Tiên Ngạo

Chương 559: Vạn yêu chạy trốn



Dư Tắc Thành khống chế Thanh Ấn tiến về phía trước, đi tới Tinh môn. Nơi đây còn một hàng người rất dài đang chờ đợi, nhưng bọn Dư Tắc Thành đi tới đâu, mọi người tự động giạt ra tới đó, nhường đường cho bọn họ.

Dư Tắc Thành đứng yên nhìn yêu ma xuất hiện càng ngày càng nhiều, đám quái vật này đang do dự, chúng có thể cảm nhận được lực lượng hùng mạnh của Dư Tắc Thành, dường như đang chờ đợi điều gì.

Sau đó trên mặt đất xuất hiện gần ngàn yêu ma, đám yêu ma này không phải mới được sinh ra, mà đã tồn tại từ trước trên thế giới này. Tuy rằng bề ngoài chúng không có gì khác với bọn yêu ma mới sinh, nhưng Dư Tắc Thành có thể cảm ứng được rõ ràng chúng có trí lực, thuộc về đẳng cấp khác, có thể chỉ huy đám yêu ma vừa sinh ra.

Đám yêu ma cũ này có con trà trộn vào giữa đám yêu ma mới, có con đứng ngoài chỉ huy. Lập tức một tiếng kêu vang, vô số yêu ma xông về phía Dư Tắc Thành. Từ trên cao nhìn xuống có thể thấy rõ, mặt đất rất nhanh bị đám yêu ma này bao phủ như nước lũ ngập tràn, tâm điểm mà bọn chúng tụ tập lại chính là chỗ hai người Dư Tắc Thành đang đứng.

Đám yêu ma mới sinh hoàn toàn không do dự, chúng bắt đầu xung phong mãnh liệt. Có con dùng mắt quan sát, có con dùng mũi ngửi, có con phát ra sóng dao động dò xét.

Sau khi xác định hai người bọn Dư Tắc Thành là kẻ xâm lăng, bọn chúng nhắm kỹ, bắt đầu điên cuồng công kích. Đám yêu ma cũ có được trí tuệ lại lén lút ở lại phía sau quan sát, chúng đều là yêu ma còn sống sót trong cảnh tàn sát không ngừng giữa đám yêu ma. Bọn chúng có được trí tuệ, ở một tầng lớp khác, biết pháp thuật, cẩn thận vô cùng.

Đám yêu ma vừa sinh ra thật ra tương đương với tu sĩ Luyện Khí kỳ, bọn chúng được người tu tiên gọi là luyện yêu, chỉ là vật hy sinh, có thể chế tạo ra với số lượng không hạn chế. Đám yêu ma phía sau tương đương tu sĩ Trúc Cơ, được gọi là chân yêu, bọn chúng mới là chiến sĩ yêu ma chân chính, thành viên cơ bản của yêu ma.

Còn có một tầng lớp cao hơn bọn chúng, có thể sử dụng thiên địa nguyên khí, tương đương yêu ma Kim Đan kỳ. Chúng được gọi là thượng yêu, là đầu não của đám yêu ma này, khống chế được đám yêu ma này.

Yêu ma có thực lực cao hơn nữa được gọi là Đại Yêu Ma, cũng giống như trong Tam Thiên giới này không thể sinh ra Nguyên Anh Chân Quân, cũng không thể sinh ra Đại Yêu Ma, chúng đều đến từ Vực Ngoại.

Hung lang sinh ra đầu tiên gầm lên, dồn sức vào chân sau, vọt tới Dư Tắc Thành với tốc độ nhanh hơn cả báo săn mồi.

Nó chạy vô cùng nhanh nhẹn, móng vuốt cứng rắn của tứ chi ấn sâu xuống đất, làm bắn ra hoa lửa chói ngời. Mỗi một bước của nó đều khiến cho mặt đất khẽ rung động, sau đó bay vọt lên không, há cái miệng đầy răng lởm chởm chực ngoạm vào cổ họng Dư Tắc Thành.

Sau lưng nó, vô số yêu ma đang vọt tới, thế như triều dâng mạnh mẽ cuốn về phía hai người Dư Tắc Thành.

Sắc mặt Thanh Ấn đã trở nên trắng bệch, nhưng vẫn không lùi bước, siết chặt một món pháp khí trong tay, chuẩn bị chiến đấu.

Dư Tắc Thành gật gật đầu, nhìn đám yêu ma đang hung hăng xông tới, chỉ khẽ mỉm cười giơ tay chỉ ra. Một trăm lẻ tám đạo hào quang bay ra, giống như một trăm lẻ tám chiếc lông chim, sau đó hợp lại thành một đại trận, bao trùm phạm vi chừng trăm trượng xung quanh Dư Tắc Thành.

Sau đó số lông chim này tự động hóa thành Thần Vũ Tiên Trận kiếm của Kiếm Tinh Vũ, kiếm quang bắt đầu xoay tròn. Nháy mắt xung quanh Dư Tắc Thành dường như hóa thành một vùng hào quang mờ ảo hư vô.

Hung lang kia đang xông tới mạnh mẽ, lập tức lọt vào trong vùng hào quang này. Mắt nó vẫn còn nhìn thấy Dư Tắc Thành, thình lình cảm thấy toàn thân nhẹ bỗng, giống như lơ lửng trên không. Lại thấy thân hình mình đang biến hóa, nhanh chóng bị hào quang cắt thành hàng ngàn mảnh nhỏ, nổ ầm một tiếng hóa thành sương máu.

Tất cả yêu ma xông vào trong vùng hào quang đều có cảm giác như vậy, lập tức bị kiếm trận Kiếm Tinh Vũ cắt thành vô số mảnh, kẻ nào nhảy vào là chết.

Bên ngoài không thấy được cảnh tượng yêu ma bị cắt tan tác, nhưng giữa yêu ma cũng có cảm ứng tâm linh, bọn chúng cũng cảm ứng được số phận đồng bọn của mình. Dù là như vậy chúng cũng không lui lại, vẫn tiếp tục xung phong.

Đám yêu ma không hề dừng bước, vẫn đang xông lên ào ạt, định dùng số lượng đông đảo, với tấm thân xương thịt đè ép phá hủy kiếm trận này. Nhưng bất cứ kẻ nào nhảy vào vòng hào quang, lập tức bị kiếm quang vô tận chém nát, hóa thành sương máu vô tận.

Trước khi xông vào vùng hào quang, bọn chúng phóng xuất ra hết thảy pháp thuật của mình, hoặc thiểm điện, hoặc niêm dịch, định công kích vùng hào quang, muốn phá hủy nó, nhưng không có tác dụng gì. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Vô số luyện yêu cứ tiếp tục xung phong, sau đó bị giết chết. Vùng hào quang kia giống như một cối xay thịt khổng lồ, tất cả yêu ma nhảy vào trong đó không phát ra thanh âm nào cả. Sau khi có chừng sáu, bảy vạn yêu ma nhảy vào, cho dù dùng xương thịt của chúng cũng có thể xếp thành một ngọn núi cao trăm trượng, thế nhưng hoàn toàn không còn lại chút gì.

Đám chân yêu phía sau gầm lên giận dữ, lập tức ba con chân yêu có hình dạng người đá khổng lồ tiến ra. Phòng ngự của chúng hùng mạnh nổi tiếng Yêu giới, trước kia người tu tiên tấn công ào ạt, nhưng không ai có thể đánh ngã bọn chúng.

Bọn chúng gầm lên giận dữ, phóng về phía vùng hào quang này, phía sau bọn chúng là gần ngàn luyện yêu nổi tiếng phòng ngự. Bọn chúng muốn thử xem thân mình cứng rắn hay vùng hào quang kia mạnh mẽ hơn.

Sau khi nhảy vào, chúng lập tức biết ngay kết quả. Nháy mắt tất cả đều bị kiếm quang chém tan thành sương máu. Kiếm quang này chính là vũ khí hùng mạnh nhất ở Tam Thiên giới này, kiếm quang vô thượng của kiếm tu, lạnh lùng như băng giá, hết sức vô tình, do năng lượng hóa thành, có lực phá hoại vô tận. Muốn lấy tấm thân xương thịt chống lại kiếm quang này, quả thật là nằm mơ giữa ban ngày.

Đám yêu ma này chợt dừng lại không tiếp tục phóng về phía vùng hào quang kia nữa, tuy rằng chúng không sợ chết, nhưng không có nghĩa chúng là kẻ ngốc.

Chân yêu kêu lên liên tiếp, lập tức vô số dị thú xông lên. Chúng có hình dáng như thằn lằn, nhộng, bạch tuộc... tất cả đều có một đặc điểm chung là có thể há miệng ra, sau đó phun ra từng đạo công kích tầm xa, hoặc từng tia độc dịch nhỏ, hoặc từng tia thiểm điện to.

Chúng muốn dùng công kích tầm xa tấn công vùng hào quang, Dư Tắc Thành mỉm cười, thoáng chuyển pháp quyết, kiếm trận lập tức biến đổi. Dường như có vô số tiếng gào thét vang lên, có thứ gì đó trong kiếm trận chuẩn bị phun ra.

Thật sự là phun ra, tất cả máu của sáu, bảy vạn yêu ma hóa thành sương máu trước kia,lúc này dường như sống lại, phun ra phía ngoài.

Dưới sự điều khiển của Dư Tắc Thành. Huyết Bạo thuật học được trên Huyết Ma Kinh lập tức khởi động, hóa huyết thành kiếm. Một tiếng nổ rền vang, chừng trăm vạn đạo huyết quang hóa thành Xạ Nhan kiếm bắn ra, chúng bắn đến chỗ nào, vạn vật lập tức khô héo sụp đổ tới đó, tất cả yêu ma bị chém tan thành từng mảnh nhỏ.

Bằng mắt thường có thể thấy được, giống như vừa có một trận nổ tung màu đỏ máu, trong phạm vi trăm dặm của Xạ Nhan kiếm, bất cứ luyện yêu, chân yêu đều chết hết. Chỉ là một tiếng nổ tung, tất cả đã chết hết, nháy mắt trời đất yên tĩnh lại, hết thảy yêu ma đều biến mất.

Trong huyết quang này ẩn chứa pháp lực của Dư Tắc Thành, khác với huyết ô do yêu ma sử dụng, vô cùng dơ bẩn, trong huyết quang của Dư Tắc Thành ẩn chứa lực huyết khí dương cương hùng mạnh. Sau khi giết chết hết yêu ma, huyết khí này chậm rãi phân tán, một cỗ khí dương cương bắt đầu lan tỏa ra khắp cả thiên địa, bắt đầu xảy ra xung đột với yêu khí quỷ dị vô tận kia.

Trận xung đột này là hai loại nguyên khí đấu với nhau. Dư Tắc Thành lại xuất kiếm, chém cả thiên địa. Một đạo lôi quang dâng lên, xé rách trời không, lập tức vô số sấm sét đánh xuống. Dường như một kiếm của Dư Tắc Thành vừa mới kích hoạt thứ gì đó, lập tức chân nguyên Ngũ Hành trong thiên địa bắt đầu lưu chuyển điên cuồng. Khí Linh thiên địa nơi này đã bị một kiếm của Dư Tắc Thành kích hoạt.

Trong vô số thi thể yêu ma, có ba thi thể chậm rãi đứng lên, ba yêu ma này đều có hình đáng như người, nhưng có sừng có đuôi, chúng đang nhìn Dư Tắc Thành chăm chú. Thật ra chúng là thượng yêu, có thực lực Kim Đan Chân Nhân, nhưng chúng lẩn trốn trong đám chân yêu, tìm kiếm cơ hội công kích Dư Tắc Thành. Chúng mới là đòn sát thủ chân chính của yêu ma, đám yêu ma còn lại đều là vật hy sinh yểm hộ cho chúng, đáng tiếc đã tiêu tan hết cả, chưa kịp công kích đã nổ tan xác.

Dư Tắc Thành nhìn chúng cười nói:

- Đừng để ta thất vọng.

Dứt lời chỉ về phía chúng, một đôi cánh màu bạch kim sau lưng chợt mở ra, kiếm quang màu bạch kim này vượt xa hết thảy kiếm quang phàm tục, bắn mạnh về phía chúng.

Kiếm quang này giống như một luồng hào quang, trong lúc nhất thời rọi sáng cả thiên địa, sáng chói nhưng lại hết sức lạnh lùng, phá diệt hết thảy, mang theo quang hoa tuyệt thế.

Ba thượng yêu đối diện có một con khẽ cười khinh miệt, đột ngột há miệng phun ra một đạo kim quang, bắn ra một pháp ấn màu vàng, bắn ra ngăn cản kiếm quang của Dư Tắc Thành.

Một thượng yêu khác há miệng phun ra một viên nội đan, mang theo khí phong lôi, bắn về phía Dư Tắc Thành. Thượng yêu cuối cùng đột ngột xuất chưởng, một cự trảo chân nguyên rất lớn chộp về phía kiếm quang của Dư Tắc Thành, cự trảo này rõ ràng là Tiên Thiên Nhất Khí Đại cầm Nã.

Lập tức kim quang và bạch quang chạm nhau, trong khoảnh khắc này, bạch quang phát ra hào quang vô tận, lập tức ngăn chặn kim quang, không thể cử động. Lúc này nội đan kia bay tới, tấn công mạnh mẽ về phía bạch quang.