Tiên Nghịch

Chương 591: Tự tìm đau khổ



Huyết dịch ở giữa không trung giống như sôi trào, hóa thành vô số các hạt. Nếu bị nó rơi ở trên người, thì cho dù với tu vi của Vương Lâm, thân thể cũng bị khoét một cái lỗ.

Trong mắt Vương Lâm lóe lên hàn mang, tiên huyết của Đỗ Kiến phun ra, dưới một cái vung tay của hắn, lập tức bị cuốn sang một bên. Loại thần thông lấy tinh huyết dung nhập nguyên thần này cũng không phức tạp, gần như tất cả tu sĩ đều biết. Nhưng một chiêu này cũng là thương tổn nguyên thần nhất, có thể nói đây là phương thức g·iết địch tự mình hại mình.

Đỗ Kiến mượn cơ hội này lập tức lui về phía sau. Hắn vỗ túi trữ vật, một cái bướu thịt màu đen xuất hiện ở trong tay.

Trong mắt hắn lộ vẻ tiếc nuối. Bướu thịt này tuy nói là xấu xí, nhưng là ô uế chi nhục hắn phải hao tổn tâm cơ nhiều năm mới luyện hóa ra. Vật ấy cho dù tu sĩ dính một chút, lập tức sẽ bị l·ở l·oét toàn thân, là thần thông pháp bảo cực kỳ ác độc.

Lúc này, hắn cắn răng một cái, ném hết ra. Những cái bướu thịt này ở trong không trung tự nổ ầm ầm. Một mùi thối lập tức bay thẳng về phía Vương Lâm.