- Còn nữa, Đại điện chữ Khuê ở Tây cung Bạch Hổ có thể tiến hóa hóa hợp tất cả những pháp bảo hư ảo mà ngài lấy được ở Hiên Viên Pháp Ấn tông như Thái Dương Kim Mang Châm, Đại Địa Bất Động Ấn, Vô Sinh Chân Không Châu. Thất Sát Thần Phong Kỳ, Thái Âm Tâm Trần Kính... trở thành pháp bảo chân chính, có thể sử dụng bình thường.
- Tất cả những năng lực mà thế giới Bàn cổ có được trước kia, cung điện mây này sẽ nhất nhất hồi phục, hơn nữa hùng mạnh hơn gấp mấy lần so với trước kia. Đây là sức hấp dẫn của thế giới Bàn cổ, tương lai ngài sẽ biết được ích lợi mà nó mang lại.
- Thế giới Bàn cổ của ngài đã qua thời kỳ đầu tư, từ giờ trở đi nó sẽ dần dần mang tới lợi ích vô tận cho ngài, xin ngài cứ chống mắt chờ xem.
Dư Tắc Thành nói:
- Được, ta sẽ chờ, ta chờ đã mấy năm trời, chẳng lẽ lại gấp trong một giờ nửa khắc. Đi, ta tới đại điện chữ Giốc ở Đông cung Thanh Long, ta muốn học Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng pháp.
Dư Tắc Thành vừa dứt lời, hào quang chợt lóe, hắn được truyền tống vào trong một đại điện. Trong này có một thị nữ đứng đó, thân mặc pháp y năm sắc, chính là Bích Linh nhiều năm không gặp.
Bích Linh thấy Dư Tắc Thành lập tức vọt tới ôm chầm lấy hắn không chịu buông tay. Sau chừng mười lần hô hấp mới buông hắn ra, nói:
- Chủ nhân, ngài... ngài có khỏe không, thật là xin lỗi, ta đã thất lễ...
Dư Tắc Thành cảm nhận được nhu tình của nàng bèn nói:
- Ta rất khỏe, còn nàng thì sao, Lão Thất đối xử với nàng thế nào?
Bích Linh nói:
- Ta cũng khỏe, ta đã đạt tới cảnh giới Trúc Cơ Linh Tịch, Lão Thất nói ta cần phải tiếp tục tu luyện, có thể đạt thành Kim Đan, tiếp tục đi theo chủ nhân. Đúng rồi chủ nhân, tỷ muội chúng ta nhờ có linh lực nơi này, tất cả đều đã Trúc Cơ thành công.
Dư Tắc Thành gật gật đầu:
- Tốt, vậy thì quá tốt, nơi này chính là đại điện chữ Giốc ở Đông cung Thanh Long, ta muốn học Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng pháp.
Bích Linh nói:
- Được, chủ nhân, xin ngài chờ một chút, ta đi kích hoạt pháp trận.
Dứt lời, nàng đi vào trung tâm đại điện, tiến vào trong một đạo hào quang, nháy mắt biến mất, sau đó trong đại điện xuất hiện vô số văn tự giới thiệu.
Dư Tắc Thành nhìn những văn tự này, còn có hình ảnh chú giải, quả nhiên là Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng pháp.
Đây là bí pháp thượng phẩm trong chín mươi chín bí pháp Tiên Tần, là thuật khôi Lỗi hùng mạnh nhất có thể giúp người phi thăng Tiên Giới, có thể ngưng kết Tức Nguyên Thổ Khôi Lỗi, triệu tập Tam Muội Hỏa Cự Nhân, chế tạo Nhất Nguyên Thủy pháp thân, luyện chế Cực Đạo Tử Kim Cương, hóa sinh Vạn Thân Thái Ất Ngẫu. Năm con rối này chính là con rối mạnh nhất Tu Tiên Giới. Pháp này luyện đến mức tận cùng, tự thân hóa rối, phi thăng Tiên Giới.
Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng pháp trải qua đại điện này xử lý, dần dần Dư Tắc Thành có thể sử dụng. Bất quá Dư Tắc Thành cần phải hóa thân kiếm cưu, khống chế lực Hồng Hoang của Cưu Kiếm Thuật, tương đương với cảnh giới Nguyên Anh mới có thể triệu tập con rối. Hơn nữa chỉ có thể triệu tập Tam Muội Hỏa Cự Nhân, Nhất Nguyên Thủy pháp thân. Đây là vì hắn có hai loại Tiên Thiên Linh Bảo Thủy, Hỏa, cho nên chỉ có thể triệu tập hai loại con rối này.
Dư Tắc Thành chậm rãi học tập, thật ra hết sức đơn giản, vừa học đã hiểu, chuyện này khiến Dư Tắc Thành hết sức tò mò.
Lão Thất nói:
- Thống lĩnh Đại nhân, đây là pháp thuật của thế giới Bàn cổ trước kia tiến hóa, chỉ cần đại điện này có thể tiến hành phân giải thành phần của pháp thuật, ngài chỉ cần nhìn qua là có thể học được, bởi vì đại điện này cũng chính là bản thân ngài.
Dư Tắc Thành gật gật đầu:
- Mất đi vài tên Kiếm Sủng, nhận được Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng pháp này cũng coi như tạm được. Lão Thất, ngươi đẩy nhanh tốc độ xây dựng cho ta, mau mau khôi phục thế giới Bàn cổ của ta trở lại bình thường. Ta muốn nhìn xem thế giới Bàn Cổ này rốt cục có đáng để ta đầu tư hay không.
Dứt lời, Dư Tắc Thành trở về bản thể, lúc này bầu trời bên ngoài đã tối, đại thuyền vẫn đang nhanh chóng đi tới, phía trước đã tiến vào vùng biển Liễu châu.
Dư Tắc Thành lên boong thuyền nhìn ra xa, giữa bóng đêm vô tận, trời đầy sao không ngừng lấp lánh.
Gió biển thổi ập vào mặt mang theo khí tức hỗn loạn của biển. Dư Tắc Thành ra sức hít sâu một hơi, lập tức cảm thấy Liễu châu này quả thật có chút khác thường. Còn chưa lên bờ đã có thể cảm nhận được hàm lượng linh khí vô tận, cao hơn những nơi khác ít nhất một thành.
Khác thường chính là yêu, không biết là lộ thần tiên nào lại bắt đầu thí nghiệm giống như Càn Ma Linh Tôn giáo năm xưa...
Đã tới gần bên Liễu Châu, hải âu bay lượn trên không, trên mặt nước vô số thuyền đánh cá, đại lục hiện lên phía xa, thuyền lớn không ngừng đi về phía Liễu Châu, còn hai mươi dặm nữa là có thể tới bờ biển.
Dư Tắc Thành lại không nghĩ đến bờ biển dừng thuyền, hắn truyền âm nói:
- Các vị, trong thiên hạ không yến hội nào không tan, ta lập tức phải ly khai, chúng ta gặp lại ở đại hội thưởng hoa.
Ý tiễn khách không nói rõ, nhưng những người tu tiên này cũng đều hiểu được ý tứ của Dư Tắc Thành, một người trong đó nói:
- Tốt, đại nhân, chúng ta đi trước một bước, gặp lại ở đại hội thưởng hoa.
Lần lượt cáo biệt, kẻ ngự kiếm thì ngự kiếm, người ngự khí thì ngự khí, từng người bay lên, hướng Dư Tắc Thành chắp tay cáo biệt, tự mình bay về phía bờ biển. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Dư Tắc Thành nhìn theo bọn họ rời khỏi. Đột nhiên ở trên thuyền lớn bay lên chừng trăm người, một mảnh đông nghịt, những thuyền đánh cá xung quanh kia toàn bộ kinh ngạc đến ngây người, có một số phàm nhân thậm chí bắt đầu quỳ bái.
Người rời đi cuối cùng là Phó Khởi Thanh, nàng lưu luyến rời đi, gần như một bước lại quay đầu lại, nhưng Dư Tắc Thành không muốn có liên hệ gì với nàng, ai biết người này rốt cuộc là nam hay là nữ, vẫn nên kính nhi viễn chi là hơn.
Mọi người toàn bộ rời khỏi. Dư Tắc Thành vận pháp thu hồi thuyền lớn, lập tức thuyền lớn bắt đầu thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành một thước, Dư Tắc Thành thu vào trong thế giới Bàn cổ, sau đó ngự kiếm bay lên, hóa thành một tia hào quang biến mất ở bờ biển.
Lại lần nữa ngự kiếm. Dư Tắc Thành không kìm nổi sử dụng Kiếm Cưu Thuật kia cung cấp hạch tâm chân nguyên ngự sử Quang Dực Kiếm. Kỳ thật Dư Tắc Thành vốn thường dùng Kiếm Phi Dực phi hành tốc độ cũng không chậm, ở Kim Đan kỳ, ngoại trừ những môn phái lấy tốc độ mà thành danh, có thể nói không ai địch lại.
Nhưng hiện tại sau khi sử dụng Cưu Kiếm Thuật này, Kiếm Phi Dực mãnh liệt gia tốc, gần như cả người đều hóa thành lưu quang, thoáng cái đã bay ra ngoài ngàn dặm, đạt tới tốc độ phi hành của Nguyên Anh kỳ mới có thể có được.
Dư Tắc Thành lại đổi thành Kiếm Phi Dực phi hành bình thường, quả thực không thể chịu đựng được tốc độ phi hành này, điều này giống như mỗi ngày đều ăn thịt cá, lại trở về ăn bánh ngô, tuyệt đối khó có thể chịu được.
Cứ như vậy Dư Tắc Thành khi thì gia tốc phi hành, khi thì phi hành bình thường, hai thứ chuyển hóa qua lại với nhau, bay chừng vạn dặm, chỉ thấy ngoài trăm dặm phía xa xuất hiện một thành thị lớn.
Nhìn thấy thành thị Dư Tắc Thành liền muốn gia tốc, đến trong thành nghỉ ngơi một chút, dục vọng gia tốc kia mãnh liệt như thế, Dư Tắc Thành vừa định ngự kiếm phóng đi.
Đột nhiên trong lòng hắn thoáng động, lập tức giảm tốc độ, không phóng tới, ngược lại đứng bất động trên không trung.
Dư Tắc Thành cứ như vậy đứng khoảng một khắc, đột nhiên hắn mỉm cười, cười ha hả, thời khắc mấu chốt vừa rồi. Dư Tắc Thành khắc chế kích động trong lòng mình, lại một lần nữa tránh được họa mê muội.
Cưu Kiếm Thuật này hùng mạnh vô cùng, có thể làm cho Dư Tắc Thành lấy tu vi Kim Đan, thúc giục lực lượng của Nguyên Anh kỳ, lực lượng này mạnh mẽ không gì sánh được, dần dần Dư Tắc Thành bị lực lượng này hấp dẫn, trên đường đi ngự sử phi kiếm điên cuồng như vậy, kỳ thật trong lúc không hay không biết đã xuất hiện nguy cơ.
Có câu là người bơi giỏi chết vì nước, nếu còn tiếp tục phi hành như vậy, không chút cố kỵ sử dụng lực lượng của Cưu Kiếm Thuật, cũng không biết đến lúc nào, trên khống chế lực lượng xuất hiện một chút khác biệt, đó chính là tai họa ngập đầu. Lực lượng này là con dao hai lưỡi, chỉ cần một chút vô ý, tựa như đi trên dây thép rơi xuống, muôn lần chết khó thoát một kiếp.
Dư Tắc Thành càng nghĩ càng sợ hãi, càng nghĩ càng rõ ràng, dần dần hạ lạc kiếm quang, cũng không dám ngự sử phi kiếm phi hành điên cuồng như vậy nữa.
Tùy ý tìm một sơn cốc, Dư Tắc Thành đáp xuống đó, bắt đầu không ngừng nghĩ lại hành vi gần nhất của mình.
Chỉ có không ngừng tự hỏi mới có thể thấy rõ con đường phía trước của mình, chỉ có không ngừng phát hiện sai lầm, sửa chữa sai lầm mới có thể đi xa hơn. Dư Tắc Thành lẳng lặng không ngừng tự hỏi lại mình, kiên định con đường của mình phải đi.
Dư Tắc Thành chậm rãi tự hỏi, nháy mắt trở về thế giới Bàn cổ, còn chưa đáp xuống mặt đất, đã nhìn thấy cung điện này khắp nơi đều thay đổi nghiêng trời lệch đất, có rất nhiều người xây dựng, quả thực chính là một công trường lớn.
Sau khi Dư Tắc Thành đáp xuống mặt đất, lập tức có hai mỹ nữ họa bì tiến tới thi lễ vấn an. Dư Tắc Thành vung tay lên nói:
- Lão Thất, xem xét ngọc trúc giản ta đoạt được ở chỗ Dị tộc, xem trong đó có thứ gì hữu dụng không?
Lão Thất nói:
- Tốt, Thống lĩnh đại nhân, mời ngài đến Đông cung Thanh Long, đại điện chữ Kháng, ở nơi đó sẽ tiến hành xem xét ngọc trúc giản ngài đạt được.
Dư Tắc Thành lập tức truyền tống đến chỗ đại điện kia, ngọc trúc giản của mình lơ lửng trên không trung, sau đó vô số văn tự hình vẽ đều bay ra, ở trong đại điện một lần nữa tổ hợp biến hóa.
Dư Tắc Thành yên lặng chờ đợi, đợi chừng một canh giờ, thanh âm của Lão Thất truyền đến:
- Báo cáo Thống lĩnh đại nhân, trải qua phân tích, trong đó thuật hóa thân A Bà Cụ La Ma Thần Tướng ba đầu sáu tay của Tam Thủ tộc, thuật gieo trồng linh thạch của A Nỗ Bỉ Tư, Hỏa Xà Triệu Hoán Thuật của Sa Già Tộc, ba loại pháp thuật này đều có tính bồi dưỡng, và tác dụng tham khảo.
- Tư Tháp Ma Huyết Bạo Thuật, Khẩn Na La Pháp Âm Hoán Linh Thuật, Bà La Tiếp Quang Tinh Dưỡng Thực Thuật, bởi vì hiện tại hoàn cảnh và chủng tộc hoàn toàn khác biệt đã mất đi tất cả ý nghĩa, hoàn toàn là pháp thuật vô dụng.
- Thuật gieo trồng linh thạch của A Nỗ Bỉ Tư, ta tiến hành điều chỉnh toàn bộ, có lẽ không lâu nữa thế giới Bàn cổ của chúng ta đã có thể xây dựng ruộng linh thạch thuộc về mình.
- Sa Già Tộc Hỏa Xà Triệu Hoán Thuật, có thể tham khảo phương pháp khống chế đắp nặn hỏa xà trong đó, dùng cho Tam Muội Hỏa Cự Nhân biến thân.
- Thuật hóa thân A Bà Cụ La Ma Thần Tướng ba đầu sáu tay của Tam Thủ tộc, thuật này có giá trị nhất, chỉ cần phá được cửa ải chắc chắn khó khăn, cắn nuốt phân thân diễn thể của mình, có thể đắp nặn chiến thể ba đầu sáu tay cho ngài. Nhưng thuật này ngàn vạn lần không thể cắn nuốt sinh linh khác. Tam Thủ tộc kia có hệ thống đồng hóa siêu cấp, cho nên mới có thể cắn nuốt Dị tộc, nhưng nhân loại hoàn toàn không thể.
Dư Tắc Thành ở trong đại điện này yên lặng nghiên cứu phân tích, cuối cùng vừa lòng rời khỏi thế giới Bàn cổ trở về bản thể, nhìn khắp nơi trắng xóa, Dư Tắc Thành quyết định lúc này luyện tập Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng Pháp kia.
Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng Pháp, bí pháp thượng phẩm trong chín mươi chín bí thuật Tiên Tần, thuật Khôi Lỗi mạnh nhất, có thể ngưng kết Tức Nguyên Thổ Khôi Lỗi, triệu hoán Tam Muội Hỏa Cự Nhân, chế tạo Nhất Nguyên Thủy Pháp Thân, luyện chế Cực Đạo Tử Kim Cương, hóa sinh Vạn Thân Thái Ất Ngẫu, có thể hóa sinh năm loại Khôi Lỗi mạnh nhất này.
Vốn thuật này có thể bắt đầu tu luyện triệu hoán từ Luyện Khí Kỳ, mỗi loại Khôi Lỗi Ngũ Hành ở Luyện Khí Kỳ tương ứng đều có pháp thể Khôi Lỗi triệu hoán tương ứng, nhưng thuật này khi ở Vô Lượng tông di tích Tiên Tần đã bị xâm lấn, đã tiến hành tự hủy diệt, bởi vì tính chất đặc thù của bản thân, bất diệt bất phá, lại lần nữa chậm rãi khôi phục, nhưng tất cả thứ tự tu luyện đã hỗn loạn, chỉ có đợi khi Dư Tắc Thành đạt tới Nguyên Anh kỳ mới có thể chính thức tu luyện.
Nhưng hiện tại Dư Tắc Thành có được lực Kiếm Cưu. có thể làm cho mình đạt tới tu vi pháp thuật của Nguyên Anh kỳ, hơn nữa hắn có được hai loại lực bản nguyên Thủy, Hỏa, cho nên mới có thể vượt giai tu luyện.
Hiện tại Dư Tắc Thành đã bắt đầu tu luyện lần đầu tiên, yên lặng vận chuyển chân nguyên, khu động pháp quyết, niệm động pháp chú, thúc dục nguyên lực, hắn đã bắt đầu phóng thích Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng Pháp.
Sau chừng một khắc, Dư Tắc Thành kết thúc phóng thích, kết thúc thất bại nhưng hắn không tức giận ngược lại mỉm cười.
Tu sĩ Trúc Cơ kỳ kết thành Kim Đan, kỳ thật chính là một quá trình Luyện Khí Hóa Thần, Kim Đan kia chính là căn bản và chồi của Nguyên Thần, theo tu luyện không ngừng, dần dần luyện hóa sản sinh Nguyên Thần, đầu tiên phát hiện thế giới Bản Ngã của mình, sau đó tu luyện ra Kim Đan dị tượng, cuối cùng sinh ra Lĩnh Vực, kỳ thật đây đều là từng bước của quá trình Luyện Khí Hóa Thần.
Tới sau khi Nguyên Thần đản sinh xuất thế hóa thành Nguyên Anh, khi đó liền hoàn thành hoàn toàn quá trình Luyện Khí Hóa Thần, tiến vào Nguyên Anh kỳ, bắt đầu tu luyện Luyện Thần Phản Hư, bắt đầu từ bản ngã sinh mệnh chi nguyên của mình, hướng về thiên đạo pháp tắc của vũ trụ thế giới tiến hành chuyển hóa, thiên địa nhất thể, trở thành một tồn tại duy nhất chân thật, tức là Chân Nhất Thần Quân.
Kết quả của lần thí nghiệm này mặc dù thất bại, nhưng Dư Tắc Thành lại vô cùng vui mừng, bởi vì Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng Pháp này không ngờ là một loại pháp thuật Luyện Khí Hóa Thần, cho dù không thể triệu hoán ra Tam Muội Hỏa Cự Nhân, cũng có thể chuyển hóa chân nguyên của mình thành Nguyên Thần trên diện rộng. Kim Đan đạt được vô số ích lợi, đến lúc này mình nhất định phải kiên trì tu luyện.
Vốn Tạo Hóa Quy Nguyên khí của Hiên Viên Kiếm Phái, tu luyện ở Kim Đan kỳ cũng có loại hiệu quả thần kỳ này, có thể tiến hành tu luyện Luyện Khí Hóa Thần. Tạo Hóa Quy Nguyên khí này vốn là thần công trấn phái của Đoạt Tử Hóa Sinh Tạo Hóa tông, chính bởi vì có hiệu quả thần kỳ này mới bị Hiên Viên Kiếm Phái cướp đoạt về.
Nhưng hiện tại Dư Tắc Thành Lục Khí đã đầy, hoàn toàn không có biện pháp nào tu luyện Tạo Hóa Quy Nguyên khí này, chỉ có thể nhìn mà than thở, hiện tại phát hiện Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng Pháp có hiệu quả thần kỳ này, không khỏi mừng rỡ.
Dư Tắc Thành chậm rãi tu luyện, Tam Muội Hỏa Cự Nhân này kỳ thật ở Luyện Khí Kỳ, Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ đều có các loại pháp thể hóa thân của mình, nhưng Dư Tắc Thành toàn bộ không thể triệu hoán, chỉ có thể một bước lên trời, triệu hoán Tam Muội Hỏa Cự Nhân pháp thể cuối cùng của Nguyên Anh kỳ kia.
Dư Tắc Thành tu luyện lần lượt, thất bại lần lượt, nhưng hắn không chút từ bỏ, sau không biết bao nhiêu lần, đột nhiên trong lòng vừa động, xuất hiện linh cảm, hắn hô:
- Trần Thế Luyện Hồng Lô, chúng sinh dẫn nghiệp hỏa, sinh tử nhiều sợ hãi, mạng nguy bởi thần lộ, châm Ngũ Hành Thiên Nhân Tâm Đăng, Tam Muội Chân Hỏa tâm huyết sinh, hiện cho ta, Tam Muội Hỏa Cự Nhân.
Trong nháy mắt Dư Tắc Thành phát giác thể xác và tinh thần của mình vừa động, ở ba mươi sáu chỗ huyệt khiếu của mình đã từng dùng bí pháp của Luyện Khí tông luyện thông, toàn bộ đồng thời vừa động, dâng lên một tia hỏa diễm, hỏa diễm này mạnh mẽ tụ lại một chỗ, hóa thành một hỏa diễm tâm đăng trên đỉnh đầu Dư Tắc Thành, đèn này vừa thành phát ra cường quang bảy màu, dẫn phát thiên địa cộng hưởng, đột nhiên trên mặt đất truyền đến một trận pháp chú:
- Tiên thiên nhất khí, hóa sinh tam muội chân hỏa bất diệt, phần thiên hủy địa, thượng xung thanh minh, hạ nhập cửu u, vô tận vô hành, phá diệt vô hạn. Hỏa như ngọc anh, bách bảo quang trung, tế như vi trần, biến chiếu vô phương, nội ngoại thượng hạ, Chân Hỏa giao xạ, bảo ti la võng. Không coi thường tâm, vạn thần tụ tập, không dao động tinh, trong nghĩ không xuất, ngoài nghĩ không nhập. Tam Hoa Tụ Đỉnh, Ngũ Khí Triều Nguyên, nhập chính là đạo, xuất chính là pháp. Đạo pháp vốn vô, hư linh thủy hữu. Một niệm tới đâu, vạn linh hưởng ứng...
Theo pháp chú này không ngừng niệm động, kim đăng trên đỉnh đầu kia lập tức hóa thành một người lửa khổng lồ hiện thân ở trước mắt Dư Tắc Thành, cao chừng ba trượng, tam muội hỏa hóa sinh mà thành, có thần uy vô thượng, phá diệt thiên địa vạn vật.
Người lửa khổng lồ này sau khi hóa sinh, đáng sợ nhất không phải thần uy vô thượng của hắn, mà là...
Hắn quay trái quay phải giống như nhìn thoáng qua, hít sâu một hơi, hướng về phía Dư Tắc Thành hơi thi lễ, thần thức truyền âm nói:
- Ta ơn đạo hữu thành toàn, ta lại trở về thiên địa này.
Thần thức này vừa phát, Dư Tắc Thành lập tức kinh ngạc đến ngây người, chẳng lẽ người lửa khổng lồ này còn có thần trí của mình sao? Tương lai có thể cắn trả mình không, có thể nghe theo sai khiến của mình không? Vô số nghi vấn dâng lên trong đầu.
Trong nháy mắt thần thức kia lại truyền đến một tia, giống như là giải thích, lại giống như là thuyết minh:
- Ta tức là ngươi, ngươi tức là ta, ta sinh từ cơ thể của ngươi, hóa sinh giữa thiên địa, đạt được thân thể Tam Muội Chân Hỏa, kế thừa truyền thừa của Vạn Niên Hỏa Quân Chủ.
Thần thức chậm rãi truyền đến, người lửa khổng lồ này chính là phân thân hóa thể của Dư Tắc Thành, sau khi hóa sinh hình thành viêm thể, tự động đạt được huyết thống truyền thừa của Hỏa Quân Chủ, có thể nói là một loại sinh linh kỳ dị, hoặc nói là thân ngoại hóa thân của Dư Tắc Thành, nhưng tuyệt đối sẽ không phản bội Dư Tắc Thành.
Chỉ thấy Tam Muội Hỏa Cự Nhân kia chậm rãi ngưng kết thân hình, phóng ra hỏa diễm ngút trời, dần dần thu nhỏ lại rồi biến mất, thân hình ngưng kết, thân hình biến nhỏ từng chút một, chậm rãi biến thành thân thể của người bình thường, hỏa viêm kia hóa thành năng lượng màu đỏ tím, viêm năng nội liệt, trên người xuất hiện đạo bào, ngũ quan hóa sinh, không khác biệt gì với Dư Tắc Thành.
Hỏa Cự Nhân sau khi hóa hình, đột nhiên toàn bộ vừa chuyển thân thể Hỏa Cự Nhân này hóa thành một điểm hoa lửa, chậm rãi bay về phía trán của Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành muốn tránh né, thế nhưng trong lòng khẽ động cũng không tránh né. Trong nháy mắt hỏa diễm này chui vào trong mi tâm của Dư Tắc Thành, sinh ra đau nhức không gì sánh được, Dư Tắc Thành đau khổ kiên trì. Sau hơn mười tức trên trán của Dư Tắc Thành hóa sinh một tiêu ký tâm đăng to chừng ba phân.
Tiêu ký tâm đăng này lần đầu tiên nhìn qua, chỉ là một tiêu ký bình thường dáng dấp giống như một ngọn đèn đang cháy, thế nhưng chỉ cần quan sát cẩn thận, thì có thể thấy đèn này chính là đèn hình thoi năm cạnh, bên trên có vô số các loại hoa văn, lộ vẻ thần bí.
Nếu như thi pháp lần nữa tỉ mỉ quan sát, sẽ phát hiện hoa văn cấu thành tâm đăng này, đều là do vô số chú văn pháp ngữ tụ tập mà thành, những chú văn pháp ngữ này hiển lộ bộ dáng của thiên địa, ẩn chứa nguyên năng vô tận, còn giống như đang không ngừng chuyển động, tụ tập thành dáng dấp của tâm đăng này.