Tiên Ngạo

Chương 1143: Phong Bạo Ma Thần



Hai người bay về phía đó, khi bay tới một tinh thạch. Dư Tắc Thành chợt cảm thấy quen thuộc vô cùng. Hắn cảm nhận cẩn thận, rõ ràng chính là Cơ Thủy hà. Gò Hiên Viên trên đó, rất nhiều đệ tử Hiên Viên đã trở về. Hiện tại Hiên Viên kiếm phái vô cùng náo nhiệt, gõ trống khua chiếng, đốt pháo ầm ĩ.

Lần này đại chiến, đạt được toàn thắng, rất nhiều chưởng môn thượng môn tụ tập ở Hiên Viên kiếm phái, luyện chế bia đồng ở đó.

Dư Tắc Thành thử cảm nhận những tinh thạch khác, có biển cả mênh mông, có sông thật dài, có hồ nước hình tròn, có dòng nước ngầm quỷ dị.

Dư Tắc Thành có thể cảm nhận được trên những bờ sông vang lên từng trận pháo nổ đì đùng. Tin tức đại chiến thắng lợi lần này đã truyền khắp thiên hạ. vô số phàm nhân tán tụng không thôi. Trong trà đình tửu quán, các vị tiên sinh kể chuyện đã bắt đầu kể về đại chiến này.

Hai người tiếp tục đi tới, thế giới rốn biển này cũng không lớn lấm, chỉ rộng chừng ngàn dặm. Nơi này những pháp tắc Thiên Đạo khác đã sớm tiêu tan, chỉ tồn tại những pháp tắc Thiên Đạo có liên quan tới hệ Thủy, hơn nữa trở nên cực kỳ hùng mạnh và không ổn định.

Từ xa nhìn lại, trong vùng thiên địa này có một trụ thật lớn đứng sừng sững ở trung tâm. Bạn đang đọc truyện tại - http://123truyen.vn

Trụ này giống như một cây trụ chống trời, chống đỡ cả vùng thiên địa này, cao chừng ba ngàn trượng, to chừng trăm trượng, hết sức nặng nề. Đó chính là Định Hải Châm do Đại Vũ Thần Đế lưu lại, là nền tàng của thế giới rốn biển này.

Từ xa đã có thể thấy dưới chân Định Hải Châm có sáu người đang đứng. Tuy rằng là hình dáng con người, nhìn qua có thể thấy là đám Long Vương Long Thần, nhưng có thể cảm nhận được khí tức trên người bọn chúng chính là đám Ma Thần.

Từ xa nhìn lại, sáu Ma Thần này đang vây quanh Định Hải Châm, dường như đang thi triển nghi thức gì đó.

Thật ra bọn chúng còn cách Định Hải Châm chừng trăm trượng, không thể tới sát Định Hải Châm, vì có một trường lực thật mạnh bảo vệ xung quanh Định Hải Châm.

Sáu người bọn chúng bao vây xung quanh Định Hải Châm, đứng theo hình ngôi sao lục giác, sau đó không ngừng di chuyển, khi nhanh khi chậm, khi chạy khi đi. Xem ra bọn chúng đang tìm cách phá giải trường lực bảo vệ Định Hải Châm này.

Thấy hành động của chúng, Dư Tắc Thành định ra chủ ý rất nhanh, phải tới đó quấy phá. làm hỏng nghi thức của chúng.

Còn rất xa, Dư Tắc Thành đã cao giọng quát to:

- Đạo hữu. xin dừng bước.

Chỉ cần bọn chúng dừng lại không chạy nữa, nghi thức này tự nhiên sẽ bị phá. Nếu cả sáu Ma Thần cùng nhau tới đây đuổi giết mình, vậy mình sẽ xoay người bỏ chạy. Nơi đây thông với vô số thủy vực, có thể rời đi bất cứ nơi nào, sau đó quay lại tiếp tục quấy phá.

Nếu có một Ma Thần tới, vậy có thể đại chiến một trận, giết được tên nào đỡ tên đó.

Cho nên Dư Tắc Thành tiếp tục kêu lên:

- Đạo hữu, xin dừng bước.

Trong sáu Ma Thần này có một tên quay đầu lại nhìn Dư Tắc Thành, chính là Ma Thần đoạt xá mà Dư Tắc Thành gặp lần đầu tiên lúc tới Tử Tinh Thiên Vũ.

Y lên tiếng nói:

- Mộng Thần Ma Luân Tát, ngươi tới chậm rồi, nơi này không có chỗ cho ngươi.

- Bất quá ta phải cảm tạ ngươi, vốn chúng ta tụ tập Hải tộc Long tộc, chính là muốn giết hết toàn bộ bọn chúng. Đám Hải tộc Long tộc này tinh thông pháp tắc Thiên Đạo, tương quan cùng các thủy vực, huyết mạch tương liên.

- Kết quả bị ngươi dẫn tu sĩ Nhân tộc tới giết chết gần như không còn, làm bớt đi cho chúng ta vô số công phu. Bằng không làm sao chúng ta có thể đột phá chướng ngại trùng trùng nơi này, đi tới chỗ Định Hải Châm này được.

Năm tên còn lại cười ha hả. một tên trong đó chợt hỏi:

- Ai đi kết liễu hắn đây?

Một tên trong đó nói:

- Để ta. mộng dù đẹp tới mức nào cũng chỉ là mộng, dưới cuồng phong của ta, không có ý nghĩa gì. Trong cuồng phong của ta, hết thảy đều phải bị hủy diệt.

Tên nọ rời khỏi nghi thức, năm người còn lại cẩn thận biến hóa thành hình sao năm cánh.

Tên nọ bước chậm về phía Dư Tắc Thành, lên tiếng nói:

- Có còn nhớ ta không?

Dư Tắc Thành nhìn y nói:

- Chó mèo vớ vẩn thật sự quá nhiều, thật là xin lỗi, ta không thể nhớ được những kẻ vô danh tiểu tốt.

Tên nọ nói:

- Ngươi vẫn tỏ ra khắc bạc như xưa. miệng lưỡi vẫn còn vô cùng lợi hại. Ta là Phong Bạo Ma Thần A Thi Tháp Đặc, chẳng lẽ Ma Luân Tát ngươi đã quên ta?

Dư Tắc Thành mỉm cười, run tay một cái, lập tức một thanh phi kiếm xuất hiện, chính là thần thể của Mộng Thần Ma Luân Tát, cười nói:

- Ma Luân Tát. có người nhớ tới ngươi, ngươi thấy ta có nên luyện hóa y thành phi kiếm, sánh đôi cùng ngươi không?

Nhìn thấy thanh kiếm trong tay Dư Tắc Thành, lập tức Phong Bạo Ma Thần biến sắc:

- Ngươi là ai, làm sao ngươi có thể luyện hóa Ma Thần?

Dư Tắc Thành đáp:

- Ta là Hiên Viên kiếm phái Diệt Độ Thần Quân, hãy nhớ kỹ tên ta. Đúng rồi, con gái ta là Ma Thần Ma Tiên Thủ La. hãn là ngươi nhận ra, nó đã bị các ngươi lừa tới Tiêu Bàn Hoàn Thiên.

Phong Bạo Ma Thần nhìn Dư Tắc Thành chăm chú, thần sắc y dần dần trở nên nghiêm trang:

- Được rồi, không cần biết ngươi là ai, trước mặt ta bất quá chỉ là con kiến, tan thành tro bụi cho ta!

Y lặng lẽ vận chuyển thần lực, sau đó mờ tay phải ra. Chỉ thấy trong bàn tay y xuất hiện một ngọn lửa màu vàng cháy bừng bừng. Nhìn qua ngọn lửa này không mạnh lấm, và lại có ánh sáng nhu hòa của Thủy, nhưng có cảm giác xa vời khó mà diễn tả.

Ngọn lửa này cho Dư Tắc Thành một cảm giác như thần thánh, uy nghiêm, mênh mông, bất hủ, huy hoàng.

Lúc này trong rốn biển có thể sinh ra ngọn lửa như vậy, quả thật trái ngược với Thiên Đạo. Nhưng chính là như vậy, rõ ràng là y sinh ra ngọn lửa này.

Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu chợt thét to:

- Cẩn thận, đó là Cửu Muội Diệt Thế Thần Hỏa, là Hỏa cực hạn. cẩn thận.

Sau đó chỉ thấy Phong Bạo Ma Thần vươn tay trái ra, xuất hiện một làn nước xanh trong. Làn nước này quay cuồng, trong suốt, lại giống như ngọn lửa đang cháy, nhìn qua sôi trào mạnh mẽ, toát ra khí tức vô cùng đáng sợ.

Nhìn thấy nó, ngay cả Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu cũng không biết nước này là gì.

Phong Bạo Ma Thần nói:

- Thế giới vũ trụ thật ra là do vô số hạt rất nhỏ hình thành. Chúng nhỏ bé tới cực hạn, ức ức vạn vạn mới có thể tạo thành vật thể to bằng đầu ngón tay.

- Nhưng nếu kết cấu của những hạt này bị phá hủy, sẽ tạo ra gió lốc vô cùng đáng sợ, tạo ra vụ nổ hết sức huy hoàng, đây là thần nguyên của ta.

- Ngươi hãy nhìn xem thủy này hỏa này xinh đẹp tới mức nào, bọn chúng vĩnh viễn kỳ thị lẩn nhau. Nhưng khi bọn chúng yêu nhau, hòa vào với nhau, trạng thái phá hỏng kết cấu kia sẽ xuất hiện, sẽ biến thành khoảnh khắc đẹp nhất.

Dứt lời, Phong Bạo Ma Thần nhanh chóng dung hợp hai thứ lại với nhau.

Nước lửa gặp nhau lập tức bùng nổ. Cả thủy lẫn hỏa này đều là cực hạn trong thế giới này, vụ nổ này mãnh liệt tới mức nào có thể tường tượng được.

Trong lúc Phong Bạo Ma Thần còn đang nói, Dư Tắc Thành đã cảm nhận được cảm giác run rẩy. Cảm giác này xuất phát từ thần thể Mộng Thần, từ kiếm Kim Tiên. Chúng đều cảm nhận được đối phương vô cùng đáng sợ, cho nên phát ra cảnh cáo với Dư Tắc Thành.

Dư Tắc Thành nhanh chóng thu Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu vào trong thế giới Bàn cổ, sau đó trên bầu trời xuất hiện một thanh âm:

- Phá phá phá phá phá phá phá phá...

Hắn đã xuất ra bản mệnh pháp bảo thế giới Bàn cổ, hóa thành Hiên Viên Kiếm.

Hiện tại Dư Tắc Thành đã khác với trước kia, thế giới Bàn cổ tiến hóa vô số lần, trở nên hoàn mỹ, uy lực của nó gia tăng vô số. Đồng thời năng lực khống chế của Dư Tắc Thành cũng gia tăng rất nhiều, hoàn toàn có thể khống chế một đòn Hiên Viên Kiếm hết sức hoàn mỹ. Không giống như trước kia, xuất ra một đòn, bản thân mình chết vài lần.

Hắn không sử dụng kiếm Kim Tiên hay kiếm Ma Thần, mà sử dụng bản mệnh pháp bảo thế giới Bàn Cố, bởi vì chỉ có thế giới Bàn Cố mới không e ngại đối phương, không hề chùn bước.

Ầm. nước lửa chạm nhau, toát ra năng lượng nổ tung vô cùng đáng sợ. Nháy mắt thế giới rốn biến này cả phạm vi ngàn dặm bị lực lượng hủy diệt này bao phủ.

Trong thế giới rốn biển này toàn bộ là lực nổ kinh khùng đáng sợ, nước lửa gặp nhau nổ tung, hình thành sức mạnh vô cùng kinh khùng. Nhưng sức mạnh này không cuồng bạo như những vụ nổ khác, mà là êm dịu như nước chảy, dịu dàng bao phủ đầy trời, lại như ánh tà dương đẹp đẽ động lòng người, mang theo cảm giác mát mè kỳ dị lan tràn tất cả thế giới. Lúc này thế giới rốn biển như được bao phủ một màng hào quang giống như ánh trăng, như ánh tuyết, như bóng đêm, như ánh mặt trời, không ngừng chớp lóe.

Lực lượng đáng sợ như vậy đã vượt xa cực hạn của thế giới này. Lực nổ như vậy dù là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên cũng khó lòng chống đỡ, phải chịu thân thể tan thành tro bụi, chết đi một lần. sau đó sống lại. Dù là thần thể Ma Thần cũng khó lòng chống cự, phải bị hủy diệt một lần, sau đó mới có thể dần dần tái sinh.

Lực nổ lan tràn khắp cả thế giới rốn biển, nhưng có hai nơi không có lực lượng này. Một nơi là Định Hải Châm, năm Ma Thần kia đứng dưới chân Định Hải Châm, mượn kết giới của Định Hải Châm để bảo vệ mình.

Còn một chỗ ở ngay trước mặt Phong Bạo Ma Thần, là nơi Dư Tắc Thành đang đứng.

Sau khi Dư Tắc Thành phát ra bản mệnh pháp bảo Hiên Viên Kiếm, hóa thành một thanh phi kiếm rất lớn, phát ra một kiếm mạnh nhất, bảo vệ hắn không bị lực nổ này làm thương tổn.