng Tiêu Chân Tiên đã đánh bại Diệp Thành.
Khoảnh khắc đó, tất cả những người chứng kiến đều im phăng phắc, trợn to mắt nhìn cảnh tượng này với vẻ không dám tin.
“Không thể nào, không thể nào!”
“Sao có thể như thế được? Diệp Chân Tiên bị đánh bại chỉ với một ngón tay sao? Tuyệt đối không thể nào, tôi không tin”.
“Phải đấy, Diệp Chân Tiên là vô địch, ai có thể đánh bại anh ấy chứ? Chắc chắn đây là ảo giác, hoặc là kế hoạch đặc biệt của Diệp Chân Tiên, lấy lùi làm tiến, thu hút lão Lăng Tiêu kia truy kích, sao đó một kiếm chém chết lão”.
“…”.
||||| Truyện đề cử: Vợ Câm, Đừng Bỏ Rơi Anh! |||||
Thấy Diệp Thành bị búng bay đi, mọi người đều kinh ngạc kêu lên.
Bọn họ kích động nói, nhất là những người hâm mộ của Diệp Thành, các tu sĩ Địa Cầu lại càng trăm phương nghìn kế nói đỡ cho Diệp Thành.
Mặc dù nói vậy nhưng vẻ kinh hoàng trên khuôn mặt họ vẫn không thể xóa nhòa được.
Cho dù là người phàm bình thường nhỏ bé, tu vi thấp đến đâu, cũng mơ hồ cảm nhận được có gì đó không đúng.
Trước đó Diệp Thành tung hoành vô địch, đã bao giờ phải giả vờ yếu đuối chứ?
Đại thần thông Nhất Kiếm Cách Thế được ca ngợi là một nhát chém chết thần minh, vậy mà không thể xâm nhập được vào phạm vi trăm trượng của Lăng Tiêu Chân Tiên.
Một đòn toàn lực của thanh thần binh gãy còn bị Lăng Tiêu búng hai cái bay đi, đây rõ ràng là khoảng cách tu vi quá lớn.
Trong tình huống bình thường, chỉ khi nào cảnh giới cao lấn át hoàn toàn cảnh giới thấp thì mới thể hiện một cách áp đảo như vậy.
“Diệp Chân Tiên bị nghiền ép rồi sao? Sao có thể thế được, nhát kiếm của cậu ấy gần như có thể sánh với Hợp Đạo.
Cho dù Hợp Đạo thật đến đây thì cũng chưa chắc có được sức mạnh áp đảo như vậy, huống hồ người được gọi là Lăng Tiêu Chân Tiên kia đã chết từ mười vạn năm trước, chỉ là một lão quỷ cướp đoạt thân xác mà thôi, lại còn là Ngụy Hợp Đạo chứng đạo ở tinh vực này, sao có thể mạnh đến mức đó chứ?”
Ngay cả một số Nguyên Anh ngoại vực vốn định theo Diệp Thành, lúc này cũng không khỏi tạm thời dẹp bỏ ý nghĩ này.
Trùng Lâu đứng bên cạnh nhìn, trong lòng khẽ thở dài..