Tiên Môn

Chương 156: Thu Gom



...

Để luyện chế Trường Sinh Đan, trừ bỏ thứ chính yếu là quả Trường Sinh thì còn cần thêm tối thiểu bốn loại tài liệu khác nữa. Tuy nhiên, con số hoàn hảo nhất phải là mười hai.

Bốn loại tài liệu và mười hai loại tài liệu phụ trợ, phương án nào sẽ cho ra thành phẩm cao cấp hơn, thiết nghĩ đến kẻ ngu còn biết. Lăng Thanh Trúc ư? Nàng am tường hơn bất cứ người nào.

Đâu phải tự dưng mà Lăng Thanh Trúc nàng được người ta gọi là đan sư đỉnh cấp. Có nguyên cớ cả đấy. Nàng không chỉ giỏi đánh người, bản lĩnh cứu người của nàng cũng rất đáng nể phục. Trong thiên hạ, luận tài năng trị liệu Lăng Thanh Trúc nàng đúng chưa đủ để xếp thứ nhất thật, nhưng nếu xét ở các loại cổ đan cổ dược, tin tưởng dù có là Phổ Hằng thần tăng - trụ trì của Lam Yên Tự cũng chưa chắc sánh bằng.

Người bình thường, chỉ luyện mỗi Trường Sinh Đan với bốn loại tài liệu phụ trợ thì cũng đã là một vấn đề rất nan giải rồi. Bằng như luyện với mười hai loại tài liệu mà nói... khó càng thêm khó. Trên đời, có thể nắm chắc thành công, chỉ sợ cộng lại còn chưa đủ một bàn tay.

Thế mới thấy bổn sự của Lăng Thanh Trúc lớn đến nhường nào.

Có điều...

Năng lực luyện chế là một chuyện, kiếm đủ tài liệu hay không thì lại là một chuyện khác. Mười hai loại tài liệu kia, đến quá nửa Lăng Thanh Trúc chẳng hề có sẵn. Khắp Thiên Kiếm Môn cũng là như vậy, hoàn toàn không có. Hạ sơn, thật tình là có phần bất đắc dĩ.

Tuy nhiên, nói thế không có nghĩa muốn gom đủ là một việc gì đó quá đỗi khó khăn, vượt ngoài tầm với. Lăng Thanh Trúc là ai chứ? Ngay đến loại tài bảo gần như tuyệt tích như Trường Sinh Thụ nàng còn lấy được thì huống hồ những thứ khác.

Trong vòng hai tháng thời gian, nàng đã tìm được gần hết rồi. Nói tới việc này, không thể không cảm ơn các tông môn chính giáo.



Chuyện là, sau khi rời khỏi Thiên Kiếm Môn, Lăng Thanh Trúc đã chẳng hề tìm đến những chốn thâm sơn cùng cốc mà tầm bảo. Thay vì dấn thân cầu may, nàng lại lựa chọn một phương án an toàn và nhàn hạ hơn rất nhiều. Phương án đó là cậy nhờ các tông môn chính giáo khác.

Đường đường là phong chủ Trúc Kiếm Phong, một trong năm vị lãnh tụ của Thiên Kiếm Môn - đại tông môn đứng đầu chính giáo thiên hạ, thể diện của Lăng Thanh Trúc nàng há đâu lại nhỏ? Yêu cầu của nàng, theo khía cạnh nào đó có thể nói chính là mệnh lệnh đối với các tiểu môn tiểu phái.

Tuy rằng số tài liệu phụ trợ còn thiếu kia, mức độ trân quý không thấp, tiểu tông môn chẳng dễ gì sở hữu, nhưng... Một tông môn không có đâu đồng nghĩa với mười tông môn cũng không có. Trong thiên hạ, chính giáo trải dài lắm a. Lẽ nào đi hết mấy trăm môn phái lại vẫn còn chưa gom đủ?

Lăng Thanh Trúc rất có lòng tin.

Và thực tế, mọi chuyện diễn ra, so với nàng dự tính còn muốn suôn sẻ hơn rất nhiều. Chả cần phải dạo hết mấy trăm tông môn, chỉ sau khoảng vài chục lần viếng thăm thì những tài liệu cần tìm, toàn bộ đều đã được nàng gom đủ. Ít nhất là theo như dự tính ban đầu.

Lẽ dĩ nhiên, trong vài chục tông môn được Lăng Thanh Trúc ghé qua nọ, có hơn phân nửa là không chịu giao ra bảo vật. Thay vì dâng tặng thì bọn họ đã tìm cách che giấu.

Đen đủi thay, kẻ mà bọn họ đụng phải lại là Lăng Thanh Trúc - một quái nhân có quá nhiều thủ đoạn. Không chỉ quang minh mà còn đen tối nữa. Cần biết, đôi mắt nàng sở hữu chính là Tử Ngục Ma Đồng - cặp linh nhãn trứ danh về nhiếp hồn trong truyền thuyết. Nàng không dùng thì thôi, một khi sử dụng, thiên hạ mấy người còn giữ nổi bí mật?

Không tình nguyện giao ra ư? Tốt thôi, Lăng Thanh Trúc nàng sẽ tự đi lấy.

Cái gì? Muốn chạy tới Thiên Kiếm Môn để kháng nghị?

Bằng chứng đâu?

Lăng Thanh Trúc nàng tốt xấu gì cũng là một vị phong chủ của Thiên Kiếm Môn - đại tông môn đứng đầu chính giáo thiên hạ, không bằng không chứng lại dám đi tố giác nàng... Bộ chán sống rồi chắc?

Đối với mấy tiểu môn tiểu phái bị mình chiếm dụng bảo vật kia, Lăng Thanh Trúc căn bản chả ngại ngần gì lắm. Tất nhiên, đồng cảm lại càng không.

Cớ gì phải áy náy khi mà nàng chẳng phải người hưởng lợi nhất? Nên cắn rút có chăng là cái tên đệ tử đi bên cạnh nàng kia kìa. Tất cả những việc Lăng Thanh Trúc nàng đang làm, hết thảy đều là vì hắn, vì Yến cô cô của hắn a.

...

Thế đấy, Lăng Thanh Trúc thủy chung vẫn tin vào điều đó, cho rằng mình vô tội. Bởi vậy, bất kể có tiện tay lấy thêm bao nhiêu tài bảo "dư thừa" của các tông môn mình ghé qua thì nàng như cũ đều mang đồ nhi ra mà làm tấm bình phong che chắn.

Vô sỉ?

Trước giờ Lăng Thanh Trúc nàng cũng đâu phải chưa từng vô sỉ. Hà tất bận tâm...

...