Tiên Ngạo

Chương 1044: Tiên quốc là gì



Sau khi trở thành Tiên Nhân, nắm được Tiên Đạo, thân thể Dư Tắc Thành liến biến thành một nguồn Tiên Khí bạo phát ảo ạt. Tiên Khí bạo phát như vậy không ngừng, liên miên bất tuyệt. Nhưng nếu hóa Tiên Khí thành Tiên tệ, vậy hàng ngày cũng sẽ tốn thất Tiên Khí hết sức nặng nề, có khoảng sáu, bảy thành Tiên Khí do thân thể chế tạo thất thoát, tiêu tan bên ngoài Tiên Giới.

Hơn nữa theo tu vi của Dư Tắc Thành gia tăng tới Phi Tiên, Thiên Tiên, sinh ra Tiên Khí càng nhiều hơn. tỷ lệ thất thoát lãng phí cũng tăng lên, lúc này mới xuất hiện tầm quan trọng của Tiên quốc.

Thật ra xây dựng Tiên quốc chính là một quá trình mở rộng tiên thể của mình, từ thể hóa thành phủ, thành quốc, chiếm cứ thiên địa, hóa thiên địa trở thành thân mình.

Tiên Nhân là một động cơ tạo ra năng lượng bên trong Tiên quốc, biến số Tiên Khí thất thoát lãng phí kia trở thành tài nguyên cho mình sử dụng.

Dù sao Tiên Khí cũng thất thoát lãng phí trong thiên địa, vậy tại sao không lợi dụng nó, hóa số Tiên Khí lãng phí này trở thành một phần phụ thuộc của mình? Đây là nguyên nhân chân chính mà Tiên quốc tồn tại.

Chỉ cần Tiên Nhân tồn tại, Tiên Khí sẽ sinh ra vĩnh viễn, bất kể là tế luyện tiên thể, luyện chế tiên bảo, chế tạo tiên phủ, Tiên quốc... Trong quá trình cung cấp Tiên Khí vô hạn này, thứ gì cuối cùng cũng có cực hạn của mình, nhưng Tiên Khí vẫn cứ sinh ra liên miên bất tuyệt, chỉ có thể nhìn nó lãng phí.

Vì muốn ngăn cản chuyện lãng phí Tiên Khí. biện pháp tốt nhất là chế tạo thật nhiều các loại Tiên Nhân phổ thông, tôi tớ, thị vệ, chiến sĩ, nô lệ, tiên thú... bên trong Tiên quốc của mình.

Những sinh linh này có được trí tuệ của mình, sau đó mang Tiên Khí mà mình hóa sinh không hết ban cho bọn họ. Bọn họ nhờ đó tu luyện, sinh sàn, tiến hóa, sinh con đẻ cháu, hấp thu Tiên Khí của mình khuếch tán bên trong Tiên quốc, xây dựng Tiên quốc, phục vụ cho mình.

Dù sao mình cũng đã đạt tới cực hạn. Tiên Khí cũng là lãng phí. Như vậy ở một mức độ nào đó, Tiên Khí cũng được mình tận dụng phần nào, cho nên Tiên quốc của các Tiên Nhân càng ngày càng lớn. Tiên Nhân phổ thông bên trong Tiên quốc càng ngày càng nhiều.

Trước khi Tiên tộc tới đây, kẻ thống trị Tiên Giới chính là Thái Thản Cự Nhân nhất tộc. Bọn họ vì muốn tận dụng Tiên Khí tới mức tối đa, cho nên sử dụng Tiên Khí tế luyện tiên thể của mình trở nên khống lồ vô hạn. vì vậy mới có tên là Thái Thản Cự Nhân. Bọn họ dùng phương pháp này để ra sức tận dụng phần Tiên Khí thất thoát lãng phí.

Nhưng tận dụng như vậy vẫn không thể nào đạt tới hiệu quả tốt nhất, cuối cùng vẫn còn lãng phí.

Cho nên Tiên tộc xây dựng Tiên quốc, dựa vào phương pháp của Thái Thản Cự Nhân nhất tộc để tận dụng triệt để Tiên Khí. khuếch trương ra, hóa thể thành phủ, thăng phủ thành quốc, tạo ra rất nhiều Tiên Nhân phổ thông là thành viên, để cho bọn họ sinh con đè cái đời đời, truyền thừa không dứt, tận dụng toàn bộ Tiên Khí của mình.

Đến lúc này, Tiên tộc mới tiêu diệt Thái Thản Cự Nhân nhất tộc, lấy được quyền khống chế Tiên Giới.

Dư Tắc Thành cảm nhận thân thể của mình, đột nhiên cười lạnh ba tiếng. Hắn đã quyết định rằng mình sẽ không tế luyện Tiên quốc, tối thiểu trước khi trở về thế giới Thương Khung, sẽ không tế luyện Tiên quốc.

Rất nhiều Tiên Nhân chỉ nhìn thấy Tiên Khí tiêu tan như vậy là lãng phí. nhưng họ không nghĩ rằng vì sao Tiên Khí lại tiêu tan như vậy, vì sao người tạo ra Tiên Giới lại định ra pháp tắc Thiên Đạo như vậy.

Tiên Giới là do rất nhiều người sáng lập, trước khi Tiên tộc tới Tiên Giới, vì sao không có khái niệm về Tiên quốc?

Suy bụng ta ra bụng người, nếu năm xưa mình là người tạo ra Tiên Giới, vậy mình sẽ dùng hình thức gì để cho Tiên Khí bên trong Tiên Giới tuần hoàn tự nhiên, vĩnh hằng bất diệt?

Cho nên hết sức đơn giản, khi đó Tiên Nhân xem chuyện Tiên Khí tiêu tan như vậy là hành vi hết sức bình thường. Có lẽ nhờ chuyện này, Tiên Giới nhờ vào vô số Tiên Khí của Tiên Nhân tiêu tan, dần dần mới xây nên được thế giới của Tiên Giới.

Chẳng qua thời gian dần dần trôi, Tiên Giới càng ngày càng trở nên hoàn chinh, có lẽ Tiên Khí dư thừa của Tiên Nhân không còn ý nghĩa gì nhiều với Tiên Giới nữa.

Cho nên theo suy nghĩ của Dư Tắc Thành, xây dựng Tiên quốc chỉ là hành vi vắt cổ chày ra nước, lợi dụng rất nhiều Tiên Nhân phổ thông để tận dụng Tiên Khí của mình, khống chế trong tay mình. Hành vi như vậy có thể nói rằng đã hoàn toàn đi ngược lại ước nguyện của người thành lập ra Tiên Giới trước kia.

ở một mức độ nào đó, chuyện này đối với Tiên Nhân là vô cùng có lợi. Nhưng nếu xét từ sóc độ toàn Tiên Giới, đây là hành vi ăn quà nuốt luôn cả hạt, nói thẳng ra chỉ là loài ký sinh trùng rút ria Tiên Giới.

Chẳng qua những ký sinh trùng này cũng không gây ra ảnh hưởng gì nhiều với Tiên Giới, nó đã không cần tới Tiên Khí mà các Tiên Nhân thất thoát ra ngoài.

Thật ra theo thời gian trôi qua, cái gọi là vạn tộc hung khởi, ở một mức độ nào đó cũng là một cách tặng lại Tiên Khí cho Tiên Giới.

Cho nên Dư Tắc Thành chỉ cười xòa, hắn quyết định không thành lập Tiên quốc. Tiên Khí thất thoát tiêu tan thì cứ mặc cho nó tiêu tan. để tặng lại cho Tiên Giới.

Rất nhiều Tiên Nhân chỉ nghĩ đến chuyện làm cách nào để tận dụng hoàn mỹ Tiên Khí của mình, không đê tiết ra ngoài một tia nào. Nhưng Dư Tắc Thành hành động ngược lại, tận lực phát tiết ra ngoài, để trà Tiên Khí trở lại cho Tiên Giới.

Đây cũng không phải là hành động vĩ đại tất cả đều điên, chỉ mình ta tinh, mà là chủ ý tốt nhất do Dư Tắc Thành nghĩ ra. Đây gọi là quyền lợi và nghĩa vụ phải bình đẳng, Dư Tấc

Thành cũng không tin vào thời viễn cổ, các Tiên Nhân tiết Tiên Khí ra ngoài thật sự chí công vô tư, trong đó ắt có người cố tình tặng lại Tiên Khí cho Tiên Giới.

Hiện tại tất cả Tiên Nhân không ai tặng lại Tiên Khí cho Tiên Giới, hoặc là tặng lại rất ít. chỉ có mình mình hào phóng như vậy, Dư Tắc Thành tin rằng Tiên Giới sẽ đối xử với mình khác với những Tiên Nhân khác, tuyệt đối không để cho mình vất và vô ích.

Đây là hành động đi ngược với lẽ thường, nhìn bề ngoài thì lỗ vốn, thật ra lại có lời.

Thật ra trong chuyện này, Dư Tắc Thành tin tường vào Chân Tiên nhất tộc, trong đó hẳn có vô số người hiểu biết. Nhưng chăng những bọn họ không nói ra chuyện này, e rằng còn ra sức cổ vũ hành động tiết kiệm Tiên Khí. không nên để thất thoát ra ngoài. Như vậy tất cả mọi người đều làm theo, còn bọn họ âm thầm làm ngược lại, vậy ích lợi mà Tiên Giới tặng lại sẽ chỉ có mình bọn họ nhận được.

Đối với chuyện này, Dư Tắc Thành tin rằng là do Chân Tiên nhất tộc làm ra, con người vĩnh viễn là sinh vật đáng sợ nhất.

Rốt cục Dư Tắc Thành đã trở thành Tiên Chủ, đã có thể đi tới Ma Di Thiên ở Đông Phương Tiên Giới. Theo như lời Bối Nương Tử đã nói, Tiên Nhân phổ thông không thể tới Ma Di Thiên, hiện tại mình đã trở thành Tiên Chủ. hẳn là có thể tới Ma Di Thiên.

Tiên Giới khác với thế giới Thương Khung, không ai nhắc tới môn phái trước kia của mình nữa. Nếu không phải mình đã biết Ma Di Thiên Chủ chính là Trung Hung Tổ Sư Vương Âm Dương của Hiên Viên kiếm phái, e rằng mình cũng không biết được rốt cục Hiên Viên kiếm phái chiếm cứ Thiên giới nào.

Những môn phái khác cũng là như vậy, tất cả những tu sĩ phi thăng của Đại La Kim Tiên tông, Tâm Ma tông, Vô Lượng tông... hoàn toàn không hề nghe nói trên Tiên Giới. Bọn họ đều giấu đi xuất thân môn phái của mình, chỉ xưng hô bằng tên Thiên giới.

Trong đó ắt có nguyên do, có thể là một cách để bảo vệ hậu bối đệ tử của mình, không ai biết được xuất thân của ai, khôngbiết được từ môn phái nào phi thăng Tiên giới.

Dư Tắc Thành tiếp tục ở lại thành Thiên Phủ này ba tháng. Trong khoảng thời gian này, hắn vừa cúng cố sờ học của mình, chuyển hóa tất cả kiếm pháp trước kia trở thành Tiên kiếm thuật, vừa kết giao với bảy vị Thành chủ thành Thiên Phủ, báo đáp ân truyền nghệ của Bối Nương Tử.

Hiện tại Dư Tắc Thành phi thăng Tiên giới đã được hơn một năm. Dư Tắc Thành cũng không còn nôn nóng như trước. Trước đây hắn bế quan tu luyện sáu mươi năm. Hiên Viên kiếm phái hoàn toàn vô sự. Hiện tại chỉ mới rời đi một năm. hẳn là Hiên Viên kiếm phái không có chuyện gì, đây là một cảm giác tin tường không nói nên lời.

Dư Tắc Thành cũng không nôn nóng tới Ma Di Thiên. Hiện tại hắn đã trở thành Tiên Chủ. trở thành Tiên Nhân chân chính, tâm tính đã thay đổi, không còn như trước kia, hận mình không thể ngay tức khắc tới Ma Di Thiên, trở về Hiên Viên kiếm phái.

Đằng nào mình cũng đã tới Tiên Giới một lần, nếu không du ngoạn khắp nơi một chuyến, chẳng phải sẽ vô cùng có lỗi với bản thân mình sao? Cứ thong thà dạo chơi một chuyến, để xem rốt cục Tiên Giới thế nào.

Ba tháng sau, hết thảy ổn định. Dư Tắc Thành dẫn Tuyết Giang Lăng cất bước lên đường.

Mộng Lưu Tiên Chủ ở Thanh Minh Hà Đồng Thiên của Tây Phương Tiên Giới mời Bối Nương Tử phân giải tiên bảo cho mình. Gần đây Bối Nương Tử bận rộn vô cùng, nhưng nê tình đối phương, thật sự không từ chối được, bèn cầu Dư Tắc Thành đi thay cho mình một chuyến.

Dư Tắc Thành cũng không có gì lưu luyến ở thành Thiên Phủ này, bèn cất bước lên đường, tới chỗ Mộng Lưu Tiên Chủ ở Thanh Minh Hà Đồng Thiên.

Lần này xuất phát, Dư Tắc Thành không hề cô độc một mình. Bối Nương Tử tặng cho hắn một chiếc cực phẩm tiên luân, có thể vượt qua kết giới tiên vực.