Tiên Đế Trùng Sinh

Chương 390: Sức Mạnh Của Quái Vật Khổng Lồ





Một luồng ánh kiếm sáng rực vọt lên từ bên dưới như ngân hà chảy ngược, bay thẳng lên bầu trời.
Ánh kiếm này cuồn cuộn to lớn tựa nước lũ vỡ đê.


Cái lưới gai to lớn, những lá bài nối liên tiếp nhau và cả móng vuốt dài chục mét vồ lên trên đó đều bị ánh kiếm vùi lấp.
Ngay cả mây mù đầy trời cũng bị nhát kiếm này chém ra một con đường dài tầm hai ba trăm mét.


"Bốp!"

Hoa tường vi vỡ nát, Naiyali lui nhanh về phía sau phải mười bảy, mười tám bước.
Cô ta để lại một con đường nhỏ đầy hoa tường vi trên không trung mới miễn cưỡng ổn định lại cơ thể.


Ngay sau đó, sảnh cơ từ 10 tới Át cũng ầm ầm nổ tung, cơ thể Easby run lên dữ dội, lui về sau mấy bước liền, ánh mắt lộ ra sự đau đớn.


Chỉ có Fenrir là vồ móng vuốt thật mạnh vào ánh kiếm, sức mạnh của cú vồ này vào trong phải đến tầm mười mét.
Nhưng càng vào trong nó lại càng khó tiến thêm hệt như lò xo bị nén lại, cuối cùng bị chân nguyên khổng lồ rung lên tới nỗi sức mạnh của cú vồ này vỡ tan, cả người Fenrir máu chảy dữ dội, phụt ra một ngụm máu.


Uy lực của nhát kiếm này mạnh mẽ đến vậy!

Sắc mặt mọi người đồng loạt thay đổi, nhưng không chỉ như thế, bên kia Oliana bị nhát kiếm tích trữ sức mạnh của Diệp Thành chém tới nỗi người lảo đảo, suýt nữa rơi từ trên không trung xuống.


Ngay cả mặt dây chuyền trên cổ cô ta cũng phát ra âm thanh thảm thiết rồi xuất hiện một vết nứt, nó đã bị Diệp Thành chém vỡ.


"Shhh".



Bảy Hắc Y giáo chủ đều hít sâu một hơi.


Diệp Thành lấy một địch bốn mà vẫn chiếm thế thượng phong.
Phải biết là Oliana, Fenrir, Easby đều có tu vi vượt xa Ito Musashi, hơn nữa, ngay cả Naiyali yếu nhất cũng đã là Thần Cảnh, hoàn toàn không phải là người mà Ito Musashi vừa mới bước vào Thần Cảnh đã huênh hoang đắc ý có thể sánh bằng.
Bốn người này bắt tay với nhau thì ít nhất cũng tương đương với bảy tám Thần Cảnh bình thường.


Nhưng lúc này họ lại bại trước một nhát kiếm của Diệp Thành.
Sao so với Tiêu Nghĩa Tuyệt, Diệp Thành càng giống Kiếm Thần hơn vậy?

"Mọi người, cùng nhau ra tay đi, đây chính là kẻ địch mạnh trước nay chưa từng có".
Joyce trầm giọng nói.


Quái vật khổng lồ Jeter và Lucifer đều khẽ gật đầu.
Chỉ trong nháy mắt bảy luồng sát ý long trời lở đất đã giáng từ trên trời xuống đè ép lên khiến cả quán trọ bắt đầu không chịu nổi sức nặng, nó kêu lên kẽo kẹt.


Diệp Thành vẫn chắp hai tay sau lưng, nhưng trong ánh mắt anh, ý chí chiến đấu vô cùng mãnh liệt.


Trận chiến kinh hãi thế tục này đã bùng nổ...


Lúc này, Bạch Vũ Hàn đang đang run rẩy đứng cạnh Diệp Thành.
Bỏ đi thiên phú, cô bé chỉ còn là một cô thiếu nữ bình thường, còn ngây ngô ngốc nghếch sống với thân phận Bé Ngốc hơn mười năm, cô bé nào đã nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ như thế này bao giờ?

Oliana tay trái gọi sấm, tay phải thiêu lửa.



Naiyali thì tay cầm roi Tường Vi, khí thế nữ vương bùng nổ.


Easby thì được lá bài vây quanh thân, chúng bay ngập trời như một đàn dơi đen sì.


Fenrir thì đã hoàn toàn biến thành hình dạng người sói, đôi mắt màu xanh lục âm u, hai móng vuốt tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo...


Nhưng đây vẫn chỉ mới bốn người, bên kia còn ba người nữa.
Xem khí thế của họ thì ba người này mới là cao thủ đích thực.


Thực ra cũng không hơn kém nhau bao nhiêu, Joyce và quái vật khổng lồ Jeter ngồi vững trên ngôi vị Đại giáo chủ và Nhị giáo chủ là đủ biết thực lực thế nào.
Mà Lucifer tuy là giữa đường làm phản rồi đầu quân vào, xếp hạng không cao nhưng thực tế lại có cấp bậc thiên sứ đầu tiên trong Tòa Thánh, thân phận tôn quý tới mức nào cơ chứ?

"Ầm!"

Quái vật khổng lồ Jeter ra tay trước.
Ông ta bước ra rồi giơ một tay qua đánh một chưởng tới.


Một bàn tay màu xám khổng lồ bay ra từ trong tay của quái vật khổng lồ Jeter, Canh Phong cuồn cuộn che trời lấp đất.
Nó cứ như một con voi khổng lồ cao cả nghìn trượng thời xa xưa giơ cái chân khổng lồ của mình lên đạp nát cả trời đất.


Quái vật khổng lồ không được coi là sự tồn tại mạnh mẽ trong giới sinh vật hắc ám, cái được nhất là tố chất cơ thể mềm dẻo, tốc độ hồi phục mạnh giống người sói, mà cơ thể xác thịt vô cùng mạnh mẽ, còn đáng sợ hơn cả người sói, cho dù đã chịu lễ rửa tội bằng cấm chú thì vẫn có thể sống tiếp.


Mà quái vật khổng lồ Jeter thì đã phát huy ưu thế của mình lên đến cực điểm.

Trong cả Huyết Minh, trừ Huyết Ma thì ông ta là người có năng lực tấn công mạnh nhất, cũng là người ngồi vững trên cái thế thứ hai trong số Hắc Y giáo chủ.


"Rắc rắc rắc rắc!"

Chưởng phong còn chưa tới, đất đá cây cối xung quanh đã bị ép tới nỗi cong hết cả.
Ngay cả chân khí bảo vệ cơ thể xung quanh Diệp Thành cũng hơi chấn động, dường như đang chịu đựng sức ép đáng sợ không thể tưởng tượng nổi.


"Không ngờ trên Trái Đất lại có cường giả luyện thể".
Ánh mắt Diệp Thành trở nên ngưng đọng.


Quái vật khổng lồ Jeter không có bất cứ nội kình nào trong cơ thể, chỉ thuần túy dựa vào sức mạnh của cơ thể xác thịt để đấu lại với trời đất.
Ông ta dựa vào cơ thể mà trở thành thánh, thế nên chưởng này có uy thế kinh thiên động địa, ngay cả Diệp Thành nhìn mà cũng hơi kinh ngạc.


Nhưng cũng chỉ là kinh ngạc mà thôi, không hề sợ hãi, anh còn thấy vui vẻ, liền cười to, nói: "Ông cũng tiếp một chưởng của tôi đi!"

Nói rồi, anh cũng không dùng chân nguyên, càng không dùng chiêu thức, chỉ đơn thuần dựa vào cơ thể xác thịt để đánh một quyền từ tận xa.


"Ầm!"

Một hình dáng cú chưởng vô hình ẩn hiện trong không trung, nó rít gào lao đi với ánh sánh màu xanh nhạt.


Chưởng kình to tầm hạt gạo ngưng tụ thành thực thể rung lên khiến mây mù xung quanh quay cuồng.
Quyền phong sắc bén mang theo tiếng rít gào mãnh liệt trong không trung, cứ như máy bay chiến đấu ở tầng khí quyển thấp vậy.


Thân thể Hải Hoàng Lưu Ly của Diệp Thành đã có thành tựu nhỏ, uy lực của một quyền đủ để khiến đất đá xung quanh một trăm mét rung lên dữ dội.
Hơn nữa chưởng này còn không có chút chân nguyên, luyện thể đã đạt tới mức cực cao, chỉ giơ tay nhấc chân thôi đã có thể điều động nguyên khí trong trời đất, một quái vật khổng lồ Jeter làm sao sánh bằng?

"Bốp!"

Chỉ trong nháy mắt, chưởng phong và quyền ấn đã giao nhau.

Người quái vật khổng lồ Jeter run lên, chỉ thấy một làn sóng dao động vô hình đang ập ra trên lòng bàn tay mình.


"Bốp bốp!"

Trong tiếng hô kinh ngạc của mọi người, làn da màu xám của quái vật khổng lồ Jeter đã bị nổ tung như từng tép pháo đêm giao thừa.
Đế cuối cùng, lớp da của nửa người của ông ta đã vỡ tan thành từng mảnh nhỏ, mà ông ta thì bay ngược ra hơn mười mét mới ổn định lại cơ thể.


"Cậu, cậu..."

Jeter kinh hãi nhìn Diệp Thành.
Từng cử chỉ của anh đều có sức mạnh hồng hoang không thể địch nổi, cho dù có một con rồng bá vương ở đây anh cũng có thể đập một phát chết tươi.
Nhưng sức mạnh của Diệp Thành lớn hơn ông ta gấp nhiều lần, không thể đánh lại nổi.
Trừ Huyết Ma đại nhân thì Jeter chưa gặp ai mạnh như thế bao giờ.


"Jeter, đừng so cơ thể với cậu ta, đừng có quên thân thể Huyền Tiên của Tiêu Nghĩa Tuyệt là cậu ta cho.
Cơ thể của tên này chắc chắn vô cùng mạnh, e là không hề thua kém Huyết Ma đại nhân".


Joyce hô lên rồi phất tay áo, một luồng khí đen đáng sợ ép xuống.
Luồng khí đen này là khí ác ma của Joyce.
Trong Huyết Minh toàn là những sinh vật hắc ám, mà Joyce vốn chính là một tên ác ma!

"Thân thể Huyền Tiên?"

Đôi mắt Jeter bắn ra ánh sáng khát máu: "Nếu tôi có thể nuốt được cơ thể của cậu ta thì có thể tiến thêm một bước, nói không chừng có thể tu thành Huyền Tiên!"

Một đặc điểm đặc trưng của quái vật khổng lồ là có thể dùng cách cắn nuốt thi thể để có được một phần sức mạnh của đối phương.
Vừa nghe nói đến Diệp Thành có cơ thể Huyền Tiên là sự điên cuồng của Jeter liền bộc phát, đôi mắt nhỏ tịt phát ra ánh sáng khát máu màu đỏ.



.