Tiên Ngạo

Chương 19: Tiền thu trên địa bàn



Đệ tử đã yên ổn đâu vào đấy. Dư Tắc Thành bắt đầu bước tiếp theo của công tác, chính là an bày công tác thu thuế phí. cũng chính là phí bảo kê.

Đám đệ tử Dã Lang bang trước kia thu phí bảo kê trên phố này đầu nhập vào dưới trưởng Dư Tắc Thành, tổng cộng có hai người. Trong đó một người vốn là đả thủ Thanh hoa của phố này. Y tên Đông Lôi. sớ trường Long Phượng côn. Người còn lại là tiểu đệ của y Đông Vân. võ công bình thường, tuy nhiên mồm miệng lanh lợi. giỏi việc đoán ý người khác qua lời nói và sắc mặt.

Địa bàn của Dư Tắc Thành ngoại trà địa bàn trong thành, ớ ngoài thành còn có ba thôn trấn, chính là Mã gia trại Lý gia can và Triệu gia truân. Lý gia can và Triệu gia truân đều là gia tộc đại thôn trang, ngoại trừ thôn dân kỳ thật cũng có một ít nhánh phân tán ở những thôn nhỏ trong thâm sơn. nhưng là bọn họ cũng được xem là thôn dân ở đây. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Những người sống trong núi này dựa vào săn thú làm ruộng và lên núi Hải thuốc mà sống, tráng hán đủ sức lao động của hai thôn đều quá ngàn người, nhân khẩu chừng hai ngàn, cuộc sống coi như không có gì trở ngại. Mỗi tháng đo tộc trưởng thu phí bảo kê trước, mỗi thôn một tháng nộp lên năm mươi lượng bạc.

Mã gia trại là trấn nhỏ. phía dưới khống chế mười mấy trấn nhỏ hơn nữa. Trong trại không có thế lực đại gia tộc. trưởng trấn do thân hào nông thôn tuyên cử, nhân khẩu đạt tới năm ngàn, có đặc sản dâu tằm có thể sản xuất tơ lụa. có thể gọi là giàu có. Trong trại có hơn hai mươi hộ mua bán nhỏ. địa phương này trước kia Dã Lang bang từng phái ba người trấn thủ. mỗi tháng có thể thu được một trăm lượng bạc.

Phí bảo kê của ba nơi thôn trấn này cố định, sẽ không xuất hiện thay đổi lớn. Dư Tắc Thành phái ba tên đệ tử đi tới Mã gia trại đóng quân trước, đồng thời lập tức khống chế Lý gia can và Triệu gia truân. Chuyện này không có vấn đề gì. cứ tùy tiện lựa chọn ba người phái ra ngoài.

Nhìn Dư Tắc Thành giống như tùy tiện lựa chọn, kỳ thật sau vẻ ngoài ung Dung thản nhiên của hắn đã có an bày thỏa đáng. Một người là huynh, đệ cũ trong bang Thôi Vân Hào. một người là đệ tử Dã Lang bang đầu nhập vào Lão Dát Đạt. Còn một người nữa là lưu manh trước kia sống tạm bợ ngoài đường Lý Tam Quang, là tiểu đệ của Mã Thiên Vũ. Ba người như vậy. an bày bọn họ đi cùng, ắt bọn họ phái đề phòng lẫn nhau, sẽ không kết thành đồng mình, không sợ bọn họ nảy sinh ra mưu mẹo. dễ dàng khống chế.

Sau đó chính là thu phí bào kê địa bàn trong thành, địa bàn trong thành có một cái chợ. chủ yếu dùng cho thương nhân qua đường mua bán. đấu giá hàng hóa quý hiếm phát hiện trong Thập Vạn Đại Sơn. Chợ này dựa theo con số giao dịch mà trích phần trăm thu nhập, có khi cả một năm cũng không có mua bán. nhưng có khi chỉ cần có một vụ mua bán đã có thể kiếm được mấy trăm lượng bạc.

Ngoại trừ chợ ra còn có mười ba gian tửu điếm, cửa hàng ba mươi bốn gian, nhà trọ bảy chỗ. quán cơm hai gian, quan tài một tiệm. Trong thời thống trị của Dã Lang bang, mỗi tiệm mỗi tháng dựa theo quỵ mô tiệm mình mà nộp phí bảo kê khác nhau. Trong đó có ba tửu điếm loại nhỏ mồi tháng nộp tám lượng bạc. bốn tửu điếm loại trung nộp mười lăm lượng bạc, sáu đại tửu điếm nộp hai mươi lăm lượng bạc. Toàn thành lớn nhất là Yên Chi lâu. cùng coi như đại tửu điếm, cũng nộp hai mươi lăm lượng bạc.

Cửa hàng ba mươi bổn gian, mỗi cửa hàng một tháng nộp mười sáu lượng bạc. Nhà trọ bảy gian, mồi nhà nộp hai mươi sáu lượng bạc. quán cơm một tháng là ba mươi lượng bạc. tiệm quan tài dựa theo số lượng quan tài người chết trong thành mua mà tính toán, một quan tài nộp một lượng bạc. Như vậy tổng cộng mỗi tháng thu vào ít nhất một ngàn hai trăm năm chục lượng bạc trở lên. nếu người chết nhiều hơn. hoặc là chợ có giao dịch nhiều hơn. số bạc này còn có thể gia tăng.

Dương nhiên số tiền này sẽ không thuộc về bọn họ tất cả. trong đó phái giao cho phân đà bảy trăm lượng bạc. phân đà sẽ giao cho quan phủ bổn trăm lượng bạc. sau đó trả lại một trâm lượng bạc là lương phát cho đám đệ tử. số còn lại thuộc về Dư Tắc Thành.

Mỗi tháng có thể còn lại năm trăm năm mươi lượng bạc trở lên. Dư Tắc Thành tính ra kết quả nàỵ. lập tức bọn Cao Phong. Dư Tắc Thành đều kinh ngạc đến ngây người, số tiền này rất nhiều, Long đâu Đại ca trong thành Lâm Hải tuyệt đối không có ai thu nhập cao như vậy, địa bàn này quả nhiên là thu nhập sưng túc.

Số tiền này kỳ thật Dư Tắc Thành cũng không thể bỏ túi toàn bộ, trụ sở cần phái trả tiền thuê, số còn thừa phái phát lương cho các đệ tử. Các đệ tử một năm Xuân Hạ Thu Đông cần đổi bốn bộ quẩn áo. còn có vũ khí trang bị cần phái nộp tiền cho phân đà mua. Lại thêm phúc lợi các ngày lễ nghi, trợ cấp tiên cho các đệ tử chết trận tàn phế. tiền quan hệ các nơi khi có việc, phí dụng ăn uống hàng ngày... linh tỉnh tông cộng lại. một tháng Dư Tắc Thành có thể lấy được ba trăm lượng bạc.

Ba trăm lượng bạc. Dư Tắc Thành trước kia làm trù sư bất quá chỉ lãnh lương hai lượng, một tháng tương dương với làm trù sư một trăm năm mươi tháng, chức Chấp Sự này quả nhiên là một vốn bốn lời. thật là mối kinh doanh tốt. Kỳ thật ở những nơi khác. Dư Tắc Thành cũng lấy không được tiền nhiều như vậy. phân đà khác Đà chủ mạnh mẽ. trong số ba trăm lượng bạc ấy, Long đầu Đại ca ít nhất phái hiếu kính Đà chủ một trảm lượng. Nhưng ớ phân đà Sơn Hô này. trước kia bị Dã Lang bang ức hiếp quá mức. Đà chủ Thạch Thiên Vân yếu đuối vô cùng, căn bản không nghĩ đến thu nhập do thủ hạ hiếu kính, cũng không có ai cho y. bọn Long đầu Đại ca bao gồm Đàm Nhị Lang. Dư Tắc Thành, không ai nhắc nhớ ỵ.

Hiện tại còn có mười ba ngày nữa là tới đầu tháng thu phí bảo kê, sau khi tính toán xong xuôi. Dư Tắc Thành lập tức tuyên bố. Sư gia được tăng mười hai lượng bạc tiền tiêu hàng tháng, là mười lăm lượng bạc, bốn tay đả thủ Hồng Bạch Thanh Hoa tăng chín lượng bạc. là mười hai lượng bạc tiền tiêu hàng tháng, nhưng sau khi Hồng hoa Trần Qua Tử rời khỏi. vị trí này vẫn còn để trống. Đệ tử thủ hạ mỗi người được tăng tiền tiêu hàng tháng một lượng bạc, là bốn lượng bạc.

Đồng thời Dư Tắc Thành tuyên bố thân nhân các đệ tử có thể đến trụ sở ăn cơm. trụ sở cung ứng sáng trưa chiều ba bữa, không ăn có thể mang về. Đại đa số đệ tử đầu nhập vào Dã Lang bang đều có gia quyến bên người, bởi vì người nhà liên lụy. cuộc sống bức bách, không thể không đi vào con đường đầu hàng. Đám đệ tử cũ trong bang cũng có người nhà. như vậy lập tức giảm bớt gánh nặng trong nhà rất nhiều, ai đều cao hứng vô cùng.

Đối với Dư Tắc Thành mà nói. chuyện này không đáng là gì. bản thân hắn là trù sư. lương thực đã có Lý gia can và Triệu gia truân sản xuất, trong núi lúc nào cũng có mồi săn. Số mồi săn này so với thành Lâm Hải bán thịt heo tiện lợi hơn nhiều, hậu viện có đất trồng rau. chỉ là tiêu phí chút tiền dầu muối, gia vị mà thôi. Thu phục lòng người như vậy mà không tổn bao nhiều tiền, hòa thuận vui vẻ không phải hơn sao?

Dư Tắc Thành tính toán thỏa đáng, sau khi tuyên bố phúc lợi chính sách của đệ tử, đồng thời tuyên bố kế hoạch huấn luyện, bắt đầu huấn luyện đám đệ tử thủ hạ này. Hắn bảo Lâm Diệp Hồng. Đô Du Tử. Phó Cương làm giáo luyện, mỗi ngày ít nhất chỉ huy các đệ tử luyện tập võ nghệ ba canh giờ. Mọi người nhờ vào lưỡi đao mà kiếm cơm. công phu yếu kém chính là toi mạng.

Trong khi huấn luyện có một người trổ hết tài năng, chính là một trong ba tên đệ tử chiến lực không đủ nhưng vẫn được đặc biệt thu nhận. Y tên là Hoàng Hạ Đông, tuy rằng võ công bình thường, nhưng am hiểu bày binh bố trận, suy diễn chiến trận, tổ tiên từng là đệ tử của Đại sư trận pháp Quỷ Cốc Tử.

Dư Tắc Thành bổ nhiệm y làm giáo luyện bảo y truyền thụ thuật chiến trận cho mọi người. Bọn Lâm Diệp Hồng. Phó Cương đám người thân trải trăm trận, biết chiến trận là trọng yếu. bọn họ đều khổ tâm học tập. người khác cho dù có bất mãn cùng không dám nói gì. chỉ có thể ra sức huấn luyện.

Phần đông đệ tử nghe được mỗi người bốn lượng bạc tiền tiêu hàng tháng, lại thêm phúc lợi khác, tất cả mọi người cao hứng không thôi. đối với chuyện huấn luyện không hề ngán ngại. Từ đám đệ tử của Dã Lang bang cũ cho tới đám người cũ ai nấy thân thủ không tồi. không ai sợ huấn luyện chỉ có đám tiểu đệ của Mã Thiên Vũ vốn là một bọn lưu manh, đối với chuyện này hết sức đau đầu.

ở phân đà Sơn Hổ của Dã Lang bang cũ, Đà chủ Ma Thiên Thần tính tình khắc nghiệt, các Long đầu Đại ca chăng những không gia tăng tiên tiêu hàng tháng cho đệ tử, ngược lại còn khấu trừ một ít tiền tiêu hàng tháng để cống nạp cho Đà chủ Ma Thiên Thần, đệ tử thủ hạ ai nấy tiếng than dậy đất. Cho nên Bang chủ Dã Lang bang Ma Thiên Lang vừa xảy ra chuyện. tổng giáo sơn môn bị công phá. nơi này có rất nhiều đệ tử bị xúi giục, hợp lực cùng nhau giết Đà chủ Ma Thiên Thần, thay vì nói làm phản đi theo địch, đúng hơn là giết người cho hả giận.

Hiện tại ở chỗ Dư Tắc Thành tuy rằng huấn luyện vất vả một chút, nhưng phát tiền đầy đủ. người nhà ăn cơm miễn phí so với trước kia quả thật tốt hơn nhiều, tất cả mọi người ai nấy tỏ vẻ hài lòng.