Tiên Đế Trùng Sinh

Chương 599: Phế Vật Không Luyện Nổi Đan Dược Nhất Phẩm





Nghe nói khi linh khí bắt đầu khôi phục, Thần Đan Môn hiện thế, Đan tháp cổ xưa này xông lên khỏi mặt đất xuyên qua bầu trời, thanh âm làm chấn động cả trời đất, đến cả người ở cách đó cả trăm cây số cũng có thể nhìn thấy, làm cho tất cả mọi người khi nhìn thấy hiện tượng đó đều tưởng như có thần linh hạ phàm, đều cúi người bái lạy.

“Không thể lén trộm đi được, thế thì mình sẽ quanh minh chính đại mà gia nhập vào, dù sao Thần Đan Môn này không có giới hạn về xuất thân”.

Diệp Thành cười nhẹ, ánh mắt anh nhìn chằm chằm về phía tấm biển lớn treo trước Đan tháp cổ xưa, trên đó khắc hàng chữ:
“Khảo thí của Thần Đan Môn ba ngày sau sẽ bắt đầu”.
……..

Khảo thí của Thần Đan Môn là kỳ kiểm tra chuyên dùng để khảo sát năng lực của luyện đan sư, mỗi ba năm sẽ tổ chức một lần.

Bất kỳ ai muốn khảo sát năng lực luyện đan của mình cũng như gia nhập vào Thần Đan Môn đều có thể đến tham gia khảo thí, các luyện đan sư ưu tú nhất trong số những người tham gia thậm chí còn có thể được Thần Đan Môn thu nhận làm đệ tử.

Là sự tồn tại đỉnh cao về đan đạo trong các tông môn thượng cổ, địa vị của Thần Đan môn ở cả Hoa Hạ này vô cùng cao quý siêu việt.

Cho dù là mạnh mẽ như nhà họ Lữ làm bá chủ ở thành phố Thanh La, và nhà họ Hà vô cùng kiêu ngạo cũng không muốn đắc tội với Thần Đan Môn.

Gia nhập thế lực mạnh mẽ đến như thế tất nhiên sẽ có vô cùng nhiều chỗ tốt.

Vào ngày khảo thí diễn ra, ở trước tổng bộ Thần Đan Môn có rất nhiều người đang đứng chờ ở đây.
Vô số người từ thành phố Thanh La và các thành thị xung quanh lũ lượt kéo tới, gần như tất cả luyện đan sư của cả Hoa Hạ đều tới đây, làm cho nơi đăng kí trước cửa Thần Đan Môn đông nghịt người đến tham gia.

Thậm chí còn có cả các thiên tài luyện đan từ nước ngoài tới đây tham gia, vượt qua cả chặng đường dài mấy trăm dặm đến đây.

Sau đó có một Chân Quân của Thần Đan Môn ra tay thi triển pháp thuật, ở giữa không trung tạo ra một cái đài vô cùng lớn, rộng khoảng mấy chục dặm, đủ sức để mấy vạn luyện đan sư cùng lúc tham gia khảo thí.

“Nghe nói lần này Tiểu đan vương cũng đến để tham gia đánh giá khảo thí”.

“Không phải chứ, Hác Tư Văn là thiên tài lợi hại nhất trong trăm năm qua của thành phố Thần Đan chúng ta đấy.


Nghe nói năm hai mươi tuổi đã trở thành đan sư cấp chín, thiên phú chỉ kém Đan Vương một bậc, cho nên mới được gọi là Tiểu đan vương, hắn sớm đã trở thành đại sư luyện đan rồi, sao lại xuất hiện ở lần khảo thí này thế?”
“Không chỉ có thế, cô gái được gọi là kỳ tài đan đạo của nhà họ Lữ ở thành phố Thanh La – Lữ Khinh Vũ cũng đến rồi.

Còn có đệ tử quan môn của Cổ Dược tông sư - Từ Quân Kiệt, Lưu Lãng đan sư,...!thiên tài đan đạo của các thế lực đều tụ tập lại đây, những người này đều có thực lực đại sư đan đạo.

Bình thường bọn họ không hề quan tâm đến khảo thí, nhưng lần này đều đến đây.

Người ta nói rằng lần khảo thí này, mấy vị trưởng lão và môn chủ cũng đích thân đến đây, từ trận khảo thí này chọn ra đệ tử ưu tú nhất”.

Các đan sư ở xung quanh đều thảo luận vô cùng sôi nổi.

Nghe được môn chủ các tông phái sắp tới, tất cả mọi người đều vô cùng kích động, hai mắt sáng bừng lên sự mong chờ.

Diệp Thành ngẩng đầu, quả nhiên anh nhìn thấy mấy người thanh niên nam nữ, đứng riêng ở một nơi, sắc mặt lạnh lùng, hoặc là nhẹ nhàng trôi dạt trên không trung như tiên, hoặc là có một tầng mây mù bao trùm xung quanh.

Mọi người xung quanh đều tránh khỏi nơi đó, lộ ra một khoảng đất trống vô cùng rộng rãi, không ai dám lại gần bọn họ cả.

Mấy người thanh niên đó vô cùng kiêu ngạo, rõ ràng không thèm giao tiếp với người khác.

Luyện đan sư đỉnh cấp từ hơi thở là đã có thể thấy được sự khác biệt.

Nhất định phải điều khiển được thần niệm một cách thuần thục, khả năng khống chế pháp lực đạt tới trình độ điêu luyện nhất, chất lượng chân nguyên cực cao mới có thể luyện ra được thần đan tuyệt thế.

Mấy người đó giống như bảy sắc cầu vồng, ai cũng có một thế mạnh riêng, ánh mắt phóng ra tia lửa, vô cùng trầm tĩnh nhìn về phía người khác, chắc chắn phải rất am hiểu về luyện đan thuât.

Nhưng Diệp Thành ánh mắt chỉ liếc qua, không đế ý đến bọn họ nữa mà chuyển dời sự chú ý lên đài cao trên không trung.

Khảo thí của Thần Đan Môn lần này cuối cùng cũng bắt đầu rồi.


Sau khi môn chủ và các trưởng lão của Thần Đan Môn tiến vào chỗ ngồi, khảo thí của Thần Đan môn đã chính thức được bắt đầu.

Khảo thí của Thần Đan Môn dựa theo thứ tự từ thấp đến cao, hạng mục khảo thí đầu tiên chính là đan sư cấp một, cảnh giới luyện đan thấp nhất.

Diệp Thành trước đây chưa từng tham gia khảo thí bao giờ cho nên bắt buộc phải bắt đầu khảo thí từ đan sư cấp một.

Sau khi giám khảo gọi tên, Diệp Thành đã xuất hiện ở trên đài cao.

Tham gia khảo thí đan sư cấp một phần lớn đều là những đứa trẻ khoảng mười tuổi trở xuống, đây là lần đầu bọn nhỏ kiếm tra thực lực luyện đan dưới ánh mắt của tất cả mọi người cho nên trạng thái có chút hồi hộp lo lắng không yên, sắc mặt đỏ bừng, mồ hôi nhễ nhại.

Diệp Thành thì lại vô cùng thoải mái bước lên như đang đi dạo phố vậy.

Mà phần lớn đan sư đã thông qua khảo thí đan sư cấp một từ lâu, đều khoanh tay đứng bên dưới đài quan sát những người đang khảo thí, ngay sau đó tất cả mọi người đều chú ý đến Diệp Thành.

“Mọi người nhìn kìa, người kia lớn thế kia rồi còn đến tham gia khảo thí của đan sư cấp một? Thế thì thiên phú của anh ta phải kém cỡ nào chứ?”
Có người hô lớn nói.

Mọi người nhìn qua, liền thấy Diệp Thành vô cùng nổi bật giữa đám trẻ, ngay lập tức nhịn không được mà bật cười.

Trước đây không ít nữ đan sư nhìn thấy Diệp Thành khá đẹp trai anh tuấn, khí thế lợi hại, tưởng rằng Diệp Thành luyện đan vô cùng lợi hại, lúc này nhìn thấy anh tham gia khảo thí cấp một nhất thời trong lòng cảm thấy vô cùng thất vọng.

“Xem ra người anh em này rất kiên trì đấy, cho dù biết được tư chất của mình kém đến cả đứa trẻ nhỏ cũng không bằng, nhưng cũng không từ bỏ hy vọng”.

“Một vị đan sư cấp năm nói đùa, vẻ mặt của bọn họ giống như nhìn thấy một người già đã qua tuổi trung niên nhưng vẫn kiên trì tham gia kỳ thi đại học vậy.

……..

Một số thiên tài luyện đan cũng đã bắt đầu chú ý đến nơi này.


Khu vực xung quanh bọn họ vô cùng rộng lớn, nhưng cũng chỉ có vài người bọn họ đứng đó, hiển nhiên là đã nhận ra thực lực và địa vị của nhau nên không tùy tiện rat ay.

“Hiếm khi đến tham gia khảo thí của Thần Đan Môn, không thể ngờ được nơi này lại có chuyện như thế này xảy ra.

Không ngờ thanh niên kia tuổi tác có chút lớn so với đám trẻ nhưng vẫn đến tham gia kiểm tra đan sư cấp một.

Anh Hác, năm đó khi tôi lần đầu tham gia khảo thí hình như là lúc bảy, tám tuổi thì phải”.

Đệ tử cuối cùng của Cổ Dược tông sư, Từ Quân Kiệt lắc đầu cười khinh thường.

“Hừ, đúng là đồ rác rưởi.

Đan đạo có chín cấp, ba cấp đầu tiên chỉ là học đồ, chỉ cần người có tư chất một chút liền có thể đạt tới trong hai ba năm.

Đến cả khảo thí của đan sư cấp một cũng không thể thông qua thì còn có tư cách gì mặc áo bào của đan sư, tự xưng là đan sư cơ chứ? Sớm nên cút khỏi giới đan đạo thì tốt hơn đấy”.

Tiểu đan vương Hác Tư Văn hừ lạnh nói.

Hắn mặc một chiếc áo bào màu đen, với những chấm sao dày đặc trên áo, thể hiện sư uy nghi quyền quý, cùng với vẻ ngoài điển trai và anh tuấn, hiện ra vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo tự mãn, cả người giống như là một thanh thần kiếm ra khỏi vỏ, vô cùng sắc bén.

Mà ở bên dưới khán đài, Lữ Khinh Vũ nhẹ nhàng nói:
“Giữa trời đất này, người tài giỏi như Tiểu đan vương, mới hai mươi tuổi đã tiến vào cảnh giới đan sư cấp chín cũng chỉ là một số cực ít mà thôi”.

“Vị đạo hữu này tuy rằng nhìn qua thì có vẻ như là người Hoa Hạ, nhưng có khả năng trước đây chưa bao giờ tiếp xúc qua đan đạo, nhưng lại là người kiên trì đến cùng không bỏ cuộc.

Vừa hay hợp với trái tim tu đạo kiên định của người tu tiên.

Trời đất nhất định sẽ ban thưởng, nói không chừng vị đạo hữu này trong tương lai còn vượt trên cả tôi ấy chứ?”
Hác Tư Văn hừ lạnh khinh thường, lười phản bác lại.

Những người khác tuy rằng không nói gì, nhưng rõ ràng cũng không tin tưởng lời Lữ Khinh Vũ nói.

Mà lúc này, khảo thí chính thức được bắt đầu.


Khảo thí cấp một rất đơn giả, Thần Đan Môn cung cấp một lò luyện đan cơ bản, chỉ là cấp độ kém nhất, sau đó cung cấp ba loại dược liệu của Luyện Khí Đan.

Nếu có thể dùng ba phần dược liệu này luyện thành một viên Luyện Khí Đan liền có thể thành công.

Luyện Khí Đan là đan dược cơ bản đầu tiên của các tông môn thượng cổ.

Ngay cả những người tu tiên bình thường chưa bao giờ tiếp xúc với Luyện Khí Đan, nói không chừng cũng có thể luyện chế ra.

Trong chín cấp, ba cấp đầu tiên đều rất đơn giản, chỉ có đến cấp bốn trở đi mới bắt đầu khó dần lên.

Từ lúc đó trở đi, phần lớn người tu tiên đều sẽ không thể nào theo kịp được trình độ luyện đan của luyện đan sư được nữa.

Còn về linh đan thượng phẩm, tiên đan, chò dù là để một Chân Quân đến luyện chế cũng không tài nào có thể làm được.

Nhìn khắp xung quanh, một số đứa nhỏ lo lắng bắt đầu bật lửa lò luyện đan lên, chuẩn bị khai lò cho linh dược vào.

Diệp Thành cũng thực hiện một cách tuần tự giống như là đang học tập vậy.

Tư thế vụng về của anh khiến ngay cả giám khảo cũng không nhịn được mà bật cười.

“Người anh em này quả nhiên là tên quê mùa ở Hoa Hạ, chỉ cần là người tu tiên thì đều đã luyện qua Luyện Khí Đan, nhưng nhìn dáng vẻ của anh ta cảm giác như đây là lần đầu luyện đan vậy?”
Người vây xem xung quanh khán đài cũng bật cười ha hả, ánh mắt hiện lên sự khinh thường.

Không ít người cho rằng Diệp Thành là một luyện đan sư lánh đời, sau khi thuật luyện đan Đại Thành mới xuất quan tham gia vào lần khảo thí này, làm một việc vang danh thiên hạ, liên tục đột phá chín cấp.

Nhưng nhìn thấy động tác lóng ngóng vụng về của anh, tất cả mọi người đều lắc đầu và hoàn toàn thất vọng.

Về phần đám người Lữ Khinh Vũ đã sớm không quan tâm đến nơi này rồi.

Đan sư cấp chín ở trong mắt bọn họ đến cả con kiến cũng không bằng.

- ------------------.