“Tiên khí, đổ vào!”
Diệp Thành khẽ hô một tiếng.
Trong giếng Ma Linh Tạo Hóa chỉ có bốn quả cầu ánh sáng tiên khí, một quả cầu trong đó đột nhiên bay tới, hóa thành luồng sáng bảy màu vô tận, sau đó hòa vào trong năng lượng của chín loại pháp tắc.
Nhất thời, sức mạnh của mỗi loại thuộc tính đều thình lình tăng vọt, ngưng tụ thành lượng tinh thể pháp tắc nhiều gấp mấy lần trước đó.
“Tiếp tục!”
Diệp Thành thấy số lượng vẫn chưa đủ, tiếp tục hô.
“Thụp thụp…!” ! Quả cầu tiên khí thứ hai, quả thứ ba cũng lần lượt hòa vào trong luồng năng lượng kia.
Dòng nước Huyền Minh, thần hỏa bảy màu, thế giới hắc ám, luồng khí xanh ngắt… ngày càng được phóng đại, tinh thể pháp tắc sáng ngời như tiên tinh được ngưng tụ càng lúc càng nhiều.
Đến cuối cùng, sau khi quả cầu tiên khí thứ tư cũng được dung hòa vào trong đó, tinh thể pháp tắc bên trong từng loại sức mạnh gần như đều được ngưng tụ đến độ lớn chừng một quả bóng bàn.
Chín quả cầu ánh sáng sáng chói kia chậm rãi chuyển động xung quanh Diệp Thành.
Mỗi một quả đều có hình dáng từa tựa hình tròn, cũng dường như na ná hình thoi trụ, đều hiện ra rất nhiều mặt cắt, nhìn xuyên qua còn có thể thấy được bên trong quả cầu ánh sáng xuất hiện một ngọn lửa cháy hừng hực lớn hơn cả mặt trời, một dòng nước màu đen cuồn cuộn không biết dài bao nhiêu vắt ngang trời sao, cũng có cả con khỉ khổng lồ đang không ngừng gào thét kinh thiên động địa…
Mỗi một quả cầu thoạt nhìn thì nhỏ bé, nhưng đều chứa đủ sức mạnh khủng khiếp khiến cho người khác phải run rẩy hãi hùng, tựa như đang phải đối mặt với một nhân vật có cấp bậc cao hơn, quanh người tràn ngập hơi thở thần thánh, khiến con người không dám không quỳ.
Đến một bước này, chín loại thần tắc cũng đã được ngưng tụ thành công một cách miễn cưỡng.
“Nguyên Anh, ngưng kết!”
Diệp Thành hô to, chín loại thần tắc kia đồng thời dùng hòa vào trong Kim Đan.
Trong giây lát đó, anh cũng lập tức ngưng tụ thần hồn của mình và khí huyết toàn thân lại, rồi hội tụ chúng vào trong Kim Đan.
“Ầm ầm…!”
Thời khắc này, Kim Ô Thần Luân dường như phải hứng chịu luồng áp lực vô hình, không ngờ lại chậm rãi to dần lên.
Sức mạnh bên trong nó có vẻ đang muốn dâng trào rồi thoát ra ngoài.
Toàn bộ khí hải đều chậm rãi mở rộng tựa theo Kim Ô Thần Luân, từng luồng mây mù màu vàng dần lấp đầy khí hải, sương mù cũng lượn lờ khắp nơi, khiến nơi đây như hóa thành tiên cảnh Cửu Thiên.
Nhìn thấy Kim Ô Thần Luân vẫn đang ngoan cố chống cực, ánh mắt Diệp Thành bỗng nhiên cố định lại, anh cắn chặt răng, bỗng nhiên dậm chân,
“Mở cho ta!”
“Ầm ầm…!”
Bên trong đại điện bỗng dưng xuất hiện chín lỗ đen, những lỗ đen này tự mình nối liền với chín thế giới khác nhau.
Dòng nước Huyền Minh, thần hỏa Chu Tước, ma khí Hỗn Độn, bão Không Gian… Chín loại sức mạnh khủng khiếp tựa như dung nham trong lòng đất dần nhỏ xuống từ chín lỗ đen vừa nãy, thậm chí trong đó còn mang theo vài tia kim quang, trong đó mang theo cả ý cảnh thần thánh, rõ ràng chính là pháp tắc cấp thần.
Diệp Thành vẫn giữ nguyên vẻ mặt lạnh như băng, anh biết, khi tới bước ngưng tụ Nguyên Anh này, suy cho cùng chỉ có tiến lên chứ không được phép lùi lại.
Kim Đan là gì? “Kim” có ý nghĩa là bất tử, Kim Đan lấy từ kim này làm tên cũng tức là mang nghĩa nó chính là sự tồn tại to lớn nhất, vững chãi nhất thế gian, không bao giờ thối nát.
Kim Đan của những tu sĩ bình thường có thể vỡ vụn hay mờ đi sau mấy nghìn năm, ngay cả Kim Đan của thần tử cũng chưa chắc đã chống chọi được đến vài vạn năm, nhưng thần đan tối cao của Diệp Thành chính là thứ có thể xứng với danh xưng ‘bất hủ’.
Ngay cả khi Chân Tiên Hợp Đạo vẫn lạc, thì chỉ e Kim Ô Thần Luân vẫn tồn tại, tựa như mặt trăng mặt trời treo cao trên cửu thiên.
Dù thần hồn của Diệp Thành bị hủy hoại, thân thể thối rữa, sinh mệnh ngừng, nhưng viên Kim Đan kia vẫn sẽ tồn tại như cũ.
Nếu có đại năng thời xưa nào lấy được Kim Đan của Diệp Thành, có thể sử dụng chính Kim Ô Thần Luân này để chế thành một món dị bảo tối cao, hoặc thần bảo dễ như trở bàn tay.
Một viên Kim Đan kiên cố đến mức khó tưởng như thế lại đột nhiên bị vỡ, cho dù chỉ là một vết nứt rất nhỏ nhưng cũng nghiêm trọng vô cùng.